Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 517 - Lôi Đình Tháp truyền kỳ, Hồ Mị Nhi khiếp sợ 2

- Oa! Lâm Phong, đây chính là bộ lạc của Nhân Tộc các ngươi sao? Kiến trúc này thật đẹp!
Hồ Tư Nhi giống như nhìn thấy được thế giới mới, vô cùng kích động.
Nàng cảm thấy chuyến đi này thật đáng giá!
- Chờ đã, quá tối, để ta đi bật đèn.
Lâm Phong đi về phía Dương Quang Hải Đăng.
Ánh mắt Hồ Nhân Tộc tò mò nhìn qua, không phải nên đốt đuốc hoặc dùng mấy đồ phát sáng để chiếu sáng à?
Trong chớp mắt tiếp theo, Dương Quang Hải Đăng phát sáng, chiếu sáng tất cả mọi thứ trước mắt, khiến nhóm người của Hồ Nhân Tộc càng cảm nhận rõ ràng hơn về sự xa hoa cùng tráng lệ của gia viên cấp 5.
Bảy Hồ Nhân Tộc đứng ngây ra tại chỗ, đờ đẫn nhìn quanh, có cảm giác rời khỏi bóng tối, gặp lại ánh sáng vậy.
Vào lúc Dương Quang Hải Đăng kia sáng lên, nhóm người của Hồ Nhân Tộc giống như trở về thời điểm bình thường, kích động.
Nhưng sau đó bọn họ phát hiện ra, đây chỉ là ảo giác.
Chẳng qua là thiết bị chiếu sáng trong nhà Lâm Phong quá mạnh, cho bọn họ cảm giác mặt trời mọc, soi sáng xung quanh.
- Đây là thiết bị chiếu sáng gì vậy?
- Chẳng lẽ là Dạ Minh Châu vạn năm?
- Dạ Minh Châu sáng như thế, đơn giản là bảo bối cực phẩm đấy!
Nhóm người của Hồ Nhân Tộc thán phục, cảm giác như phát hiện ra thứ quý giá hiếm thấy trên thế gian.
- Lâm Phong, sao ta không thấy người nào khác vậy?
Hồ Tư Nhi quan sát xung quanh, nghi ngờ nói.
- Chỉ có một mình ta ở thôi.
Lâm Phong nói.
- Một mình?
Hồ Tư Nhi giật mình.
Nàng vẫn cho rằng Lâm Phong là Nhân Tộc, sinh hoạt ở trong một bộ lạc giống như bộ lạc của Hồ Nhân Tộc, bộ lạc của Khuyển Nhân Tộc.
Không ngờ Lâm Phong cô độc như thế, chỉ sống một mình.
Hồ Mị Nhi lại khiếp sợ không gì sánh nổi.
Cả lâu đài lớn như vậy mà chỉ có một người ở?
Một người là sao xây dựng được cả lâu đài lớn hùng vĩ và tráng lệ như vậy? Cho dù cho Lâm Phong một trăm năm, hắn cũng không thể xây được!
Hồ Mị Nhi nhất thời cảm thấy Lâm Phong thần bí khó lường, vô cùng khủng khiếp.
- Các ngươi thoải mái tham quan đi.
Lâm Phong thản nhiên nói, sau đó đi kiểm kê thu hoạch hôm nay, đồng thời chuẩn bị thức ăn.
Mà các sủng vật đều đi tới trong phòng huấn luyện để tập luyện.
- Bọn họ đều đi tới chỗ đó làm gì vậy?
Hồ Tư Nhi đi về phía phòng huấn luyện sủng vật núi đá hoàn hảo, nhất thời sợ ngây người.
Bên trong giống như một thế giới nhỏ hoàn toàn mới, là địa hình địa vật hoàn toàn khác. Các sủng vật của Lâm Phong dường như đều đang chơi trò chơi trong đó.
Sau đó, Hồ Tư Nhi lại đi tới phòng huấn luyện sủng vật hàn băng, giống như phát hiện ra vùng đất mới.
- Tỷ tỷ, mau đến đây xem này, bên trong cái này lại là mùa đông!
Hồ Tư Nhi hô to.
Hồ Mị Nhi không dám tùy tiện hành động, nhưng trong lòng cũng rất tò mò. Nàng đi qua xem, cũng cảm thấy rất kỳ quái.
Các Hồ Nhân Tộc còn lại đứng yên tại chỗ giống như một khúc gỗ, không dám hành động linh tinh.
Bọn họ nhìn đài phun nước, lại nhìn tháp chuông cao, thiết bị hình tròn không rõ là gì phía trên tòa tháp này, trên đó còn có một cái kim bằng kim loại đang chuyển động.
Bên cạnh còn có một bức tượng lớn, là hình của Lâm Phong.
Sau đó, bọn họ đi tới nơi khác, nhìn xem Hắc Cương Ngưu chơi trên sân bóng, còn có Hắc Cương Ngưu đang gặm cỏ trong bãi cỏ Linh Tài.
Hồ Tư Nhi và Hồ Mị Nhi đi tới lâu đài cổ ở giữa, nhất thời đã bị sự tráng lệ còn có các loại thiết bị kỳ quái ở đây thu hút.
Nhóm người của Hồ Nhân Tộc giống như phát hiện ra thế giới mới.
Lại hình như nhà quê lần đầu tiên tới thành phố lớn, tò mò với tất cả mọi thứ.
Đồng thời, trong lòng hướng tới cuộc sống ở đây, muốn được ở lại nơi này.
Bọn họ sinh là suy nghĩ này cũng là chuyện thường tình.
Bên trên Lam Tinh, người bình thường đi qua thành phố lớn tuyến một, xem qua ánh đèn rực rỡ và cảnh tượng phồn hoa, còn có mấy người muốn trở lại quê cha đất tổ để sinh sống nữa?
Còn có một nguyên nhân, gia viên cấp 5 sở hữu đặc tính “vinh quang của gia viên”, sẽ khiến cho bất luận sinh vật nào tiến vào nơi này sẽ sinh ra sính ỷ lại đối với gia viên.
- Tới lúc ăn cơm rồi!
Lâm Phong hô to một tiếng, các sủng vật thi nhau đi ra.
Nhóm người của Hồ Nhân Tộc cũng nhìn qua.
- Ăn cơm à? Có gì ăn ngon không?
Hồ Tư Nhi lại gần.
Ban ngày ở Hắc Ám Sơn, Lâm Phong làm món thịt xiên nướng khiến nàng ăn rất ngon.
- Muốn ăn gì cứ tùy tiện lấy.
Lâm Phong cười nói, chỗ hắn còn nhiều thức ăn.
Các Hồ Nhân Tộc còn lại cũng chậm rãi đi qua ăn.
Ngay cả Hồ Mị Nhi cũng ra sức ăn.
Bởi vì nàng phát hiện thịt ở chỗ Lâm Phong có phẩm chất rất cao, không chỉ có thịt tốt, vị ngon, còn ẩn chứa năng lượng khí huyết kinh người.
Đây tuyệt đối là thịt từ trên người hung thú cao cấp, ăn rất có lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận