Thánh Tử Sáu Tuổi, Tay Trái Bình Sữa, Tay Phải Trấn Vạn Cổ
Chương 78: Đây chỉ là một còn tại bú sữa mẹ hài tử a
**Chương 78: Đây chỉ là một đứa trẻ còn đang bú sữa mẹ**
Ôn Thiên Tình, đó cũng là nhân vật cùng cấp bậc với Lăng Thiên Độ.
Sao có thể trống không tan biến mất chứ?
Không chỉ có cường giả của Bích Lạc Thiên Tông chấn kinh.
Mà các thiên kiêu và cường giả khác.
Cũng phát hiện ra chuyện này.
"Hắn, đã chết."
Nam Cung Ngọc Dao nói.
Ngữ khí bình thản.
Nhưng nội tâm lại dậy sóng, làm bát trọng thiên Đại Đế, nhìn chằm chằm vào chiến trường, nàng tận mắt chứng kiến, Quân Tiêu Dao tại lúc đánh giết Lăng Thiên Độ, Ôn Thiên Tình cũng ra tay.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại nhanh hơn Ôn Thiên Tình một bước, quỷ dị kéo Ôn Thiên Tình vào trong thần dương.
Rồi hủy diệt tại trong thần dương.
Đường đường một trong cửu công tử - Ôn Thiên Tình.
Chết thật sự rất biệt khuất.
Trong lúc hắn tính kế Quân Tiêu Dao, đồng thời cũng bị Quân Tiêu Dao tính kế lại.
Tiểu nam hài này.
Quá nghịch thiên.
Nếu đổi lại là nàng, thì nghĩ không ra được nhiều như vậy.
Cho dù có nghĩ ra được.
Cũng làm không được a.
"Ôn Thiên Tình chết rồi?"
"Chết như thế nào?"
Tất cả mọi người theo bản năng hỏi.
Sau cùng.
Ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Quân Tiêu Dao ở giữa không trung, ngay cả Lăng Thiên Độ đều có thể chơi chết, thì việc chơi chết Ôn Thiên Tình không phải là không thể, có lẽ tại nơi này, cũng chỉ có tiểu bất điểm này mới có thể làm được.
Ngay cả Nam Cung Ngọc Dao, cũng không có cách nào làm được việc thần không biết quỷ không hay mạt sát Ôn Thiên Tình.
"Tốt."
"Kết thúc."
"Chuyện ở nơi đây, các ngươi có thể giữ kín như bưng, cũng có thể nói ra ngoài."
"Bởi vì đối với ta mà nói, không quan trọng."
"Tiểu sư thúc, buồn ngủ quá nha."
Đôi mắt ngây thơ của Quân Tiêu Dao.
Nhìn lướt qua tất cả thiên kiêu và cường giả ở đó.
Thản nhiên nói.
Nói xong.
Liền ngáp một cái, giống như là muốn ngủ một giấc vậy.
Thân hình lóe lên.
Liền hướng về phía Nam Cung Ngọc Dao đánh tới.
Thấy dáng vẻ này của tiểu nam hài.
Nam Cung Ngọc Dao nhếch miệng cười, đưa tay ra đem hắn tiếp lấy, ôm vào trong ngực.
"Ngủ trước một hồi."
"Lát nữa ta gọi ngươi."
Nam Cung Ngọc Dao ôm lấy Quân Tiêu Dao.
Ngồi xuống đất.
Để hắn ngủ trong ngực nàng.
Các cường giả ở đây.
Nhìn lấy cảnh tượng này.
Không khỏi trở nên hoảng hốt, vừa rồi Lăng Thiên Độ và Ôn Thiên Tình, thật sự là do hắn giết sao, một trận đại chiến vừa rồi, thật sự là hắn sao?
Đây.
Vẫn chỉ là một đứa trẻ a.
Còn là một tiểu nam hài muốn ngủ trong lòng sư thúc của mình mà thôi.
Hay nói cách khác.
Đây chỉ là một đứa trẻ còn đang bú sữa mẹ.
. . .
"Chuyện gì xảy ra?"
"Thiên Độ vẫn lạc."
Thiên Loan cổ giáo.
Cấm địa.
Một nam tử trung niên thân người đầu trâu, đang thôn phệ thiên địa linh khí để tu luyện, hắn ở tại cấm địa này đã mấy chục vạn năm không hề rời đi một bước, nhưng đại danh của hắn thì toàn bộ cường giả đời trước ở Thanh Châu có thể nói là không ai không biết không người không hay.
Hắn cũng chính là lão tổ của Thiên Loan cổ giáo — — Minh Thiên La.
Tại toàn bộ Thanh Châu.
Thực lực của hắn tuyệt đối là tồn tại trước ba.
Thánh Nhân lâu năm.
Giờ phút này.
Minh Thiên La đang trong lúc tu luyện đột nhiên mở mắt ra, trong chớp mắt khi hắn mở mắt, toàn bộ cấm địa tĩnh mịch như chết, giống như sống lại, vô số Đại Đế của cổ giáo đều cảm thấy tim đập nhanh.
Biết đây là lão tổ đang tức giận.
Sưu ~
Sưu ~
Sưu ~
Lúc này, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng bay về phía cấm địa.
Xuất hiện ở trước mặt Minh Thiên La.
Khom mình hành lễ.
Không biết xảy ra chuyện gì, mà lại kinh động đến lão tổ.
"Lão tổ."
"Lão tổ."
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh.
Đều tò mò hỏi.
Lão tổ đây là thế nào.
Phải biết.
Trên thế giới này trên cơ bản đã không có gì có thể khiến lão tổ dao động tâm tình, mà bây giờ lão tổ rõ ràng là đang tức giận, nhìn đến tình hình này đều cảm thấy chấn kinh và khó hiểu.
"Thiên Độ, vẫn lạc."
Minh Thiên La lạnh giọng nói.
"Cái gì?"
"Thánh tử vẫn lạc!"
"Thiên Độ không phải có bí thuật do lão tổ ngài ban cho sao?"
"Hắn làm sao có thể vẫn lạc?"
"Không phải chỉ là đi Thánh Vương Cổ giới thôi à, sao lại vẫn lạc được."
". . ."
Nghe được Minh Thiên La nói như vậy.
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh, đều chấn kinh đến tột độ.
Bọn hắn biết rõ sự cường đại và yêu nghiệt của Lăng Thiên Độ.
Huống chi.
Lăng Thiên Độ còn có bí thuật do lão tổ tông ban cho, tương đương với việc có thêm ba cái mạng.
"Bị người giết bốn lần."
Minh Thiên La hai tay tùy ý huy động.
Liền minh bạch nguyên nhân vì sao Lăng Thiên Độ vẫn lạc.
Hắn thân là Thánh Nhân.
Thủ đoạn thông thiên, mặc dù không có cách nào hoàn toàn biết được chi tiết tình huống, nhưng lại có thể nhìn đến một số hình ảnh mơ hồ, chỉ có điều những hình ảnh này quá mức mơ hồ, cũng không rõ ràng Lăng Thiên Độ là bị người nào giết.
"Bị giết bốn lần?"
"Tại Thánh Vương Cổ giới, không có người nào là đối thủ của hắn."
"Chẳng lẽ là bị biến cố bên trong Thánh Vương Cổ giới giết chết."
"Hẳn là bên trong Thánh Vương Cổ giới xuất hiện tình huống."
"Cùng giai, không có ai giết được hắn."
". . ."
Nghe lão tổ nói.
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh càng thêm chấn kinh.
Bị giết bốn lần.
Nói cách khác.
Ba lần bí thuật đều dùng rồi, kết quả đều không thể chạy thoát, cuối cùng vẫn lạc tại Thánh Vương Cổ giới.
"Có lẽ vậy."
Minh Thiên La cảm thán.
Đã không phủ định là chết do biến cố gây ra, cũng không phủ định là do người làm.
Làm Thánh Nhân.
Thông qua hình ảnh mơ hồ để phân tích.
Lăng Thiên Độ là bị người giết chết.
Chỉ có điều.
Xét thấy phân tích của hắn đối với thiên phú và thực lực của Lăng Thiên Độ, nên mới chưa xác định là do người cố ý gây ra.
Dù sao Lăng Thiên Độ thật sự quá yêu nghiệt và quá cường đại.
So với hắn lúc còn trẻ cũng không hề kém cỏi.
"Lão tổ."
"Thánh tử không có đi đến nơi đó, kế hoạch của chúng ta có phải hay không không cách nào tiến hành?"
Một vị Thánh Nhân hỏi.
Nơi đó.
Ở trong Thánh Vương Cổ giới.
Có một thứ liên quan đến tương lai tồn tại của Thiên Loan cổ giáo.
Mục đích của Lăng Thiên Độ chính là nơi đó.
Kết quả.
Lại chết ở trên đường.
"Tiếp tục."
"Căn cứ theo ta suy tính, vật kia vẫn sẽ xuất hiện."
Minh Thiên La nói.
Phất tay.
Ra hiệu mấy vị Đại Đế và Thánh Nhân lui ra.
. . .
Vù vù ~
Vù vù ~
Nội thất mộ Thánh Vương, Nam Cung Ngọc Dao ôm tiểu nam hài trong ngực.
Tiểu nam hài rất biết chọn vị trí.
Đầu dựa vào ngực nàng.
Như vậy có lẽ ngủ sẽ thoải mái hơn, Nam Cung Ngọc Dao nhìn tiểu nam hài, bất đắc dĩ lắc đầu, may mà là một đứa trẻ, bằng không nàng sẽ đánh cho hắn tàn phế, kỳ thật, nếu như hắn là người lớn, thì cũng không có cơ hội này.
Thời gian.
Từng giây từng phút trôi qua.
Nhìn thấy thanh đồng quan sắp bắt đầu mở.
Liền đem Quân Tiêu Dao đánh thức.
"Tiểu sư thúc."
Quân Tiêu Dao tỉnh lại.
Dụi dụi mắt.
Nhẹ giọng gọi tiểu sư thúc, đối với tiểu sư thúc rất ỷ lại.
"Quan tài sắp mở ra."
Nam Cung Ngọc Dao nói.
Thời gian sắp đến.
Trong lòng vô cùng hiếu kỳ, bên trong thanh đồng quan này rốt cuộc là thứ gì?
Là di hài của Thánh Vương sao?
Hay là truyền thừa của Thánh Vương?
Không chỉ có nàng.
Các cường giả và thiên kiêu khác, cũng đều vô cùng hiếu kỳ, có thể vừa nghĩ tới tiểu nam hài kia và Nam Cung Ngọc Dao, đều cảm thấy vô cùng ngưng trọng, bởi vì muốn đoạt bảo vật trước mặt tiểu nam hài.
Việc đó không thể nghi ngờ là khó như lên trời a.
Đương nhiên.
Cũng có cơ hội đục nước béo cò, dù sao người ở đây không ít.
Mà lại đều là những thiên kiêu và cường giả tuyệt thế.
"Tiểu sư thúc."
"Nếu như đem bọn hắn đều giết."
"Sẽ thế nào?"
Quân Tiêu Dao sau khi hoàn toàn tỉnh táo.
Đôi mắt nhìn một chút quan tài.
Lại nhìn về phía các thiên kiêu và cường giả ở xa xa, trong số những cường giả và thiên kiêu này, còn có mấy người rất mạnh, nếu như đều muốn cướp đoạt truyền thừa bên trong, khẳng định sẽ thương vong vô số.
Thậm chí nói, hắn chỉ cần một ý niệm là có thể vận dụng Cửu Dương Thần Thể đem những người này toàn bộ giết chết.
Như vậy.
Vấn đề đến rồi.
Những thiên kiêu và cường giả này, đều là thiên kiêu đỉnh phong của Thanh Châu.
Nếu như đem bọn hắn toàn bộ đều giết.
Thế lực sau lưng bọn hắn.
Có thể hay không tìm Bích Lạc Thiên Tông gây phiền phức.
"Sẽ không."
"Các ngươi có đánh như thế nào, đều là chuyện của tiểu bối."
"Lại nói."
"Phải tin tưởng Bích Lạc Thiên Tông."
Nghe được Quân Tiêu Dao nói.
Nam Cung Ngọc Dao khẽ giật mình.
Sau đó mỉm cười, tiểu nam hài này thật là dám nói a, bất quá nghĩ lại thì việc này cũng bình thường, dù sao tiểu gia hỏa này quá cường đại, mà lại đem Lăng Thiên Độ và Ôn Thiên Tình giết chết.
Hơn nữa hắn còn không hề tổn hao gì.
Ngang ~
Ngang ~
Đúng lúc này, giữa thiên địa bộc phát ra một trận âm thanh vang dội.
Thanh đồng quan mở ra.
Ôn Thiên Tình, đó cũng là nhân vật cùng cấp bậc với Lăng Thiên Độ.
Sao có thể trống không tan biến mất chứ?
Không chỉ có cường giả của Bích Lạc Thiên Tông chấn kinh.
Mà các thiên kiêu và cường giả khác.
Cũng phát hiện ra chuyện này.
"Hắn, đã chết."
Nam Cung Ngọc Dao nói.
Ngữ khí bình thản.
Nhưng nội tâm lại dậy sóng, làm bát trọng thiên Đại Đế, nhìn chằm chằm vào chiến trường, nàng tận mắt chứng kiến, Quân Tiêu Dao tại lúc đánh giết Lăng Thiên Độ, Ôn Thiên Tình cũng ra tay.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại nhanh hơn Ôn Thiên Tình một bước, quỷ dị kéo Ôn Thiên Tình vào trong thần dương.
Rồi hủy diệt tại trong thần dương.
Đường đường một trong cửu công tử - Ôn Thiên Tình.
Chết thật sự rất biệt khuất.
Trong lúc hắn tính kế Quân Tiêu Dao, đồng thời cũng bị Quân Tiêu Dao tính kế lại.
Tiểu nam hài này.
Quá nghịch thiên.
Nếu đổi lại là nàng, thì nghĩ không ra được nhiều như vậy.
Cho dù có nghĩ ra được.
Cũng làm không được a.
"Ôn Thiên Tình chết rồi?"
"Chết như thế nào?"
Tất cả mọi người theo bản năng hỏi.
Sau cùng.
Ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Quân Tiêu Dao ở giữa không trung, ngay cả Lăng Thiên Độ đều có thể chơi chết, thì việc chơi chết Ôn Thiên Tình không phải là không thể, có lẽ tại nơi này, cũng chỉ có tiểu bất điểm này mới có thể làm được.
Ngay cả Nam Cung Ngọc Dao, cũng không có cách nào làm được việc thần không biết quỷ không hay mạt sát Ôn Thiên Tình.
"Tốt."
"Kết thúc."
"Chuyện ở nơi đây, các ngươi có thể giữ kín như bưng, cũng có thể nói ra ngoài."
"Bởi vì đối với ta mà nói, không quan trọng."
"Tiểu sư thúc, buồn ngủ quá nha."
Đôi mắt ngây thơ của Quân Tiêu Dao.
Nhìn lướt qua tất cả thiên kiêu và cường giả ở đó.
Thản nhiên nói.
Nói xong.
Liền ngáp một cái, giống như là muốn ngủ một giấc vậy.
Thân hình lóe lên.
Liền hướng về phía Nam Cung Ngọc Dao đánh tới.
Thấy dáng vẻ này của tiểu nam hài.
Nam Cung Ngọc Dao nhếch miệng cười, đưa tay ra đem hắn tiếp lấy, ôm vào trong ngực.
"Ngủ trước một hồi."
"Lát nữa ta gọi ngươi."
Nam Cung Ngọc Dao ôm lấy Quân Tiêu Dao.
Ngồi xuống đất.
Để hắn ngủ trong ngực nàng.
Các cường giả ở đây.
Nhìn lấy cảnh tượng này.
Không khỏi trở nên hoảng hốt, vừa rồi Lăng Thiên Độ và Ôn Thiên Tình, thật sự là do hắn giết sao, một trận đại chiến vừa rồi, thật sự là hắn sao?
Đây.
Vẫn chỉ là một đứa trẻ a.
Còn là một tiểu nam hài muốn ngủ trong lòng sư thúc của mình mà thôi.
Hay nói cách khác.
Đây chỉ là một đứa trẻ còn đang bú sữa mẹ.
. . .
"Chuyện gì xảy ra?"
"Thiên Độ vẫn lạc."
Thiên Loan cổ giáo.
Cấm địa.
Một nam tử trung niên thân người đầu trâu, đang thôn phệ thiên địa linh khí để tu luyện, hắn ở tại cấm địa này đã mấy chục vạn năm không hề rời đi một bước, nhưng đại danh của hắn thì toàn bộ cường giả đời trước ở Thanh Châu có thể nói là không ai không biết không người không hay.
Hắn cũng chính là lão tổ của Thiên Loan cổ giáo — — Minh Thiên La.
Tại toàn bộ Thanh Châu.
Thực lực của hắn tuyệt đối là tồn tại trước ba.
Thánh Nhân lâu năm.
Giờ phút này.
Minh Thiên La đang trong lúc tu luyện đột nhiên mở mắt ra, trong chớp mắt khi hắn mở mắt, toàn bộ cấm địa tĩnh mịch như chết, giống như sống lại, vô số Đại Đế của cổ giáo đều cảm thấy tim đập nhanh.
Biết đây là lão tổ đang tức giận.
Sưu ~
Sưu ~
Sưu ~
Lúc này, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng bay về phía cấm địa.
Xuất hiện ở trước mặt Minh Thiên La.
Khom mình hành lễ.
Không biết xảy ra chuyện gì, mà lại kinh động đến lão tổ.
"Lão tổ."
"Lão tổ."
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh.
Đều tò mò hỏi.
Lão tổ đây là thế nào.
Phải biết.
Trên thế giới này trên cơ bản đã không có gì có thể khiến lão tổ dao động tâm tình, mà bây giờ lão tổ rõ ràng là đang tức giận, nhìn đến tình hình này đều cảm thấy chấn kinh và khó hiểu.
"Thiên Độ, vẫn lạc."
Minh Thiên La lạnh giọng nói.
"Cái gì?"
"Thánh tử vẫn lạc!"
"Thiên Độ không phải có bí thuật do lão tổ ngài ban cho sao?"
"Hắn làm sao có thể vẫn lạc?"
"Không phải chỉ là đi Thánh Vương Cổ giới thôi à, sao lại vẫn lạc được."
". . ."
Nghe được Minh Thiên La nói như vậy.
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh, đều chấn kinh đến tột độ.
Bọn hắn biết rõ sự cường đại và yêu nghiệt của Lăng Thiên Độ.
Huống chi.
Lăng Thiên Độ còn có bí thuật do lão tổ tông ban cho, tương đương với việc có thêm ba cái mạng.
"Bị người giết bốn lần."
Minh Thiên La hai tay tùy ý huy động.
Liền minh bạch nguyên nhân vì sao Lăng Thiên Độ vẫn lạc.
Hắn thân là Thánh Nhân.
Thủ đoạn thông thiên, mặc dù không có cách nào hoàn toàn biết được chi tiết tình huống, nhưng lại có thể nhìn đến một số hình ảnh mơ hồ, chỉ có điều những hình ảnh này quá mức mơ hồ, cũng không rõ ràng Lăng Thiên Độ là bị người nào giết.
"Bị giết bốn lần?"
"Tại Thánh Vương Cổ giới, không có người nào là đối thủ của hắn."
"Chẳng lẽ là bị biến cố bên trong Thánh Vương Cổ giới giết chết."
"Hẳn là bên trong Thánh Vương Cổ giới xuất hiện tình huống."
"Cùng giai, không có ai giết được hắn."
". . ."
Nghe lão tổ nói.
Mấy vị Đại Đế và Bán Thánh càng thêm chấn kinh.
Bị giết bốn lần.
Nói cách khác.
Ba lần bí thuật đều dùng rồi, kết quả đều không thể chạy thoát, cuối cùng vẫn lạc tại Thánh Vương Cổ giới.
"Có lẽ vậy."
Minh Thiên La cảm thán.
Đã không phủ định là chết do biến cố gây ra, cũng không phủ định là do người làm.
Làm Thánh Nhân.
Thông qua hình ảnh mơ hồ để phân tích.
Lăng Thiên Độ là bị người giết chết.
Chỉ có điều.
Xét thấy phân tích của hắn đối với thiên phú và thực lực của Lăng Thiên Độ, nên mới chưa xác định là do người cố ý gây ra.
Dù sao Lăng Thiên Độ thật sự quá yêu nghiệt và quá cường đại.
So với hắn lúc còn trẻ cũng không hề kém cỏi.
"Lão tổ."
"Thánh tử không có đi đến nơi đó, kế hoạch của chúng ta có phải hay không không cách nào tiến hành?"
Một vị Thánh Nhân hỏi.
Nơi đó.
Ở trong Thánh Vương Cổ giới.
Có một thứ liên quan đến tương lai tồn tại của Thiên Loan cổ giáo.
Mục đích của Lăng Thiên Độ chính là nơi đó.
Kết quả.
Lại chết ở trên đường.
"Tiếp tục."
"Căn cứ theo ta suy tính, vật kia vẫn sẽ xuất hiện."
Minh Thiên La nói.
Phất tay.
Ra hiệu mấy vị Đại Đế và Thánh Nhân lui ra.
. . .
Vù vù ~
Vù vù ~
Nội thất mộ Thánh Vương, Nam Cung Ngọc Dao ôm tiểu nam hài trong ngực.
Tiểu nam hài rất biết chọn vị trí.
Đầu dựa vào ngực nàng.
Như vậy có lẽ ngủ sẽ thoải mái hơn, Nam Cung Ngọc Dao nhìn tiểu nam hài, bất đắc dĩ lắc đầu, may mà là một đứa trẻ, bằng không nàng sẽ đánh cho hắn tàn phế, kỳ thật, nếu như hắn là người lớn, thì cũng không có cơ hội này.
Thời gian.
Từng giây từng phút trôi qua.
Nhìn thấy thanh đồng quan sắp bắt đầu mở.
Liền đem Quân Tiêu Dao đánh thức.
"Tiểu sư thúc."
Quân Tiêu Dao tỉnh lại.
Dụi dụi mắt.
Nhẹ giọng gọi tiểu sư thúc, đối với tiểu sư thúc rất ỷ lại.
"Quan tài sắp mở ra."
Nam Cung Ngọc Dao nói.
Thời gian sắp đến.
Trong lòng vô cùng hiếu kỳ, bên trong thanh đồng quan này rốt cuộc là thứ gì?
Là di hài của Thánh Vương sao?
Hay là truyền thừa của Thánh Vương?
Không chỉ có nàng.
Các cường giả và thiên kiêu khác, cũng đều vô cùng hiếu kỳ, có thể vừa nghĩ tới tiểu nam hài kia và Nam Cung Ngọc Dao, đều cảm thấy vô cùng ngưng trọng, bởi vì muốn đoạt bảo vật trước mặt tiểu nam hài.
Việc đó không thể nghi ngờ là khó như lên trời a.
Đương nhiên.
Cũng có cơ hội đục nước béo cò, dù sao người ở đây không ít.
Mà lại đều là những thiên kiêu và cường giả tuyệt thế.
"Tiểu sư thúc."
"Nếu như đem bọn hắn đều giết."
"Sẽ thế nào?"
Quân Tiêu Dao sau khi hoàn toàn tỉnh táo.
Đôi mắt nhìn một chút quan tài.
Lại nhìn về phía các thiên kiêu và cường giả ở xa xa, trong số những cường giả và thiên kiêu này, còn có mấy người rất mạnh, nếu như đều muốn cướp đoạt truyền thừa bên trong, khẳng định sẽ thương vong vô số.
Thậm chí nói, hắn chỉ cần một ý niệm là có thể vận dụng Cửu Dương Thần Thể đem những người này toàn bộ giết chết.
Như vậy.
Vấn đề đến rồi.
Những thiên kiêu và cường giả này, đều là thiên kiêu đỉnh phong của Thanh Châu.
Nếu như đem bọn hắn toàn bộ đều giết.
Thế lực sau lưng bọn hắn.
Có thể hay không tìm Bích Lạc Thiên Tông gây phiền phức.
"Sẽ không."
"Các ngươi có đánh như thế nào, đều là chuyện của tiểu bối."
"Lại nói."
"Phải tin tưởng Bích Lạc Thiên Tông."
Nghe được Quân Tiêu Dao nói.
Nam Cung Ngọc Dao khẽ giật mình.
Sau đó mỉm cười, tiểu nam hài này thật là dám nói a, bất quá nghĩ lại thì việc này cũng bình thường, dù sao tiểu gia hỏa này quá cường đại, mà lại đem Lăng Thiên Độ và Ôn Thiên Tình giết chết.
Hơn nữa hắn còn không hề tổn hao gì.
Ngang ~
Ngang ~
Đúng lúc này, giữa thiên địa bộc phát ra một trận âm thanh vang dội.
Thanh đồng quan mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận