Có Được Hack Ta Giết Xuyên Thế Giới Phó Bản

Chương 140: Cái thứ hai khế ước quỷ 【 cầu nguyệt phiếu! ]

Chương 140: Khế ước quỷ thứ hai 【Cầu nguyệt phiếu!】
"Bây giờ có thể nói chuyện đàng hoàng được chưa?" Mộc Như Phong lên tiếng.
"Có thể, có thể, có thể, bất quá, đau quá đi." Nữ quỷ áo trắng sờ lấy vầng trán lõm xuống, vẻ mặt đầy ủy khuất.
Mộc Như Phong không nói gì, đưa tay ra hiệu cho băng vải bay đi.
Sau đó, một cái liền đem vầng trán của nữ quỷ áo trắng bao lại.
"Đừng nhúc nhích, băng vải có thể giúp ngươi khôi phục vết thương." Mộc Như Phong nói.
Nữ quỷ áo trắng ban đầu có chút không tin, nhưng mà b·ị ép trước uy thế của Mộc Như Phong, vẫn là không nhúc nhích.
Chỉ là rất nhanh, nữ quỷ áo trắng liền cảm giác được trán của mình dường như đã hết đau.
Đợi khi băng vải tản đi, nữ quỷ áo trắng sờ lên trán, p·h·át hiện vậy mà đã khôi phục như cũ.
"A... Thật lợi h·ạ·i, thế mà lại khôi phục."
"A? A? A? Cái kia khí đ·ộ·c của Xú Yên Quỷ đả thương ta cũng biến mất." Nữ quỷ áo trắng bỗng nhiên kinh hô.
Cũng không biết là do nữ quỷ áo trắng lúc trước uống m·á·u Mộc Như Phong, hay là do băng vải vừa mới bao lấy toàn thân nàng, hay là cả hai kết hợp mà tạo ra tác dụng.
"Tốt, bây giờ chúng ta nói chuyện chính đi." Mộc Như Phong nói.
"Chuyện chính? Chuyện gì? A a, không vấn đề, hôm nay ngươi phục vụ rất tốt, cho ngươi đánh giá tốt."
Nữ quỷ áo trắng kịp phản ứng, vội vàng lên tiếng.
Cũng chính là ngay khi lời khen ngợi được đánh giá, trong đầu Mộc Như Phong lại hiện lên ý niệm lúc trước.
"Ta nói không phải cái này, ta muốn nói, có hứng thú hay không, cùng ta khế ước?" Mộc Như Phong hỏi.
"Khế... khế ước?" Nữ quỷ áo trắng sửng sốt, rồi bắt đầu cẩn t·h·ậ·n quan s·á·t Mộc Như Phong.
Hình như cảm thấy nhìn không rõ, nữ quỷ áo trắng vén tóc mình lên.
"Ngươi tuy chỉ là khế ước giả cấp hai, nhưng lại rất lợi h·ạ·i."
"Cùng ngươi khế ước cũng được, bất quá, ngươi phải đáp ứng ta hai điều kiện." Nữ quỷ áo trắng suy tư một lát rồi nói.
"Hai điều kiện? Được, ngươi nói đi." Mộc Như Phong nói.
"Đầu tiên, ngươi phải chuẩn bị cho ta đủ huyết dịch, ta mỗi ngày đều phải uống." Nữ quỷ áo trắng nói.
"Máu gì cũng được sao?" Mộc Như Phong hỏi.
"m·á·u người tốt nhất, đương nhiên, m·á·u động vật khác cũng được, chỉ là lượng phải đủ nhiều." Nữ quỷ áo trắng đáp.
"Cái này có thể." Mộc Như Phong gật đầu.
Nói đùa, thế giới hiện thực trong các lò mổ, m·á·u h·e·o, dê, trâu bò, thật sự là dùng không hết.
Cho dù là cung cấp cho toàn bộ khế ước giả của các ban ngành liên quan khế ước quỷ dị uống m·á·u, thì cũng không thể uống hết.
"Điểm thứ hai, ngươi phải giúp ta xử lý con kỹ nữ kia và Xú Yên Quỷ." Nữ quỷ áo trắng nói.
"Mạo muội hỏi một chút, con kỹ nữ kia và Xú Yên Quỷ là cấp bậc gì."
"Con g·ái đ·iếm thúi kia là cấp bốn, lão c·ô·ng của ả là cấp năm, ta nghĩ, hẳn là ngươi có thể xử lý bọn hắn a?" Nữ quỷ áo trắng không chắc chắn nói.
"Ngươi nếu là đ·á·n·h không lại cũng không sao, có thể chờ ngươi trở nên lợi h·ạ·i rồi đi xử lý bọn hắn cũng được, đương nhiên, điểm này, cần phải viết vào trong khế ước." Nữ quỷ áo trắng tiếp lời.
"Có thể, chỉ là, ta phải tìm bọn họ thế nào đây?" Mộc Như Phong vừa cười vừa nói.
Năng lực của nữ quỷ áo trắng này thật sự rất không tồi, hơn nữa nhìn tiềm lực của ả cũng cao, tuyệt đối đáng giá để trở thành khế ước quỷ thứ hai của hắn.
Nữ quỷ áo trắng đảo mắt một vòng, sau đó nói: "Ngươi cứ ký khế ước với ta trước đi, rồi ta sẽ cho ngươi biết."
"Ừm, cũng được." Mộc Như Phong gật gật đầu.
Mộc Như Phong khẽ động tâm niệm, một đạo huyết quang hiện ra từ một tấm da dê trống không, xuất hiện ở trong lòng bàn tay Mộc Như Phong.
Tấm da dê này, chính là sự hiển hiện của lực lượng khế ước rãnh.
Lập tức, Mộc Như Phong dùng ý niệm viết bản khế ước tiêu chuẩn lên trên.
Sau đó, lại cùng nữ quỷ áo trắng thương nghị, sửa đổi hay là thêm một vài điều khoản.
Tiếp đó, hai người ký tên mình lên, đồng thời ấn xuống dấu tay bằng máu.
Mộc Như Phong nhìn qua, mới biết được, nữ quỷ áo trắng này tên là Bạch Tĩnh Vi.
"Tốt, bây giờ nói cho ta, làm sao tìm được hai tên kia đi." Mộc Như Phong nói.
Ký xong hợp đồng, Mộc Như Phong liền cảm nh·ậ·n được bản thân và Bạch Tĩnh Vi đã sinh ra một mối liên hệ nào đó.
"Con kỹ nữ kia cùng lão c·ô·ng của ả hiện đang ở phòng số 418." Bạch Tĩnh Vi nói xong, trực tiếp hóa thành một luồng hắc khí chui vào trong cơ thể Mộc Như Phong, tiến vào khế ước rãnh.
"Hừm, thảo nào ngươi lại đồng ý sảng khoái như vậy, cho nên nói, ngươi đã bị bọn hắn chặn cửa rồi?" Mộc Như Phong sửng sốt một cái, rất nhanh liền phản ứng kịp, chất vấn Bạch Tĩnh Vi trong khế ước máng.
"Ta cũng hết cách, ta đã ở đây gần một tháng rồi, hồn tệ của ta đều dùng hết, còn nợ tiền phòng mười ngày."
"Mười ngày tiền phòng này ngươi cũng phải trả giúp ta." Bạch Tĩnh Vi nhỏ giọng nói.
"" Mộc Như Phong đúng là không phản bác được.
"Ngươi có năng lực gì?" Mộc Như Phong lạnh mặt nói.
"Cái kia... Ngươi tự mình thử một lần đi." Bạch Tĩnh Vi sợ Mộc Như Phong tức giận, không dám nói nhiều, mà để Mộc Như Phong tự mình thử nghiệm.
Mộc Như Phong không hề chần chừ, lúc này liền cảm ứng năng lực của Bạch Tĩnh Vi.
Rất nhanh, tr·ê·n mặt Mộc Như Phong lộ ra vẻ vui mừng.
Bạch Tĩnh Vi có không ít năng lực, khoảng chừng ba cái.
Cái thứ nhất, chính là ve sầu thoát x·á·c.
Cũng chính là năng lực này, đã giúp Bạch Tĩnh Vi dễ dàng thoát khỏi Mộc Như Phong.
Cái thứ hai, không đi đường thường.
Có thể tự do di chuyển trên vách tường, trần nhà, hoặc là vách núi cheo leo, hơn nữa còn có thể tăng gấp đôi độ linh hoạt của bản thân.
Chính năng lực này, mới khiến cho Bạch Tĩnh Vi có thể giống như người nhện treo ngược ở tr·ê·n trần nhà, cũng có thể nhiều lần tránh thoát được băng vải bắt giữ.
Mà năng lực thứ ba, cũng chính là năng lực lợi h·ạ·i nhất của nàng, là một năng lực công kích.
Tên là sắc bén.
Có thể đem lực lượng sắc bén rót vào móng tay, thậm chí là v·ũ k·hí, tăng cường độ sắc bén, lực c·ô·ng kích sẽ trở nên mạnh hơn.
Còn về năng lực biến thân của nữ quỷ áo trắng, Mộc Như Phong không cảm nh·ậ·n được.
"Cái kia năng lực biến thân của ngươi, làm sao ta không cảm nh·ậ·n được?" Mộc Như Phong hỏi.
Năng lực này, có thể để cho nữ quỷ áo trắng từ cấp ba tăng lên cấp bốn, tuyệt đối là một năng lực hữu dụng.
"Cái kia... Ta cũng không rõ." Nữ quỷ áo trắng nhỏ giọng nói.
"Chờ đã, ta nhớ ra rồi, ngươi nói con kỹ nữ kia là cấp bốn, lão c·ô·ng của ả là cấp năm, mà ngươi chỉ là cấp ba."
"Ta thừa nh·ậ·n năng lực chạy t·r·ố·n của ngươi rất mạnh, nhưng, ngươi dám đi trêu chọc bọn hắn sao?" Mộc Như Phong chất vấn.
"Ta ban đầu cũng là cấp bốn, con kỹ nữ kia căn bản không phải là đối thủ của ta, nếu không phải lão c·ô·ng ả có năng lực đặc t·h·ù, làm sao có thể làm ta bị thương."
"Mặc dù cuối cùng vẫn để ta chạy thoát, nhưng ta bị thương tương đối nghiêm trọng, đẳng cấp cũng vẫn bị rớt xuống." Bạch Tĩnh Vi nói.
Mộc Như Phong có chút bất ngờ, không nghĩ tới nàng trước kia là cấp bốn, cứ như vậy, chẳng phải là nói hắn nhặt được bảo vật sao.
Hơn nữa, cấp bốn về sau, biến thân, không phải có thể đạt đến cấp năm sao.
"Ngươi ra đi." Mộc Như Phong ra lệnh.
"Không ra, ta muốn ở lại đây, ở đây rất dễ chịu." Bạch Tĩnh Vi cự tuyệt.
"Ra ngoài, đừng ép ta đ·ộ·n·g ·t·h·ủ." Mộc Như Phong lại nói.
"Ra thì ra, hung dữ như vậy làm gì." Nữ quỷ áo trắng lẩm bẩm, bất đắc dĩ từ khế ước máng chui ra.
"Ngươi cứ đợi ở trong phòng trước đi." Mộc Như Phong nói.
"A? Ta không muốn, ta muốn đi th·e·o ngươi." Bạch Tĩnh Vi lắc đầu, vẻ mặt đầy không nguyện ý.
"Ngươi mà cứ đi th·e·o ta, vạn nhất bị hai con quỷ kia p·h·át hiện thì làm sao bây giờ?"
"Hơn nữa, bọn hắn là kh·á·c·h trọ, ta cũng không thể ra tay với bọn hắn, ngươi cứ ở lại đây, ta sẽ trả tiền thuê phòng giúp ngươi, tìm cơ hội, ta sẽ giải quyết kẻ thù của ngươi." Mộc Như Phong nói.
"Thật sao? Ngươi nói đó, không được gạt ta nha." Bạch Tĩnh Vi nghe vậy, vội vàng vén tóc trước mặt ra, mừng rỡ nhìn Mộc Như Phong.
"Ta nói, ngươi không thể cắt tóc ngắn một chút sao?" Mộc Như Phong tức giận nói.
"Ta cũng muốn cắt, nhưng cắt không được, tóc của ta tương đối đặc t·h·ù, phải dùng đạo cụ mới được." Bạch Tĩnh Vi giải thích.
"Thôi được, đi, ngươi cứ ở lại đây đi, ta đi trước." Mộc Như Phong nói.
"Ừm." Bạch Tĩnh Vi lên tiếng.
Lúc này, Mộc Như Phong liền đẩy cửa phòng, đi ra ngoài.
Khi Mộc Như Phong đi tới, Lưu Dũng chờ ở cách đó không xa lập tức hấp tấp chạy tới.
"Mộc đại ca, Mộc đại ca, ngươi ra rồi, không sao chứ."
"Ngươi thấy ta giống như có chuyện gì sao? Đúng rồi, trong khoảng thời gian ta đi vào, có đèn nào sáng lên không?" Mộc Như Phong hỏi.
Hắn đi vào thời gian cũng không ngắn, ít nhất cũng mười mấy phút.
"Không có, Mộc đại ca, sau khi ngươi đi vào, đèn vẫn luôn không sáng." Lưu Dũng trả lời.
"Ồ? Không có sáng sao? Vậy là tốt rồi, chúng ta ~~~!" Mộc Như Phong còn chưa nói hết, liền nhìn thấy căn phòng 419 đối diện kia, đèn ở cửa phòng, sáng lên!
"Mộc đại ca, làm sao? Chúng ta phải làm gì? Hả?" Lưu Dũng thấy Mộc Như Phong dừng lại, lúc này liền nhìn th·e·o ánh mắt của Mộc Như Phong.
"Mộc đại ca, sáng rồi. Đèn phòng 418 sáng rồi." Lưu Dũng chỉ vào bên kia, vội vàng nói.
418, đây không phải là phòng của hai kẻ thù của Bạch Tĩnh Vi - nữ quỷ áo trắng hay sao.
Hơn nữa vừa thấy Mộc Như Phong ra, đèn liền sáng, như vậy không phải quá rõ ràng rồi sao, bọn chúng vẫn luôn nhìn chằm chằm bên này.
"Xem ra là thật sự không được yên tĩnh, ngươi cứ chờ ở đây, ta đi một chút rồi về." Mộc Như Phong chuẩn bị đi tìm một chút, cũng t·i·ệ·n xem hai tên này có thực lực thế nào.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng trao đổi với Bạch Tĩnh Vi.
"Hai tên tình nhân cũ của ngươi hiện giờ gọi phục vụ phòng, ngươi nói cho ta biết, bọn họ có năng lực gì?"
Rất nhanh, thanh âm của Bạch Tĩnh Vi vang lên trong lòng Mộc Như Phong.
"Con kỹ nữ kia là một con quỷ treo cổ, lợi h·ạ·i nhất là cái lưỡi, cho dù là móng tay của ta cũng không cào nát được."
"Còn về lão c·ô·ng của ả, là một con quỷ khói, có thể phun ra sương mù có tính đ·ộ·c rất mạnh, đồng thời còn có thể cản trở tầm nhìn."
Bạch Tĩnh Vi nói.
"Được, ta biết rồi." Mộc Như Phong nói xong, liền cắt đứt liên lạc.
"Cốc cốc cốc! Phục vụ phòng." Mộc Như Phong gõ cửa phòng.
"Vào đi." Một thanh âm có chút dễ nghe từ trong phòng truyền ra.
Lúc này, Mộc Như Phong liền trực tiếp đẩy cửa vào.
Vừa bước vào, Mộc Như Phong liền nhìn thấy một nữ quỷ dáng vẻ cực kì xinh đẹp, đang nằm tr·ê·n ghế sô pha, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Mà ở một bên, một con quỷ nam tính toàn thân gầy yếu, sắc mặt nhợt nhạt.
Con quỷ này miệng còn ngậm một điếu t·h·u·ố·c, nhả khói mù mịt.
Khiến cho cả căn phòng trở nên ô uế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận