Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 1345 - Tọa kỵ ra ngoài



Chương 1345 - Tọa kỵ ra ngoài




Đạo Tôn cảm thấy lời tọa kỵ của Đạo Tôn nói không thể nào là sự thật, cho nên quyết định trừng phạt tọa kỵ của Đạo Tôn. Đạo Tôn vẫn luôn hành sự quyết đoán, cho nên khi hắn quyết định trừng phạt tọa kỵ của Đạo Tôn, cũng lập tức ra tay.
Tọa kỵ của Đạo Tôn còn chưa kịp phản ứng, từng đợt thiên lôi đã trực tiếp đập trúng lên người nó.
Vào giờ phút này, trên thân tọa kỵ của Đạo Tôn bắt đầu da tróc thịt bong. Dù sao nó mới được cứu ra. Mà trước khi được cứu ra, nó đã bị thương. Tuy nó hấp thu rất nhiều năng lượng ở vùng đất Táng Long, nhưng lúc này nó còn chưa kịp tiêu hóa những năng lượng này, cho nên chưa thể nâng cao thực lực của mình lên.
Nó căn bản không chống đỡ nổi những hình phạt của Đạo Tôn. Cuối cùng, tọa kỵ của Đạo Tôn này bị đánh cho chỉ còn lại một hơi.
Nhưng lúc này Đạo Tôn hỏi nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tọa kỵ của Đạo Tôn này vẫn kiên trì với cách nói của mình trước đó, bất kể thế nào cũng không thừa nhận mình đang lừa dối Đạo Tôn.
Mà Đạo Tôn chứng kiến cảnh tượng này, đã biết xem ra tọa kỵ đã không nghe lời mình nữa. Bây giờ nó đã có tâm tư khác, mình không thể giữ nó lại... .
- Xem ra tọa kỵ của ta đã không còn trung thành với ta nữa. Ta có giữ nó lại cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa. Lâm Phong, nếu không ta tặng nó cho ngươi? Ta cảm thấy nếu tặng nó cho ngươi cũng tạm được. Tối thiểu nó vẫn còn hữu dụng đối với ngươi trong giai đoạn này.
Bây giờ mọi chuyện biến thành như vậy, nhưng Đạo Tôn vẫn cảm ơn Lâm Phong. Dù sao Lâm Phong đã đi xa như vậy để gọi hắn nói, có thể nói cho hắn biết chuyện này. Đạo Tôn cảm kích Lâm Phong, cho nên hắn mới làm ra quyết định này.
Dù sao chuyện tặng tọa kỵ của mình cho người khác cũng cần quyết tâm rất lớn. Người bình thường tuyệt đối sẽ không làm được như thế.
Ban đầu, bọn họ cứu tọa kỵ của Đạo Tôn ra, tương rằng có thể làm rõ được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bởi vì thật ra không chỉ Đạo Tôn, ngay cả đám người Lâm Phong và Tổ Long cũng rất ngạc nhiên, không hiểu tại sao tọa kỵ của Đạo Tôn lại xuất hiện ở đây, hơn nữa nó còn bị vây khốn ở chỗ này. Điều này đúng là quá khác thường. Nếu nó xuất hiện ở nơi khác của Long Tộc, tất cả mọi người thật ra còn có thể hiểu được, dù sao thỉnh thoảng vẫn có người đánh bậy, đánh bạ đi lạc vào chỗ của Long Tộc.
Nhưng vùng đất Táng Long này lại hoàn toàn khác. Ở đây là vùng đất Táng Long, nơi chôn cất thi thể của Long Tộc trong rất nhiều đời, nếu không có chút thực lực và hiểu rõ về nơi này thì tuyệt đối không có khả năng tới đây được. Cho dù là Lâm Phong chỉ sợ cũng không dễ tới được đây.
Nhưng tọa kỵ của Đạo Tôn lại thật sự làm được. Hơn nữa, nó còn bị vây khốn ở đây. Điều này càng khiến người ta thấy khó hiểu hơn. Lại thêm nó còn hấp thu nhiều năng lượng ở vùng đất Táng Long này như vậy, trong chuyện này đầy những điều kỳ quái.
Nhưng khi bọn họ tọa kỵ của Đạo Tôn cứu sau khi đi ra, hỏi hắn đến cùng xảy ra chuyện gì, tọa kỵ của Đạo Tôn này lại viện một cái nhìn qua dường như phi thường lý do hợp lý, nhưng Đám người Lâm Phong đều không phải người ngu, căn bản cũng không có tin hắn.
Mà lúc này Đạo Tôn cũng biết tọa kỵ của mình đã không còn trung thành với mình nữa, mình giữ nó lại cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cho nên Đạo Tôn định tặng nó cho Lâm Phong.
- Không được, không được. Ngươi không cần thiết phải làm vậy. Ta cũng chỉ tiện thể mà thôi. Hơn nữa, nó chưa chắc đã thực sự không cam tâm đi theo ngươi. Có lẽ nó có lời gì khó nói thì sao. Ta tin chắc về sau có thể biết rõ ràng.
Lâm Phong không ngờ Đạo Tôn lại muốn tặng tọa kỵ của hắn cho mình. Chẳng qua Lâm Phong không có hứng thú gì với tọa kỵ của hắn. Mấu chốt nhất là tọa kỵ này rõ ràng đang có vấn đề. Nếu quả thật giữ nó lại, không chừng nó lại gây ra họa lớn cho mình thì sao?
Cho nên Lâm Phong tất nhiên không muốn nhận nó. Đạo Tôn không ngờ Lâm Phong lại trực tiếp từ chối, nhất thời không biết nói gì cho phải. Tọa kỵ của Đạo Tôn ở bên cạnh cũng nhìn thấy hết những điều này.
Lúc này, nó thậm chí còn hận Lâm Phong. Bởi vì nó cảm thấy Lâm Phong không cần nó là vì khinh thường nó, cho nên nó không ngừng di chuyển vị trí, muốn ra tay với Lâm Phong.
Đám người Lâm Phong không chú ý tới động tác nhỏ này của nó. Bởi vì giờ phút này mọi người đều tập trung chú ý vào hai người Lâm Phong và Đạo Tôn.
Dù sao Đạo Tôn vẫn tương đối kiên trì, hắn cảm thấy tặng tọa kỵ này cho Lâm Phong rất tốt. Dù sao hắn không muốn giữ lại tọa kỵ này nữa.
- Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi chê à? Ngươi đừng thấy trạng thái của nó bây giờ không tốt, thực lực của nó không thể khinh thường đâu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận