Có Được Hack Ta Giết Xuyên Thế Giới Phó Bản

Chương 56: Một người một đầu heo sữa quay, quét thẻ! 【 cầu nguyệt phiếu! Cầu truy đọc! ]

**Chương 56: Mỗi người một con lợn sữa quay, quẹt thẻ! 【Cầu nguyệt phiếu! Cầu đọc!】**
"Hạn mức nạp tiền tối đa của thẻ đen là bao nhiêu?" Mộc Như Phong lại hỏi.
"Cái này.... Ta cũng không rõ ràng, bởi vì đoàn tàu Huyết Tinh của chúng ta từ trước tới nay chưa từng xuất hiện người sử dụng thẻ đen." Phục vụ viên trong lòng r·u·n lên, mở miệng nói.
"Được rồi, đợi lát nữa gặp trưởng tàu hỏi lại sau, vậy trước tiên nạp cho ta một trăm vạn."
Mộc Như Phong kết nối với thẻ đen ngân hàng thiên địa, trực tiếp lấy ra một trăm vạn hồn tệ.
Một trăm vạn hồn tệ, chất chồng lên nhau, gần như lấp đầy toàn bộ bàn ăn.
Quỷ khí nồng đậm, từ trong những hồn tệ này khuếch tán ra, tạo nên sự r·u·ng động to lớn cho đám quỷ dị.
Cho dù là những quỷ dị chỉ biết ăn kia cũng không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn hắn k·i·ế·m tiền không ít, nhưng đó cũng chỉ là tiền lương mỗi tháng nhận được, ngẫu nhiên phát thêm một khoản tiền bất chính nho nhỏ.
Nhưng nói là tộc "Nguyệt Quang" cũng không sai biệt lắm, thực lực càng mạnh, tiêu tốn hồn tệ càng nhiều.
Một trăm vạn nện ở trước mặt bọn hắn, bọn hắn không cách nào làm được việc thờ ơ.
"Cái này...... Tiên sinh, ngài nhất định phải nạp một trăm vạn sao? Một khi nạp tiền rồi, cho dù là trả lại, cũng chỉ có thể trả lại mười phần trăm." Phục vụ viên nuốt một ngụm nước bọt, mở miệng nói.
"Chỉ có thể trả lại mười phần trăm sao?" Mộc Như Phong nhíu mày.
"Đúng vậy, tiên sinh." Phục vụ viên vội vàng nói.
"Đã như vậy, vậy nạp cho ta hai trăm vạn."
Mộc Như Phong nói, lại lấy ra một trăm vạn hồn tệ, tiếp tục chất chồng ở tr·ê·n bàn ăn.
"Được.... Thật nhiều tiền."
"Đúng vậy a, ta có phải hay không đang nằm mơ."
"Vị này làm sao có tiền như vậy a."
Một đám quỷ dị đã không còn dám làm càn với Mộc Như Phong, thái độ của từng người trở nên vô cùng tốt.
"Tiên sinh, ngài thật sự xác định muốn nạp hai trăm vạn sao?" Phục vụ viên giờ phút này toàn thân đều đang r·u·n rẩy.
Hai trăm vạn a, mặc dù hai trăm vạn này không phải là của hắn, nhưng hắn có phần trăm hoa hồng.
Chỉ cần có khách hàng nạp thẻ hội viên, dựa theo một phần trăm hoa hồng, nói cách khác, hắn có thể thu được hai vạn khối hoa hồng.
"Ta đã lấy tiền ra rồi, ngươi nghĩ ta đang đùa sao?"
"Hai trăm vạn, có thể trả lại mười phần trăm, cũng chính là hai mươi vạn."
"Các ngươi mang đầu của Trư Đầu Quỷ kia đến, lại tới một chuyến đoàn tàu Huyết Tinh, tìm hắn, từ trong thẻ hội viên của ta lấy ra hai mươi vạn." Mộc Như Phong mở miệng nói.
Một đám quỷ dị nghe vậy, lập tức gật đầu.
Phương thức đưa tiền như vậy, khoan hãy nói, thật sự có thể.
Chỉ là có một điểm, đoàn tàu Huyết Tinh có chấp nhận hay không.
Ánh mắt bọn hắn đều nhìn về phía phục vụ viên.
"Cái này, tiên sinh, tr·ê·n nguyên tắc, là không cho phép, bởi vì chỉ có bản thân mới được đến trả lại tiền."
"Bất quá, ta nghĩ trưởng tàu tuyệt đối sẽ không cự tuyệt yêu cầu này." Phục vụ viên nói.
"Ừm, nhanh lên giúp ta nạp tiền đi." Mộc Như Phong nói.
"Tiên sinh, ngài chỉ cần đặt thẻ hội viên bạch kim lên tiền mặt, sau đó nhẩm nạp tiền là được." Phục vụ viên nói.
"A, thuận t·i·ệ·n như vậy sao?" Mộc Như Phong lúc này đặt thẻ hội viên lên tiền mặt.
Theo một tiếng nhẩm, một cỗ lực lượng kỳ dị từ thẻ hội viên hiện lên, bao phủ lấy số tiền mặt.
Cũng bất quá mấy giây thời gian, tất cả tiền mặt biến m·ấ·t không thấy gì nữa, mà số dư trong thẻ hội viên bạch kim của hắn cũng đạt tới hai trăm hai mươi vạn.
"Tiên sinh, trưởng tàu đã biết, hiện tại hắn thật sự không thể thoát thân, hắn nói, hôm nay ngài được miễn phí tiền ăn, chờ ngài dùng cơm xong, hắn sẽ đích thân gặp ngài, thăng cấp cho ngài thành người sử dụng thẻ đen." Phục vụ viên nói.
"Được." Mộc Như Phong gật gật đầu, sau đó nhìn về phía đám quỷ dị.
"Các ngươi nhớ kỹ a, cầm đầu h·e·o của Trư Đầu Quỷ tới đây, nhớ kỹ, nhất định phải là đầu h·e·o." Mộc Như Phong nói.
"Không có vấn đề, tiên sinh."
"Chúng ta nhất định giúp ngài xử lý đầu con h·e·o kia."
"Đúng đúng đúng."
Một đám quỷ dị vội vàng đáp.
"Như vậy mới đúng, đi, lên cho ta món gì đó để ăn a, cứ mang tới tay gấu, t·h·ị·t kho tàu, cá diếc cùng cơm vây cá măng, còn có món nướng vòi voi kia, đúng rồi, cho ta thêm một bình nước khoáng."
"Được, tiên sinh, ngài chờ một lát, ta lập tức phân phó nhà bếp làm." Phục vụ viên lên tiếng, liền muốn đi về phía nhà bếp.
"Chờ một chút, lại mang cho mỗi người bọn họ một phần món này, không cần miễn phí, ta trả tiền." Mộc Như Phong chỉ vào một món ăn tr·ê·n thực đơn nói.
Phục vụ viên nghe tiếng nhìn lại, lập tức có chút giật mình, sau đó nói: "Được rồi, tiên sinh, ta đi ngay."
【lợn sữa quay】: Nguyên liệu nấu ăn là l·ợ·n sữa được trại nuôi h·e·o tỉ mỉ chăn nuôi, mỗi ngày cho ăn hồn thảo, t·h·ị·t thơm ngon, sau khi ăn có thể tăng quỷ lực. Giá bán: 8888
Bảy người, vậy là hơn sáu vạn tiêu phí.
Quả là hào phóng không ai bằng.
"Rộng rãi quá, tiên sinh, ta ở chỗ này cám ơn trước."
"Đa tạ tiên sinh! Con lợn sữa quay này, ta đã thèm từ lâu, nhưng là vẫn không nỡ tốn nhiều tiền như vậy."
"Tiên sinh, đây là số của ta, ngài về sau nếu có tới chỗ ta, ngài có thể liên hệ ta, ta nhất định lấy quy cách cao nhất chiêu đãi ngài."
"Đúng, ta cũng vậy, đây là số của ta."
Lập tức, sáu quỷ dị kia ba chân bốn cẳng đem danh th·iếp của mình đưa cho Mộc Như Phong.
Mộc Như Phong cười tủm tỉm nhận hết.
Những thứ này, nói không chừng, về sau sẽ hữu dụng.
Rất nhanh, món ăn Mộc Như Phong gọi đã được mang lên.
Toàn bộ toa xe tràn ngập mùi t·h·ị·t nồng đậm, khiến Mộc Như Phong không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn vốn đang trong giấc mộng tiến vào, khoảng cách từ bữa tối cũng đã qua năm, sáu tiếng.
Mộc Như Phong lúc này nắm lấy tay gấu, từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.
Ngon, vô cùng ngon, quả nhiên không hổ là quốc bảo nha.
"Đúng rồi, các ngươi lấy nguyên liệu nấu ăn này từ đâu vậy?" Mộc Như Phong hiếu kì hỏi phục vụ viên.
"Những nguyên liệu nấu ăn này đều là do vườn động vật Hoan Nhạc cung cấp, nguyên liệu của bọn hắn tươi mới, mà giá cả cũng rất phải chăng, chỉ là hơi ít khách hàng đặt." Phục vụ viên nói.
"Vườn động vật Hoan Nhạc...." Mộc Như Phong cười cười, cái tên này nghe xong, quả thực là rất vui sướng.
"Đúng rồi, ngươi mang một ít bánh mì và nước khoáng, cho đám khế ước giả tr·ê·n xe mỗi người một phần, tiền cứ quẹt thẻ, còn nữa, ngươi bảo nhân viên phục vụ an p·h·ậ·n một chút." Mộc Như Phong nói.
Hiện tại tr·ê·n đoàn tàu, số người chơi còn s·ố·n·g là 21 người.
Những người chơi mới còn s·ố·n·g này, hầu như đều ăn đồ ăn miễn phí mà đoàn tàu cung cấp.
Không nói là ăn no, nhưng tuyệt đối là rất đói bụng.
Cho bọn hắn ăn chút đồ ăn và nước uống, cũng có thể làm cho bọn hắn an tâm một chút.
"Được rồi, tiên sinh, ngài yên tâm đi, ta là Thừa Vụ trưởng, bọn hắn không dám làm trái ý ta." Phục vụ viên nghiêm mặt nói.
"Đi thôi." Mộc Như Phong khoát khoát tay.
Lúc này, phục vụ viên quay người đi đến quầy bar.
Bởi vì phục vụ viên đi làm việc cho Mộc Như Phong, cho nên những con lợn sữa quay kia, cũng chỉ có thể do đầu bếp trong nhà bếp tự mình mang ra.
Khi đầu bếp trông thấy Mộc Như Phong, mới không thể không tin phục vụ viên.
Một khế ước giả, thế mà lại có nhiều hồn tệ như vậy.
"Tiên sinh tôn quý, ngài khỏe, xin hỏi món ăn có làm ngài hài lòng không?" Đầu bếp sau khi mang hết đồ ăn lên, đi tới trước mặt Mộc Như Phong, cung kính nói.
"Không tệ, tài nấu nướng của ngươi, rất tuyệt vời, đây là tiền thưởng."
Mộc Như Phong tán thưởng một tiếng, móc ra một vạn hồn tệ đặt ở góc bàn.
"Đa tạ tiên sinh, đa tạ tiên sinh, ngài hài lòng là tốt rồi."
Đầu bếp mập mạp một tay cầm lấy tiền boa, tr·ê·n khuôn mặt to béo nặn ra một nụ cười nịnh nọt.
Sau khi đ·u·ổ·i đầu bếp đi, Mộc Như Phong tiếp tục ăn mỹ thực trước mặt.
Khi Mộc Như Phong ăn uống no nê, trước mặt vẫn còn lại khoảng hai phần ba số món ăn.
Cũng không phải Mộc Như Phong kén ăn, mà là phần ăn này quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận