Trà Xanh Giáo Hoa Không Người Có Thể Địch, Thẳng Đến Ta Trùng Sinh

Chương 55: Chó Thu Thuỷ, ta muốn đi rửa chân ~

**Chương 55: Chó Thu Thủy, ta muốn đi rửa chân~**
Quản lý cửa hàng tức giận không kiềm chế được, không thể tin nổi gọi điện thoại cho ông chủ, khi cúp máy, sắc mặt nàng ta tối sầm lại.
"Thật xin lỗi, ông chủ." Nàng ta ngồi xổm xuống, nhặt từng mảnh giấy hợp đồng vừa xé lúc nãy, nếu không trừ phi nàng ta không muốn tiền lương nữa.
Đợi sau khi quản lý cửa hàng rời đi.
Một đám nhân viên cửa hàng ngồi bên bàn, trong mắt giờ phút này vừa kinh hoảng lại vừa mừng rỡ. Quản lý cửa hàng này kỳ thật làm việc rất tệ, cũng chính là do ông chủ không thường xuyên đến kiểm tra, lại gặp đúng thời điểm KFC đang có thị trường tương đối tốt ở trong nước nên mới có thể ổn thỏa ở vị trí này.
Bây giờ bị khai trừ, đại đa số mọi người trong lòng đều rất vui vẻ, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Lý Thu Thủy - thí sinh đại học này tràn đầy kính sợ cùng hiếu kỳ. Trách không được người ta đi làm không cố gắng, tìm hiểu bốn phía quá trình, nguyên lai là cảnh giới đã khác chúng ta rồi.
Trương Tử Bác nhìn bạn thân của mình, hắn đột nhiên nhớ tới trước đó Lý Thu Thủy nói với mình cái gì mà hiểu rõ hơn toàn bộ cửa hàng, còn có việc cùng với lão đầu phụ trách hậu cần nói chuyện phiếm nghe ngóng không ngừng, nguyên lai ngay từ khi vừa tới làm thêm, có lẽ hắn cũng sớm đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện này.
Nếu như trước đó, biểu hiện của Lý Thu Thủy khi mua nhà ở chỗ môi giới bất động sản còn có thể nói là sớm thông minh, nhưng bây giờ, một loạt thao tác này giống như một xí nghiệp gia đa mưu túc trí, một kỳ tài thương nghiệp. Chẳng lẽ trước đó khi đi học, năng lực của kỳ tài thương nghiệp Tiểu Lý đều bị áp chế, vừa tốt nghiệp lập tức liền thức tỉnh?
Lý Thu Thủy nhìn sắc mặt khác nhau của các nhân viên cửa hàng, cười nói: "Giới thiệu lại một lần, hiện tại người ngồi trước mặt các ngươi chính là ông chủ của các ngươi, Lý Thu Thủy. Về sau tiền lương của tất cả mọi người không thay đổi, ngoài định mức tăng thêm 50%."
Nghe được không những đuổi được quản lý cửa hàng đáng ghét, còn được tăng thêm tiền lương, tất cả mọi người đều cao hứng nhảy cẫng lên.
Kỳ thật muốn khích lệ nhân viên, Lý Thu Thủy có rất nhiều biện pháp, nhưng hắn không có nhiều ý nghĩ như vậy.
Nhìn mọi người cao hứng, Lý Thu Thủy cũng là "đánh một gậy cho một quả táo ngọt", cho táo ngọt xong cũng phải đánh một gậy:
"Ta đã đề cao đãi ngộ cho tất cả, nhưng ta hy vọng công trạng của chúng ta không bị giảm sút. Hiện tại đang là kỳ nghỉ hè, chính là mùa cao điểm, ta hy vọng tất cả mọi người có thể xứng đáng với phần tiền lương cao này. Mặt khác, về sau ta sẽ không ở trong tiệm suốt, Lưu Mỹ Kỳ! Cô tới làm quản lý cửa hàng."
Lưu Mỹ Kỳ chính là cô thu ngân lúc trước, cũng là nhân viên lâu năm. Nghe đến đó, nàng khẽ gật đầu, cười yếu ớt nói: "Cảm ơn ông chủ."
Lý Thu Thủy rất hài lòng, nếu như nàng ta từ chối, Lý Thu Thủy thật sự sẽ cho rằng mình đã nhìn lầm người.
Việc mình trước đó cùng tiểu phú bà đến làm ầm ĩ lớn như vậy, người vừa tốt nghiệp trung học đã bắt đầu đi ra ngoài làm công, tiếp cận mình đương nhiên không phải vì cái gọi là tình yêu.
"Được rồi, thời gian còn lại, cứ để quản lý cửa hàng cho các ngươi họp giao ban đi." Nói xong, Lý Thu Thủy rời đi tiệm ăn nhanh.
Trương Tử Bác đi theo ra ngoài, nhìn thấy Lý Thu Thủy đứng ở bên ngoài, ngóng nhìn cửa hàng rửa chân đối diện, ánh mắt tràn đầy chờ mong, Trương Tử Bác nhỏ giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Chó Thu Thủy."
Đi ra bên ngoài, Trương Tử Bác nhìn bạn thân của mình, cảm giác mình càng ngày càng không hiểu nổi hắn. Chẳng lẽ đây là tiểu phú bà cho ngươi tiền, nhưng làm sao hắn có thể đổi được cửa hàng này, tiệm này kiếm tiền như vậy cơ mà.
Lý Thu Thủy cười một tiếng: "Kỳ thật ta chỉ có một năm quyền kinh doanh."
"Ngươi bỏ ra bao nhiêu tiền?"
Lý Thu Thủy giơ ra một ngón tay, Trương Tử Bác kinh ngạc nói: "Hả? 100 ngàn?"
Lý Thu Thủy lắc đầu, Trương Tử Bác càng thêm buồn bực, chẳng lẽ là 1 triệu?
Hắn cảm thấy bạn thân của mình thật sự là điên rồi. Cho dù Sở Ấu Vi có tiền, nhưng cũng không thể lãng phí như thế.
Cửa tiệm này cho dù có lợi nhuận, mệt gần chết, một năm cũng chỉ được con số này, nhưng Lý Thu Thủy lại dùng tiền bao thầu, chẳng lẽ làm cho vui sao?
Lý Thu Thủy nhìn Trương Tử Bác, cửa tiệm này cho hắn, hắn cũng không cần, ánh mắt của hắn căn bản không phải để ở chỗ này, hắn là muốn tạo dựng nhãn hiệu riêng của mình.
Bất quá hắn biết lúc này nói với hắn cũng không rõ ràng, chỉ có thể dùng phương thức hắn hiểu được mà nói: "Cho nên, ngươi phải làm việc thật tốt, chúng ta tranh thủ lật vài lần."
Trương Tử Bác một trận tức giận, nhưng lại không còn lời nào để nói, sau đó mới nói:
"Thôi được, chuyện đã đến nước này ta cũng chỉ có thể giúp ngươi từng cái phương diện đều trông chừng, chỉ có điều ta nhờ ngươi lần sau làm ra quyết định như vậy, có thể hay không sớm nói với ta một tiếng."
"Được." Lý Thu Thủy ôm cổ hắn, hắn biết Trương Tử Bác chủ yếu là nguyện ý, hắn sẽ làm việc thật tốt, tìm tòi kỹ càng những mánh khóe trong đó, đến lúc đó tại thành phố đại học mở tiệm cũng không lo không có hướng dẫn kỹ thuật.
"Chúc mừng chúng ta đã có được cửa hàng đầu tiên trong đời, những ngày này chúng ta đều vất vả rồi."
Lý Thu Thủy nhìn đối diện trung tâm tẩm quất có ngọn đèn ngựa bay rực rỡ, nói: "Thật sự không đi hưởng thụ một chút sao?"
Trương Tử Bác suy nghĩ rất lâu: "Lý Thu Thủy, ngươi có thể ứng trước cho ta tiền lương được không?"
"Ta là muốn mua chút đồ vật, ta chuẩn bị rất lâu, muốn tỏ tình với chị Trương."
Lý Thu Thủy quá sợ hãi ~
"Ngươi bao thầu được cửa tiệm này, ta muốn xác định quan hệ với chị Trương, không có lo lắng về sau, đem tinh lực trong kỳ nghỉ hè toàn bộ ném vào cửa tiệm này của ngươi."
"Lần này là nghiêm túc, chủ ý này của ta tuyệt đối có thể cảm động nàng."
Trương Tử Bác nói: "Nhưng hiện tại trong tay thiếu chút tiền, sau đó, nếu như ngươi có thể đi cùng ta thì tốt hơn."
"Đương nhiên là không được." Lý Thu Thủy nghĩ nghĩ, nói, "Ta mượn ngươi năm trăm. Đi cùng ngươi là không thể nào."
"Chờ tin tức tốt của ta."
Ngày thứ hai.
Lý Thu Thủy biết Trương Tử Bác xin nghỉ, cũng không có đi làm, lặng lẽ đi tới con đường nơi chị gái bán lạp xưởng nướng làm việc. Cái tên "lão lục" này, ngoài miệng đối với Trương Tử Bác không quan tâm chút nào.
Nhưng trên thực tế, lại muốn nhìn một chút xem Trương Tử Bác, gã lãng tử này, đến tột cùng là có chiêu số lợi hại gì, mà lại tự tin như vậy, có thể tán đổ một lão tỷ tỷ lớn hơn nàng ta hai mươi tuổi, lăn lộn trong xã hội.
Chỉ thấy Lý Thu Thủy bưng một cái bình thủy tinh ngũ sắc to lớn, bên trong toàn bộ đều là thư tình viết chữ, còn lấp lánh đèn huỳnh quang nhỏ. Trời rất nóng, hắn mặc bộ đồ vest anh tuấn, một tay cầm hoa, một tay cầm thư tình, quỳ gối trước gian hàng của chị gái bán lạp xưởng nướng:
"Trương Quế Phân, đáp ứng ta đi, về sau không muốn có thêm một người em gái, để con gái của em gọi ta là cha."
Tuyệt! Lý Thu Thủy vụng trộm giơ ngón tay cái với người anh em tốt của mình.
Trải qua một phen từ chối, chị gái bán lạp xưởng nướng không có đáp ứng, bất quá tựa hồ cũng nằm trong dự liệu của Trương Tử Bác, hắn lại đem thư tình đòi trở về.
Hai ngày sau, Lý Thu Thủy nhìn thấy ca ca Trương Tử Bác lúc làm việc hết sức cao hứng, ép bánh thịt hamburger, cái mông tựa hồ cũng xoay xoay, tựa hồ đang chờ đợi tin tức gì đó.
Nhưng mà mãi cho đến ngày thứ năm.
Trương Tử Bác vốn đang rất cao hứng mang theo chút mong đợi nhỏ, đột nhiên nói với Lý Thu Thủy: "Chó Thu Thủy ~ ta muốn rửa chân."
Trong ánh mắt tràn đầy u buồn cùng đau thương, giống như một thi nhân.
"Sao vậy?" Lý Thu Thủy cười nói, "Ngươi đem thư tình đòi trở về, không thể cảm động được chị gái bán lạp xưởng nướng sao?"
"Không có." Trương Tử Bác lắc đầu: "Chẳng những không có cảm động, chị gái bán lạp xưởng nướng còn rời khỏi nơi này."
Trương Tử Bác ngay từ đầu còn rất ngạc nhiên, sau đó liền biết Lý Thu Thủy - tên khốn này, tuyệt đối là vụng trộm đi theo mình, mặt đỏ bừng hết cả lên.
Thật buồn cười, cái gọi là kế hoạch của ta, lại là sao chép kế hoạch của ngươi.
Kế hoạch của ngươi rất tốt, nhưng sau một khắc, nó chính là của ta.
Nhưng hiện tại, Trương Tử Bác lại mặt đầy phiền muộn: "Ngươi nói xem, Lý Thu Thủy, cùng một mưu kế, sao đến ta chỗ này liền không dùng được."
Lý Thu Thủy lắc đầu, cố nén ý cười: "Trương Tử Bác, ngươi nha, đúng là không biết biến báo. Trần Thu Nam là học sinh, chị Trương là buôn bán nhỏ, ngươi làm gì bắt người ta thư tình. Ngươi đem cái cân của nàng ta lấy đi, nàng ta tuyệt đối sẽ quay lại truy ngươi. Ha ha ha."
"Lý Thu Thủy, ngươi bây giờ tìm được bạn gái, ngươi liền cười nhạo ta." Trương Tử Bác có chút không cao hứng.
"Huynh đệ, ta làm sao lại cười nhạo ngươi chứ!" Lý Thu Thủy biết chuyện tình cảm của hắn khẳng định không thuận lợi, bất quá cũng chỉ có thể an ủi hắn: "Ngươi không nên đem thời gian lãng phí vào tình yêu, mặc dù ta hiện tại quan hệ với Sở Ấu Vi phát triển không tệ, bất quá, nếu như ngươi tịch mịch, ta có thể cùng ngươi đi ấn chân."
"Bằng không, vẫn là thôi đi." Trương Tử Bác cố gắng tỏ vẻ không sao cả, nhưng Lý Thu Thủy xem xét đôi giày chơi bóng cùng tất mới tinh của hắn, liền biết tiểu tử này trong nhà, khẳng định không biết đã rửa chân bao nhiêu lần, đã sớm chà xát đến bóng loáng cả da rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận