Bị Phản Bội, Ta Lại Quyết Làm Giàu

Chương 1


Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến.
Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ.
Đầu cô suy nghĩ như lật sách, cô nhận ra mình biến thành nữ phụ khốn khổ trong cuốn tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đã đọc đêm qua.
Tên của nữ diễn viên phụ đương nhiên là Hứa Bối Đóa.
Nhìn cuốn lịch treo trong phòng, đang là năm 1990.
Hứa Bối Đóa xem xong muốn khóc.
Dưa hấu lớn như vậy, điều hòa thoải mái như vậy, còn ngôi nhà mới với số tiền thế chấp khổng lồ!
. . .
Có thể nói nhân vật nữ phụ trong nguyên tác trải qua cuộc sống còn tệ hơn cô nữa.
Hứa Bối Đóa nhớ lại nội dung trong sách, phát hiện nữ phụ là oán chủng đã bị nam chính lợi dụng triệt để.
Đầu những năm 1990, nguyên chủ tốt nghiệp trường trung cấp bình thường, ba mẹ không muốn làm nông nên kinh doanh quần áo ở bên ngoài, kiếm được ít tiền, được coi là gia đình khá giả ở quê nhà. . .
Vốn dĩ sinh ra trong một gia đình chỉ có một con, nguyên chủ có việc sau khi tốt nghiệp, có được bát cơm sắt của mình, xem như có điều kiện tốt vào những năm 90.
Nhưng ba mẹ cô ở quê nhà bỗng gặp chuyện không may, họ bị một chiếc xe tải tông phải rồi bỏ chạy, cả hai đều qua đời để lại một cô con gái mồ côi.
Kẻ tông c.h.ế.t người cũng không bị bắt.
Lúc nguyên chủ yếu đuối và bất lực nhất, cháu trai của một thân thích ở làng bên cạnh đã tình nguyện giúp đỡ nguyên chủ và đồng hành cùng cô.
Cuối cùng, chàng trai tội nghiệp đã thành công cưới được nguyên chủ.
Nam chính trong sách đã nghỉ học sau khi học hết cấp 3 và về nhà làm ruộng.
Để nam chính có công việc ổn định, nguyên chủ đã sử dụng tòa nhà năm tầng do ba mẹ để lại làm ký túc xá cho nhân viên của trường học.
Và đổi công việc của mình cho nam chính.
Sau đó đập nồi bán sắt tiêu hết số tiền ba mẹ để lại để cho nam chính có thể học đại học.
Sau khi nam chính vào đại học ở thành thị, có kiến thức hơn, anh ta dần không còn tiếng nói chung với người vợ làm nông ở nhà.
Sau đó nam chính gặp được nữ chính, một người bạn cùng lớp đại học cũng xuất sắc không kém, cùng nhau khởi nghiệp kinh doanh, trở thành nhân tài cấp cao...
Trong sách, nguyên chủ biến thành một người phụ nữ vô lý, hay oán giận, đi đến lên thành thị chỉ vì muốn hèn mọn ở bên nam chính.
Nhưng mọi người xung quanh nam chính trong sách đều thương hại nam chính vì có người vợ chênh lệch như vậy, khuyên nam chính nên ly hôn.
Nói rằng bọn họ không còn ở cùng một thế giới, không có tiếng nói chung, cũng không có tình yêu...
Về sau nguyên chủ bị mọi người coi là một người phụ nữ điên cuồng.
Người phụ nữ điên cuồng cuối cùng không chịu nổi áp lực, đã ký đơn ly hôn.
Sau này, nam chính và nữ chính trong sách sống một cuộc sống hạnh phúc, cầm sắt hòa minh.
Nguyên chủ trở về quê nhà không bao lâu thì sinh bệnh, không có con cái, c.h.ế.t thảm.
Khi nhìn thấy đoạn kết này, Hứa Bối Đóa đã tức giận.
Có người phụ nữ nào sinh ra đã điên đâu chứ, nguyên chủ vốn tốt biết bao lại bị nam chính trong sách dồn ép trở thành người điên.
Không có tình yêu, vì sao không có tình yêu mà nam chính lại theo đuổi cô ấy và muốn kết hôn chứ?
Hứa Bối Đóa nghiến răng nghiến lợi nghĩ đến việc mình tốt nghiệp đại học đã thuê nhà mấy năm, vất vả kiếm tiền, cuối cùng cũng mua được căn nhà như ý muốn, còn chưa vào ở đã thành biến thành nguyên chủ...
Nguyên chủ có tiền, có điều kiện tốt như vậy, sao không mua nhà chứ!
Đang là những năm 90! Bất động sản vẫn chưa có giá cao!
Trước khi Hứa Bối Đóa định kiểm kê tài sản của nguyên chủ thì bỗng có người gõ cửa.
"Đóa Đóa, mở cửa đi, là thím hai đây."
Hứa Bối Đóa mở cửa, một nông phụ khôn khéo tiến vào, đi thẳng vào vấn đề:
"Đóa Đóa, bây giờ ba mẹ cháu đã mất, ngôi nhà năm tầng này mà để trống rất đáng tiếc."
"Cháu trai thím ở thôn bên cạnh là người có học, rất tốt."
"Một cô gái như cháu ở trong căn nhà lớn thế này không an toàn.
Thím muốn cháu trai đến ở một phòng trong nhà cháu, cậu ấy cũng có thể giúp cháu trông coi nhà cửa."
Đúng đúng, Hứa Bối Đóa nhớ tới ba mẹ nguyên chủ có chút tiền từ kinh doanh nên xây một căn nhà năm tầng ở quê.
Nhà nguyên chủ có nhiều thân thích bà cô muốn làm rạng danh tổ tông nên đã xây mỗi tầng tám phòng, tổng cộng bốn mươi phòng, chuẩn bị cải thiện cuộc sống cho thân thích ở quê.
Hứa Bối Đóa dựa vào cửa nhìn thím hai.
Không có gì bất ngờ, đây là cách mà nam chính được buộc lại với nguyên chủ lúc ban đầu.
Nhưng khi nguyên chủ bị lợi dụng xong, sinh bệnh mà c.h.ế.t thì những người thân thích nói đối tốt với cô đâu mất rồi?
Hứa Bối Đóa kiên quyết từ chối:
"Thím hai, cháu là con gái, ở cùng con trai không ổn.
Nếu tin đồn lan ra thì người ta sẽ nói gì? Cháu nghĩ là thôi đi."
Thím hai bất đắc dĩ nói:
“Nghe cháu nói kìa, không phải cháu vẫn biết tính cách của thím sao?"
Hơn nữa ở một mình trong căn nhà lớn vậy, cháu không sợ sao?”
Tại sao lại sợ chứ?
Trong một ngôi nhà lớn, cô có thể chơi đùa, lăn, bò và hú hét thỏa thích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận