Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 534 - Tất cả sủng vật nâng cao, nguyên liệu tiến hóa cuối cùng của Ma Ngưu Thú 2

Chỉ một lát sau. Hồ Tư Nhi tỉnh dậy, sợ hết hồn khi phát hiện có người nằm bên cạnh.
Đây là gia viên của Lâm Phong. Chắc không phải Lâm Phong ngủ bên cạnh mình chứ?
Không ngờ hắn nhân lúc mình hôn mê, làm chuyện này với mình?
Nhưng Hồ Tư Nhi nhìn qua, mới phát hiện là Mị Ma.
Sắc mặt nàng nhất thời bình tĩnh trở lại, thầm thở phào nhẹ nhõm. Nàng đứng dậy tính tìm một bộ trang phục mặc vào, sau đó đi khuyên Lâm Phong.
Nhưng Hồ Tư Nhi vừa mở tủ quần áo của Mị Ma ra, nhất thời đỏ mặt!
- Đây là trang phục gì vậy?
Không sai, quần áo treo trong tủ của Mị Ma đều cực thiếu vải, thể hiện ra hết vóng dáng và ưu điểm của nữ tính.
- Mị Ma tỷ tỷ sẽ không đều mặc vậy vào buổi tối, cùng Lâm Phong...
Hồ Tư Nhi nghĩ tới chuyện này, nhất thời cảm giác thân thể khô nóng.
- Thôi quên đi, cũng không còn trang phục nào khác. Hơn nữa, trong tủ của Mị Ma treo toàn quần áo như vậy, chắc đều là loại Lâm Phong thích xem...
Vì vậy Hồ Tư Nhi chọn bộ mình thích nhất, to gan lớn mật mặc vào và đi ra khỏi phòng.
Chỉ một lát sau, Lâm Phong nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, đẳng cấp của Mị Ma cũng tăng lên, bây giờ là cấp 29!
Lâm Phong lại đi tới dưới Lôi Đình Tháp kiểm tra năng lượng, phát hiện đã đạt được 100.
Đầy rồi!
Nhưng trên bầu trời còn có sấm sét vẫn không ngừng đánh xuống tháp đen, hóa thành từng dòng điện lưu rất nhỏ rót xuống xung quanh thân tháp.
Lôi Đình Tháp đã không có cách nào hấp thu lực lượng sấm sét, sẽ dẫn chúng xuống dưới lòng đất.
- Điện Quang Thạch, Điện Từ Thạch, tất cả các ngươi đều qua đây, chờ ở gần Lôi Đình Tháp!
Lâm Phong hô một tiếng.
Cả đám tảng đá lăn qua, nhất thời phát hiện ở đây không bình thường, không ngừng có điện lưu xẹt qua.
Điện Từ Thạch, Điện Quang Thạch thích ăn nhất là Lôi Điện, chúng vui mừng tiến tới sát xung quanh Lôi Đình Tháp, hấp thu lực lượng lôi điện từ trên bầu trời hạ xuống, có thể thúc đẩy đẳng cấp của chúng nâng cao.
Đồng thời, Lâm Phong nhớ tới câu nói: chôn một ít khoáng thạch kim loại ở phía dưới Lôi Đình Tháp, có xác suất bồi dưỡng ra Lôi Linh Tinh.
Chắc phải cần thời gian dài, có lẽ số lượng Lôi Linh Tinh cũng sẽ không nhiều.
Chẳng qua, trên tay Lâm Phong có rất nhiều khoáng thạch kim loại.
Mấy ngày nay, khôi lỗi đào quặng Linh Năng vẫn luôn đào quặng ở trên Hắc Ám Sơn, cho nên hắn cũng lấy ra một ít chôn ở phía dưới Lôi Đình Tháp.
Lúc này, Hồ Tư Nhi mặc trang phục cực kỳ thiếu vải đi xuống, khiến Lâm Phong nhìn tới ngây người.
Tuy Mị Ma luôn mặc loại trang phục này, nhưng phong cách của nàng là vậy, Lâm Phong nhìn đã quen rồi.
Hồ Tư Nhi lại khác. Nàng đột nhiên mặc như vậy, làm Lâm Phong có cảm giác tương phản rất mãnh liệt, mở rộng tầm mắt.
Hồ Tư Nhi cảm ra ánh mắt của Lâm Phong, cũng hơi ngượng ngùng, cơ thể co rúm lại, chậm rãi đến gần và nói:
- Lâm Phong, đại quân của Viêm Lang Thành thực sự rất mạnh, ngươi sẽ không cứng rắn đối địch với bọn họ chứ? Ngươi có thể tạm thời chạy trốn, chờ sau này mạnh hơn, lại tới cướp chỗ này về là được rồi.
Lâm Phong khẽ lắc đầu, nói:
- Ta không muốn bỏ lại gia viên, ngươi cũng không cần khuyên ta nữa.
Nàng có thể hiểu rõ tâm tình của Lâm Phong. Gia viên này vĩ đại, xa hoa thế nào, nếu là mình cũng không muốn từ bỏ.
- Ngươi đi ăn trước đi. Ta có để lại một phần cho ngươi đấy.
- Ta không đói...
Ọc ọc!
Hồ Tư Nhi mới nói xong, bụng đã kêu lên, vô tình bán đứng nàng. Nàng đỏ mặt cúi đầu, đi theo Lâm Phong tới phòng bếp, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Trên thực tế, nàng thực sự vừa mệt vừa đói. Dù sao từ nàng chạy từ chỗ bộ lạc đến đây, trên đường đi không ăn gì, còn trải qua mấy trận đánh ác liệt nữa.
Vừa rồi, chủ yếu là nàng quá lo lắng cho Lâm Phong, sốt ruột muốn khuyên Lâm Phong mau chạy đi, cho nên mới quên cả đói.
- Ngươi yên tâm, ta có thể đánh chiếm được Hắc Ám Sơn, đại quân của Viêm Lang Thành tất nhiên cũng không phải là vấn đề lớn.
- Hơn nữa, không phải có ngươi mật báo cho ta sao? Ta có thể chuẩn bị trước, phần thắng cũng lớn hơn.
Lâm Phong nói.
Hồ Tư Nhi cũng không khuyên nữa, đồng thời cảm thấy Lâm Phong nói vậy cũng không sai.
Thực lực đoàn độ của Lâm Phong không kém, bằng không sẽ không thể chiếm được Hắc Ám Sơn. Lại thêm lâu đài của Lâm Phong kiên cố nguy nga như thế, dễ thủ khó công. Chỉ cần chuẩn bị đủ thức ăn, phòng thủ một hai ngày, đại quân Lang Nhân Tộc không chịu được đói, tình trạng giảm sút cũng chỉ có thể rút lui.
- Được, nếu thấy tình hình không ổn, ngươi phải lập tức cùng ta chạy trốn đấy.
Hồ Tư Nhi bĩu môi nói.
- Ngươi không về bộ lạc sao?
Lâm Phong hỏi.
Đây là cuộc chiến giữa mình và Viêm Lang Thành, Hồ Tư Nhi còn muốn ở lại đây à?
- Lúc ta tới đã bị một gã Lang Nhân Tộc phát hiện, có lẽ chuyện này bị lộ rồi, thân phận của ta đã thành kẻ phản bội, ta đã hại Hồ Nhân Tộc...
Nước mắt trào qua khóe mắt Hồ Tư Nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận