Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu
Chương 82
Thêm một loại nhà khác là loại nhà ngang, ý chỉ toàn bộ chiều rộng căn phòng khá lớn, có thể nhận được tối đa ánh sáng mặt trời từ hướng Nam chiếu vào, phòng khách của loại nhà này sẽ nhận được ánh sáng vô cùng tốt, vô cùng phóng khoáng và khí phái, đồng thời thường thiết kế một cửa sổ sát đất cực lớn, từ bên trong nhìn ra trọn vẹn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Hứa Bối Đóa kiểm kê rõ ràng đâu ra đó, Lục Hoài Ninh ghi lại những suy nghĩ ý tưởng kỳ lạ của cô vào vở, cẩn thận suy ngẫm về nó, thực sự rất hợp lý...
Mỗi một loại mô hình phù hợp với một nhóm người khác nhau, nhu cầu của họ cũng khác nhau.
Nhà đối với mỗi người thật ra đều có ý nghĩa khác nhau.
Đối với một số người mà nói, nhà là nhu cầu thiết yếu, có người lại nói, nhà là nơi nâng cao chất lượng cuộc sống.
Một số người khác lại quan niệm nhà là một nơi ở đơn giản, quanh năm hai người mỗi ngày được ăn ba bữa, đã là một loại hạnh phúc giản đơn.
Cũng có người nói, nhà là bằng chứng chứng minh chỗ đứng trong xã hội...
Có một bộ phận người cho rằng nhà là khoản đầu tư, là cách tiết kiệm chống lại sự lạm phát.
Bất kể như thế nào, mỗi một người đều mang hy vọng mua một ngôi nhà với ý niệm của riêng họ.
Có ngôi nhà của mình, ở trong này đắm chìm vào cuộc sống vui vẻ, chắn gió che mưa...
Ở Tỉnh có một số bất động sản đã trong quá trình mở rộng, hiện nay có một số nhà phát triển tên tuổi không lớn như Lục Hoài Ninh, nhưng bọn họ luôn hăng say ở thị trường Tỉnh cho nên cũng có nguồn khách nhất định.
Những mảnh đất đã được mua ít nhiều cũng có một số khu đất tốt và đưa ra các sản phẩm gần đạt tiêu chuẩn, Hứa Bối Đóa đi xem phần lớn thiết kế sản phẩm còn tương đối cũ, nhưng bây giờ nhà như vậy đầu tư lên cũng còn có giá trị.
Thế nên mỗi cuối tuần Hứa Bối Đóa đều đi dạo, cuối cùng cô thật sự đã chọn được bốn, năm căn.
Năm nay nhà nước bắt đầu mở rộng thương mại hóa nhà ở từ khắp các nơi, cho nên xuất hiện số lượng lớn nhà phát triển mua đất xây dựng bất động sản, những tòa nhà này thoáng chốc nổi lên như nấm sau mưa.
Nhưng dân cư không thể mua nhà thanh toán tiền một lần đầy đủ, giá nhà còn khá đắt, ở thời đại này thanh toán một lần đối với những người bình thường còn đang vật lộn với cơm áo gạo tiền thì áp lực vô cùng lớn, cho nên ngân hàng cũng đã ban hành các chính sách thích hợp để hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước với đủ loại hình cho vay.
Tiền cọc được đặt ở mức khá thấp, tổng số tiền cho vay cũng không nhiều, lãi cũng tương đối dễ chịu.
Hứa Bối Đóa liên tiếp đóng tiền vốn, tiền vay mua một lúc bốn, năm căn...
Số tiền trả lãi vay thế chấp hàng tháng lên đến vài trăm.
Đối với Hứa Bối Đóa bây giờ mà nói, chuyện vay này thoạt nhìn trông có vẻ như nói đùa.
Nhưng đối với những năm 1990. nếu người khác biết cô mỗi tháng đều có khoản lãi vài trăm tệ phải trả, sẽ cảm thấy đây là một khoản nợ khổng lồ. Rất nhiều người phải mất một năm mới có thể kiếm được vài trăm tệ tiên lương, nếu tháng nào bị chậm lương sẽ đói, làm sao dám vác thêm khoản nợ lớn này.
Tại trường Đại học đương nhiên cũng có người theo đuổi Hứa Bối Đóa, cô phát hiện liền tìm cách từ chối phải nói là...
"Em nợ rất nhiều tiền, nếu như anh đồng ý làm bạn trai, anh có giúp em trả nợ không?”
Đối phương chưa gì đã sợ hãi bỏ chạy trối chất...
"Vậy sao nói là thích người ta... haizz.”
“Haha”
Sinh viên Đại học đương nhiên cũng được nghỉ lễ Quốc Khánh, Hứa Bối Đóa chưa biết nên làm gì thì Lục Chức Nghệ đã liên hệ với cô.
Lễ Quốc Khánh này, cô muốn đi đến thôn Lan Thủy để xem một chút.
Cô là giảng viên Đại học, mấy năm nay chủ đề nghiên cứu của cô là một số văn hóa vùng nông thôn của Tỉnh, trong đó thôn Lan Thủy là nơi khảo sát quan trọng.
Đúng lúc Hứa Bối Đóa có dịp về Huyện một chuyến thăm quê hương...
Trên đường về cùng nhau, Hứa Bối Đóa không nhịn được mà tò mò hỏi cô:
"Con luôn cảm thấy rất kỳ lạ, thôn Lan Thủy bình thường như vậy, hơn nữa là một Huyện xa xôi bên trong lại đơn giản không có gì đặc sắc, cô làm sao đối với thôn Lan Thủy lại có hứng thú như vậy?"
Trong ấn tượng của Hứa Bối Đóa, thôn Lan Thủy không có gì đặc biệt, nó chỉ là có một vị trí khá tốt, đường chính cách trung tâm Huyện khá gân, đường lên quốc lộ cũng khá thuận tiện, nhưng ngoài những điều đó ra, thôn này cũng không có chỗ nào làm cho người ta nhìn ra được có di sản văn hóa đặc thù gì...
Trước đây Hứa Bối Đóa gặp qua rất nhiều thôn xin đăng ký di sản, bọn họ đều có một số nghề đặc thù riêng biệt, ví dụ như thêu dệt truyền thống, cắt giấy, v. v.
Thôn Lan Thủy có một thứ giá trị và đáng khen ngợi nhất là kiến trúc nhà thờ tổ khí phái do Hứa Bối Đóa thiết kế và xây dựng lại, cũng không có sự cầu kỳ của phong tục tập quán cổ điển gì
Mặc dù lúc trước khi cô đến thôn Lan Thủy, đã từng nói với mọi người rằng cô muốn dựa vào thôn Lan Thủy làm bản mẫu nghiên cứu, viết vào trong luận văn Đại học, nhưng việc này Hứa Bối Đóa luôn cho rằng chỉ là ở trước mặt người dân thôn Lan Thủy nói bừa, không phải thật.
Đường về đến Huyện vẫn còn xa...
Cô Lục Chức Nghệ suy tư, hoài niệm như ùa về...
"Thật sự, lúc cô còn trẻ đã từng đi đến thôn Lan Thủy."
Nam đó khi lên Đại học, cô từng quen một chàng trai...
"Địa vị xã hội của cô và anh ta chênh lệch rất lớn, anh ấy chỉ là một người làm thuê bình thường trong thôn, trong khi người ta xem cô là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lục, là sinh viên Đại học kiêu ngao.
"Anh ấy chính là người của thôn Lan Thủy."
Hứa Bối Đóa nghe được điều này quả nhiên kinh ngạc, cô nhớ lại dường như đã nghe lời này ở đâu đó...... hóa ra cô chính là người phụ nữ ở thôn Lan Thủy không ai dám nhắc đến, cô gái trẻ năm đó bị xua đuổi, cô chính là bạn gái của bác Năm.
Lục Chức Nghệ kể tiếp:
"Thực ra hãy nghĩ xem cô và anh ấy tại sao đến với nhau, mối duyên này cũng rất thú vị. Nhà của cô có rất nhiều trưởng bối mắc chứng kiểm soát rất nặng, sau khi cô lên Đại học mới cảm thấy được tự do tự tại."
"Lúc gặp anh ấy cô cảm thấy người này rõ ràng xuất thân thấp hơn cô, địa vị xã hội cũng thấp hơn cô, thậm chí anh ấy không học nhiều, trình độ văn hóa cũng không cao, nhưng người đàn ông này cứ như mặt trời nhỏ, mỗi ngày đều sống rất nhiệt huyết, mang cho cô rất nhiều hy vọng cháy bỏng."
"Đương nhiên cô cũng biết, cô và anh ấy không thể đi đến kết hôn, sự ngăn cản từ gia đình, sự đàm tiếu từ những người xung quanh, cho nên cô cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là cô muốn thả mình tận hưởng đoạn tình cảm nồng nhiệt đó "
"Nhưng anh ấy lại tưởng thật, muốn dẫn cô đến nơi đầu tiên của mình, nói là nơi anh ấy sinh ra, thôn Lan Thủy, nơi đó có người thân, có tất cả mọi thứ mà anh ấy tự hào, có ánh nắng và dòng suối tuổi thơ, anh ấy lớn lên ở đó, nơi nhuộm màu bởi tự do và hạnh phúc.…
"Nhưng khi cô thực sự đi đến gặp mặt họ hàng và bạn bè của anh ta, nhìn thấy những người khác trong thôn, cô mới biết, không ngờ cuộc sống nơi thôn quê yên bình hoài niệm này lại có nhiều điều hiểm ác đáng sợ như vậy. Cô biết bọn họ đang diễn kịch cho cô xem, nhưng cô lúc đó vẫn cảm thấy ngôi thôn này là thế giới mà cô trước nay chưa từng trải qua, những tưởng đó là nơi đơn giản và xinh đẹp, nhưng ở thôn này, cô hình như nhìn thấy sự đa dạng và phức tạp của lòng người, bọn họ không hề tử tế, thậm chí hay tranh cãi, lòng đầy mưu mô toan tính."
Bạn cần đăng nhập để bình luận