Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 924 - Bắt cho sủng vật ăn, thì ra là rác rưởi 2

Ải Nhân tộc trưởng đi tới nghênh đón.
- Trong gia viên của ngài có mấy nhân loại xâm nhập, dường như đang có ý đồ gây rối, bị chúng ta ngăn chặn, tình huống cụ thể thì vẫn phải do chủ nhân quyết định.
Dẫu sao những người đó đều là Nhân tộc, nói không chừng có quen biết với Lâm Phong.
Cho nên Ải Nhân tộc cũng chỉ chặn cửa ra, không lập tức hạ sát thủ. Hắn vốn định bắt những người này lại, chờ Lâm Phong trở về xử lý. Hiện tại thì tốt rồi, Lâm Phong đã trở lại.
- Chủ nhân, ngươi cuối cùng cũng trở lại, người ta nhớ ngươi muốn chết.
Trong Thành bảo, Mị Ma lãnh khốc mị lập tức biến thành tư thái phong tình vạn chủng quyến rũ động lòng người, từ trong không trung vẽ ra một đường cong duyên dáng, lao tới Lâm Phong.
Dựa vào, hai tay dang ra. Không e lệ chút nào.
Cùng lúc đó, Thiên Nguyệt Nga tao nhã mà cao quý đang lượn quanh trên bầu trời, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới. Nhìn thấy Lâm Phong, cùng với sủng vật khác bên cạnh Lâm Phong, sắc mặt chấn động. Rất hiển nhiên, đại sư tử tiến hóa chung cực, khiến nó vô cùng chấn động.
Nó vỗ cánh, bay xuống, không dám bay trên đỉnh đầu Lâm Phong, mà là hạ xuống bên cạnh Lâm Phong.
Còn có Thiên Lôi Long uy nghiêm khí phách, chấn nhiếp vạn vật sinh linh trên bầu trời cũng hạ xuống một chút, cung kính cúi đầu với Lâm Phong. Đối với Lâm Phong mà nói, đó là chuyện rất bình thường.
Nhưng ở trong mắt thành viên Lang Nha Công Hội và Vu Manh Manh, lại vô cùng chấn động.
Thiên Nguyệt Nga cường đại cỡ nào? Đến vô ảnh đi vô tung, giết người trong vô hình, giết người như cắt cỏ, ở chỗ Lâm Phong lại vô cùng nhu thuận, bình thường. Đúng vậy, so sánh với sủng vật khác của Lâm Phong, đích xác là có chút bình thường.
Còn có một đám Ải Nhân tộc, tồn tại nổi danh trong chủng tộc trí tuệ, số lượng nhiều như vậy, lại giống như thần tử phục tùng Lâm Phong, còn có Thiên Lôi Long chấn nhiếp thiên địa đó nữa cũng cúi đầu trước Lâm Phong.
Rất hiển nhiên, sinh vật đáng sợ này cũng là sủng vật của Lâm Phong.
Lúc này, Lâm Phong giống như trung tâm của tất cả, đứng trên đỉnh của vạn vật.
Hai mắt Vu Manh Manh trợn trừng, lấp lánh tinh quang, nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng kích động ngàn vạn, hai tay nắm chặt lại. Nữ tính đều sùng bái cường giả, còn có soái ca nữa.
Mà hai loại này Lâm Phong đều chiếm hết.
Nhất là ở thế giới vô cùng nguy hiểm này, cường giả sẽ mang tới cho bọn họ cảm giác an toàn không gì sánh bằng, sức hút đối với các nàng là trí mạng, đối với địch nhân mà nói thì cường giả cũng trí mạng như vậy.
Lúc này thành viên Lang Nha Công Hội, hoàn toàn sợ tới choáng váng, phủ phục dưới đất, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn vào mặt Lâm Phong, ngay cả nói cũng không dám nói.
- Lâm thần, chúng ta chỉ là... Tha mạng... Đừng giết ta... Muốn ta làm gì cũng được.
Hội trưởng Triệu Đại Lang, lắp bắp mở miệng, nói năng lộn xộn. Lâm Phong không để ý đến lời nói của người này, mà là lẳng lặng lắng nghe Mị Ma kể lại tình huống.
- Mang cho Cự Linh Quy ăn.
Lâm Phong thản nhiên mở miệng, không muốn lãng phí thời gian trên chuyện bé nhỏ không đáng kể này. Chỉ là mấy tên tiểu tặc ngu xuẩn bị tham lam làm mờ mắt mà thôi.
Vù.
Mộc Vương Xà lập tức xuất thủ, phát động kỹ năng Cuồng Xà Triền Nhiễu, trói gô tất cả thành viên của Lang Nha Công Hội lại.
- Đừng trói ta, đừng trói ta, ta không phải thành viên của Lang Nha Công Hội, ta không phải kẻ trộm.
Vu Manh Manh bị Cuồng Xà Triền Nhiễu toàn thân ra sức giãy dụa, lại phát hiện mình không có khí lực, chỉ có thể để mặc người ta trói lại. Đó là bởi vì kỹ năng này của Mộc Vương Xà có chứa độc tố làm tê liệt.
Tố chất thân thể của hung thú quái vật mạnh, còn thể chống cự một chút, nữ tử nhân loại nhỏ bé yếu ớt Vu Manh Manh này lập tức nằm bẹp.
Lâm Phong nhìn Vu Manh Manh một cái, sau đó nhìn về phía Mị Ma.
- Nàng hình như đích xác không phải cùng một nhóm với những người này.
Mị Ma trả lời.
Lúc trước báo cáo tình huống, nàng cố ý không nói tới chuyện Vu Manh Manh.
Là vì nàng cảm thấy nữ tử trẻ tuổi này là đồng tộc của chủ nhân, có thể sẽ cướp chủ nhân với mình, cho nên không có hảo cảm gì.
- Lâm Phong, nàng là Vu Manh Manh, là người của Thiên Trì Công Hội.
Trì Vũ Vi ở bên ngoài vội vàng hô lên, bằng không bạn tốt của mình sẽ bị mang cho rùa ăn mất.
- Vu Manh Manh à.
Lâm Phong không ngờ là người quen, tuy hắn cũng không phải quá quen thuộc với Vu Manh Manh, nhưng cũng có ấn tượng, thế là liền bảo Mộc Vương Xà mở trói. Nhưng Vu Manh Manh vẫn nằm trên mặt đất không nhúc nhích.
Trì Vũ Vi chạy tới, cho nàng ăn vào một bình thuốc giải độc, Vu Manh Manh mới chậm rãi có thể năng động đậy.
Nhưng nàng thiếu chút nữa bị Lâm Phong mang cho sủng vật ăn, lại bị trói gô còn bị độc cho không thể động đậy, lại không có ý trách cứ ý của Lâm Phong, mà là vẫn sùng bái ngước nhìn Lâm Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận