Có Được Hack Ta Giết Xuyên Thế Giới Phó Bản

Chương 303: Diệp Lâm, Diệp Lâm, Diệp Lâm 【 một vạn chữ ] (3)

**Chương 303: Diệp Lâm, Diệp Lâm, Diệp Lâm (Vạn chữ) (3)**
"Chúng ta không tự mình động thủ, đi tìm Yên Vũ Các bỏ tiền để bọn họ phái sát thủ đi thôi, nhớ kỹ, bảo bọn họ mang cái đầu bị đóng băng của hắn về." Mộc Như Phong nghĩ nghĩ, mở miệng nói.
Lưu Minh lên tiếng, sau đó lập tức rời khỏi nơi này.
Yên Vũ Các, là tổ chức sát thủ cường đại nhất của Đại Ly hoàng triều, đương nhiên, kẻ đứng sau lưng chính là Hoàng Đế.
Có thể nói Yên Vũ Các chính là sản nghiệp của hoàng thất.
Khi Đại Ly hoàng triều mới thành lập, cực kỳ hỗn loạn, rất nhiều thế lực sát thủ khắp nơi tàn sát bừa bãi, Đại Ly hoàng triều diệt không biết bao nhiêu tổ chức sát thủ, nhưng hết lớp này đến lớp khác, giết không hết.
Dứt khoát liền tự mình thành lập một tổ chức sát thủ, dưới sự trợ lực của hoàng triều, rất nhanh quét sạch những tổ chức sát thủ còn lại, sau đó liền một mực kéo dài đến nay.
Bí mật này, cũng chỉ có thành viên hoàng thất trọng yếu mới có thể biết được, vừa lúc, Mộc Như Phong chính là một trong số đó.
Tu vi của Lý Phong chẳng qua cũng chỉ là cấp bốn Luyện Cốt cảnh, chỉ cần năm ngàn lượng là đủ, bất quá xét thấy hắn là con thứ ba của Lễ bộ Thượng thư, tăng lên gấp đôi, cũng chỉ có một vạn lượng mà thôi.
Mặc dù hắn tương đối thiếu tiền, nhưng một vạn lượng vẫn có thể xoay sở được.
Về phần tại sao không điều động người trong nhà ra tay, kia tự nhiên là không muốn tổn thất nhân thủ.
Lý Phong đã biết rõ về Du Châu quê quán để tránh tình thế, vậy khẳng định sẽ phái một số cao thủ đến, người chuyên nghiệp tự nhiên là giao cho người chuyên nghiệp xử lý.
"Bất quá, cũng nên làm chút tiền." Mộc Như Phong hiện tại quả thực rất thiếu tiền.
Nhưng mà, hình như hắn lại không biết đi đâu kiếm tiền.
Những cửa hàng của bản thân mặc dù mỗi ngày đều thu về bộn tiền, nhưng đều là cố định, trừ đi chi tiêu, còn phải lấy ra trả nợ.
"Được rồi, kiếm tiền làm cái rắm, đợi Thái Hậu thọ yến xong, tìm Hoàng Đế đòi là được." Mộc Như Phong từ bỏ ý nghĩ tự mình kiếm tiền.
Đi kiếm tiền? Chẳng lẽ còn có thể có phương pháp nào nhanh hơn so với việc hỏi Phụ hoàng xin tiền sao?
...
Theo ngày Thái Hậu thọ yến càng đến gần.
Trong hoàng thành người càng ngày càng đông.
Cao thủ, cường giả, người của các đại tông môn môn phái, những người có đủ quyền thế nhất của từng châu phủ, còn có các Vương gia được phân đất phong hầu đi ra, bao gồm cả một đám thành viên hoàng thất.
Trong hoàng thành, trở nên càng thêm phồn vinh, thế nhưng bởi vì các phe nhân vật đều có, ma sát không ngừng, cũng trở nên hỗn loạn hơn so với trước kia.
Thậm chí còn xảy ra ẩu đả, cũng may là chưa có ai thiệt mạng, nếu không, thật sự là bôm bốp đánh vào mặt của Đại Ly hoàng triều.
Toàn bộ thành thị cũng biến thành giăng đèn kết hoa.
【Ngày thứ ba mươi lượng vận động đã đạt tiêu chuẩn, toàn thuộc tính +30】
"Oanh!" một tiếng vang thật lớn.
Mộc Như Phong một quyền đem tấm bia hình người nện thành một đống sắt vụn.
"Tháng thứ nhất rốt cục hoàn thành." Mộc Như Phong thở phào một hơi.
Cái thiên phú 【Vận động liền sẽ mạnh lên】 này vẫn là phải lấy thời gian làm đơn vị, thời gian càng dài, toàn thuộc tính gia tăng mới có thể càng cao.
Hôm nay đã là ngày 26 tháng 4, ngày mai chính là Thái Hậu thọ yến.
Những người nên đến, cơ hồ đều đã đến, hoàng thành càng thêm hỗn tạp, cũng chính là "ngư long hỗn tạp", cho nên cũng tăng cường thêm rất nhiều quan binh và thị vệ tuần tra.
Mộc Như Phong kết thúc tu luyện, từ trong phòng luyện công đi ra.
Mấy ngày nay, hắn đều ở trong phủ tiếp tục tu luyện, chỉ tiếc, tu vi của hắn vẫn còn ở cấp năm, vẫn chưa đột phá đến cấp sáu Luyện Tâm cảnh.
Cuối cùng vẫn là do tài nguyên tu luyện quá ít, muốn chờ tháng sau được cấp cho tài nguyên tu luyện, còn phải đợi đến đầu tháng mới được.
Mộc Như Phong vẫn có chút đánh giá cao tốc độ khôi phục tu vi.
Bất quá Mộc Như Phong cũng không thèm để ý, hắn hiện tại mặc dù chỉ là Luyện Tạng cảnh, nhưng nếu thực sự đánh nhau, Mộc Như Phong cảm giác mình có thể đè cường giả cấp tám Luyện Hồn cảnh ra đánh.
"Điện hạ, nước nóng đã chuẩn bị xong, ngài có muốn đi tắm rửa ngay bây giờ không?" Tiểu Thúy vội vàng tiến lên hỏi.
"Ừm, Đại Bạn đâu, đã trở về chưa?"
"Chưa ạ, điện hạ."
Mộc Như Phong khẽ gật đầu, sau đó tiến về phòng tắm rửa.
Nửa giờ sau, Mộc Như Phong ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trước bàn trang điểm.
Tiểu Thúy giờ phút này đang giúp hắn chải đầu.
Tóc của hắn khi hắn tiến vào phó bản, liền từ tóc ngắn nguyên bản biến thành tóc dài.
Lúc đầu còn có chút không quen, thế nhưng hiện tại cũng đã quen thuộc không ít.
Không bao lâu, một kiểu tóc mà Mộc Như Phong gọi tên liền được Tiểu Thúy hoàn thành.
Nói thật, quả thực rất đẹp mắt.
"Điện hạ thật là đẹp trai, Yên Nhiên tiểu thư chắc chắn cũng rất thích điện hạ." Tiểu Thúy nhìn dung mạo và kiểu tóc trong gương, cười hì hì nói.
"Vậy vẫn là do Tiểu Thúy tay nghề tốt." Mộc Như Phong tán thưởng một tiếng.
"Hì hì."
Rất nhanh Mộc Như Phong liền mang theo người đi ra ngoài phủ, một chiếc xe ngựa cũng đã sớm đỗ ở nơi này.
Hiện tại đã là mười một giờ, hôm nay hắn hẹn Triệu Yên Nhiên tại Túy Tiên Lâu dùng bữa trưa.
Mộc Như Phong ngồi xe ngựa đi tới Lăng Yên Các.
Nguyên bản Mộc Như Phong định xuống xe, nhưng lại phát hiện vừa lúc Triệu Yên Nhiên từ bên trong đi ra.
Mộc Như Phong lúc này gọi: "Yên Nhiên tiểu thư."
"Cửu điện hạ." Triệu Yên Nhiên lên tiếng, sau đó đi tới lên xe ngựa.
Lần này ngược lại không mang theo thị vệ, chỉ dẫn theo Xuân Linh.
"Mấy ngày nay Lăng Yên Các buôn bán ngược lại rất không tệ, ta thấy bên trong đều là người." Mộc Như Phong mở miệng cười nói.
"Vâng, Thái Hậu thọ yến sắp đến, trong thành tới rất nhiều người, cũng dẫn đến việc khách nhân của Lăng Yên Các chúng ta khá đông."
"Yên Nhiên tiểu thư, mấy ngày không gặp, ta thấy khí tức của cô có biến hóa, có phải tu vi đã tiến thêm một bước rồi không?"
"Điện hạ mắt sáng như đuốc, kiếm chi bỉ ngạn có lĩnh ngộ mới, tu vi cũng tinh tiến một phần, cái này cũng nhờ có điện hạ ngày đó đã giải hoặc cho ta." Triệu Yên Nhiên vừa cười vừa nói.
"Cũng là do Yên Nhiên tiểu thư thiên tư trác tuyệt thôi."
Sau đó hai người liền ở trong xe vừa cười vừa nói, rất nhanh liền đi tới trước Túy Tiên Lâu.
Mộc Như Phong cùng Triệu Yên Nhiên xuống xe, liền để Lưu Phong cưỡi xe ngựa đi hậu viện đỗ.
Sau đó liền cùng Triệu Yên Nhiên tiến vào bên trong Túy Tiên Lâu.
Túy Tiên Lâu chiếm diện tích rất lớn, đồng thời cũng có đến năm tầng lầu.
Là tửu quán lớn nhất hoàng thành, thời gian cơm trưa đại sảnh đã chật kín người.
Cực kỳ ồn ào.
"Gặp qua hai vị tôn quý đại nhân."
Lúc này, liền thấy quản sự của Túy Tiên Lâu lập tức tiến lên đón, vẻ mặt nịnh nọt.
Là quản sự của Túy Tiên Lâu, hắn tự nhiên nhận ra Mộc Như Phong và Triệu Yên Nhiên, thế nhưng vì không muốn gây rối, cho nên sau khi hành lễ sẽ không nói ra thân phận của bọn họ.
"Phòng bao đã chuẩn bị xong chưa?" Tiểu Thúy ở phía sau mở miệng nói.
"Chuẩn bị xong rồi, chuẩn bị xong rồi, lầu năm phòng bao Thiên Tự số ba, vừa vặn có thể nhìn thấy phong cảnh sông Hoài."
"Ừm, dẫn đường đi." Mộc Như Phong khẽ gật đầu.
Lúc này, dưới sự dẫn đường của quản sự, liền lên đến lầu năm, tiến vào phòng bao.
Phòng bao không coi là quá lớn, chỉ có khoảng năm mươi mét vuông, màu sắc cổ xưa thơm ngát, điều làm người ta hài lòng nhất chính là ngồi ở trong phòng có thể ở trên cao nhìn xuống thấy được phong cảnh sông Hoài.
Hai người rất nhanh ngồi xuống.
"Rất lâu rồi không đến Túy Tiên Lâu, phía trên sông Hoài hoa thuyền lại cũng nhiều như vậy." Triệu Yên Nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ mở miệng nói.
Mộc Như Phong nghe vậy, cũng theo ánh mắt của nàng nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy ở trên sông Hoài, có rất nhiều chiếc hoa thuyền, trên thuyền giăng đèn kết hoa, còn có không ít nữ tử và công tử ca ở trên đó thổi kéo đàn hát, thật là khoái hoạt.
Ở bên bờ sông, cũng có không ít người tụ tập ở nơi này, phần lớn cũng đều là một số thư sinh hoặc là thiếu gia nhà giàu.
"Nhu cầu nhiều, hoa thuyền tự nhiên cũng liền nhiều, cô nhìn bên kia, còn có không ít người đang xếp hàng kìa, rất nhiều trong số đó đều là thiếu gia của các châu phủ khác." Mộc Như Phong chỉ vào bến tàu xa xa nói.
"Đều là hạng người tầm hoa vấn liễu." Triệu Yên Nhiên khẽ lắc đầu, hiển nhiên là không xem trọng những người này.
"A? Người kia hình như là Lục hoàng tử." Bỗng nhiên, Triệu Yên Nhiên chỉ vào một nam nhân trên một chiếc thuyền hoa bị đông đảo nữ tử vây quanh nói.
Mộc Như Phong tập trung nhìn vào, thật đúng là, người kia chính là lục ca của hắn, Lục hoàng tử.
"Ha ha, xem ra lục ca của ta đây là tối hôm qua ngủ lại trên hoa thuyền." Mộc Như Phong cũng lắc đầu.
"Còn may, may mà ta lựa chọn Cửu điện hạ." Triệu Yên Nhiên nói.
"Cũng may mắn là cô lựa chọn ta."
Hai người liếc mắt nhìn nhau, nhao nhao nở nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận