Có Được Hack Ta Giết Xuyên Thế Giới Phó Bản

Chương 348: Mấy vạn năm trước tiền tiết kiệm đơn, tiến về Thiên Địa ngân hàng được 【 cầu nguyệt phiếu! ] (3)

**Chương 348: Thẻ tiết kiệm từ vạn năm trước, đến ngân hàng Thiên Địa 【 Cầu nguyệt phiếu! ] (3)**
Bất quá, giờ phút này trên bàn đã bày đầy những món ăn ngon miệng.
Đây đều là do Mộc Như Phong nhờ Tiểu Phi chuẩn bị, vừa vặn lúc hắn dạo xong một vòng trở về, đồ ăn cũng đã được chuẩn bị tươm tất.
Mộc Như Phong thả Vô Lam và Tiểu Long ra, sau đó để hai người bọn họ tùy ý ăn uống.
"Các ngươi cứ tự nhiên ăn, không đủ thì tự gọi thêm, ta hơi buồn ngủ, đi ngủ một giấc trước." Mộc Như Phong chào Vô Lam một tiếng, rồi nằm lên giường ngủ say.
. . .
Không biết qua bao lâu, Mộc Như Phong mơ màng nhận ra trong phòng có tiếng cười nói vui vẻ.
Đồng thời còn kèm theo mùi thịt thơm nức mũi.
Bụng Mộc Như Phong sôi lên ùng ục, hắn lập tức tỉnh táo lại.
Từ trên giường ngồi dậy, nhìn về phía bàn ăn cách đó không xa.
Không biết từ khi nào, trong phòng đã gần kín chỗ.
Tiểu Anh, Bạch Tĩnh Vi, Huyễn Tâm Quỷ Vương, Tiểu Long, Vô Lam, thậm chí còn có một con Niên Thú to lớn cỡ lão hổ đang nằm sấp.
Đúng vậy, Niên Thú cũng đã ra, Tiểu Anh và những người khác cũng vừa tỉnh lại.
Đang vui vẻ ăn uống, trò chuyện.
"Ba ba, người tỉnh rồi." Tiểu Anh là người đầu tiên phát hiện Mộc Như Phong tỉnh lại.
"Phong ca, tỉnh ngủ rồi à." Bạch Tĩnh Vi cũng lên tiếng chào.
Huyễn Tâm thì nhìn Mộc Như Phong một chút, không dám chào hỏi, có thể thấy được, hắn vẫn còn run rẩy.
Bất quá, đối tượng hắn run rẩy không phải là Mộc Như Phong, mà là Vô Lam.
Xem ra, Huyễn Tâm nhận ra Vô Lam?
"Tiểu Anh, Bạch Tĩnh Vi, các ngươi đều tỉnh rồi à? Lần này các ngươi ngủ thật lâu." Mộc Như Phong vừa cười vừa nói.
Nhìn mọi người chung sống rất hòa thuận, Mộc Như Phong cũng xem như thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ sợ Vô Lam bày ra vẻ mặt này, thậm chí coi Tiểu Anh và những người khác như nô bộc.
"Phong ca, mới qua bao lâu, chớp mắt một cái đã khế ước được một đại mỹ nữ, mục đích của người không thuần lương nha." Bạch Tĩnh Vi dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn Mộc Như Phong.
"Đừng có nói bậy nói bạ." Mộc Như Phong hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tĩnh Vi một cái.
Cái con Bạch Tĩnh Vi này, thật là to gan, đến Vô Lam cũng dám đùa giỡn.
"Đúng, tên tiểu tử này mục đích không thuần." Thế nhưng, Vô Lam ở bên cạnh lại cười phụ họa một tiếng.
Huyễn Tâm Quỷ Vương ở một bên lại lần nữa run rẩy, gia hỏa này sợ là thật sự biết rõ thân phận của Vô Lam.
"Thực lực các ngươi đều mạnh lên, lại cho ta thêm mấy hạng năng lực, đều rất không tệ." Mộc Như Phong nói một câu, sau đó len qua đám người, cầm lấy thức ăn trên bàn liền bắt đầu ăn.
Những người này đều thăng cấp, thực lực mạnh lên, quả thực đã mang đến cho Mộc Như Phong không ít năng lực lợi hại.
Đặc biệt là Vô Lam, lên tới cấp sáu, đã mang đến cho Mộc Như Phong trọn vẹn năm năng lực, đều là loại rất lợi hại.
Có thể nói, thực lực của Mộc Như Phong bây giờ lại lần nữa tăng vọt.
Dưới Đế Tôn, vô địch!
Đế Tôn, còn chưa có thực sự dùng thực lực hiện tại để giao đấu qua, cho nên không rõ.
Mộc Như Phong đương nhiên sẽ không nói cho Bạch Tĩnh Vi và những người khác biết thân phận thật sự của Vô Lam.
Nhưng mà, Mộc Như Phong suy đoán, Vô Lam cũng đã đem chuyện Băng Long Ngao Hàn, vị Thần Tôn còn sống ở đại lục thiên đạo nói cho Vô Phật Thần Tôn.
Chuyện này không liên quan đến bí mật của Mộc Như Phong, cho nên hoàn toàn có thể nói, hơn nữa chắc chắn sẽ nói.
Kỳ thật Mộc Như Phong vẫn muốn biết Vô Phật Thần Tôn biết tin tức này thì sẽ có cảm tưởng thế nào.
Hay là nói, khi trước diệt đi long thi đã biết, chỉ là không có nắm chắc, cho nên mới không có động thủ.
Thời gian dần trôi qua, một ngày thoáng cái đã trôi qua.
Đoàn tàu Huyết Tinh đã đỗ lại ở một sân ga hoàn toàn mới tại kinh thành.
Đế đô khác với những thành thị còn lại, cực kỳ nghiêm ngặt, bất kể là phương tiện gì, đều cần phải dừng lại ở địa điểm đặc biệt.
Thậm chí, trước khi đoàn tàu Huyết Tinh vào ga, còn phải liên hệ với nhà ga Đế đô, sau đó điều phối quỹ đạo để nó đi vào.
Quỷ Vực của đoàn tàu Huyết Tinh, khi vào nơi này, hoàn toàn mất hiệu lực, không còn cách nào, Đế đô chính là ngưu bức như vậy.
Sau khi đỗ xong xuôi, cửa lớn của đoàn tàu mở ra, Mộc Như Phong chậm rãi đi xuống xe.
Phía sau, còn có trưởng tàu đi theo.
"Trưởng tàu, không cần tiễn, làm chậm trễ hành trình một ngày của các ngươi rồi." Mộc Như Phong có chút áy náy nói.
"Không chậm trễ, không chậm trễ, doanh thu một ngày này còn có thể bằng mấy tháng của ta." Trưởng tàu cười tủm tỉm nói.
"Trưởng tàu, chuyện ta muốn nói với ngài trước đó, ngài cũng nên cân nhắc kỹ càng." Mộc Như Phong lại nói.
"Mộc tiên sinh, ngài yên tâm, ta sẽ cân nhắc kỹ." Trưởng tàu trịnh trọng gật đầu.
Chợt, Mộc Như Phong đi theo lối ra của nhà ga, rời khỏi nơi đây.
Chuyện hắn nói với trưởng tàu, tự nhiên cũng rất đơn giản, đó chính là hắn muốn mua cổ phần của đoàn tàu Huyết Tinh.
Hơn nữa còn trực tiếp trả giá cao gấp năm lần.
Hắn hiện tại không thiếu tiền, vô cùng ngang tàng, chính là muốn dùng tiền ném ra cổ phần.
Trưởng tàu tự nhiên không muốn bán đi cổ phần của mình, cho dù là được trả giá cao gấp năm lần.
Bởi vì cổ phần chính là mạng của hắn, Mộc Như Phong cũng không có cưỡng cầu, mà là để hắn viết một bản kế hoạch khuếch trương tăng cổ phần cho đoàn tàu Huyết Tinh.
Tăng cường đầu tư vào đoàn tàu Huyết Tinh, để nó trở nên càng thêm cường đại, phát triển cao tốc.
Như vậy, chỉ cần đoàn tàu Huyết Tinh đồng ý, Mộc Như Phong liền sẽ nắm bắt được số cổ phần tăng thêm đó.
. . .
Ra khỏi nhà ga, chính là một đô thị lớn cực kì hiện đại hoá.
Rất nhiều xe taxi quỷ dừng lại trên con đường phía trước, mỗi khi có hành khách mới lên chiếc xe taxi đầu tiên, xe phía sau liền sẽ chậm rãi di chuyển lên trước.
"Đế đô quả nhiên không hổ là Đế đô, hoàn toàn là một đô thị lớn hiện đại." Mộc Như Phong không khỏi cảm thán một tiếng.
Đương nhiên, điều này cần phải làm như không thấy những quỷ dị có hình thù kỳ quái kia.
Khí tức của những quỷ dị này đều không yếu, nhưng lại rất an tĩnh tuân thủ trật tự, từng người một lên những chiếc xe taxi kia.
Không có người chen ngang, cũng không có ai cãi lộn, tựa hồ có hạn chế nào đó.
Mộc Như Phong liếc mắt nhìn tấm bảng hiệu lớn bên cạnh.
Phía trên viết một số quy tắc cần chú ý.
Trong đó có hai điều, đó chính là cấm chỉ ồn ào lớn tiếng và cần tuân thủ trật tự, không được chen ngang.
Bất quá, còn có một điều, phía trên nói, nếu như được hành khách phía trước đồng ý, vậy thì ngươi có thể chen ngang.
Mộc Như Phong tự nhiên vẫn là không có đi chen ngang.
Hắn nhìn một hàng dài người xếp hàng ở thông đạo phổ thông, Mộc Như Phong trực tiếp đi về phía thông đạo VIP chuyên dụng bên cạnh.
Mộc Như Phong tản ra khí tức, sải bước đi về phía trước.
Chỉ có đạt tới Quỷ Vương cấp tám và Quỷ Đế cấp chín, mới có thể sử dụng thông đạo VIP chuyên dụng.
Khi Mộc Như Phong tản ra khí tức, những quỷ dị xung quanh đều dùng ánh mắt cung kính nhìn về phía hắn.
Nhân viên công tác trong thông đạo VIP cũng nở nụ cười mở đường, để Mộc Như Phong đi vào bên trong.
Rất nhanh, Mộc Như Phong đã lên một chiếc xe sang trọng chuyên dụng.
"Tiên sinh, ngài khỏe, ngài cần đi đến đâu?" Lái xe rất cung kính hỏi.
"Đi đến tổng bộ ngân hàng Thiên Địa." Mộc Như Phong nói.
"Được rồi tiên sinh, từ đây đến tổng bộ ngân hàng Thiên Địa cần một giờ." Lái xe trả lời một tiếng, liền nhanh chóng khởi động xe, sau đó lái ra bên ngoài.
Mộc Như Phong khẽ gật đầu, sau đó mở cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Không thể không nói, Đế đô này thật sự cực kỳ hiện đại.
Thậm chí, so với Địa Cầu còn có cảm giác hiện đại hơn một chút.
Càng thêm to lớn, càng thêm hùng vĩ.
Nhà cao tầng san sát, xen kẽ tinh tế, bên trong hẳn là còn có trận pháp không gian gãy điệt.
Thoạt nhìn có vẻ như diện tích chỉ có như vậy, nhưng khi đi vào, lại tăng lên gấp mấy lần, thậm chí mười mấy lần.
Sau một tiếng, chiếc xe dừng lại trong bãi đỗ xe của ngân hàng Thiên Địa.
"Tiên sinh, đã đến, tiền xe là. . ."
Lái xe còn chưa nói hết, Mộc Như Phong đã ném xuống một xấp hồn sao.
Lái xe còn muốn nói gì, Mộc Như Phong đã biến mất khỏi xe.
"Nhiều như vậy, khế ước giả của Quỷ Đế này thật sự hào phóng a." Lái xe đếm, phát hiện khoảng chừng hơn ba mươi tờ hồn sao, cả người đều mừng rỡ như điên.
Hơn ba ngàn khối hồn sao, số tiền này có thể bằng gần một tuần thu nhập của hắn.
. . .
Sau khi xuống xe, Mộc Như Phong đi đến trước cổng chính của ngân hàng.
Ngân hàng Thiên Địa giống như một cung điện to lớn, cực kỳ xa xỉ và lộng lẫy.
Tổng chiều cao không sai biệt lắm chừng trăm mét, mấy tầng phía dưới là mở cửa cho khách, dùng để làm các nghiệp vụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận