Có Được Hack Ta Giết Xuyên Thế Giới Phó Bản

Chương 231: Vạn lần công kích, miểu sát cấp tám Quỷ Vương (3)

Chương 231: Vạn lần c·ô·ng kích, miểu s·á·t Quỷ Vương cấp tám (3) Rất nhanh, Mộc Như Phong thu lại hỏa diễm khải giáp, sau đó đem ma trượng giắt vào bên hông.
Lúc này, Triệu Điềm và Mộ Dung Thanh Thanh vội vàng tiến lên đón.
"Mộc tiên sinh." Triệu Điềm giờ phút này vẫn duy trì trạng thái cực độ hưng phấn.
Mộ Dung Thanh Thanh ở bên cạnh cũng như thế.
"Triệu Điềm, lúc trước ngươi nói có thể mở phòng ở trên lầu?" Mộc Như Phong mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, Mộc tiên sinh, từ tầng 4 đến tầng 10 ở đây đều là phòng của khách sạn, tổng cộng bảy tầng, chia làm bảy cấp bậc, tầng bốn là thấp nhất, mỗi ngày chỉ cần một trăm hồn lực. . ."
(Hoàng Kim Thành tổng cộng có ba mươi tầng, phía trước viết nhầm thành năm tầng) Triệu Điềm còn chưa nói hết, Mộc Như Phong trực tiếp ngắt lời: "Dẫn đường đi, mở trực tiếp loại cao cấp nhất."
"Vâng, Mộc tiên sinh, mời đi theo ta." Triệu Điềm lập tức dẫn Mộc Như Phong đi về phía thang máy ở chính giữa.
Mộ Dung Thanh Thanh không nói gì, nhưng cũng đi theo sau lưng.
Rõ ràng, đây là chuẩn bị dựa vào Mộc Như Phong.
Mộc Như Phong đối với việc này cũng không để ý, dù sao cũng chỉ là đánh cược, bên cạnh có hai cô em đi theo, vẫn tương đối vui vẻ.
Hơn nữa, có hai người các nàng, Mộc Như Phong cũng có thể hiểu rõ hơn về những chuyện bên trong Hoàng Kim Thành.
Ngay khi ba người Mộc Như Phong vừa mới đi đến trước thang máy, liền thấy một người nam tử mặc âu phục dẫn theo mấy nhân viên công tác đi tới.
"Mộc tiên sinh, chào ngài, ta là quản lý đại sảnh của Hoàng Kim Thành, Đường Phong, rất vinh hạnh được gặp ngài." Đường Phong đưa tay ra nói.
"Đường quản lý, chào anh." Mộc Như Phong đưa tay ra bắt tay hắn.
"Mộc tiên sinh, ngài vừa mới chiến đấu ở trong lồng giác đấu, có thể nói là làm cho người ta sợ hãi thán phục."
"Đường quản lý quá khen." Mộc Như Phong khẽ cười nói.
"Mộc tiên sinh, hiện nay tài sản của ngài đã vượt qua ngàn vạn, không biết có muốn lên lầu hai không?" Đường quản lý mở miệng nói.
"Lầu hai? Đương nhiên là có hứng thú, bất quá, phải muộn một chút nữa." Mộc Như Phong nói.
Hạn mức đặt cược cao nhất ở lầu một là một ngàn vạn hồn lực, như vậy quá chậm, Mộc Như Phong bây giờ vận khí đang bùng nổ, tất nhiên là muốn vơ vét một mẻ lớn.
Nếu không, chẳng phải uổng phí hack mà mình có được lần này sao.
"Được rồi, Mộc tiên sinh, vậy ta xin đợi ngài ở lầu hai." Đường quản lý mang theo nụ cười nhẹ.
Mộc Như Phong khẽ gật đầu, vừa lúc, lúc này thang máy cũng đến.
Ba người Mộc Như Phong liền đi vào trong thang máy.
Triệu Điềm lập tức tiến lên ấn tầng mười, sau đó cửa thang máy chầm chậm đóng lại, đi lên trên lầu.
"Lầu hai là tình huống gì?" Mộc Như Phong mở miệng nói.
"Mộc tiên sinh, lầu hai cũng là sòng bạc, chẳng qua là cao cấp hơn một chút, số lượng người cũng không nhiều như lầu một."
"Muốn lên lầu hai, cần phải có tài sản nhất định, chỉ có đạt tới tài sản một trăm vạn hồn lực mới có thể đi đến lầu hai."
"Hơn nữa, phương thức đánh bạc ở lầu hai so với lầu một, hơi có chút khác biệt." Triệu Điềm mở miệng nói.
"Khác biệt, có gì khác biệt?" Mộc Như Phong hỏi.
Triệu Điềm vừa định mở miệng, thang máy lại chầm chậm mở ra.
Tầng mười, đã đến.
"Trước đi mở một gian phòng đi, vào trong phòng rồi nói." Mộc Như Phong lúc này đi ra thang máy.
Bởi vì trung ương Hoàng Kim Thành là hình sợi 3D, những phòng khách sạn này vây quanh sợi 3D thành một vòng, đứng ở trước lan can, còn có thể thấy được cảnh tượng náo nhiệt của đại sảnh lầu một.
Chẳng qua là, âm thanh ở phía dưới căn bản không thể truyền lên được, thậm chí, ngay cả lầu hai cũng không thể truyền lên.
Mộc Như Phong dưới sự dẫn đầu của Triệu Điềm và Mộ Dung Thanh Thanh, từ một cửa lớn, đi vào.
Vừa tiến vào, Mộc Như Phong liền có thể cảm nhận được khí tức quỷ khí cực kỳ nồng đậm ở nơi này, làm cho Mộc Như Phong cảm thấy toàn thân thư thái.
"Hoan nghênh quang lâm, tiên sinh tôn quý." Khi vừa vào cửa, liền gặp mấy nhân viên phục vụ tiến lên đón, cực kỳ cung kính nói.
Mộc Như Phong đánh giá đại sảnh này, phải nói, cũng cực kỳ hào hoa.
"Giúp Mộc tiên sinh tìm phòng." Triệu Điềm mở miệng nói.
"Được rồi, tiên sinh, mời đi theo ta."
Rất nhanh, đi tới trước quầy, sau một phen thao tác, Mộc Như Phong thành công mở được một gian phòng xa hoa ở tầng mười.
Mỗi ngày, cần nộp một vạn hồn lực, Mộc Như Phong hào phóng, trực tiếp gia hạn mười ngày.
Điều làm Mộc Như Phong bất ngờ chính là, vậy mà chỉ khấu trừ chín vạn hồn lực, nói cách khác, phiếu giảm giá chín phần mười cũng có hiệu lực.
Bây giờ hắn đã thắng ba lần, mà nhiệm vụ thông quan chỉ cần thắng ba lần là được, hơn nữa không giới hạn thời gian.
Mà mỗi lần thắng thêm một lần, liền có thể nhận được một trăm phần trăm độ thông quan.
Đồng dạng, cũng không có cưỡng chế giới hạn thời gian trở về.
Mộc Như Phong bây giờ cũng biết rõ, hạn mức cao nhất của độ thông quan là một vạn phần trăm.
Nói cách khác, Mộc Như Phong ở đây thắng một trăm lần là có thể đạt tới hạn mức cao nhất.
Chỉ là, Mộc Như Phong có chút lo lắng, mình có nên cứ tiếp tục thắng ở đây không.
Nói thật, đừng thấy Mộc Như Phong bây giờ giá trị may mắn cao như vậy, nhưng cũng không loại trừ việc kẻ chưởng khống Hoàng Kim Thành có được năng lực đáng sợ nào đó.
Dù sao, ở đây ngay cả thiên phú cũng có thể mua bán, quỷ mới biết kẻ chưởng khống Hoàng Kim Thành có thể bỏ qua giá trị may mắn của hắn hay không.
Hay là, có thể làm cho giá trị may mắn của hắn giảm xuống, hoặc là tăng thêm giá trị may mắn của chính hắn.
Quan trọng nhất là, Mộc Như Phong nếu như cứ tiếp tục thắng, thắng đến mức Hoàng Kim Thành đều không thể chấp nhận được, Mộc Như Phong tin tưởng, bọn hắn tuyệt đối có thủ đoạn để khống chế Mộc Như Phong.
Hắn cũng không dám đi khiêu chiến thế lực kinh khủng này.
"Xem ra, thấy đủ thì thôi vậy, vẫn nên suy tính cẩn thận, làm thế nào cho hợp lý." Mộc Như Phong trầm ngâm một lát, thầm nghĩ.
Rất nhanh, Mộc Như Phong liền đi tới trước cửa phòng mình.
Không cần quét thẻ, Mộc Như Phong trực tiếp đưa tay đặt lên trên tay nắm cửa.
"Tích!"
"Thân phận nghiệm chứng hoàn tất, khách nhân tôn quý, hoan nghênh về nhà!"
Khóa cửa mở ra, Mộc Như Phong trực tiếp đẩy cửa vào.
Vừa tiến vào, Mộc Như Phong quét mắt, lập tức hài lòng gật đầu.
Là một loại phong cách đơn giản thuần màu trắng, trong phòng còn có rất nhiều đồ vật màu xanh lá cây, đồng thời, còn có một mặt cửa sổ sát đất to lớn, từ cửa sổ có thể thấy được cảnh vật bên ngoài.
Cảnh tượng bên ngoài cửa sổ sát đất là một vùng biển lớn cực kỳ rộng lớn.
Còn có ánh nắng chói chang chiếu xuống, làm cho lòng người cực kỳ thư thái.
Ở trên đường tới, Mộc Như Phong cũng từ trong miệng Triệu Điềm biết được.
Phòng xa hoa này sẽ căn cứ vào ý nghĩ chân thật nhất trong nội tâm của khách nhân, biến ảo ra phong cách và cảnh sắc gian phòng mà khách nhân yêu thích nhất.
Đây cũng là nguyên nhân Mộc Như Phong rất hài lòng với gian phòng này.
"Quỷ lực thật nồng đậm, còn có hồn lực, nếu như ta có thể ở đây mỗi ngày thì tốt."
Mộ Dung Thanh Thanh khép hờ hai mắt, dang hai tay hít sâu một hơi, mặt tràn đầy hưởng thụ.
"Thật sự rất nồng đậm, rất thích hợp để tu luyện." Mộc Như Phong khẽ gật đầu.
Sau khi vào phòng, hắn cũng cảm giác cả người như được ngâm mình trong suối nước nóng ấm áp, thân thể có một cảm giác thư thái khó tả.
"Ngồi đi." Mộc Như Phong đi tới trên ghế sofa, sau đó ra hiệu hai người ngồi xuống.
Hai người cũng rất nghe lời, trực tiếp đi tới ngồi đối diện Mộc Như Phong trên ghế sofa.
"Bây giờ nói cho ta biết một chút về tình huống lầu hai đi, có gì khác biệt so với cách đặt cược ở lầu một." Mộc Như Phong nói.
"Mộc tiên sinh, nói thật ta đối với lầu hai hiểu rõ cũng không nhiều lắm, cụ thể trò chơi là gì, ta cũng không biết, bởi vì ta chưa từng đi qua lầu hai." Triệu Điềm có chút ngượng ngùng nói.
"Ừm? Chưa từng đi qua lầu hai?" Mộc Như Phong nhíu mày.
"Bởi vì muốn lên lầu hai cần một trăm vạn hồn lực tài sản, ta cũng chỉ là thông qua được một chút khách nhân nói chuyện phiếm với nhau, mới hiểu được một chút." Triệu Điềm nói.
"Ta cũng chưa từng đi qua." Mộ Dung Thanh Thanh cũng mở miệng nói.
Hai người bọn họ chỉ làm hướng dẫn viên ở lầu một, các nàng tiếp đãi nhiều nhất là khách mới, ngẫu nhiên cũng sẽ có khách nhân không quá quen thuộc thuê các nàng.
Về phần lầu hai, các nàng thật sự không có năng lực đi lên.
Sau đó, Mộc Như Phong lại cùng hai người hàn huyên một lát, để các nàng đem những chuyện mình biết nói ra hết.
"Được rồi, vậy hôm nay thuê đến đây kết thúc, các ngươi lui ra đi." Mộc Như Phong mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận