Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu

Chương 6


Hứa Bối Đóa trong lòng chê bai: Không phải các người đến nhà tôi ép nhanh chóng muốn hôm nay dạm hỏi sao? ”
Ba Quang Diệu lập tức dẫn người trong nhà đều lùi lại phía sau vài bước, nghiêm túc nói rõ:
"Người thân trong nhà, mọi người đều nhìn thấy, cũng đã nghe thấy. Quang Diệu nhà chúng tôi là bị cô ấy dụ dỗ lừa gạt, tôi thân là ba của Quang Diệu, tôi tuyên bố, con của tôi Hứa Quang Diệu và cô gái này không hề có bất kì mối liên hệ gì! ”
"Còn nợ, các người cứ đòi tiền của các người, xin đừng liên lụy đến nhà chúng tôi!”
"Quang Diệu, chúng ta đi! ”
Trước khi đi, người ba này còn hung dữ trừng mắt với em mình là thím Hai của Hứa Bối Đóa.
Thím Hai c.h.ế.t thôn ở đó, mọi chuyện làm sao khác hoàn toàn so với bà nghĩ, bà căn bản không biết ba mẹ của Hứa Bối Đóa lại nợ nhiều đến như vậy!
Hứa Bối Đóa nhìn thím Hai một cách đáng thương, cầu xin: "Thím, thím giúp con nói gì đó đi! Thím không phải thương con nhất sao? Thím đến khuyên bọn họ đi, con muốn kết hôn cùng Quang Diệu! ”
Thím Hai nhổ nước bọt, nói: "Con gái, muốn trách thì trách con không có phúc, thím cũng giúp con không nổi! Ai biết ba mẹ đã c.h.ế.t của con lại nợ một khoản nợ khổng lồ! Con đáng thương, Thím cũng đáng thương! ”
Nói xong, thím Hai quay người bỏ đi, không hề dừng lại.
Hứa Bối Đóa cười: Ha ha
Còn có người dân đứng xung quanh, một người cũng không thoát khỏi.
Cô chạy về phía đám đông, nhìn thấy ông Ba, người quan tâm đến ngôi nhà nhất, đang chống gậy xem náo nhiệt.
Mắt của Hứa Bối Đóa phát sáng, như thể giống như bắt lấy cọng rơm mà kêu cứu mạng.
"Ông Ba! Ông Ba là người thân của con! Ông chẳng phải là người mà ba mẹ con tôn kính nhất sao, ông còn là trưởng bối lớn nhất ở trong thôn! ”
"Ông hãy kêu người trong thôn giúp con gom tiền trả nợ với! ”
Sau đó cô bắt đầu tấn công xung quanh:
"Chú! Dì! Mọi người giúp con đi! ”
"Mọi người đều ở trong thôn, đều là người thân nhất! ”
"Mỗi nhà đều là người thân của con!”
"Chúng ta cùng chung dòng máu, đều là họ Hứa, m.á.u chảy ruột mềm! ”
"Tổng cộng chỉ 20,000 vạn, không nhiều, chỉ cần mỗi nhà một vạn, thì đủ rồi! ”
"Nếu có bốn mươi hộ góp lại, mỗi hộ chỉ cần 5 ngàn thì đủ! ”
"Năm mươi hộ, mỗi hộ chỉ cần 4 ngàn! ”
"Sáu mươi... sáu mươi, không...”
"Một trăm hộ, mỗi hộ chỉ 2 ngàn! ”
"2 ngàn, chỉ có 2 ngàn, mọi người không lấy ra sao? ”
"Con biết 2 ngàn có thể là toàn bộ tài sản của mọi người, nhưng 2 ngàn có thể cứu mạng cháu! ”
"Chúng ta đều là những người thân nhất và tốt nhất, con là cháu gái thân nhất của mọi người! ”
"Mỗi nhà giúp con 2 ngàn, trong nhà của con có mấy cái giường tầng để mọi người đều có thể vào trong đó sống! ”
... ...
Vài dì bỏ chạy đầu tiên.
Vài chú thấy vậy cũng nhanh chóng bỏ chạy.
Sau đó, người dân trong thôn đứng xem náo nhiệt đều tự nhiên biến mất không thấy bóng, giả vờ những người áo đen và Hứa Bối Đóa không tồn tại.
Ông Ba đi đứng không tốt, không người giúp đỡ, rời đi chậm rãi.Hứa Bối Đóa vẫn theo ông Ba, tiếp tục khóc:
"Ông Ba là người thân của con, con biết ông rất tốt, sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu! ”
Gậy của ông gần như xuất hiện tia lửa.
Ông dùng gậy, nhanh chóng bỏ đi, không quay đầu nhìn lại.
Hứa Bối Đóa đứng trước đồng ruộng mênh m.ô.n.g vô tận, nhìn thấy trong thôn không còn đến một người, tất cả đều trốn trong nhà của mình không ra ngoài.
Khi đó cô hai tay chống nạnh như không có đối thủ.
Từ hôm ấy, người dân trong thôn Lan Thủy hễ nghĩ đến sự việc đó đều bị ám ảnh.
Bọn họ chẳng thèm đoái hoài đến tòa nhà đó bất kể có chuyện gì xảy ra.
Chỉ nhìn thấy những người áo đen bước vào nhà của Hứa Bối Đóa, sau đó, lại có một nhóm người công nhân đến.
Sau này, nghe nói tòa nhà phải dùng để gán nợ, còn có hai thanh niên áo đen sớm đã đến sống ở đó, trông rất hung ác, trong tay cầm dùi cui điện, cả ngày đi tuần tra, làm người ta sợ hãi.
Lại nghe nói là đưa cho trường trung học của Huyện làm ký túc xá cho giáo viên, bảng hiệu cũng đã được dựng lên rồi.
Nhưng cũng không ai dám bàn tán gì.
Hứa Bối Đóa tạm thời sống ở tầng một, các tầng phía trên vẫn còn liên tục sửa chữa, nội thất đang được đưa vào.
Hứa Bối Đóa đã đưa ra một bản thiết kế chi tiết, về cơ bản Ủy ban trường đã nhất trí thông qua.
Tỷ lệ giáo viên cả nam và nữ học kì này đâu đó cỡ 3/2, cho nên Hứa Bối Đóa đã sắp xếp tầng bốn, năm thành khu ký túc xá cho giáo viên nữ, tầng một hai ba là khu ký túc xá cho giáo viên nam.
Cổng vào tầng bốn, năm sẽ thiết kế ổ khóa đặc biệt, giáo viên nam không được phép lên tầng bốn, năm, để đảm bảo an toàn cho nữ.
Trong đó, bảo vệ trẻ tuổi và những giáo viên nam cao lớn được sắp xếp nhận phòng ở tầng một.
Dù sao thì, tòa nhà nằm ở trong thôn, có thể sẽ có vấn đề về an ninh.
Trong tòa nhà hiện không có nhà tắm, cho nên mọi người chỉ có thể mang đồ đến tắm tại nhà tắm của trường, dù gì cũng chỉ mất vài phút để đến đó, có thể chấp nhận được.
Về sau, bên ngoài tòa nhà, Hứa Bối Đóa sẽ tiến hành cải tạo và mở rộng nhà vệ sinh sang trọng do cô đã tự xây thành một nhà vệ sinh công cộng lớn hơn để thuận tiện hơn cho mọi người giải quyết một số nhu cầu cá nhân.
Hầm chứa nhà vệ sinh ở nông thôn thật sự rất quý giá, chúng có thể vừa làm được phân bón, vừa hay có lợi cho đồng ruộng.
Tóm lại, tất cả chuyện này diễn ra suôn sẻ như dự tính, suốt thời gian qua, không có một người nào trong thôn dám hỏi nhiều về việc gì xảy ra trong tòa nhà này, một phần họ nhìn thấy những người mặc áo đen thì rất sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận