Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu

Chương 78


Hứa Bối Đóa gần như nghĩ mình nghe lầm.
"Anh muốn nhận dự án dang dở này?"
Anh sẽ gánh những món nợ này cho anh trai anh sao?”
"Anh ta thiếu một đống tiền, một mình anh làm sao có thể gánh vác được?"
Lục Hoài Ninh tuy lẻ loi, nhưng cũng không phải kẻ ngốc, anh giải thích:
"Không phải nhận toà này rồi không làm gì, tôi có thể đi thương lượng với những đơn vị xây dựng kia, trực tiếp giao mảnh đất này cho tôi, tôi sẽ bỏ ra số tiền còn lại để hoàn thành tòa nhà bàn giao cho người dân."
Điều kiện chỉ như vậy thôi, còn chưa bắt đầu bán giai đoạn hai.
"Tiên nhà kỳ một đã nộp, không sao, tổn thất tôi sẽ gánh vác, tiền nhà kỳ hai tất cả đều thuộc về chúng ta."
"Cô cảm thấy như vậy có được không? Rủi ro có lớn không?”
Đây mới là lời của người Hứa Bối Đóa khen ngợi có thể nói ra chứ.
Làm ăn mà.
Đối với dân chúng mà nói, Lục Hoài Ninh là đang làm chuyện tốt, đối với chính anh mà nói cũng không phải gánh vác cục nợ lớn như vậy.
Một là có thể đánh ra danh tiếng, hai là có thể giải quyết vấn đề lỗ vốn, ba là có cơ hội thu lại tiền kỳ hai, trong khi anh tiếp nhận mà không cần bỏ thêm tiền.
Có thể nói là chỉ cần giai đoạn đầu gánh vác tình hình tài chính nhất định, vê sau tất cả đều tốt, chỉ cần có thể giải quyết ổn thỏa việc này, làm giàu không phải là mơ nữa.
Hứa Bối Đóa vui vẻ cười:
"Tôi hết sức ủng hộ anh."
"Cô dùng thân phận gì ủng hộ tôi đó?"
Hứa Bối Đóa suy nghĩ một chút: "E hèm, là chủ đầu tư giai đoạn một của Xuân Giang Uyển, tôi hết sức ủng hộ anh giúp chúng tôi sửa lại tòa nhà cũ nát này."... "Là người cùng hợp tác của anh, tôi hết sức ủng hộ anh thắng lợi ở kỳ hai dự án này.
"Và với tư cách là... một người bạn nữa."
"Giám đốc Lục, tôi rất tán thưởng dũng khí và trách nhiệm của anh."
“Anh có nhớ lần trước anh hỏi tôi trong xe không?”
"Tôi nói rằng, người giỏi thật sự phải là anh, có thể quyết đoán ra tay khi người khác đều sợ hãi, đồng ý gánh vác trách nhiệm xã hội, cũng có thể ở trong đó tìm được lợi ích.
Lục Hoài Ninh khẽ cười, cuối cùng thở dài:
"Nhưng trong khoảng thời gian này cô có muốn giữ khoảng cách với tôi không?”
"Giám đốc Hứa, tôi hiện tại xem như vừa rơi vào vũng nước đυ.c với đầy rủi ro, xoay chuyển danh tiếng dẫu sao cũng là một chuyện rất khó khăn, mọi người đối với Lục gia mất đi tín nhiệm, huống chi chuyện này không khó bị người ta điều tra ra tôi cũng là người Lục gia, mà mất uy tín thì rất khó cứu vãn, tôi lo sẽ liên lụy đến cô."
Vẻ mặt anh rất chân thành.
Hứa Bối Đóa tin tưởng anh thật lòng, nhất định có thể làm tốt việc này, hơn nữa tài chính cũng có thể bảo đảm.
"Giám đốc Lục, tôi hợp tác với anh."
"Không chỉ ủng hộ, hơn nữa tôi còn có cách lấy lại danh tiếng cho anh."
"Anh là anh, bọn họ là bọn họ. Bọn họ có thể làm chuyện thất đức, nhưng tôi biết anh sẽ không như vậy, tôi tin tưởng anh."
“Tôi nói với anh chuyện này...
"Hiện nay họ biết, dòng tiền mặt của Tổng Công ty Thiên Kỳ ở Tỉnh của Lục Gia bị cắt đứt, đối mặt với khủng hoảng rất lớn, hiện nay tất cả nguồn vốn đều được dồn về Tổng Công ty để giải quyết vấn đề nợ."
"Khu bất động sản này đúng là không còn vốn để làm, họ nóng lòng tìm người nhận."
"Các đơn vị xây dựng trong nội thành cũng gấp đến mức như ngôi trên đống lửa."
"Năm nay là một năm đặc biệt, cấp trên thi hành thương mại hóa nhà ở, các đơn vị không còn gánh vác việc cấp nhà cho nhân viên." "Đồng thời để xưởng cá nhân mua nhà ở hình thức vay vốn."
"Sau khi nhà họ Lục nghe được tin này, vì muốn tranh giành danh tiếng, lập tức xin làm điểm mẫu toàn quốc."
"Cái miếng bánh thơm ngon này, bao nhiêu lãnh đạo cả nước đều nhìn thấy điểm mẫu đưa nhà ở vào buôn bán, nếu làm hỏng chuyện như cái này thì cuộc sống của rất nhiều người đều sẽ không mấy an tâm."
Lục Gia hiện tại ở Tỉnh khó bảo vệ được danh tiếng, đương nhiên sẽ không nghĩ đến những lợi lộc này, nhưng lãnh đạo xây dựng địa phương bao gồm cả các nhà máy trên dưới cùng nhau định đấu thầu tất cả.
Sau khi hỏi cha và anh trai trong nhà, Lục Hoài Ninh vẻ mặt thoải mái.
Anh muốn nhận, cha và anh trai, đương nhiên nổi trận lôi đình, chửi ầm lên.
Bọn họ đương nhiên hy vọng có người nhận, nhưng nếu là Lục Hoài Ninh, điều này chứng minh Lục Hoài Ninh chính là muốn trở mặt với gia đình, đường ai nấy đi.
Đây là để cho mọi người chê cười, Tổng công ty Lục Gia chịu thua kém, kết quả bị đứa con không được coi trọng tiếp nhận tất cả, xoay chuyển danh tiếng.
Người cha lừng lẫy cả đời, tuyệt không tin phán đoán của mình sẽ thua ở trong tay đứa con trai bị mình bỏ mặt.
Anh trai giỏi giang cũng rất khó tiếp nhận đứa em trai được coi là thất bại còn bị đưa đến Huyện xa xôi mà bây giờ lại lập nên cơ đồ.
Mà Lục Hoài Ninh không để ý quá nhiều, anh thật sự muốn làm, chuyện này cũng chứng minh thân phận người nhà bọn họ đến đây xem như kết thúc, từ nay về sau Lục Hoài Ninh tự mình đi con đường của mình, không còn liên quan đến bọn họ nữa...
Lục Hoài Ninh giống như buông xuống gánh nặng ngàn cân trong lòng suốt bao năm qua, sau đó thoải mái vui vẻ bắt đầu lại lần nữa, anh cười nói với Hứa Bối Đoá:
"Đi thôi, tôi đã chuẩn bị xong xuôi, xế chiều hôm nay chúng ta đi gặp người của Sở xây dựng bàn bạc nên giải quyết chuyện này như thế nào."
Tài chính không thành vấn đề, tìm bên thi công tiếp tục xây nhà cũng không thành vấn đề, cái khó chính là làm thế nào để cho mọi người tin tưởng chuyện này để sau này còn có thể tiếp tục đẩy mạnh làm ăn.
Hiện tại rất nhiều người yêu cầu trả phòng và đòi bồi thường, nếu như đồng ý yêu cầu này, sẽ mất một khoản tiền rất lớn, số tiên này thật ra cũng không lấy ra được.
Hứa Bối Đóa chia sẻ một ít kinh nghiệm.
"Kỳ thật ve sau nhà ở như thuyền trên sông, nước lên thì thuyền lên, nhà ở đoạn đường tốt như vậy, cũng không có chuyện xuống cấp, về sau giá nhà sẽ càng ngày càng đắt, cho nên người mua nhà càng sớm, nếu như có thể nhận được nhà bàn giao bình thường, tuyệt đối sẽ không thua thiệt."
"Nguyên nhân chủ yếu khiến mọi người không còn tín nhiệm nhà đầu tư bất động sản nữa là do nhà đầu tư có thể tùy tiện chuyển tiền đi, rốt cuộc là dùng để xây dựng căn nhà này, hay là dùng để làm những chuyện mà người dân không biết."
"Chính là bởi vì điểm này, dẫn đến không ai dám tín nhiệm, tài chính khổng lồ như vậy lại đặt ở trong tay người khác..."
"Tôi đề nghị phải giải quyết điểm gây mất lòng tin lớn nhất này, nhất định phải do chính phủ ký, làm một nền tảng quản lý tài chính."
"Nói cách khác, tất cả số tiền người dân giao mua nhà phải do chính phủ quản lý, sau đó nhà phát triển căn cứ vào tiến độ công trình từng chút từng chút lấy tỷ lệ chi phí hợp lý mà xin rút ra."
Phải để cho nhà phát triển hoàn thành tất cả quy trình bàn giao, mới có thể lấy đi khoản tiền cuối cùng."
"Trong thời gian này, để ngăn chặn tham nhũng, mỗi khoản tiền phải rõ ràng và phải có một người đặc biệt nói cho những người dân đã mua tòa nhà những khoản tiền này đi đâu”.
Lời vừa nói ra sững sờ bốn phía.
Thì ra còn có thể như vậy.
Tuy rằng có chút phiền toái, nhưng đúng là một ràng buộc có lợi cho thương nhân và một sự bảo đảm có tín nhiệm đối với dân chúng, hơn nữa còn kéo chính phủ nhà nước vào, chuyện mua nhà càng có sức thuyết phục.
Chuyện này cứ như vậy làm, hơn nữa công bố phương án chỉnh đốn và cải cách với dân chúng mua nhà.
Lục Hoài Ninh còn nhanh trí phát hiện, tòa nhà này có một số tầng cao nhất cũng chưa bán hết.
Mọi người cũng đều biết tầng cao nhất dễ thấm nước do ở vị trí cao, hằng ngày thời gian phơi nắng dầm mưa cũng nhiều hơn tầng thấp hơn, giá thành xây dựng cũng càng cao, nhưng tầng cao thường giá cả thấp còn không dễ bán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận