Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 606 - Hồ Nhân Tộc khiếp sợ, thành chủ mới là sủng vật của chủ nhân.

Là một gã Ngự Thú Sư muốn dùng kỹ năng Địa Thứ Đột Tập để trao đổi với Hỏa Cầu của Lâm Phong!
Địa Thứ Đột Tập là một kỹ năng tốt, có thể mai phục đánh bất ngờ.
Lúc một số Ngự Thú Sư đối phó với một ít hung thú quái vật mạnh mẽ, đều sẽ lựa chọn bố trí cạm bẫy hoặc đánh lén gì đó. Nhưng so sánh ra, vẫn là kỹ năng Hỏa Cầu công kích từ xa tốt hơn.
- Ta muốn kỹ năng này của ngươi!
Lâm Phong lập tức sửa lại nhu cầu giao dịch Hỏa Cầu thành Địa Thứ Đột Tập, thành công hoàn thành giao dịch.
Hỏa Cầu chẳng có tác dụng đối với Lâm Phong.
Nhưng Địa Thứ Đột Tập là kỹ năng Thổ hệ, hắn còn có rất nhiều sủng vật có thể học được.
Địa Thứ Đột Tập: Từ mặt đất triệu hồi ra một gai đất vừa dài vừa nhọn để công kích kẻ địch, nếu may mắn có thể đâm trúng chỗ hiểm.
Ma Ngưu Vương là sủng vật Thổ hệ mạnh nhất của Lâm Phong!
Nhưng năng lực cận chiến của hắn mạnh mẽ không ai bằng, không cần loại kỹ năng đánh lén này, hơn nữa kỹ năng này đối với cấp bậc như Ma Ngưu Vương chỉ là kỹ năng rất bình thường.
Thứ hai là Băng Tinh Tuyết Nữ, nàng cũng không cần kỹ năng này lắm.
Ngược lại tương đối thích hợp với hai kẻ bảo vệ cửa Tam Đầu Thạch Kiểm Tượng và Tà Nguyệt Thạch Tượng.
Nhất là Tà Nguyệt Thạch Tượng không có thủ đoạn công kích vật lý, không có kỹ năng gây tổn thương hữu hiệu, chỉ có một kỹ năng Ngưng Thị Thạch Hóa.
Kỹ năng này thích hợp nhất với hắn.
Địa Thứ Đột Tập có xác suất trúng mục tiêu không cao, kẻ địch có thể cảm ứng được hiện tượng khác thường dưới chân để kịp thời tránh đi. Nhưng nếu phối hợp với kỹ năng Ngưng Thị Thôi Miên của Tà Nguyệt Thạch Tượng, có thể nâng cao khả năng trúng chỗ hiểm hữu hiệu.
- Đại nhân, xe vận chuyển đã sẵn sàng.
Một lúc sau, Lang Việt Trác lại đi qua.
- Ừ, ngươi mang mấy thứ này lên đó đó.
Lâm Phong nói.
Lang Việt Trác lập tức hành động, nhưng trong lòng nghĩ, sớm biết vậy mình đã không mang lên, bây giở lại phải mang xuống.
Xe chở hàng tương tự với xe ngựa, chẳng qua có thể đồng thời chở được nhiều thứ hơn.
Nó cũng không có ngựa mà là một con sói lớn thoạt nhìn ngây ngô, tên là Lang Đầu Nhân Thú, có chiến lực thấp kém, chỉ số IQ không cao, có thể ngang với Cẩu Đầu Nhân của Khuyển Nhân Tộc.
Lâm Phong và Mị Ma khoác áo choàng đen che kín thân hình, leo lên xe ngựa, à không đúng, là xe sói, rời khỏi lâu đài cổ của Lang Việt Trác, rời khỏi Viêm Lang Thành, đi về phía gia viên.
Bên trên lâu đài cổ, Lang Việt Trác nhìn theo xe ngựa rời đi, trong lòng ngổn ngang. Lâm Phong thành công khiến hắn trở thành thành chủ Viêm Lang Thành.
Nhưng Lâm Phong cũng thật đáng sợ, lập tức quét đi nhiều tài nguyên như vậy, còn có tất cả quyển sách kỹ năng huấn luyện, có thể nói đã khiến Viêm Lang Thành tổn thương nguyên khí nặng nề.
Lại thêm hai đại quân của Viêm Lang Vương và Lang Thiên Phong tổn thất.
Có thể nói trong nháy mắt, Viêm Lang Thành đã suy sụp đi rất nhiều, cũng không biết phải mất bao lâu mới có thể khôi phục. Đây đều là do một mình Lâm Phong ban tặng.
Nhưng cùng lúc đó, Lang Việt Trác lại hy vọng Lâm Phong cùng Mị Ma ở lại.
Bởi vì hai người này có thực lực mạnh, nếu có bọn họ trợ giúp, vị trí thành chủ của mình sẽ càng ổn định hơn, Viêm Lang Thành có thể phát triển nhanh chóng.
Lần này, Lâm Phong và Mị Ma ngồi “xe sói chở hàng” về gia viên nên tốc độ không nhanh.
Lúc bọn họ trở lại gia viên, đã là bảy giờ tối ngày hôm sau.
Lâm Phong chuyển hàng từ trên xe xuống xong, nói với Lang Đầu Nhân Thú:
- Ngươi đi về đi.
Sau đó, Lang Đầu Nhân Thú kéo xe kim loại đi về phía Viêm Lang Thành.
Lâm Phong tới gần vị trí của gia viên, vén Ám Dạ Chi Mạc sử thi lên, nhất thời nhìn thấy ánh sáng, nghe được tiếng các sủng vật nói chuyện, chơi đùa.
Lâm Phong còn nghe được ngôn ngữ thế giới rất dễ nghe. Hình như là giọng nói của Hồ Tư Nhi.
Gào!
Gào!
Hống Lâm Phong trở về, nhất thời đã bị một số Hắc Cương Ngưu ở gần đó nhìn thấy. Chúng thi nhau gào to, nói cho các sủng vật còn lại biết!
Hống! Cạc cạc! Tê tê! Anh anh anh! Chích chich!
Nhất thời, cả đám sủng vật la hét lao tới, hoan nghênh chủ nhân trở về!
Ma Ngưu Vương còn lập tức bẩm báo tình hình.
Nó nói mấy ngày chủ nhân không ở đây, trong nhà không hề xảy ra biến cố gì, không có kẻ địch nào phá hỏng gia viên, cũng không có đồng bạn tử vong!
Khẹc khẹc khẹc!
Hầu Tử cũng lập tức đắc ý kêu lên, nói còn không phải là dựa vào mình sao? Bất cứ kẻ địch nào tới gần gia viên, cũng không thoát khỏi ánh mắt của nó.
Anh anh!
Tiểu Hỏa biểu thị còn không phải là mình giết địch nhiều nhất sao?
Nhìn lấy các sủng vật thi nhau nói, Lâm Phong mỉm cười.
- Lâm Phong, ngươi đã trở về!
Lúc này, Hồ Tư Nhi đi ra khỏi cửa thành, gương mặt tươi cười rạng rỡ. Ở bên cạnh nàng còn có mấy tỷ muội Hồ Nhân Tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận