Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu

Chương 260 - Thời đại tiến hóa, tiếng hát tuyệt vời

Những đại thần hàng đầu của Bảng Xếp Hạng lúc trước, tất cả đều áp lực như núi.
Chiếm Bảng Xếp Hạng lâu như vậy, hiện tại bị chen ra, ai cũng chịu không nổi.
Bọn họ cũng hận không thể để cho sủng vật vương bài của mình lập tức tiến hóa, đoạt lại vị trí bảng xếp hạng.
Thế nhưng này cũng phải có bản vẽ tiến hóa mới được.
Dường như những sủng vật hi hữu này, bản vẽ tiến hóa càng khó tuôn ra.
Hung thú phổ thông như Đại Lực Trư, bản vẽ tiến hóa tương đối nhiều, Lâm Phong cũng mở ra hai tấm.
Trừ cái đó ra, sủng vật tư chất Hoàng Kim của các đại thần quá nổi tiếng!
Cho dù có người chiếm được bản vẽ sủng vật tiến hóa, giá cũng sẽ cực cao, không xuất huyết sợ rằng rất khó mua được.
Như bản vẽ tiến hóa của Leighton, là bán ra giá tiền cao nhất, ước chừng 18 viên Phong Linh Tinh.
Mà bản vẽ tiến hóa hung thú phổ thông, sẽ không có người trả giá, dễ dàng mua được, nên càng dễ tiến hóa.
Cái này mới tạo thành cục diện bây giờ.
Nói chung các đại thần, áp lực vừa lớn vừa đau đầu.
Lâm Phong không quá để ý, ném bản vẽ tiến hóa mới lấy được lên Khu Giao Dịch.
- Ừm, sủng vật của Lộ Sơn cũng tiến hóa, vọt vào vị trí mười hai.
Lâm Phong ở trên Bảng Xếp Hạng, chứng kiến một người quen.
Sủng vật tiến hóa của Lộ Sơn là Cương Giáp Thử, chắc là đẳng cấp không đủ cao, nếu không... nói không chừng có thể vọt tới thứ hạng cao hơn.
Keng!
Lộ Sơn nhắn tin:
- Lâm thần, ta vọt vào hai mươi vị trí đầu của Bảng Xếp Hạng Sủng Vật, ha ha ha.
Hắn rất cao hứng, nói cho Lâm Phong tin tức này.
- Thấy được, cũng không tệ lắm.
Lâm Phong đáp lại.
Lộ Sơn nghe ngữ khí phong khinh vân đạm này, liền biết bài danh của Lâm Phong sẽ cao hơn mình.
- Chẳng lẽ Liệt Kim Địa Tích là sủng vật của Lâm Phong đại lão?
Lộ Sơn nghĩ thầm.
Trước đây hắn không nghĩ qua, dù sao bài danh xếp phía sau, không biết tình huống trước mặt, nhưng hôm nay sủng vật mới tiến hóa, trực tiếp vọt vào thứ mười hai. Hắn cảm thấy, Lâm Phong chỉ sẽ mạnh hơn mình.
Kết hợp ngữ khí nhẹ nhàng kia, Lộ Sơn mới sản sinh ra ý nghĩ này...
Chỉ chốc lát sau, bữa trưa làm xong.
Có lẩu, có xiên nướng, có thịt hung thú, còn có khoai tây khoai lang, quả táo, củ lạc…
Thức ăn có thể nói cực kỳ phong phú.
Rất nhiều Ngự Thú Sư là hâm mộ cũng không đến.
Bất quá tựa hồ âm Nhạc Miêu không quá hứng thú với những thức ăn này, chỉ ăn ba miếng thịt nướng, cảm thấy còn tạm được.
Sau đó nàng ở một bên gặm Băng Tuyết Quả.
- Miêu Miêu, ngươi thích ăn cái gì?
Lâm Phong hỏi.
- Meo... meo...
Âm Nhạc Miêu phát ra thanh âm êm tai dễ nghe, nói mình thích ăn đồ ngọt, còn có cá.
Lúc trước Lâm Phong có một cái hồ, có thể đi câu cá.
Về sau hồ nước bị đóng băng.
Bây giờ là thời kì tai nạn địa nứt, cũng không biết hồ nước còn ở đó không, nói không chừng vết nứt làm cho nước bên trong chảy hết.
- Dễ thôi.
Lâm Phong lập tức đi Khu Giao Dịch, dùng thịt đổi cá.
Cá khá hiếm, nhưng chỉ cần thịt đủ nhiều, vẫn sẽ có người đổi.
Rất nhanh hoàn thành giao dịch, Lâm Phong mua được một con cá.
- Lâm Phong đại lão, chỗ ta có rất nhiều cá, về sau ngươi muốn ăn, trực tiếp nói với ta là được, giảm cho ngươi 30%!
Lộ Sơn nhắn tin.
Nguyên lai vừa rồi giao dịch với Lâm Phong là hắn, Lâm Phong cũng không quan tâm.
Chỗ Lộ Sơn có rất nhiều cá, Lâm Phong cũng không kỳ quái, bởi vì cần câu cá của hắn chính là Lộ Sơn bán.
- Được.
Lâm Phong đơn giản đáp lại một câu, bắt đầu xử lý con cá kia.
Hắn cũng có thời gian dài không ăn cá, có chút hoài niệm lẩu cá rồi.
Chỉ chốc lát sau, cá nấu xong.
- Meo... meo...
Âm Nhạc Miêu liếm môi, lập tức thay đổi thành dáng dấp ăn hàng, ăn thịt cá hăng say.
Hệ thống nhắc nhở: Sủng vật âm Nhạc Miêu của ngươi, cảm giác chủ nhân thân thiết hữu hảo, suy nghĩ vì nàng, độ trung thành +3
Độ trung thành của âm Nhạc Miêu đã đến 62, vượt qua giới tuyến an toàn 60.
Sau khi cơm nước xong.
- Meo... meo...
Âm Nhạc Miêu nói ăn ngon thật thoải mái, muốn hát một bài cho mọi người nghe.
Nói xong nàng tóm lấy cái đuôi của mình, hắng giọng một cái.
Sắc mặt Lâm Phong đại biến!
Hắn không khỏi hồi tưởng lại tràng cảnh hai lần thấy âm Nhạc Miêu ca hát, hung thú ở phụ cận đều mất lý trí, tàn sát lẫn nhau!
Hắn vừa định ngăn lại, nhưng âm Nhạc Miêu đã hát lên.
Thanh âm êm tai dễ nghe, như cao sơn lưu thủy, như chim hót hoa nở, khiến cho người trong nháy mắt buông lỏng tâm thần. Phảng phất như đi tới trong tự nhiên tuyệt mỹ yên tĩnh, tâm linh được gột rửa.
Lâm Phong ngẩn người.
Lần này kỹ năng Hát của âm Nhạc Miêu không phải ảnh hưởng xấu, mà là phương diện tốt.
Đây là duyên cớ gì?
Chẳng lẽ do ăn no?
Lâm Phong cũng chỉ đoán mò.
Không có nghĩ nhiều, hắn chăm chú lắng nghe tiếng ca của âm Nhạc Miêu, êm tai gấp mười lần, gấp trăm lần những ngôi sao ca nhạc kiếp trước.
Một khúc kết thúc.
Lâm Phong đột nhiên tỉnh dậy, có loại cảm giác lưu luyến quên về, còn muốn tiếp tục nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận