Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu

Chương 45


Ba Hắc Đậu đột nhiên lên tiếng: "Tôi tin tưởng Đóa Đóa, con bé nói có thể làm được, nhất định có thể làm được!
Lại có người phụ họa: "Đúng vậy, cô ấy có thể sửa xong nhà thờ tổ cho thôn chúng ta, lão tổ tông có vẻ đều hài lòng!"
Có người mở miệng: "Cô ấy cũng thu mua trứng của nhà tôi nhiều như vậy, tôi tin Đóa Đóa, lần này tôi sẽ giữ lại những quả trứng tốt nhất bán lại cho cô ấy!"
Các thôn dân mặc dù có xung đột lợi ích, đối với Hứa Bối Đóa cho tới nay cũng không tính là quá thân thiết, nhưng chỉ cân mang lại cho bọn họ một số lợi ích, bọn họ liền tin tưởng cô vô điều kiện, nhờ đó có thể kiếm được thêm tiền, cuộc sống cũng dân tốt hơn.
Hứa Hắc Đậu tiếp tục nói: "Con biết chị Đóa Đóa từ Huyện trở về, không phải từ nhỏ lớn lên trong thôn, mọi người không nhìn chị ấy lớn lên, sẽ không thương chị. Nhưng chị con thật sự là một người đặc biệt tốt, suy nghĩ của chị mặc dù quá mới lạ, nhưng con tin tưởng và ủng hộ chị vô điều kiện."
"Con không biết chị ấy có thể làm gì, có thể bắt đầu công việc kinh doanh này được hay không, nhưng con sẵn sàng đi theo chị ấy."
"Các chú, thím, thôn Lan Thủy chúng ta cũng là quê hương của chị, những người thôn khác có thể không tin tưởng chị ấy. Bất kể có họ hàng hay không, chúng ta đều là những người thân thiết nhất trong thôn. Chúng ta phải ủng hộ chị Đóa Đóa."
Hứa Hắc Đậu còn đang nghiêm túc khuyên bảo mọi người năm nay lấy nông sản thu hoạch được của nhà mình ra ủng hộ Hứa Bối Đóa.
Hứa Bối Đóa mới khởi công, chỉ là ở bước bắt đầu tiến hành xây dựng, còn về sau liên hệ nông dân như thế nào, cách nhận hàng, mở rộng quy mô, thật đúng là cô không nghĩ xa như vậy.
Nghe Hứa Hắc Đậu khẳng khái trần thuật trong phòng, Hứa Bối Đóa vui mừng gật đầu.
Câu tiếp theo, chợt nghe thấy bên trong có người lên tiếng:
"Được, ta tin Đóa Đóa, nhưng đương nhiên hiện tại ta vẫn luôn lo lắng, đất đai chúng ta trong thôn không nhiều, nên cũng không thể cung cấp nhiều thứ như vậy được
Trưởng thôn nặng nề nói: "Dọc theo sông có rất nhiều bãi đất hoang, từ khi đội sản xuất biến mất, vẫn không ai nguyện ý đi khai hoang..."
"Trưởng thôn, ta nguyện ý đi!"
"Trưởng thôn, nhà tôi cũng đi!"
Mỗi người đều tràn đầy phấn khích, chuẩn bị xắn tay áo lên như bắt đầu ngay.
Năm sau, những nơi này cũng có thể mọc ra hoa màu, cũng có thể biến thành thu hoạch mới.
Trưởng thôn từ tốn nói: "Chuyện khai hoang không vội, hãy thong thả. Hơn nữa chuyện chia đất, phải công bằng, không thể muốn cho ai thì cho, bao nhiêu tùy ý..."
"Chúng ta chờ sau khi thu hoạch vụ mùa này, mỗi hộ sẽ được chia đất theo đầu người.
Đột nhiên có thím hỏi: "Trưởng thôn, lúc chia đất, trong bụng có em bé, có tính là một đầu người không?"
Trưởng thôn vội vàng nói: "Tính, đương nhiên tính."
Toàn bộ văn phòng trưởng thôn, đột nhiên lặng ngắt như tờ, một thoáng im lặng...
Sau khi tan họp, khắp nơi trong thôn Lan Thủy như hoa nở xuân về.
Trong nhà mấy vợ chồng mới cưới trẻ tuổi rộn ràng cả lên, nhà có con nhỏ liền mang gửi đến nhà ông bà nội, thì suốt đêm cố gắng hì hục cày cấy. Người đàn ông bốn mươi tuổi lại được dịp phô diễn khả năng của mình...
Tất cả những điều này, Hứa Bối Đóa đều không biết.
Kể từ tối nay, bà Hứa Bối Đóa, Giám đốc siêu thị tương lai, vô tình đã đóng góp xuất sắc đến khó có thể nói thành lời cho dân số thôn Lan Thủy...Tốc độ xây dựng rất nhanh, siêu thị nông sản của Hứa Bối Đóa chỉ sau mười lăm ngày đã hoàn thành.
Mấy ngày nay, chương trình tặng trứng gà cho khách tham quan nhà mẫu vừa vặn kết thúc, lượng khách đến không còn nhiều lắm, mỗi ngày có vài người ra vô, nhà mẫu cũng dần biến thành một ngôi nhà thật sự.
Những cư dân khác thuộc gia viên (khu nhà được đơn vị cấp) cũng tới tới lui lui mỗi ngày, họ đều vui vẻ đến tham quan, có hàng xóm còn hỏi: "Tiểu Đóa à, tham quan lâu như vậy rồi, sao cô còn chưa vào ở?
Mỗi ngày, căn nhà đều để trống, các cửa sổ đều mở...
Bởi vì là cửa sổ hợp kim nhôm, bên trong lắp đặt khóa chống trộm, cho dù mở cửa sổ, kẻ trộm bình thường cũng không có khả năng chui vào trộm đồ.
Hứa Bối Đóa kiên nhẫn giải thích: "Trong những ngôi nhà mới sửa sang sẽ có nhiều khí độc hại thải ra, trong đó có hai loại vô cùng có hại, vô hình, vô vô dạng, gọi là formaldehyde và benzen."
"Chúng sẽ được giải phóng từ tất cả các loại đồ nội thất trong một thời gian dài và cân được thông gió để hạ xuống mức độ an toàn."
"Nếu không, các loại khí độc hại như formaldehyde và benzen sẽ xâm nhập và gây hại cho cơ thể con người, khiến chúng ta bị bệnh..."
Hứa Bối Đóa giải thích nửa ngày trời, hàng xóm ai nấy đều có chút hoảng sợ.
Nhìn lại nhà mình, sau khi được đơn vị cấp, chỉ trang hoàng lại đơn giản, lau dọn sạch sẽ một chút, roi chuyển vào gb
Còn những ai được cấp nhà mới, liền lập tức dọn vào!
Ai cũng không nghĩ tới, còn có chuyện chất độc hại như vậy.
Nhìn ngôi nhà của Hứa Bối Đóa trang trí sang trọng như vậy, lại nhìn nhà mình, luận vật liệu, nhất định vật liệu nhà Hứa Bối Đóa toàn đồ tốt. Dù vậy, nhà mới của cô cũng cần phải thông gió...
Hàng xóm chợt nhớ tới đứa con trai xấu số nhà ông Lưu trước đây, lập tức hoảng hốt. Nhà mình ở, có phải cũng sẽ gặp vấn đề lớn hay không!?
Trong khu vực nhà xưởng của Hứa Bối Đóa, có một khu ký túc xá công nhân mới xây, nhưng sao lại không tồn tại vấn đề này.
Đâu tiên, vật liệu được sử dụng đều là ván thân thiện với môi trường, hơn nữa, các công nhân đến đây ở hầu như cả ngày ở công trường làm việc. Ban ngày các phòng đều mở cửa, thông gió vô cùng tốt, bên trong đa số là chế phẩm kim loại, cũng không sản sinh ra formaldehyde, cho nên cơ bản là không có vấn đề.
Sau khi siêu thị nông sản cỡ trung được xây dựng, đồ nội thất cũng theo phong cách sử dụng chất liệu kim loại đơn giản.
Hứa Bối Đóa chia siêu thị thành từng khu vực, theo thứ tự là khu rau củ địa phương, khu rau củ ngoại nhập (vùng khác), khu hoa quả địa phương, khu hoa quả ngoại nhập, cùng với khu trứng gà ta, khu trứng gà thường (gà ăn thức ăn chăn nuôi)... vân vân...
Nơi đây sẽ tập trung các mặt hàng đặc sản nên khu vực dành cho hàng hóa ngoại thành sẽ nhỏ hơn và hiện vẫn đang bị bỏ trống.
Xem ra siêu thị cũng rất náo nhiệt, rau củ quả ở đây được chia riêng từng ô từng ô một, trên mỗi ô đều có một bảng ghi chú được in tỉ mỉ.
Ví dụ như, óc mấy hàng khoai tây được xếp ngay ngắn ở ngăn đầu tiên, bảng hiệu phía trên viết "Khoai tây tinh phẩm nhà nông - thôn Lan Thủy", hơn nữa còn ghi rõ giá cả: 2 hào một cân.
Những thứ khác cứ theo thứ tự mà sắp xếp, đại loại như vậy. Chỉ cân là nông sản trồng trong các thôn lớn bản địa, đều chắc phần được xếp chỗ ở đây.
Hơn nữa, mỗi loại đều được thu mua từ nhiều thôn khác nhau với giá cả hợp lý. Mấy người về thôn mình cũng quảng bá chuyện này cho bà con khắp xóm, người này kể cho người nọ, người nọ kể cho người kia: "Giá tốt quá, nhất định phải chọn ra nông sản loại tốt nhất, ngàn vạn lần không nên lừa gạt người ta, lừa họ một lần, sẽ không có cơ hội thứ hai, coi như ôm hàng bán cho đám người ép giá.
Cứ như vậy, hàng năm các thôn dân vì đều muốn có cái giá cực tốt này, đương nhiên họ luôn cẩn thận chọn lựa, an tâm chất lượng rồi mới bán đi.
Nhờ vậy, các loại rau củ quả trên kệ siêu thị của Hứa Bối Đóa, chất lượng đều tuyệt vời. Sau thời gian khuyến mãi tặng trứng đợt tham qua nhà mẫu, trứng gà thôn Lan Thủy mỗi khi đưa ra ngoài đều được khen ngợi: Thôn Lan Thủy tuyệt đỉnh, thật lòng là trứng gà rất ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận