Diệt Tộc Chi Dạ, Đại Đế Ta Bị Hậu Nhân Triệu Hoán

Chương 220: Lục Huyền chi uy! Trấn áp tám đại thần tướng!

"Giáo huấn hắn!"
"Cho hắn biết thế nào là lễ độ!"
Những cổ hầu khác cũng liên tiếp lên tiếng, trong giọng nói đều mang theo một chút tức giận và khinh thường!
Thân là mười đại siêu nhiên hầu, bọn họ chưa từng bị ai khinh thị như vậy?
Hành động của Lục Huyền bây giờ, đã không còn là khinh thị nữa, mà là đang khiêu khích bọn họ!
Trong đại điện sâu nhất của cấm khu.
Những cự đầu cấm khu vừa mới quyết định sẽ giữ Lục Huyền lại, nghe thấy tiếng của Lục Huyền liền ngây người!
"Cái gì? Hắn lại muốn đồng thời khiêu chiến tám đại thần tướng? Hắn điên rồi sao?"
Một cự đầu cấm khu lên tiếng, giọng mang theo chút kinh ngạc và rung động!
Chiến lực của những thần tướng đó, mỗi một người đều là đỉnh phong Đế Tôn.
Lục Huyền bất quá chỉ là một kẻ Đế Tôn thất trọng thiên mà thôi, ai cho hắn cái đảm lượng dám đồng thời khiêu chiến tám đại thần tướng?
Ngay cả những cự đầu cấm khu này cũng đều cho rằng Lục Huyền bị điên rồi!
"Ai! Lục Huyền này... thật đúng là biết gây tai họa! Hắn một thoáng đã đắc tội toàn bộ mười đại cổ hầu rồi! Như vậy thì cho dù hắn muốn đến hoàng triều cũng không thể nào!"
Một cự đầu cấm khu thở dài, cảm thấy Lục Huyền quá ngông cuồng.
"Tiểu tử giỏi! Đủ ngông cuồng! Đúng là hợp khẩu vị của lão phu! Ha ha ha! Nếu lão phu trẻ lại vài triệu năm, không chừng đã muốn cùng hắn dập đầu kết bái, làm anh em sinh tử rồi!"
Lại một cự đầu cấm khu lên tiếng, tỏ ra rất thích Lục Huyền, thậm chí muốn kết bái huynh đệ với Lục Huyền!
Trong chốc lát, bên trong đại điện vang lên mấy giọng nói, có tán dương, có chất vấn Lục Huyền, cũng có người cho rằng Lục Huyền không biết trời cao đất dày, quá ngông cuồng!
"Lần này Lục Huyền đã đắc tội hết cả mười đại cổ hầu rồi, sau này hắn chỉ có thể ở lại cấm khu thôi. Đối với chúng ta mà nói, đây không nghi ngờ gì là một tin tức tốt!"
Trật Tự Chi Chủ mở miệng, trong mắt lộ ra một chút ánh sáng, cười híp mắt nói, "Vừa hay nhân cơ hội này nhìn xem giới hạn của Lục Huyền! Nếu như hắn biểu hiện tốt, chúng ta chưa hẳn đã không thể giúp hắn một tay!"
"Nói cũng phải! Cấm khu chúng ta, hiện giờ đang rất cần những nhân tài như Lục Huyền!"
"Ngông cuồng thì ngông cuồng thật, nhưng mà xem ra hắn không phải loại người làm việc không có chắc chắn! Có lẽ Lục Huyền này còn có át chủ bài gì đó!"
"Vậy thì cứ nhìn đã! Có chúng ta trông chừng, sẽ không để hắn chịu thiệt!"
Các cự đầu cấm khu một lần nữa đạt thành nhất trí, âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Lục Huyền.
Chỉ cần Lục Huyền không gặp nguy hiểm, họ sẽ không ra tay.
Tất cả những điều này, không chỉ Lục Huyền không biết mà ngay cả mười đại cổ hầu ở trên trời cũng không hề hay biết gì!
Bên ngoài vòng vây cấm khu, theo giọng nói của Lục Huyền vừa dứt, tám đại thần tướng nhận lệnh của siêu nhiên hầu, đồng loạt ra tay!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, trên bầu trời bùng nổ các loại công kích Thần Thông rực rỡ, trong nháy mắt liền chặn đứng quyền ấn trấn áp của Lục Huyền!
Tám đại thần tướng, mỗi người đều mặc chiến giáp uy vũ sáng chói, trong tay hoặc cầm kiếm, hoặc cầm thương, lại có người dùng đao, mỗi một vị thần tướng đều bá khí ngút trời, sau lưng pháp tắc Trường Hà nối liền trời đất, trấn áp thương khung!
Tám đại thần tướng đồng loạt ra tay, cho dù là trong cấm khu cũng là một chuyện vô cùng hiếm thấy!
Vô số sinh linh cấm khu đều kích động ngước nhìn lên bầu trời, mong chờ trận chiến kinh thế sắp bắt đầu này!
Ngay cả những Chủ nhân cấm khu cũng đều ánh mắt sáng rực, vô cùng kích động chú ý nhất cử nhất động của tám đại thần tướng!
"Tê! Lục huynh, huynh đây là điên rồi à! Đây chính là tám đại thần tướng đó, huynh lại muốn đồng thời khiêu chiến bọn họ, đúng là điên! Đúng là đồ điên mà!"
Đạo Nhất Đế Tôn đã bị khí thế của tám đại thần tướng dọa đến chạy trối chết, rời xa khỏi phạm vi chiến trường.
Tám đại thần tướng đồng thời ra tay, khí thế trấn áp cả bầu trời, bao phủ thiên địa.
Các loại Thần Thông uy nghiêm, trấn áp hắn - một vị cấm khu chi chủ cấp Đế Tôn, cũng phải run lẩy bẩy, kinh hoàng bỏ chạy!
Thế nhưng mà, Lục Huyền ở ngay chính giữa tâm điểm trấn áp của tám đại thần tướng vẫn vững như Thái Sơn!
Khí thế vô địch của tám đại thần tướng không những không làm Lục Huyền sợ hãi mà còn càng kích phát chiến ý ngút trời trong lòng hắn!
Chiến ý càng mạnh mẽ thì đấu chiến pháp tắc của hắn càng mạnh!
Điều này vừa vặn phù hợp với áo nghĩa đấu chiến pháp tắc của hắn!
Lúc này, trong đôi mắt Lục Huyền ánh lên hào quang, Hỗn Độn Trọng Đồng, lực chi pháp tắc và đấu chiến pháp tắc cùng vận chuyển tới cực hạn!
Hắn dùng Hỗn Độn Trọng Đồng nắm bắt nhất cử nhất động của tám đại thần tướng, sau đó dùng lực chi pháp tắc và đấu chiến pháp tắc gia trì, thi triển ra các loại Thần Thông chiến đấu cường đại!
Chân Long quyền!
Đấu Chiến Thần quyền!
Bàn Vũ Đại Lực Thần quyền! ...
Các loại quyền ấn ẩn chứa sức mạnh vô thượng, liên tiếp giáng xuống, đánh thẳng vào tám đại thần tướng!
Thân hình Lục Huyền dưới sự gia trì của không gian pháp tắc và Chân Long pháp tắc, hóa thành một đạo điện quang, nhanh chóng di chuyển giữa tám đại thần tướng.
Tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, chỉ khẽ động cũng có thể vận chuyển mấy chục loại pháp tắc lực lượng cùng lúc, mỗi một quyền đánh ra đều đạt tới chiến lực tối cao!
Cho dù là những tồn tại cấp bậc như tám đại thần tướng, sau khi ngăn trở quyền ấn của hắn cũng đều cảm thấy cánh tay tê dại, trong lòng vô cùng khiếp sợ!
Bành! Bành! Bành!
Giữa thiên địa chỉ còn tiếng quyền ấn va chạm, Thần Thông va chạm ầm ầm!
Thân hình Lục Huyền dường như biến mất, di chuyển giữa tám đại thần tướng, quyền ấn của hắn gần như không phân biệt trước sau, giáng thẳng xuống trước mặt tám đại thần tướng!
Dù là tám đại thần tướng chiến lực ngút trời, đối mặt với sự tấn công điên cuồng của Lục Huyền cũng có chút luống cuống tay chân!
Trong chốc lát, tám đại thần tướng vậy mà liên tiếp bị Lục Huyền đánh lùi, ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi!
"Không được! Tốc độ của hắn quá nhanh, căn bản không bắt được! Tiếp tục như vậy, chúng ta ngay cả góc áo của hắn cũng không chạm được!"
Lôi Đình thần tướng là người đầu tiên rời khỏi vòng chiến, nhíu mày, cánh tay run rẩy!
Trong thời gian ngắn ngủi này, hắn đã va chạm với Lục Huyền ít nhất vài trăm lần, cánh tay đã bị chấn đến tê dại!
Mà hắn lại không bắt được cả cái bóng của Lục Huyền!
Tiếp tục như vậy, căn bản không phải là giao chiến, mà là bị đánh!
Hắn chưa từng đánh một trận nào biệt khuất như thế này!
Toàn bộ quá trình đều là bị động bị đánh!
Mà những Thần Thông vô địch của hắn, lại không có cơ hội thi triển!
Tốc độ của Lục Huyền quá nhanh, căn bản không cho hắn cơ hội thi triển Thần Thông!
Hơn nữa Lục Huyền liên tục di chuyển giữa tám đại thần tướng, khiến Lôi Đình thần tướng sợ ném chuột vỡ bình, hoàn toàn không dám toàn lực thi triển công kích Thần Thông!
Trong lúc giao chiến vừa rồi, hắn cũng từng nắm lấy cơ hội thi triển đại Thần Thông, vốn cho rằng có thể trọng thương Lục Huyền, nhưng kết quả đều đánh vào người các thần tướng khác!
Dần dần, tám đại thần tướng đều biệt khuất không dám thi triển Thần Thông.
Cuối cùng thì biến thành cục diện bị động bị đánh!
Một cảnh này vô cùng chấn động!
Không ai ngờ được Lục Huyền vậy mà dựa vào tốc độ vượt trội, trêu đùa tám đại thần tướng không có sức phản kháng!
Các thần tướng khác cũng đều giống Lôi Đình thần tướng, bó tay bó chân, đánh vô cùng biệt khuất!
Sau khi Lôi Đình thần tướng lui ra, họ cũng liên tiếp rời khỏi vòng chiến!
Tám đại thần tướng đều rời khỏi vòng chiến đấu, nhìn bề ngoài thì sắc mặt như thường nhưng cánh tay ai nấy cũng đều đang run rẩy.
Thậm chí có người bị đánh gãy xương, chiến giáp xuất hiện vết rách!
Bạn cần đăng nhập để bình luận