Trà Xanh Giáo Hoa Không Người Có Thể Địch, Thẳng Đến Ta Trùng Sinh

Chương 65: Lần này ngay cả nhạc mẫu cũng đắc tội ~

**Chương 65: Lần này ngay cả nhạc mẫu cũng đắc tội**
Sở Ấu Vi bị Lý Thu Thủy lôi kéo, bàn tay nhỏ nhắn khẩn trương đổ mồ hôi, nàng biết lần này mẫu thân tới để giúp nàng xử lý triển lãm tranh và quyên góp cho trường học, có lẽ lát nữa sẽ đến.
Mặc dù nàng không muốn bị mẫu thân trông thấy mình ở trên đài bị Lý Thu Thủy lôi kéo, nhưng nhìn thấy Lý Thu Thủy bỏ ra nhiều công sức như vậy, nàng cũng không muốn Lý Thu Thủy phải buồn.
Lý Thu Thủy hát xong bài hát này, nhìn xem tiểu phú bà, giờ phút này lòng bàn tay tiểu phú bà có chút đổ mồ hôi, Lý Thu Thủy biết tiểu phú bà sợ xã giao, đối mặt với nhiều lão sư và học sinh như vậy, giờ phút này có chút quá khẩn trương.
Hắn an ủi: "Không có chuyện gì, hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp, không cần nghiêm túc như vậy. Chúng ta nghiêm túc mà nói thì hiện tại đã không còn là học sinh cấp ba nữa. Nắm tay nhỏ cũng không có gì."
"Không phải. Mẹ ta tới, ta sợ mẹ ta nhìn thấy." Âm thanh của Sở Ấu Vi có chút nhỏ.
Lý Thu Thủy nghe đến đó, trong lòng cuống cả lên, không ngờ mình lại trước mặt mọi người, ngay trước mặt mẫu thân người ta dắt tay con gái của người ta.
Mình mới vừa rồi còn cưỡi Quỷ Hỏa, mở giọng thấp pháo lừa gạt 30 triệu của phụ thân nàng.
Lúc này, nơi xa có một nữ nhân toàn thân áo đen, được một đám hộ vệ áo đen vây quanh, chậm rãi đi tới, phía sau còn có mấy người cầm trong tay đủ loại tác phẩm mỹ thuật và máy quay phim, giơ lên.
Lý Thu Thủy nhìn một chút, nữ nhân này đại khái chính là mẫu thân nàng, cử chỉ đoan trang, vô cùng tao nhã, nhưng dưới chiếc mũ rộng vành tiêu chuẩn có khăn lụa màu đen che khuất, không thấy rõ mặt của nàng.
Mãi đến khi đến gần, nữ nhân mới nhẹ vén mạn che mặt màu đen, cười lạnh một tiếng: "Sở Ấu Vi, đây chính là món quà thành nhân tuổi 18 mà ngươi tặng cho mẫu thân sao, thật sự là rất tốt!"
Lý Thu Thủy nhìn xem bầu trời xanh lam lơ đãng mấy đám mây, trên bãi tập bay lượn khinh khí cầu, cổng vòm to lớn được thổi phồng viết: "Chúc mừng học sinh khóa 2005 của trường Nhất Trung Giang Thành vượt qua lễ trưởng thành." Thật đúng là mười phần hợp với tình hình.
Lý Thu Thủy lúc này rất hi vọng hỏi một chút tiểu phú bà có thể đem vị mẫu thân này cho thôi việc không.
Thế nhưng, nhìn dáng vẻ khẩn trương của tiểu phú bà, lại biết vị mẫu thân này dường như rất khó đối phó, ít nhất so với mấy phụ thân của hắn còn khó đối phó hơn.
Tiểu phú bà dù rất sợ hãi, nhưng vẫn ưỡn ngực, nói: "Mụ mụ, hắn chính là Lý Thu Thủy."
Phu nhân tựa hồ không nghe thấy, trực tiếp đi về phía đài chủ tịch ở một bên khác.
Lý Thu Thủy có chút lúng túng, chính mình - người con rể chưa qua cửa này dường như bị mẹ vợ ngó lơ.
Mà bên kia, những người lãnh đạo trường học vốn đang ngồi trên ghế, giờ phút này nhìn thấy nữ nhân đi vào, cũng lập tức đứng dậy, ngay cả Giáo Dục Thự cũng đứng dậy nghênh đón, dù sao bọn hắn biết Đỗ Quyên tiểu thư chính là đến tiến hành quyên tặng, mang đến 20 triệu tiền từ thiện quyên góp.
Việc này không chỉ đối với trường Nhất Trung Giang Thành, mà ngay cả toàn bộ Giang Thành - một huyện cấp thị này cũng đều là một khoản tiền rất lớn, có thể giúp bọn họ đạt được thành tích rất cao.
Học sinh ở dưới đài, giờ phút này thấy cảnh này, cũng sửng sốt, một là bọn hắn chưa từng gặp qua tình huống như vậy, một đám người áo đen vây quanh một thiếu phụ vô cùng hoa lệ, nhìn cách ăn mặc giống như phu nhân Pháp, một vài thanh niên thích xem tiểu thuyết « Bao Pháp Lợi Phu Nhân » giờ phút này nhìn thấy phụ nhân này, tựa hồ nhân vật trong tiểu thuyết đã được hiện thực hóa.
Đoan trang như thế, tao nhã như thế, cảnh tượng như vậy, dường như chỉ thấy trên TV, thế nhưng lúc này lại chân thực diễn ra trước mắt mọi người.
Bọn hắn lúc này cũng càng thêm hiếu kỳ, nhân vật giống như tiểu tiên nữ trước mắt này rốt cuộc là ai, không chỉ có ngoại hình như tiên nữ, mà gia thế cũng hiển hách như vậy, phía ngoài từng dãy ba bước một trạm gác, khiến bọn hắn nghẹn họng nhìn trân trối.
Trương Tử Bác nhận ra tiểu tiên nữ trên đài chính là Sở Ấu Vi, thế nhưng lúc này lại không dám nói thêm gì, bởi vì ngay cả chính hắn cũng thực sự không thể nào đem người toàn thân tỏa sáng trước mắt này với mỹ thuật sinh bẩn thỉu, không đáng chú ý trước kia ra liên hệ với nhau, huống hồ cho dù mình nói ra thì mọi người cũng sẽ không tin.
"Mẹ ta từ nhỏ đã rất kiểu cách, đừng để ý, cha ta trong âm thầm đều gọi bà ta là bà cô kiểu cách." Tiểu phú bà lúc này đột nhiên nói nhỏ với Lý Thu Thủy.
Hả? Lý Thu Thủy sửng sốt, sau đó cũng cười khẽ, hoàn toàn chính xác có chút kiểu cách.
Có lẽ cũng là chịu ảnh hưởng của nước ngoài, những người du học phái đời trước của bọn hắn đều tương đối sùng bái tư thái của những thân sĩ, tiểu thư hải ngoại đảng, đây là điều không thể tránh khỏi, bởi vì trong nước từ thời nhà Thanh bế quan tỏa cảng, sau khi bị khai thông, liền có chút tự ti, luôn cảm thấy trăng nước ngoài tương đối tròn, vì vậy một nhóm phê du học người luôn cảm thấy mình tài trí hơn người.
Loại thành kiến này kéo dài rất nhiều năm sau, trong nước dần dần phát triển kinh tế, trở nên cường thịnh, mới chậm rãi phát hiện ra nước ngoài kỳ thật cũng có rất nhiều điểm không tốt, chỉ có thể nói là thiên hạ quạ đen đều như nhau, chỉ bất quá lúc này trong nước vừa mới gia nhập WTO, còn chưa khách quan mở mắt nhìn hải ngoại, đối với hải ngoại vẫn còn mang theo lăng kính.
Hắn nhớ kỹ lúc này còn có một tạp chí tên Ý Lâm, phía trên một mực nói khoác cái gì mà nước bồn cầu ở đảo quốc đều có thể uống được, dùng điều này để biểu thị người nước ngoài công tác chăm chú, nhưng suy nghĩ cẩn thận, người tốt ai lại đi uống nước bồn cầu? Nhưng khi đó, nhiều người vẫn cứ tin sái cổ trong nhiều năm.
Hiện tại, những lãnh đạo này cũng ôm ấp mục đích như vậy, cảm giác Đỗ Quyên từ nước ngoài trở về, lại còn mang theo toàn bộ ngạch quyên tặng, cho nên đối với nàng đặc biệt yêu thích và cung kính.
Lý Thu Thủy có chút buồn cười, Đỗ Quyên kỳ thật hắn nhận biết, kiếp trước, khi tài sản của hắn lên đến mấy trăm triệu, cũng coi là nhân vật có tiếng tăm ở Giang Thành, lại bởi vì học ở Yên Kinh, nên có chút liên hệ với tàng gia, khi đó, bởi vì cùng là đồng hương Giang Thành, hắn còn hỗ trợ Đỗ Quyên giành được mấy món đồ cất giữ, coi như đã giúp nàng rất nhiều việc.
Ngay khi hai người trên đài trêu Đỗ Quyên, hắn không biết, giờ phút này dưới đài, rất nhiều người đối với đánh giá về Lý Thu Thủy đã phát sinh chuyển biến: "Lý Thu Thủy này căn bản không xứng với người ta, theo ta được biết, Lý Thu Thủy hình như chỉ là gia đình công chức bình thường."
"Đúng vậy, mặc dù không biết tiểu tiên nữ này từ đâu xuất hiện, thế nhưng hắn lại đi theo sau lưng người ta trêu chọc mẫu thân người ta, xem xét liền là đang lừa gạt người ta."
Giờ phút này, rất nhiều nam sinh mặc dù biết mình căn bản không xứng với tiểu tiên nữ, thế nhưng đối với những sự vật tốt đẹp như vậy, bọn hắn cảm thấy không ai có thể khinh nhờn.
Tựa như rất nhiều người bình thường cảm thấy nữ thần không nên đi đại tiện vậy.
Bọn hắn cảm thấy Lý Thu Thủy giống như đống phân trâu, làm cho một sự vật tốt đẹp như vậy bị ô nhiễm.
Đỗ Quyên cùng mấy lãnh đạo trường học bắt tay xong, cười nói với Sở Ấu Vi: "Tới đây."
Lần này bà quyên tặng mục đích là vì con gái mình ở chỗ này hoàn thành lần quay chụp này, dù sao đi du học ở các trường cao đẳng hải ngoại, đối với thành tích, càng thêm chú trọng bồi dưỡng tố chất cá nhân của học sinh.
Lúc này, người áo đen đã đem những bức tranh - tác phẩm của Sở Ấu Vi lồng khung đặt ở trên giá vẽ, Lý Thu Thủy quan sát một chút, ba phần vẽ bảy phần khung, nội tình tác phẩm của Sở Ấu Vi rất không tệ, lại thêm khung ảnh cổ điển dày bằng vàng thật bồi, lộ ra vẻ đẹp và vô cùng đẳng cấp, ngoài ra, còn có mấy bức tranh cổ điển, trong đó bức "Giáo Hoàng Innocent X" của Velázquez vô cùng chói sáng.
Hắn đối với tác phẩm nghệ thuật rất có nghiên cứu, mặc dù kiếp trước lúc này hắn là một học sinh cấp ba, vẫn là sinh viên ngành khoa học tự nhiên, vẫn là kẻ liếm chó của Trần Thu Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận