Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 622 - Kinh hãi! Muội muội chắc chắn điên rồi!

Theo tuyến đường tiến hóa thứ hai cần tìm được một chỗ cực dương cực nóng. Mà Liệt Diễm Cốc chính là chỗ cực dương cực nóng đó!
Sau khi cơm nước xong, Lâm Phong liên hệ với Cự Linh Quy, bắt đầu kế hoạch di chuyển!
Ầm ầm!
Mặt đất bắt đầu chấn động, gia viên của Lâm Phong bắt đầu được nâng lên.
Cự Linh Quy đứng lên! Một quái vật lớn làm tất cả sinh sinh trong phạm vi ngàn mét phải khiếp sợ!
Mà đúng lúc này, Lâm Phong phát hiện trong bóng tối cách đó không xa có mười mấy bóng người.
Người gần xuất hiện ở gia viên của Lâm Phong bây giờ chính là tộc trưởng Hồ Nhân Tộc, đội ngũ của Hồ Mị Nhi.
Hồ Mị Nhi lo lắng cho muội muội, qua đây kiểm tra tình hình.
Nếu đại quân của Viêm Lang Thành còn chưa tấn công qua đây, nàng tính khuyên nói muội muội, bảo Hồ Tư Nhi đi theo các nàng cùng chạy trốn.
Trong cuộc đại chiến lần trước, Hồ Nhân Tộc đâm sau lưng Viêm Lang tộc, thu hận này quá lớn, một khi các nàng bị Viêm Lang tộc phát hiện, nhất định sẽ phải chết.
Thậm chí có khả năng không chết, bị Viêm Lang tộc nô dịch đùa bỡn, sống không bằng chết.
- Tộc trưởng, ở đây không có lâu đài nào!
- Đúng vậy, tộc trưởng, có phải ngươi nhớ nhầm không?
Mấy tên Hồ Nhân Tộc nghi ngờ hỏi.
- Ta sẽ không nhớ nhầm.
Hồ Mị Nhi nhíu mày.
Tại sao lại không thấy? Đó là vì Gia viên của Lâm Phong có thể giấu lâu đài trong một tấm màn hắc ám, rất thần kỳ.
Hiện nay, nàng phải tìm được tấm màn đó, sau đó mới có thể tìm được lâu đài.
- Chờ đã... nếu tấm màn hắc ám kia vẫn còn đây, lâu đài của Lâm Phong vẫn được che giấu, không phải chứng tỏ đại quân của Viêm Lang Thành còn chưa đánh bại Lâm Phong, công phá lâu đài của hắn sao?
Hồ Mị Nhi nghĩ thầm.
Nói cách khác, hiện tại muội muội không sao. Nhưng nó không đại biểu cho điều gì.
Chẳng qua chỉ là Lâm Phong ẩn nấp tốt, không bị kẻ địch phát hiện mà thôi. Nhưng Lâm Phong và các sủng vật không có khả năng cứ ẩn nấp mãi. Chỉ cần bọn họ đi ra, sẽ có nguy cơ bị kẻ địch phát hiện.
Nàng vừa nghĩ đến điều này.
Ầm ầm!
Lâm Phong vén Ám Dạ Chi Mạc lên, Cự Linh Quy cũng từ trong ngủ mê thức tỉnh, đứng dậy, cõng gia viên lên!
Chuyện này xuất hiện có đột ngột, rất nhiều Hồ Nhân Tộc sợ tới choáng váng!
- Trời ạ, chuyện gì xảy ra vậy? Vừa rồi phía trước còn không có gì, sao lại đột nhiên xuất hiện ở một lâu đài?
- Chết tiệt, hung thú này cực lớn, đây là quái vật gì vậy?
- Thật nguy hiểm! Chạy mau!
Nhóm người của Hồ Nhân Tộc đều sợ hãi kêu lên.
Hồ Mị Nhi cũng trợn tròn mắt, lộ vẻ kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, hai chân run rẩy. Nàng chỉ biết gia viên của Lâm Phong được giấu trong bóng đêm.
Nhưng nàng không biết sự tồn tại của Cự Linh Quy!
Giờ phút này, Hồ Mị Nhi chỉ nghĩ, có phải đây là thủ đoạn của Viêm Lang Thành?
Viêm Lang Thành phái hung thú hung mãnh khổng lồ này chui vào trong lòng đất, tìm ra vị trí gia viên của Lâm Phong, vì vậy trực tiếp đẩy gia viên của Lâm Phong lên.
Hồ Mị Nhi hoàn toàn không nghĩ tới khả năng hung thú cực lớn này là do Lâm Phong nuôi dưỡng.
- Trốn đi!
Trong lúc Hồ Mị Nhi chuẩn bị chạy trốn cùng tộc nhân.
Trên mai rùa lớn truyền đến giọng nói của Hồ Tư Nhi:
- Tỷ tỷ.
Hồ Mị Nhi quay đầu nhìn qua, nhất thời rưng rưng nước mắt nói:
- Muội muội, tỷ tỷ cứu không được ngươi, tỷ tỷ có lỗi với ngươi.
Theo nàng thấy, lần này Viêm Lang Thành chắc hẳn đã bị chọc giận, lấy ra con bài chưa lật đáng sợ như vậy để đẩy lâu đài của Lâm Phong lên, thật sự rất đáng sợ!
Mà thực lực của nàng quá yếu, không cứu được Hồ Tư Nhi, chỉ có thể bỏ lại nàng, để cho nàng chết ở trong tay kẻ địch.
- Tỷ tỷ, ngươi nói vớ vẩn gì vậy? Ta không sao, ngươi cũng không cần cứu ta.
Hồ Tư Nhi nghi ngờ nói.
- Không sao?
Hồ Mị Nhi kinh ngạc.
Không phải muội muội ngu rồi chứ? Một con thú khổng lồ đột nhiên từ dưới chân các ngươi lao ra, Viêm Lang tộc có khả năng cũng đang xông tới.
Nàng còn nói mình không sao, không cần tới cứu.
Chắc Hồ Tư Nhi không hy vọng mình quá áy náy; mới cố ý nói như vậy, đúng là một muội muội tốt. Điều này làm Hồ Mị Nhi càng không đành lòng.
- Con hung thú này không đáng sợ, nó là sủng vật của Lâm Phong.
Hồ Tư Nhi căn cứ theo lời nói và biểu tình của tỷ tỷ, cũng nhận ra tỷ tỷ đã hiểu lầm điều gì, cho nên giải thích.
Lời này vừa ra, Hồ Mị Nhi nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối!
Cái gì?
Đây là sủng vật của Lâm Phong?
Sắc mặt các Hồ Nhân Tộc còn lại đều thay đổi, khó có thể tin, lại nhìn Cự Linh Quy vài lần.
Bọn họ phát hiện Cự Linh Quy chỉ chui ra khỏi mặt đất, sau đó không có động tác nào khác, lâu đài trên mai của nó cũng không bị hư hỏng gì.
Nó thật sự không phải là kẻ địch?
Mà là sủng vật của Lâm Phong?
Trời ạ, tên nhân loại này còn là người sao? Hắn lại có thể nuôi dưỡng hung thú khổng lồ như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận