Cái Này Tiên Hiệp Trò Chơi Làm Sao Tất Cả Đều Là Nợ Tình ?

Chương 138: Bách Hoa: Không xong cay Chỉ Tình tỷ tỷ, Mạnh Thu đi tìm Thánh Nữ cay!

**Chương 138: Bách Hoa: Không xong rồi, Chỉ Tình tỷ tỷ ơi, Mạnh Thu đi tìm Thánh Nữ rồi!**
Sau khi Bách Hoa rời đi, Mạnh Thu ngâm mình trong bồn tắm, thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó lặng lẽ ra khỏi cửa.
Tối nay hắn muốn đi gặp gỡ một "đạo hữu mặt nạ quỷ", xem thử có thể bán cho nàng ta chỉ trùng hay không.
Bầu trời xanh thẫm, vầng trăng tròn vành vạnh.
Mạnh Thu cưỡi gió bay đi, vừa mới cất cánh không lâu thì cảm giác có người đi theo mình.
Hắn lặng lẽ dùng thần thức dò xét qua, vậy mà chỉ là một nữ tử có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Loại tu vi này cũng dám đến giám thị mình?
Khựng lại một chút, Mạnh Thu cố ý bay về phía ngoại ô.
Ta ngược lại muốn xem xem, rốt cuộc là người của nhà nào lại khinh thường mình như thế.
...
Trong phòng ngủ hồng trướng, Hạ Chỉ Tình đang tĩnh tọa tu luyện.
Nói là muốn nghỉ ngơi, kỳ thật chỉ là xấu hổ quá đỗi, dùng cớ nghỉ ngơi để đuổi Mạnh Thu đi mà thôi.
Mỗi ngày vào ban đêm, nàng đều tu luyện đến tận khuya.
"Chỉ Tình tỷ tỷ, Chỉ Tình tỷ tỷ" Lúc này, một giọng nói thanh thúy vang lên từ ngoài cửa sổ.
"Bách Hoa?" Nàng có chút kỳ quái, đi tới trước cửa sổ, mở cửa sổ ra, nhìn thấy một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn trong đêm trăng.
Nàng tắm mình trong ánh trăng, gương mặt so với ánh trăng còn trắng nõn hơn một chút.
Thật đáng yêu nha!
"Sao thế?" Hạ Chỉ Tình tò mò hỏi.
"Mạnh Thu, Mạnh Thu hắn..."
"Hắn làm sao?" Hạ Chỉ Tình lập tức tỉnh táo, vội vàng nhìn Bách Hoa.
"Hắn ra ngoài riêng tư gặp Thánh Nữ!" Bách Hoa chắc chắn nói.
Kỳ thật từ khi hôm nay Hạ tỷ tỷ kể với nàng chuyện kia, nàng liền luôn cảm thấy hai người bọn họ thật sự có gian tình.
Hắn xưa nay không hoài nghi bản lĩnh của Mạnh Thu, Hạ tỷ tỷ không phải cũng là tự dưng đi cùng với nàng ta sao?
Cho nên nàng một mực rất cẩn thận, lừa Mạnh Thu nói đi ngủ rồi, nhưng kỳ thật vẫn đang lặng lẽ chú ý xem hắn có đêm khuya ra ngoài hay không.
"A?"
Thấy Bách Hoa chắc chắn như đinh đóng cột, Hạ Chỉ Tình sửng sốt một cái, "Sao ngươi biết được?"
Đối với phán đoán của Bách Hoa, vẫn là phải cẩn thận một chút...
"Ta có một loại cảm ứng, biết rõ Mạnh Thu vừa mới thừa dịp ban đêm lặng lẽ ra cửa!" Bách Hoa nói.
Hạ Chỉ Tình nhanh chóng khoác thêm một chiếc áo ngoài: "Đi, chúng ta mau theo sau xem một chút!"
Hai người khoác tay nhau, vội vã bay đi mất.
Trên đường đi, Hạ Chỉ Tình vẫn còn có chút nghi vấn: "Sao ngươi biết rõ hắn là đi tìm Thánh Nữ rồi?"
Bách Hoa nói: "Buổi sáng ngươi không phải nói cho ta biết hai người bọn họ có chút quan hệ sao? Hừ! Ta thấy bọn hắn liếc mắt đưa tình, ta liền cảm thấy không được bình thường, kết quả ban đêm vừa mới làm..."
Nàng đột nhiên dừng lại lời nói.
Hạ Chỉ Tình lộ ra vẻ nghi hoặc: "Làm cái gì?"
"Làm chuyện hắn thích làm, dỗ dành hai chúng ta đi ngủ, sau đó hắn liền lặng lẽ ra cửa, khẳng định chính là đi tìm cái vị Thánh Nữ kia!"
Bách Hoa hiếm khi thông minh một lần, bổ sung thêm một câu.
Mà lại, nàng nói khiến Hạ Chỉ Tình cũng đỏ mặt lên.
Bách Hoa đây là đang ám chỉ mình?
Vừa mới đúng là hắn tới tìm ta hôn hít...
Cho nên cái "chuyện thích làm" này chính là đang châm chọc mình sao?
Nhưng Hạ Chỉ Tình quay đầu nhìn về phía Bách Hoa, lại thấy ánh mắt của nàng thuần khiết, giống như một con hươu con trong rừng núi, đâu có giống dáng vẻ đang châm chọc mình?
Bách Hoa cũng không phải người thích "văn vở"....
Hạ Chỉ Tình nói: "Bách Hoa, phán đoán như vậy vẫn là quá vội vàng, hẳn không phải là đi tìm Thánh Nữ. Buổi sáng ta cũng bất quá là có chút suy đoán nho nhỏ, khả năng rất nhỏ, ngươi không nên để ở trong lòng."
"Ừm ân, xem trước một chút hắn rốt cuộc đi làm cái gì." Bách Hoa nói.
"Đến rồi, a, hắn quả nhiên là đang lén gặp riêng tư với nữ tử, bất quá nữ tử kia không giống Thánh Nữ hồi sáng." Bách Hoa trừng lớn mắt.
"Suỵt, trốn trước đã." Hạ Chỉ Tình thi pháp.
...
Ngoại ô Thiên Cương thành.
Cuối cùng cũng dẫn được nữ tử theo dõi mình đến chỗ của mình, Mạnh Thu hư nắm đao, ngứa tay khó nhịn, khát vọng được chiến đấu.
Hắn thích nhất là hành hạ người mới.
Vừa vặn có thể xem xem đao pháp của mình như thế nào.
Nghĩ như vậy, Mạnh Thu quay đầu lại.
"Các hạ nửa đêm đi theo tại hạ đến ngoại ô thành này, chỉ sợ không phải là trùng hợp đi." Thanh âm hắn lạnh nhạt.
"Ta chính là cố ý tới tìm ngươi." Một nữ tử mặc hồng y chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Dưới ánh trăng, thân ảnh của nàng thon thả.
Ngược lại có mấy phần tư sắc.
Rất tốt, ta Vạn Hào thích nhất là đánh nữ tử.
Mạnh Thu nhìn nàng: "Ồ? Xem ra các hạ là có chuyện tìm ta? Hẳn là đã ở Hạ gia ngồi chờ ta không lâu a?"
"Ừm. Kỳ thật ta đã sớm chú ý đến ngươi, từ vòng đại tuyển đầu tiên của Thánh Nữ." Nữ tu áo bào đỏ nói.
Nghe vậy, Mạnh Thu nhíu mày.
Nghe như vậy, nàng ta cũng không phải là người của gia tộc nào?
"Ngươi là người của gia tộc nào?" Mạnh Thu đánh giá nàng ta từ trên xuống dưới, đáng tiếc không nhìn ra được tin tức hữu hiệu nào.
"Ta không có gia tộc." Nữ tu nói, "Ta nói thẳng vào vấn đề vậy. Theo ta quan sát, ngươi có quen biết Thánh Nữ, còn sớm biết rõ đề thi của Thánh Nữ?"
Mạnh Thu không hề tỏ ra bất kỳ khác thường nào, chỉ là cười ha ha một tiếng: "Ồ? Đạo hữu lại cho rằng ta là người lợi hại như thế, vậy ta còn tham dự đại tuyển làm gì, trực tiếp nội bộ tuyển chọn không phải tốt hơn sao?"
"Ta cũng đã nghĩ như vậy, chỉ là, ta có một suy đoán táo bạo."
Nữ tu nhìn Mạnh Thu, nhàn nhạt phân tích nói: "Tại sao Hà Bình không có gì lạ ngươi có thể có được hai vị thiên kiêu nữ tử khuynh quốc khuynh thành, vì sao các nàng đều có thể phi thường dễ dàng thông qua tuyển chọn, khẳng định là đã cùng ngươi phát sinh một vài giao dịch a?"
Mạnh Thu ánh mắt lập tức liền trở nên lạnh lùng: "Đạo hữu, có một vài lời không thể nói lung tung, ngươi không biết rõ tính cách của các nàng thì không thể tùy ý bố trí các nàng."
Cảm nhận được sát ý trên người Mạnh Thu, nữ tu lộ ra vẻ giật mình, chắp tay: "Là tại hạ nói không rõ ràng.
Tại hạ cũng không phải là nói các nàng là những nữ tử ham lợi ích, chỉ nói là ngươi có thể đã dựa vào đó để giành được hảo cảm của các nàng mà thôi."
Mạnh Thu đã không còn tâm trạng nào để tiếp tục giao lưu với nàng ta, cho nên trực tiếp hỏi: "Vậy nên ngươi rốt cuộc là tới làm cái gì?"
Nữ tu ngậm miệng lại, ngẩng đầu ưỡn ngực, lẳng lặng nhìn chằm chằm Mạnh Thu mấy hơi, sau đó đưa tay về phía hông của mình.
Thấy thế, Mạnh Thu cảnh giác cầm đao.
"Soạt" một tiếng, đạo bào của nữ tử như nước chảy trượt xuống, lộ ra thân thể mỹ diệu của nàng ta dưới ánh trăng, da thịt trắng nõn dưới ánh trăng có chút phản quang.
"Ta là nữ tử trục lợi, nữ tử thế tục, nữ tử khát vọng lực lượng. Cho nên, ta muốn dùng chính mình để đổi lấy một tương lai."
Nàng ưỡn cong vòng một, mười phần bình tĩnh nhìn Mạnh Thu: "Nói cho ta biết nội dung vòng tuyển chọn thứ ba, sau đó, tùy ngươi mà làm, ta cũng có thể trở thành thiên kiêu đạo lữ thứ ba của ngươi, chỉ bất quá mười năm sau chỉ cần thả ta đi..."
Nhưng mà, lời còn chưa nói hết, đã bị giọng nói lạnh lùng của Mạnh Thu cắt ngang.
"Ngươi đi đi, ta không giết ngươi, nhưng đừng lại xuất hiện trước mặt ta." Mạnh Thu quay lưng đi, "Ta vốn tưởng rằng ngươi là người của gia tộc nào đó, muốn giết ta, ta mới dẫn ngươi tới đây."
"Ngươi...."
"Đi thôi. Ta sẽ không thương hại loại nữ nhân không coi trọng tôn nghiêm của mình." Mạnh Thu nói, "Nhưng ngươi rất thông minh, cũng có ý tưởng, có gan dám thử, hẳn là sự tình xuất phát từ nguyên nhân nào đó, mới phải bán đi tôn nghiêm, nhưng ta sẽ không đi tìm hiểu ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận