Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu

Chương 48


Cư nhiên còn có cửa phòng ngủ tàng hình, có thể hòa làm một thể với tường, như vậy nếu chẳng may trộm đi vào cũng không phát hiện được phòng ngủ ở nơi nào!
Mỗi một người đến nhận trứng gà cơ bản đều là người ở khắp các đường phố trong thị trấn, bọn họ đại đa số làm ở đơn vị câm bát sắt, nơi ở chính là nhà do đơn vị cấp, hau như chưa từng trang trí hay tu sửa qua.
Vốn chỉ là có ý định đến lấy trứng gà miễn phí, thật không ngờ vừa vào cửa đã bị căn nhà này hấp dẫn sâu đậm.
Trên thế giới này lại còn có thể có nơi ở thoải mái như vậy! So với căn nhà nhỏ rách nát của bọn họ, nhà này tốt hơn nhiều!
Bất luận nam nữ, già trẻ, chỉ cần vào căn nhà này, liền không ngừng khen ngợi, ánh mắt đều long lanh.
Đương nhiên trẻ con thì nhanh mồm lẹ miệng hơn, chỉ vào đồ vật trong nhà liền hô lên: "Ba mẹ, cái này đẹp quá, con muốn cái này, nhà chúng ta cũng lắp một cái di
Mỗi một người tham quan xong căn nhà này, sau khi đi ra khỏi liền nhận được trứng gà, nhưng chẳng hiểu sao lại luôn có cảm giác còn vương vấn, ai nấy đều lưu luyến, chân bước đi mà đầu cứ quay lại nhìn căn nhà thêm mấy lần.
Mà họ đi ra khỏi nhà không xa, một anh chàng tướng mạo thanh tú đón tiếp, hai tay đưa lên một tấm danh thϊếp, tươi cười chào tạm biệt từng người đến tham quan nhà mẫu:
Cảm ơn đã đến tham quan, nếu cần tìm hiểu thêm về đồ trang trí bên trong nhà mẫu, có thể liên hệ với người trên danh thϊếp này, là chủ của chúng tôi.
Trên danh thϊếp rõ ràng in Hứa tiểu thư - chủ quản đội trang trí nội thất.
Hứa Bối Đóa bây giờ còn chưa có công ty chính thức, liền dùng danh hiệu chủ quản.
Đương nhiên hầu hết mọi người đều không rõ, không biết chủ quản là chức vị gì, tóm lại nghe rất giống ông chủ, giám đốc các loại, coi bộ rất có quyền lực.
Mỗi người một tay cam trứng gà, tay kia nắm chặt danh thϊếp. Liên tiếp bảy ngày như vậy, ngày nào cũng đều ram rộ, nguyên nhân khiến hoạt động này ngừng tạm thời là không còn trứng gà để lĩnh.
Lô trứng mua ở thôn Lan Thủy đã dùng hết, Hứa Bối Đóa vừa vặn nảy ra một số ý tưởng, sẵn sàng thể hiện khả năng của mình.
Đối với khu đất đối diện trường học, Hứa Bối Đóa đã nghĩ ra rất nhiêu kế hoạch lớn, nhưng hiện tại tài chính còn chưa đủ, không có cách nào thực thi, nên tạm thời gác lại.
Tuy nhiên, hiện tại mảnh đất này cũng để trống, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Hứa Bối Đóa quyết định xây dựng một khu chợ nông sản nhỏ dành cho nông dân trước.
Cô đi dạo chợ Huyện, nhưng trải nghiệm cũng không tốt lắm.
Trong chợ, có sự cạnh tranh gay gắt giữa các gian hàng, cùng một món hàng sẽ được bán với nhiều mức giá khác nhau từ những tiểu thương khác nhau.
Trong các tiểu thương khác nhau, chất lượng hàng hóa cũng cao thấp không đồng đều, có người sẽ trộn lá rau nát bán cùng mớ rau ngon.
Cho nên mỗi người đi chợ đều phải cẩn thận, giữ vững tinh thần, trang bị "mười tám" con mắt, cẩn thận chọn lựa tránh mua nhầm, đôi khi dù đã cẩn thận nhưng vẫn bật ngửa, do không phải mua trúng đồ ăn hỏng, mà chính là phát hiện mua nhầm gian hàng bán đắt, cảm giác tiếc của, trong lòng tức anh ách cả ngày.
Hơn nữa quang cảnh tổng thể của chợ tương đối kém, cả con đường lầy lội xen lẫn một vài sap thịt lợn, mùi hôi thối nồng nặc.
Có thể nói trải nghiệm khi mua thức ăn vô cùng tệ, nhưng ngoại trừ người cầm bát sắt, đôi khi có thể đến căn tin của đơn vị hoặc công ty để mua sắm, những người khác vẫn phải đi vào chợ.
Hứa Bối Đóa quyết định ra tay, xây dựng một vương quốc nông sản chân chính tại khu đất trống này, chỉ bán các loại trái cây, rau, củ, quả, trứng gài
Nhớ tới các siêu thị hàng hóa vô cùng thành công ở mấy chục năm sau, cô liền tràn đầy tự tin.Điểm quan trọng nhất là giải quyết chi phí cung ứng và hậu cần, mang lại cho người sản xuất nông sản mức giá tốt và sản xuất ra sản phẩm chất lượng cao hơn.
Không chỉ vậy, còn phải cung cấp cho người tiêu dùng một mức giá tốt, với giá thị trường có thể mua được sản phẩm chất lượng cao.
Mỗi một gian hàng đều chỉ bán một loại nông sản, được thông qua chọn lọc kỹ càng, nguyên bản, trực tiếp lái xe tải lớn đến các thôn thu hoạch.
Hứa Bối Đóa sôi nổi tuyên truyền trên công trường của mình:
"Mọi người nhất định phải giữ vững tinh thần làm thật tốt siêu thị bày bán nông sản dạng nhà kho này."
"Đây không chỉ là sứ mệnh của chúng ta, mà còn là mưu cầu phúc lợi cho bà con trong thôn chúng ta”
"Sau này tất cả nông sản trồng trong thôn đều định mức giá hợp lý để thu mua, tránh để hương thân bị thương lái bất lương ép giá!"
Sau khi kết thúc bài phát biểu đầy tâm huyết, tất cả nguyên vật liệu đều đã sẵn sàng.
Kể từ lần trước đoàn xe của chú Lương chở vật liệu xây dựng từ Tỉnh về, cửa hàng bách hóa của Lục Hoài Ninh cũng đã khởi công.
Việc chú Lương cải cách hệ thống luân phiên ca lái trong đoàn xe cũng dần thấy được hiệu quả, hiện tại hiệu suất nhận đơn hàng rất nhanh.
Vì vậy, chỉ mấy một, hai ngày, Hứa Bối Đóa đã cho toàn bộ vật liệu xây dựng siêu thị vào đúng vị trí.
Hứa Bối Đóa chuẩn bị thể hiện khả năng, bắt đầu khởi công.
Không ngờ sau khi lễ khởi công kết thúc, lục tục có công nhân bắt đầu xin nghỉ phép, nói là muốn về nhà thăm người thân một chuyến.
Hứa Bối Đóa:?2?"Bình thường các người cũng sẽ được nghỉ lễ, sao tự dưng bây giờ lại muốn về nhà?"
Cô bối rối không có giải pháp.
Cho đến khi Hứa Hắc Đậu ấp úng đến xin nghỉ phép với cô... Hứa Bối Đóa trong lòng sung sốt, bất mãn hỏi: "Hắc Đậu, em sao vậy? Là chuyện gì đang xảy ra? Hay lễ khởi công xảy ra vấn đề gì chọc tới mọi người sao?”
Hứa Hắc Đậu đỏ bừng mặt.
Hứa Bối Đóa quả thực hoài nghi nhân sinh.
Hắc Đậu nghẹn thật lâu, mới cẩn thận nói: "Chị, chị ngàn vạn lần đừng tức giận, em về nhà một chuyến, em nhờ người bên chú Lương đổi ca, không có gì nghiêm trọng, chị hãy yên tâm! Ngày mai em sẽ trở lại!".
Thoáng chốc toàn bộ khu vực nhà máy trở nên thưa thớt người, công nhân đã rời đi hơn phân nửa, có người thấy người khác xin phép về nhà, cũng nhanh chóng khăn gói về theo.
Hứa Bối Đóa tựa như một bà chủ bất lực, trơ mắt nhìn nhân viên của mình từng người đến xin nghỉ, cuối cùng toàn bộ khu vực nhà máy đều trống không, chỉ còn lại một mình.
Buồn, thật sự buôn...
Đêm khuya, Hứa Bối Đóa được tài xế chở về thôn Lan Thủy, nhìn thấy mọi nhà đèn đuốc đồng loạt sáng lên, người trong thôn lại tụ cùng một chỗ mở hội...
Cô đến gân văn phòng trưởng thôn đèn đuốc sáng trưng, nghe thấy bên trong đang kích động nói cái gì đó...
Hứa Hắc Đậu đỏ mặt, kích động vươn cổ nói:
Lần này, chị con sẽ có vụ làm ăn cực lớn!
"Những người ở thôn khác đều nhanh chóng chạy về thông báo cho người nhà, con còn chưa kịp cùng chị Đóa Đóa hỏi cho rõ ràng, cũng nhanh chóng trở về trước!"
"Mau mau mau, các chú, các thím, vừa vặn là thời điểm thu hoạch vụ mùa Thu, thôn chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị!! Nông sản chất lượng cao, trứng gà ta chất lượng cao...!”
"Con sợ mấy ngày tới liền có người đến ép giá thấp, nên mau chóng trở về khuyên mọi người, hay giữ lại trong tay, không nên bán!"
"Chỗ chị Đóa Đóa, tuyệt đối có thể mua lại với mức giá tốt!"
Trưởng thôn kéo một hơi tẩu thuốc của mình, im lặng hồi lâu...
Thật lâu sau, ông thở dài một câu:
"Con trai, chúng ta không dám đánh cược, lương thực để trên ruộng, trong vườn thêm một ngày nữa, về sau giá sẽ càng giảm. Lỡ chuyện này thất bại, trong một năm mới, người trong thôn chúng ta sẽ làm sao sống đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận