Cái Này Tiên Hiệp Trò Chơi Làm Sao Tất Cả Đều Là Nợ Tình ?

Chương 215: Nơi này có không có sư tôn ngươi điều tra không tới chỗ?

**Chương 215: Nơi này có nơi nào mà sư tôn ngươi không điều tra được không?**
Thân thể mềm mại của nàng nằm cạnh Mạnh Thu rất gần, nhiệt lượng toàn thân truyền tới khiến Mạnh Thu cảm thấy không thích hợp.
Giới là thế nào?
Đột nhiên, hắn nghĩ tới điều gì đó, mở bảng độ thiện cảm.
【 Độ thiện cảm 】
【 Khổng Mộ Ảnh: 46 】
Con ngươi Mạnh Thu hơi phóng đại, thoáng chốc đã hiểu.
Loại độ thiện cảm này, sẽ có chút mập mờ, sẽ ẩn hình khao khát một chút tiếp xúc tứ chi.
Khó trách nàng một mực giữ mình lại, còn thỉnh thoảng nhìn mình.
Cứ như vậy, Mạnh Thu lại lâm vào do dự, hắn ngay từ đầu đã dự định đem độ thiện cảm nâng lên khoảng 50 - 60 là đủ, như vậy sẽ không gây ra một hệ liệt hậu quả kiểu Tu La tràng.
Cho nên muốn trở thành Sigma nam nhân sao?
Đang lúc Mạnh Thu nghĩ như vậy, Khổng Mộ Ảnh lại "bá" một tiếng đứng dậy.
"Ngươi đi đi." Nàng nói.
Mạnh Thu sửng sốt một cái, nháy nháy mắt nhìn nàng: "Sao vậy?"
Khổng Mộ Ảnh trầm ngâm nói: "Trạng thái của ta không thích hợp, có lẽ là ngươi hại, ta muốn yên tĩnh một chút."
Mạnh Thu chỉ mình: "Ta hại? Ta làm cái gì? Ta làm sự tình phải giảng chứng cứ."
Khổng Mộ Ảnh liếc nhìn hắn một cái: "Ngươi có vẻ hơi chột dạ? Ngươi đã làm gì?"
Việc này cũng có thể bị nhìn ra? Mạnh Thu chính nghĩa nói: "Làm gì có chột dạ. Chẳng qua là ta kiến thức rộng rãi, đối với tình huống của ngươi có chỗ suy đoán thôi."
"Nói."
"Ngược lại là có một phương pháp trắc nghiệm." Mạnh Thu nói, "Ngươi muốn thử một chút không?"
"Thử."
Mạnh Thu trái phải nhìn quanh, hỏi: "Có hay không vị tiền bối đức cao vọng trọng nào nhìn chằm chằm nơi này?"
Ý hắn là lão trèo lên vừa rồi có rình coi ở đây hay không?
Khổng Mộ Ảnh nói: "Nàng tới qua một lần, sẽ không trở lại. Nhưng có khả năng sẽ dùng thần thức quét qua một vòng."
Mạnh Thu nói: "Vậy chúng ta đổi chỗ khác, nơi này của ngươi có động phủ bế quan không?"
Bất luận ở đâu, động phủ bế quan đều sẽ xây dựng kín kẽ, không ai có thể nhìn trộm, quấy rầy đến người bế quan.
"Có." Nói xong, Khổng Mộ Ảnh vung tay áo, lần nữa làm Mạnh Thu mất đi giác quan.
Hiển nhiên, hoàn cảnh thánh địa này phải giữ bí mật với ngoại giới.
Lần nữa mở mắt, đã tới một động phủ đen như mực, một cỗ hoa mai quanh quẩn, cầu nhỏ nước chảy, linh khí vờn quanh, ngược lại là một chỗ động thiên phúc địa không tệ.
"Ngươi muốn làm gì, cứ làm đi." Khổng Mộ Ảnh nhìn Mạnh Thu, trong ánh mắt mang theo một tia hiếu kỳ.
Mạnh Thu nói: "Nơi này không ai nhìn trộm được chứ?"
Khổng Mộ Ảnh gật đầu: "Cho dù là sư tôn cũng không nhìn trộm được."
Mạnh Thu khẽ gật đầu, kéo nàng tìm ghế ngồi xuống.
Mạnh Thu hỏi: "Còn nhớ rõ ngay từ đầu ngươi muốn trải nghiệm cảm giác nói chuyện yêu đương không?"
Việc này có thể coi là khởi đầu của tất cả.
Khổng Mộ Ảnh khẽ gật đầu: "Đây không phải là đã trải nghiệm qua rồi sao?"
Mạnh Thu nói: "Bây giờ lại trải nghiệm một lần, sẽ có cảm giác hoàn toàn khác biệt."
"Được." Khổng Mộ Ảnh không hề do dự, thuận miệng đáp ứng.
"Vòng thể nghiệm thứ nhất, chính là chúng ta ngồi gần nhau một chút." Mạnh Thu vừa dứt lời, không đợi nàng đồng ý, liền xê dịch mông lại gần nàng.
Rất nhanh, hai người kề sát nhau, khoảng cách chỉ rộng bằng một đốt ngón tay trỏ.
Ở khoảng cách này, hai người cảm nhận được nhiệt lượng từ đối phương truyền tới, nghe được tiếng hít thở của đối phương, ngửi được mùi thơm trên người đối phương.
Lần nữa ngửi được mùi thơm ngát trên người hắn, trong lòng Khổng Mộ Ảnh thỏa mãn, đồng thời tim đập nhanh hơn một chút.
Nàng nhớ tới những cuốn tiểu thuyết thoại bản mình từng đọc, nam nữ chính luôn quấn quýt bên nhau đã cảm thấy rất vui vẻ.
Sau đó, trong lòng nàng có một phen phỏng đoán về hành vi của chính mình.
Có lẽ bị ảnh hưởng bởi « Hoan Hỉ Quyết »....
Nàng nghĩ vậy.
Mạnh Thu hỏi: "Có gì khác thường không?"
Khổng Mộ Ảnh áp chế nhịp tim, thản nhiên nói: "Cơ bản là không có."
"Vậy chính là có, tốt, làm tiếp." Nói xong, Mạnh Thu không đợi nàng nói chuyện, lại nhích mông xích lại gần, lần này, cánh tay hai người trực tiếp dán vào nhau.
Ngoài dự kiến của Mạnh Thu, cánh tay Thánh Nữ này mềm như nước.
Khổng Mộ Ảnh thân thể mềm mại run lên, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, có chút tức giận nói:
"Sao đột nhiên tới gần vậy?"
Mạnh Thu cười nói: "Sao thế? Ngươi luống cuống?"
Khổng Mộ Ảnh nói: "Ta từ nhỏ lá gan đã bé, cho dù đã có tu vi, nhưng nếu trên đường đột nhiên nhảy ra một con cóc, vẫn sẽ làm ta sợ."
"Như vậy, lá gan quả thật nhỏ. . . . Chờ đã, ngươi đang mắng ta là cóc?" Mạnh Thu ngẩn ra.
Khổng Mộ Ảnh cười một tiếng: "Không có việc gì, tiên sinh cóc."
Mạnh Thu tự động bỏ qua lời ác ý của nàng, tiếp tục nói: "Nói tóm lại, nếu như bây giờ ngươi cảm thấy tim đập rộn lên một chút, có chút không thích ứng, đó chính là đã trải nghiệm được cảm giác nói chuyện yêu đương."
Khổng Mộ Ảnh áp chế nhịp tim, tỏ vẻ chẳng thèm ngó tới: "Lại là từ loại công pháp Hợp Hoan tam lưu nào nhìn thấy phải không."
"Trí tuệ tự tại trong lòng người, đây chính là kết quả ta đã trải qua thí nghiệm nghiệm chứng." Mạnh Thu ném cho nàng nụ cười mỉa mai.
Sau đó, một cỗ nóng rực đột nhiên từ cánh tay nàng truyền đến cánh tay Mạnh Thu, đột nhiên làm Mạnh Thu nóng bừng, sợ đến mức hắn nhảy dựng lên, trợn to mắt nhìn về phía cánh tay Khổng Mộ Ảnh.
Quần áo che khuất, không nhìn thấy gì cả.
Khổng Mộ Ảnh cười nhạt nói: "Ngươi nhìn, rõ ràng là ngươi nhảy dựng lên, đâu chỉ đơn giản là tim đập?"
Mạnh Thu sờ lên chỗ bị bỏng, nghiến răng nghiến lợi: "Đây là loại pháp thuật cổ quái kỳ lạ gì, dọa ta một phen."
Khổng Mộ Ảnh nghi ngờ nói: "Pháp thuật gì?"
Nữ nhân xấu xa này, Mạnh Thu khẽ cắn môi, lần nữa ngồi xuống, vốn đang tức giận, sau đó đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, tim đột nhiên đập mạnh.
Pháp thuật này chính là đột nhiên làm nóng một bộ phận cơ thể để làm nóng vật thể bên ngoài sao?
Vậy. . . .
Vậy. . . .
Mạnh Thu có chút không nói nên lời.
Tốt tốt tốt, ngươi không nói, hắn không nói, ai cũng không nói đúng không?
Ta nói!
Mạnh Thu từng luyện thể, muốn thử 80 độ. . .
Vừa nghĩ đến đây, lại bị làm nóng.
"Ôi!" Mạnh Thu vừa mới ngồi xuống, lại bị dọa đứng lên, "Ngươi làm gì vậy?"
Khổng Mộ Ảnh ánh mắt băng lãnh: "Ta cảm thấy trong ánh mắt ngươi có sự bỉ ổi."
"Cái gì bỉ ổi? Ở thánh địa, thể xác và tinh thần của ta thánh khiết."
Mạnh Thu có chút chột dạ, tự động lướt qua đề tài này, "Nói đến, vừa rồi pháp thuật kia có thể dạy cho ta không, ta có một trái tim hướng đạo đối với pháp thuật hỏa diễm. . . ."
"Ngậm miệng." Khổng Mộ Ảnh vô tình cự tuyệt.
"Ta có thể trao đổi để học. . ."
"Đừng nói nữa." Khổng Mộ Ảnh vừa nhìn thấy ánh mắt hắn liền biết rõ hắn không có ý tốt, nàng không thể chấp nhận việc pháp thuật của mình bị mang đi làm công dụng không đứng đắn.
"Ai, tự ta trở về nghiên cứu một phen vậy." Mạnh Thu tiếc nuối nói.
Cũng may Hạ Chỉ Tình cùng Sơn phái Lam đều rất thông minh, có thể để các nàng đi cân nhắc một phen.
Còn về Bách Hoa? Thôi vậy.
Vạn nhất nàng vì làm nóng mà vận dụng Đằng Xà chi viêm, sau đó chính mình một khi tiến nhanh mà vào, liền bị đốt cháy hầu như không còn, vậy thì thật sự là khóc không ra nước mắt.
Hai người giải trí như vậy, hoàn toàn không có bầu không khí căng thẳng ban đầu, Mạnh Thu nhân tiện nói: "Tốt, tiếp theo là hạng mục thể nghiệm tiếp theo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận