Trà Xanh Giáo Hoa Không Người Có Thể Địch, Thẳng Đến Ta Trùng Sinh

Chương 80: Quả nhiên là càng xinh đẹp nữ nhân càng sẽ gạt người ~

**Chương 80: Quả nhiên là nữ nhân càng xinh đẹp càng giỏi lừa người ~**
"Đúng vậy a, còn giả bộ nữa, không biết ta." Răng nanh học tỷ mỉm cười, hướng phía Lý Thu Thủy trêu ghẹo nói.
Lý Thu Thủy sờ lên tóc, nghĩ thầm, Ân Thúy Thúy nói quả nhiên không sai, nữ nhân càng xinh đẹp quả nhiên là càng giỏi lừa người ~ mấy người cùng phòng của mình bị người ta bán đứng mà vẫn còn hí ha hí hửng.
Thấy Lý Thu Thủy không nói lời nào, Mộc Oản Thu chủ động tìm chủ đề, cười nói, "Ngươi thật đừng nói, Lý Thu Thủy, tên của ngươi thật sự là rất hay."
Bên cạnh học tỷ cười nói, "Mộc Oản Thu, ngươi mê trai rồi à, Lý Thu Thủy mặc dù không tệ, bất quá cũng không đến mức rất êm tai a."
"Không phải, ngươi xem một chút, ngươi xem một chút tên của mấy người ký túc xá bọn hắn." Mộc Oản Thu hướng phía Ban Trợ học tỷ bên cạnh nói.
Nói xong, nàng đưa đơn đăng ký cho học tỷ kia, học tỷ xem xét tên bạn cùng phòng của hắn là Trương Tự Cường, Kim Đằng Phi, Đinh Hữu Tài, cũng là ha ha nở nụ cười.
"Ngươi đừng nói, chợt nghe xong cảm giác mấy người này đều là từ cùng một thôn đi ra."
"Lý Thu Thủy, tên của ngươi thật ra không tính là quá chói sáng, thế nhưng nếu so sánh với mấy người cùng phòng của ngươi thì lại nổi bật hơn hẳn."
Lý Thu Thủy biết Ban Trợ sẽ phụ trách huấn luyện quân sự cùng quản lý công tác học sinh trong nửa học kỳ đầu, bởi vì đại học đều là một hệ có một phụ đạo viên, căn bản không quản được nhiều lớp như vậy.
Mặc dù về sau khi học sinh dần quen thuộc trường học thì các nàng không còn tác dụng gì, thế nhưng ban đầu các nàng chính là cầu nối liên hệ giữa tân sinh và phụ đạo viên, các nàng có tiếng nói rất quan trọng trong việc tân sinh lựa chọn ban cán sự và công tác sinh viên nghèo khó, cho nên nói lúc này giữ gìn quan hệ với Ban Trợ là vô cùng quan trọng ~
Nếu như trước đó thấy được các nàng trêu chọc bạn cùng phòng như vậy, Lý Thu Thủy khẳng định sẽ phẫn nộ, nhưng ai bảo bạn cùng phòng của mình không trượng nghĩa, trước tiên đem mình bán đi, Lý Thu Thủy cười nói:
"Ngươi xem cái tên Kim Đằng Phi này giống như tên một lão bản ra ngoài dốc sức làm ở thôn chúng ta vậy. Ha ha ha."
"Ha ha ha." Bên cạnh học tỷ quả nhiên bị chọc cười, cảm giác xác thực là như vậy.
Người niên đệ này vẫn rất hài hước, lớn lên cũng rất thuận mắt, trách không được trước đó Mộc Oản Thu cùng bạn học của mình đi Tô Thành chơi hai ngày, trên đường trở về đối với người này nhớ mãi không quên, chia sẻ và dò hỏi xem có ai nhận biết không?
Lúc này, vừa vặn có mấy học sinh cùng nhau tới đăng ký, mấy học tỷ bận không nổi, kỳ thật Ban Trợ học tỷ cũng là làm việc theo sức lao động, căn bản sẽ không suy xét việc bận rộn hay thong thả, Lý Thu Thủy vội vàng hỗ trợ đăng ký.
Bên cạnh học tỷ trông thấy Lý Thu Thủy chủ động giúp Mộc Oản Thu như vậy, cảm thấy rất ngạc nhiên, kỳ thật lúc này thời tiết tương đối nóng, người cũng tương đối nhiều, có thể có bạn học chủ động tới giúp hoàn thành nhiệm vụ, các nàng có chút ghen tị.
Mộc Oản Thu cũng rất vui vẻ, cảm giác Lý Thu Thủy này đã bị bắt thóp ~
Hỗ trợ đăng ký, Lý Thu Thủy cũng làm quen sơ qua mấy bạn học mới, rất nhiều nữ sinh trông thấy Lý Thu Thủy đẹp trai như vậy, cũng có ấn tượng hết sức tốt với hắn, ban đầu còn tưởng rằng hắn chín chắn như vậy là học trưởng của mình, không ngờ lại là bạn cùng lớp, cũng có ấn tượng tốt hơn một chút với hắn ~
Lúc này, Lý Thu Thủy trông thấy mấy người cùng phòng của mình hấp tấp chạy về, cầm trong tay thẻ căn cước của Lý Thu Thủy, đồ vật của Lý Thu Thủy giấu tương đối kín, bọn hắn lại muốn lập công, cho nên có chút mệt mỏi ~
Lúc này, chỉ nghe Mộc Oản Thu nói, "Tốt, cám ơn các ngươi, vừa rồi ta nhầm, không có ý tứ, không cần, bất quá các ngươi thật sự rất tích cực, tính cách không tệ. Nếu như không phải vừa rồi nhiều người báo danh, sau đó đã đi qua, ta sẽ để các ngươi ở lại cùng nhau hỗ trợ."
Mấy người trông thấy răng nanh học tỷ ôn nhu với mình như vậy, cười xinh đẹp như thế, lập tức cảm thấy, lên đại học thật sự là quá hạnh phúc ~
Trước kia thời trung học, chưa từng có mỹ nữ nào đối xử với mình, mỉm cười như vậy ~
Nhìn lại một chút bên cạnh, Lý Thu Thủy đã "tu hú chiếm tổ chim khách", ngồi vào chỗ, trong lòng bọn họ thầm mắng, mẹ nó, để Lý Thu Thủy tiểu tử này ngư ông đắc lợi. Bọn hắn đều cảm thấy Lý Thu Thủy hiển nhiên là chiếm tiện nghi lúc nãy đông người có chút bận bịu. Không phải vị trí kia khẳng định là thuộc về mình.
"Vậy ta hiện tại bận không ra, liền phiền mấy ca giúp ta mang phần điểm tâm ~" Lý Thu Thủy mười phần vô tội cười nói.
"Tốt." Mấy người uể oải rời đi.
Trên đường đi, mấy người rỉ tai nhau nói, "Không có việc gì, Lý Thu Thủy đây là vì muốn để lại ấn tượng tốt với phụ đạo viên, hắn không phải muốn làm lớp trưởng và vào hội học sinh sao?"
Đinh Hữu Tài nói, "Bất quá việc làm này để phụ đạo viên nhìn vào, còn đối với mấy học tỷ này thì không có tác dụng gì, các nàng kỳ thật cũng chỉ là lớn hơn chúng ta một lớp mà thôi."
"Vậy còn có bí quyết gì sao?" Trương Tự Cường trông thấy mình đã rơi xuống tầm thường, vội vàng thỉnh giáo.
"Giảng thì có thể, bất quá tốn tiền thông tin đó."
"Tốt, điểm tâm ta mời, ngươi mau nói một chút."
Mấy người ăn xong điểm tâm, mang điểm tâm tới cho Lý Thu Thủy, Lý Thu Thủy cũng thấy cơ bản đều đã xong việc, hắn nắm giữ tình hình cơ bản của phần lớn học sinh lớp thị trường quản lý và đầu tư khóa 2005.
Bất quá hai bạn cùng phòng còn lại của mình vẫn chưa tới báo danh, hắn cũng không quan trọng, liền rời khỏi lều vải đón người mới, hòa vào cùng với bạn cùng phòng.
Dù sao hắn đối với răng nanh học tỷ không có ý gì, chỉ là muốn tranh thủ thêm chút cơ hội làm lớp trưởng mà thôi, cũng không muốn bán đứng nhan sắc của mình.
Lúc Lý Thu Thủy rời đi, mấy học tỷ năm hai đều có chút không nỡ, ban đầu bọn hắn còn tưởng rằng Lý Thu Thủy là một học sinh tương đối hướng nội, ngượng ngùng, kết quả ở chung lâu như vậy, phát hiện Lý Thu Thủy căn bản chính là một cỗ máy tạo tiết mục ngắn,
Cái gì mà Ngũ Đạo Khẩu Chức Nghiệp Kỹ Thuật Học Viện tiết mục ngắn, há mồm liền ra, mấu chốt cũng đều rất chính xác, còn rất thú vị, đùa mấy học tỷ cười ha hả, trước khi hắn đi lại còn có chút không nỡ.......
"Vậy, Thu Thủy, cho ngươi." Mấy người đi trên đường, nhìn thấy Lý Thu Thủy đối diện đi tới, cười nói, "Mua cho ngươi một cái bánh quẩy, hai quả trứng vịt."
Mấy người trông thấy Lý Thu Thủy nhanh như vậy liền trở lại, cũng cao hứng tiếp nhận tiểu huynh đệ này, bọn hắn cảm thấy Mộc Oản Thu khẳng định cảm thấy không có ý tứ mới không muốn cùng chúng ta ở cùng một chỗ, nếu là ngươi, ngươi sẽ vừa gặp mặt đã yêu cầu người ngươi thích làm cái này, làm cái kia sao?
Tuyệt đối là như vậy. Răng mèo học tỷ không cho chúng ta hỗ trợ tuyệt đối là vì không có ý tứ.
Đinh Hữu Tài trông thấy Lý Thu Thủy thất bại tan tác trở về, cũng lại cao hứng tiếp nhận huynh đệ, nói, "Thu Thủy, ta mua cho ngươi, bọn hắn nói ngươi lần đầu tiên không tham gia hoạt động, cũng không muốn mua cho ngươi, cũng chỉ có ta là người có lòng tốt mới mua cho ngươi, lần sau không được như vậy, tất cả 10 đồng."
Lý Thu Thủy ngây ngẩn cả người, giá cả ở Đông Hoa này có cao đến đâu, cũng không đến mức một phần bữa sáng 10 đồng a, lại nói đây chính là năm 2005, còn có học sinh cũng hẳn là có phụ cấp chứ.
"Trong này còn có năm đồng là tiền chạy vặt của ta." Đinh Hữu Tài cười hì hì nói.
"Đúng vậy a, Đinh đại ca làm gì cũng lấy tiền, về sau ở chung lâu ngươi sẽ biết."
Trương Tự Cường ở một bên nhìn, có chút hả hê nói.
"Tốt, tốt, tốt."
Lý Thu Thủy cười, trách không được Trương Tự Cường nói người anh em này tương đối keo kiệt, nhưng là lừa tiền người khác thì được, lừa tiền Lý Thu Thủy, Lý Thu Thủy khẳng định sẽ cho hắn biết tiền của mình không phải dễ kiếm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận