Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Cộng

Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Cộng - Chương 139: Khương gia kinh khủng nội tình, đám người sợ hãi thán phục! (length: 8435)

Sau đó không lâu.
Vùng núi Thương Ngô.
Một vệt sáng từ trên cao vụt qua.
Người này chính là Triệu Hổ rời đi từ thành Ô Đán.
Hắn nhìn về phía trước, khi thấy khoảng cách đến mục tiêu chỉ còn chưa đến ngàn mét, thì chợt cảm thấy bất thường.
Hắn hơi nghiêng đầu, nhìn sang bên cạnh.
Thấy ở cách đó không xa, có hai bóng người cũng đang bay về phía núi Thương Ngô!
Hắn dùng thần thức quét qua, trong nháy mắt nhận ra thân phận của những người đó.
"Trương Thương?"
Triệu Hổ nhíu mày, có chút bất ngờ.
Là thống lĩnh của Thiên Đô phủ, tự nhiên hắn nhớ rõ gương mặt của các cường giả thế lực cấp Nguyệt Luân lớn trong nước.
Cho nên chỉ nhìn thoáng qua, hắn đã nhận ra thân phận của đối phương.
Chính là đại trưởng lão Thanh Sơn Tông có tu vi Tinh Luân cảnh: Trương Thương!
Chỉ có điều, gương mặt nam tử bên cạnh kia có vẻ cực kỳ xa lạ.
Cùng lúc đó, ở phía bên kia.
Trương Thương đang phi hành hết tốc lực bỗng nhiên phát hiện có người đang quan sát mình, lập tức dừng lại!
Hứa Cốc bên cạnh hơi sững sờ, vội vàng dừng lại theo.
Hắn có chút không rõ: "Đại trưởng lão, ngài làm sao vậy?"
Trương Thương không trả lời, mà nhìn theo hướng có ánh mắt quan sát đến.
Rất nhanh, hắn chú ý tới bóng dáng Triệu Hổ.
Ánh mắt Trương Thương hơi động, chắp tay nói: "Triệu thống lĩnh? Không ngờ chuyến này chúng ta lại trùng hợp như vậy."
Bây giờ, hắn đã hiểu, mục đích của đối phương cũng giống mình, đều là đến bái kiến vị áo trắng kiếm Hầu kia!
Lúc này, đối mặt lời khách sáo của Trương Thương, Triệu Hổ hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp lại.
Là người của triều đình, tự nhiên hắn không chào đón mấy thế lực tông môn này.
Thấy mặt nóng dán mông lạnh, vẻ mặt Trương Thương vẫn như thường, hoàn toàn không hề tức giận.
Ngược lại ông ta vuốt râu, cười khẽ nói: "Bây giờ danh tiếng của áo trắng kiếm Hầu lừng lẫy, không ngờ ngoài những môn phái nhỏ như chúng ta muốn gặp mặt một lần ra, đến cả phủ chủ đại nhân cũng không ngoại lệ......."
Trương Thương cảm thán một tiếng, rồi nói: "Đã tiện đường, Triệu thống lĩnh, chi bằng chúng ta cùng nhau đi?"
Triệu Hổ im lặng không nói, không từ chối cũng không đồng ý, chỉ là tiếp tục bay về phía trước.
Thấy vậy, Trương Thương cười nhạt một tiếng, lập tức mang theo Hứa Cốc bám sát theo.
Trên đường đi, Hứa Cốc im miệng không nói, sợ lỡ lời.
Bởi vì hắn rất rõ ràng tông môn mình có quan hệ không tốt với phủ chủ.
Dù sao những năm gần đây, triều đình luôn tìm mọi cách làm suy yếu thế lực gia tộc và tông môn.
Ngấm ngầm chèn ép nhiều lần, khiến rất nhiều gia tộc tông môn không có thiện cảm với triều đình.
... ...
Sau đó.
Khi Triệu Hổ và Trương Thương đến gần núi Thương Ngô.
Kiêng dè danh tiếng lẫy lừng của áo trắng kiếm Hầu, bọn họ ngược lại không dám xông vào núi Thương Ngô.
Thế là, bọn họ lần lượt đáp xuống chân núi, bắt đầu đi bộ theo bậc đá lên.
Đợi lên đến đỉnh, đến trước cổng núi.
Triệu Hổ và Trương Thương nhìn tộc nhân canh gác cổng núi, không hề dựa vào tu vi, chắp tay nói:
"Lão phu là trưởng lão Thanh Sơn Tông, Trương Thương, lần này phụng lệnh tông chủ, muốn đến bái kiến tộc trưởng Khương, xin cho thông báo một tiếng."
"Ta là thống lĩnh dưới trướng phủ chủ Triệu Hổ, chuyến này phụng mệnh phủ chủ, đặc biệt đến bái kiến tộc trưởng Khương, có chuyện quan trọng muốn bàn!"
Lời vừa dứt.
Nghe tên tuổi hai người này, người nào cũng không nhỏ.
Vẻ mặt của tất cả tộc nhân canh gác ở đó lập tức trở nên nghiêm trọng.
Biết không thể qua loa được, một tộc nhân trẻ tuổi đáp lời: "Xin ba vị đợi một lát, mấy ngày nay tộc trưởng đại nhân đều bế quan, gần đây công việc nhiều, đều do đại trưởng lão xử lý, ta lập tức đi báo với đại trưởng lão......"
Triệu Hổ nhướng mày, trong lòng theo bản năng cảm thấy không vui.
Từ đầu đến cuối, người nhà Khương thật sự khiến hắn sinh lòng kính sợ chỉ có vị áo trắng kiếm Hầu Khương Đạo Huyền kia.
Còn loại tiểu nhân vật danh tiếng không rõ như đại trưởng lão nhà Khương, cũng xứng để hắn, một Tinh Luân chân nhân, phải chờ đợi sao?
Hắn vừa định mở miệng răn dạy.
Nhưng vừa nghĩ đến sự đáng sợ và những chuyện kinh khủng của áo trắng kiếm Hầu.
Cuối cùng vẫn là kính sợ lớn hơn tức giận.
Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cúi đầu xuống, đồng ý.
Lúc này, thấy Triệu Hổ ngạc nhiên, Trương Thương thì mỉm cười, thích thú.
Triệu Hổ này cậy có tu vi Tinh Luân, thêm Tư Mã Nam làm chỗ dựa.
Ngày thường tính cách có thể nói là cực kỳ ngang ngược ngạo mạn, không coi người của đám thế gia tông môn ra gì.
Người thường lại kiêng dè Tư Mã Nam, dẫn đến không dám tùy tiện đắc tội.
Cho nên cảnh tượng bây giờ, ngược lại rất hiếm khi thấy được.
Sau đó không lâu.
Khương Hoằng Quang đang bận xử lý chuyện gia tộc nhận được tộc nhân báo cáo.
Nghe nói người của Thanh Sơn Tông và phủ chủ đến thăm.
Ông ta hiểu chuyện nặng nhẹ, lập tức xuống núi.
Đến trước cổng núi, chính thức gặp mặt ba người.
Khương Hoằng Quang đầu tiên lấy ra lệnh bài Phược Linh Đại Trận, thu vào khí tức của Hứa Cốc, để người này có thể miễn dịch ảnh hưởng áp chế tu vi.
Làm xong những việc này, ông ta hàn huyên vài câu với mọi người.
Trong lúc đó, vì Khương Hoằng Quang có tu vi Nguyên Hải cảnh, lại chủ động thu liễm khí tức.
Khiến cho Triệu Hổ và Trương Thương đều không nhìn ra lão giả trước mắt thế mà lại có Lôi Linh Thể.
Cuộc nói chuyện kết thúc rất nhanh, Khương Hoằng Quang lập tức đi ở phía trước, dẫn theo ba người lên núi, đến hướng đại điện gia tộc.
Trên đường.
Triệu Hổ và Trương Thương đều ngấm ngầm quan sát.
Bọn họ đều muốn xem gia tộc Khương này rốt cuộc có gì thần kỳ, mà có thể sinh ra kỳ tài ngút trời như Khương Đạo Huyền!
Khi quan sát, bọn họ quả thật phát hiện không ít điều.
Trên đường đi tuy ít khi gặp được tu sĩ tử Phủ cảnh trở lên.
Nhưng người nhà Khương cảnh Tiên Thiên và Hậu Thiên, có thể nói ở khắp nơi, số lượng rõ ràng đạt tới một tình trạng cực kỳ khoa trương!
Khoa trương đến nỗi cứ đi vài bước là lại có thể gặp một tộc nhân Hậu Thiên hoặc Tiên Thiên!
Nếu bỏ đi số lượng những chiến lực đỉnh cao kia.
Thì nội tình gia tộc không hợp lẽ thường như vậy, đã vượt qua phần đông thế lực cấp Nguyệt Luân có mấy ngàn năm truyền thừa!
"Gia tộc Khương này quả thật là địa linh nhân kiệt......."
Trương Thương không khỏi cảm thán.
Quy mô số lượng lớn như vậy các tộc nhân Hậu Thiên và Tiên Thiên.
Cho dù là Thanh Sơn Tông của mình cũng khó lòng bì kịp, kém không chỉ một bậc.
Chỉ khi ở số lượng tử Phủ cảnh trở lên, mới có thể miễn cưỡng giữ được mấy phần ưu thế.
Thế nhưng Thanh Sơn Tông phát triển đến trọn vẹn hơn 3 nghìn năm rồi đấy!
Gia tộc Khương ở núi Thương Ngô này mới phát triển được bao nhiêu năm? Sao có thể có được nội tình gia tộc không thể tưởng tượng nổi như vậy?!
Điều khiến ông ta càng thêm kinh hãi chính là.
Khi dùng thần thức quan sát, ông ta kinh ngạc phát hiện, tuổi xương của những người này phổ biến đều không quá ba mươi!
Điểm này không nghi ngờ gì còn đáng sợ hơn, thậm chí có thể coi là không thể tưởng tượng, khó tin!
Một bên khác.
Triệu Hổ cũng nhạy cảm nhận thấy được sự bất phàm của những người nhà Khương này.
Vẻ mặt của hắn không biết từ khi nào, đã trở nên đặc biệt nghiêm trọng, sâu trong con ngươi giấu vẻ kinh hãi nồng đậm đến cực điểm!
Hồi tưởng lại ghi chép về sự phát triển của nhà Khương mà hôm nay vừa đọc được ở kho văn hiến thành Ô Đán.
Không khỏi trong lòng cảm thán.
Thật không hổ là gia tộc có tiên tổ Nguyệt Luân cường đại.
Cho dù có suy bại thế nào, dựa vào huyết mạch và sự kế thừa, cũng có ngày quật khởi lần nữa.
Huống chi lại còn có một nhân vật kiêu hùng kinh thiên động địa như áo trắng kiếm Hầu ra đời.
Gia tộc Khương này, đúng là nhất nhân đắc đạo, gà chó lên trời nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận