Diệt Tộc Chi Dạ, Đại Đế Ta Bị Hậu Nhân Triệu Hoán

Chương 38: Luyện hóa bất tử dược! Xui xẻo dị tộc Cổ Hoàng!

Chương 38: Luyện hóa bất tử dược! Dị tộc Cổ Hoàng xui xẻo!
Mười ba vị dị tộc Cổ Hoàng liên thủ xông tới từng tòa thủy phủ của Hải tộc. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như bọn họ tưởng tượng. Vừa mới quét sạch một tòa thủy phủ, họ đã bị bao vây. Từng Yêu tộc đại yêu có thực lực đạt đến đỉnh phong Yêu Đế, mặt mày u ám nhìn mười ba vị dị tộc Cổ Hoàng, thần sắc vô cùng bất thiện!
"Hải tộc chúng ta và dị tộc các ngươi luôn luôn nước sông không phạm nước giếng, các ngươi là Cổ Hoàng của dị tộc, cớ gì lại đến Hải tộc ta làm càn, chẳng lẽ muốn hai tộc đại chiến sao?" Một Yêu Đế đỉnh phong, sắc mặt âm trầm, vô cùng phẫn nộ. Bọn họ biết vừa rồi có không ít Yêu Đế Hải tộc bị giết, nên tụ tập lại để thương lượng đối sách. Không ngờ lại đụng ngay đám Cổ Hoàng dị tộc đến cướp bóc.
Những Cổ Hoàng dị tộc giờ phút này cũng á khẩu không trả lời được. Nhất là khi nhìn mấy chục Yêu Đế Hải tộc xung quanh, họ liền biết gặp phiền phức lớn rồi. Giờ không phải vấn đề bọn họ có cướp bóc được không, mà là liệu có còn sống rời khỏi Hải tộc được không. Với lại dù có sống rời đi, chuyện này mà bị đâm đến dị vực thì họ cũng sẽ bị trừng phạt nặng. Dị tộc và Hải tộc từ xưa đến nay luôn giữ hòa khí. Vì Hải tộc sinh tồn ở Giới Hải, nên dù là nhân tộc hay dị tộc cũng không muốn trở mặt với họ. Đặc biệt là dị tộc, họ còn cần thông qua Giới Hải mới có thể đi vào công đế quan. Thế nên đắc tội Hải tộc, đối với dị tộc mà nói, không có chút lợi lộc nào. Bây giờ đám Cổ Hoàng dị tộc này lại muốn liên thủ tẩy sạch thủy phủ của Hải tộc, chuyện này truyền đi chắc chắn sẽ phá hỏng hòa bình giữa hai tộc. Hơn nữa còn ảnh hưởng đến chiến tranh của dị tộc với nhân tộc sau này. Dù sao, Giới Hải luôn là địa bàn của Hải tộc. Nếu như Hải tộc ra tay với dị tộc khi họ vượt biển, hoặc đợi đến khi họ tiến công đế quan rồi cùng nhân tộc liên thủ đánh từ trước ra sau thì đó không phải là viễn cảnh mà dị tộc mong muốn.
"Chư vị, chắc là hiểu lầm rồi! Chúng ta không nhắm vào Hải tộc, chúng ta đến đây là để tìm... Lục Huyền! Đúng! Chúng ta đến đây là để tìm cái tên s.á.t thần Lục Huyền!" Thấy các Yêu Đế Hải tộc ai nấy mặt mày khó coi, Thiên Hồ Cổ Hoàng vội vàng xoay chuyển ánh mắt giải thích.
"Thiên Hồ Cổ Hoàng, ngươi xem bản đế là đồ ngốc sao? Các ngươi tìm Lục Huyền mà lại đến thủy phủ của Hải tộc chúng ta làm gì?" Một Yêu Đế Hải tộc gầm lên, vạch trần lời dối trá của Thiên Hồ Cổ Hoàng. Nhưng Thiên Hồ Cổ Hoàng lại không hề hoang mang, cười hắc hắc giải thích tiếp: "Chư vị không biết thôi, Lục Huyền trấn thủ Thiên Uyên một trăm ngàn năm, là đại cừu nhân của dị tộc chúng ta! Bây giờ hắn muốn trốn về Nhân tộc, chúng ta đương nhiên không dễ dàng buông tha hắn! Cho nên Thiên Tôn đại nhân mới sai chúng ta đến truy sát Lục Huyền, nhất định phải bắt sống hắn về dị tộc! Chỉ không ngờ Lục Huyền kia lại xảo quyệt đến vậy, trốn đến tận thủy phủ của các ngươi. Chúng ta bất đắc dĩ mới phải đuổi đến đây, có gì mạo phạm, mong chư vị rộng lượng thứ lỗi!" Những lời của Thiên Hồ Cổ Hoàng nửa thật nửa giả, các Yêu Đế Hải tộc không biết nội tình nên trong phút chốc cũng tin vài phần. Nhất là khi nghe Thiên Hồ Cổ Hoàng nhắc đến Thiên Tôn, trong mắt các Yêu Đế Hải tộc đều lộ ra tia hoảng sợ. Dù không hoàn toàn tin, nhưng họ cũng không dám nói thêm gì. Dù sao, sau lưng đám Cổ Hoàng dị tộc này có Thiên Tôn chống lưng. Ngoài Thiên Tôn, trong dị tộc ít nhất cũng còn mười Cổ Tôn khác nữa. Mà Hải tộc của bọn họ đừng nói là cường giả cấp bậc Thiên Tôn, đến cả Yêu Tôn cũng chỉ có hai ba người. Hơn nữa phần lớn thời gian họ đều ở trong trạng thái phong ấn. Trừ khi đến thời khắc Hải tộc sinh tử tồn vong, bằng không thì Yêu Tôn của Hải tộc sẽ không dễ dàng xuất thủ.
Nhưng vẫn có một Yêu Đế Hải tộc đầu óc cứng nhắc hỏi: "Nếu vậy thì các ngươi đến đây làm gì? Còn nữa, những thứ này trong tay các ngươi rõ ràng là đồ của Hải tộc ta, các ngươi giải thích thế nào?"
"Đây chẳng phải là hiểu lầm sao? Mấy thứ này trong tay chúng ta thực chất là đoạt được từ tay s.á.t thần Lục Huyền kia đấy! Chắc các ngươi cũng thấy rồi, tên s.á.t thần vừa ra tay đã g.iết mấy triệu Hải tộc, vơ vét mấy chục tòa thủy phủ. Chúng ta vốn muốn ra tay ngăn cản hắn, nhưng vẫn chậm một bước. Khi chúng ta đuổi đến nơi cũng chỉ cướp lại được một chút đồ từ tay hắn." Thiên Hồ Cổ Hoàng nói năng tha thiết, khiến không ít Yêu Đế Hải tộc dao động. Dù sao, vừa rồi chính Lục Huyền đã tiêu diệt mấy chục Yêu Đế Hải tộc của bọn họ. Dù vẫn có người nghi ngờ, nhưng không ai dám nói thêm gì nữa. Dù sao, Yêu tộc bọn họ không có thực lực cũng như tư cách khai chiến với dị tộc. Cuối cùng, Yêu Đế Hải tộc của những thủy phủ suýt bị cướp sạch kia cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo. Thiên Hồ Cổ Hoàng và đồng bọn chạy thẳng một mạch ra khỏi Giới Hải, không dám ở lại lâu sợ những Yêu Đế Hải tộc kia liều mình trở mặt.
Khi chạy trốn vào Thiên Uyên, các Cổ Hoàng dị tộc mới thở phào một hơi.
"Thao! Mẹ nó cũng quá vô lý rồi! Dựa vào cái gì mà Lục Huyền diệt nhiều Hải tộc như thế mà vẫn bình an vô sự? Chúng ta chỉ cướp một cái thủy phủ mà thiếu chút nữa bị đám Hải tộc kia xé xác!" Thiên Mang Cổ Hoàng tức giận bất bình, nếu không phải sợ gây đại chiến giữa hai tộc thì hắn đã sớm động thủ rồi. Liều mạng với lũ Yêu Đế kia cũng không hơn gì một cái chết! Mấy Cổ Hoàng khác cũng đồng ý với ý kiến này, thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng cho trận đại s.á.t.
Chỉ có Thiên Hồ Cổ Hoàng là vô cùng tỉnh táo, mặt mày âm trầm quát lớn: "Mẹ nó, im miệng hết cho ta! Cướp bóc thủy phủ, gây đại chiến giữa hai tộc, chuyện này mà lọt đến tai Thiên Tôn thì các ngươi còn muốn sống nữa không?" Một câu nói của Thiên Hồ Cổ Hoàng khiến mọi người im bặt. Họ có thể không sợ Yêu Đế Hải tộc, nhưng không thể không sợ Thiên Tôn! Nghĩ đến chuyện Thiên Tôn biết chuyện này thì sẽ có hậu quả gì, mấy Cổ Hoàng dị tộc vừa nãy còn hống hách đều sợ hãi rụt cổ.
… Không gian Thần Quan Chôn Vùi.
Lục Huyền thôi động công pháp, n.h.ụ.c thân hóa thành Hỗn Độn Thần Lô thôn phệ tất cả. Trước khi hấp thu những tài nguyên cướp được từ Hải tộc, Lục Huyền lấy ra bất tử dược trước! Đây là bất tử dược mà dị tộc Thiên Tôn tặng cho hắn, cũng có thể nói là bất tử dược mà Lục Huyền cướp được từ dị tộc. Chỉ cần luyện hóa gốc bất tử dược này, có thể kéo dài thọ mệnh vạn năm, giải quyết triệt để mọi vấn đề của hắn. Ít nhất là trong vòng vạn năm này, hắn không cần lo lắng về việc tuổi thọ không đủ ảnh hưởng đến chiến lực nữa. Một gốc bất tử dược như vậy ẩn chứa sinh mệnh tinh hoa kinh khủng, nếu Lục Huyền hấp thụ bằng công pháp vốn có thì ít nhất cũng phải mất cả trăm năm mới có thể luyện hóa. Bây giờ, hắn lấy bản thân hóa thành Hỗn Độn Thần Lô, chưa đến một năm thì gốc bất tử dược đã hoàn toàn bị luyện hóa hấp thu. Dòng sinh mệnh tinh hoa không ngừng bổ sung vào thân thể Lục Huyền, quét sạch tất cả trạng thái tiêu cực. Lục Huyền bây giờ mới thật sự khôi phục cảnh giới đỉnh phong Đại Đế. Không những cảnh giới khôi phục, mà còn tăng thêm vạn năm tuổi thọ. Cuối cùng cũng không cần phải lo lắng chuyện thọ nguyên không đủ nữa.
"Một gốc bất tử dược chỉ có thể kéo dài thọ mệnh vạn năm!"
"Nếu không thể đột phá đến Đế Tôn cảnh giới trong vòng vạn năm này, vậy sẽ cần càng nhiều bất tử dược hơn nữa để kéo dài thọ nguyên!" Lục Huyền hít sâu một hơi, trong ánh mắt lóe lên quang mang kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận