Thánh Tử Sáu Tuổi, Tay Trái Bình Sữa, Tay Phải Trấn Vạn Cổ

Chương 120: Nữ đế: Cha nợ con trả

**Chương 120: Nữ đế: Cha nợ con trả**
Trong Hoằng Quang, Quân Tiêu Dao trở về phòng của mình.
Gian phòng vô cùng sang trọng.
Thậm chí phải nói.
Là xa hoa.
Chiếc giường rộng thùng thình, mềm mại, nằm ở trên đó quả thực không gì dễ chịu hơn. Nói thật, sau khi trọng sinh, hắn không ngờ rằng mình còn có thể trải qua cuộc sống như kiếp trước, cái phi hành cung điện này thật quá tuyệt vời.
Ôm máy chơi game chơi một lát game single.
Sau đó.
Thì nằm ở trên giường.
Mắt khẽ chớp, màn sáng giả lập mở ra.
Khá lắm.
Hàng loạt thông báo xuất hiện.
【 Ngươi gặp được sư nương Thượng Quan Cẩn Huyên, tích phân + 200000 】
【 Ngươi khiến sư nương chấn kinh tột độ, tích phân + 500000 】
【 Ngươi trợ giúp sư nương, tích phân + 1000000 】
【 Ngươi đánh chết Liễu Tinh Thần, tích phân + 1000000 】
【 Ngươi triệu hoán cung chủ hàng lâm, tích phân + 1000000 】
【 Ngươi đánh chết Đại Thánh Ảnh Huyết, tích phân + 2000000 】
【 Ngươi giúp cung chủ thu được ma phiên, tích phân + 2000000 】
Đều là tin tức tích phân về tài khoản.
Do dự tại chiến đấu.
Tin tức là sẽ không xuất hiện.
Để tránh ảnh hưởng tâm thần của hắn.
Tại sau khi chiến đấu kết thúc.
Tin tức mới xuất hiện.
Lần này.
Thu được 750 vạn tích phân, ngưu a.
Quá ngưu.
Số tích phân này kiếm bộn, xem ra đến khi nào thì đem cảnh giới của mình đề thăng một chút, tranh thủ có thể trở thành Thánh Nhân đi.
Đương nhiên.
Cũng muốn lưu một số tích phân dự phòng, ví dụ như đề thăng trận đạo cùng phù đạo những thứ này.
"Căn cứ vào trận chiến hôm nay của ta."
"Tại tình huống xuất kỳ bất ý."
"Có thể hố chết Đại Thánh."
Quân Tiêu Dao đóng màn sáng giả lập lại.
Tích phân.
Tạm thời không cần.
Hồi tưởng lại trận chiến hôm nay, hôm nay hắn đã phát huy tương đối xuất sắc, tỉnh táo, bình tĩnh.
Giữ vững tâm thái bình thường đi chiến đấu.
Có thể hố chết Đại Thánh.
Đương nhiên.
Trận chiến hôm nay, chủ yếu là do hai gã Thánh Nhân không để ý đến hắn, dù sao hắn chỉ là một đứa bé năm tuổi, hoàn toàn bỏ qua hắn, thân phận đứa trẻ này đã làm tê liệt địch nhân.
Cho nên tạo ra một hiệu ứng hồ điệp.
Cuối cùng hai gã Thánh Nhân trực tiếp bị hắn g·iết c·hết.
Thử nghĩ một chút.
Nếu như hai gã Thánh Nhân biết hắn cường đại, ngay từ đầu đã chú ý hắn, hắn sẽ không thể phát huy một cách nhẹ nhàng như vậy.
Xem ra.
Làm một đứa trẻ cũng thật không tồi a.
Về sau còn phải lợi dụng nhiều hơn mới được.
Bành bành bành ~
Quân Tiêu Dao đang chuẩn bị ngủ.
Thì lúc này.
Có người gõ cửa.
Quân Tiêu Dao mở cửa.
Là Ngọc Điệp sư thúc.
"Ngọc Điệp sư thúc."
Quân Tiêu Dao chào hỏi.
Nhích người sang một bên, ý bảo sư thúc vào, nói thật, giường tuy lớn lại rất mềm, nhưng nếu như cùng sư thúc ngủ thì tốt hơn.
"Sư mẫu của ngươi gọi ngươi qua."
Mộ Dung Ngọc Điệp cười hì hì.
Cũng không có đi vào.
"Sư nương tìm ta?"
"Có chuyện gì?"
Quân Tiêu Dao hơi giật mình.
Bây giờ đã là buổi tối, sư nương tìm ta có chuyện gì đây.
Cho dù có việc.
Cũng là cùng hai vị sư thúc nói a.
"Ta làm sao biết."
Mộ Dung Ngọc Điệp chu mỏ ra.
Vô cùng xinh đẹp.
"Vậy ta đi qua."
Quân Tiêu Dao nói.
Sau đó.
Ra khỏi phòng, rời khỏi phi hành cung điện, thân hình lóe lên hướng về hành cung bay đi, hành cung cách Hoằng Quang không xa, nên rất nhanh đã đến, thân vệ nhìn thấy Quân Tiêu Dao, cũng không có ngăn cản.
Chắc hẳn là nữ đế đã phân phó.
"Sư nương."
Tiến vào hành cung.
Chỉ thấy nữ đế nghiêng người dựa vào đế vị, không mặc khải giáp, chỉ là một thân hồng trang, đầu đội mũ phượng, trông vừa xinh đẹp tuyệt mỹ lại không mất đi khí khái hào hùng, giờ phút này lại có thêm một phần ôn nhu.
Ngón tay nàng đang ấn nhẹ lên mi tâm, dường như rất mệt mỏi.
Đôi mắt khép hờ.
Trông có chút lười biếng.
Nữ nhân xinh đẹp.
Dù ở tư thế nào cũng đẹp.
Đứng tại trung ương hành cung.
Quân Tiêu Dao khẽ gọi.
"Há, Tiêu Dao tới nha."
"Tới."
Nghe được thanh âm của Quân Tiêu Dao.
Nữ đế mở mắt ra.
Đưa tay.
Ra hiệu Quân Tiêu Dao đi qua, trên khuôn mặt trái xoan tuyệt mỹ lộ ra vẻ vui mừng.
"Sư nương."
"Ngài cho ta tới, là có liên quan tới chuyện tứ quốc liên minh sao?"
Quân Tiêu Dao đi tới.
Bị nữ đế ôm vào trong lòng.
Sau đó đặt hắn ngồi lên trên chân ngọc, thơm ngát, mềm mại, rất dễ chịu.
Ở khoảng cách gần.
Nhìn sư nương càng thêm xinh đẹp.
Chỉ là.
Sư tôn cũng là nữ tử nha.
Những năm gần đây.
Khổ sư nương rồi.
"Khanh khách ~ "
"Chuyện tứ quốc liên minh, tìm ngươi làm cái gì?"
"Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt."
"Không phải nên thân cận một chút sao?"
Nữ đế khanh khách một tiếng.
Tiểu nam hài.
Chuyện tứ quốc liên minh, sư nương sẽ tìm ngươi sao?
Chút chuyện nhỏ này.
Sư nương còn không giải quyết được?
Gọi ngươi qua đây.
Chỉ là muốn cùng ngươi thân cận một chút mà thôi.
"Dạng này nha."
"Tiêu Dao cũng muốn cùng sư nương thân cận."
Quân Tiêu Dao chợt hiểu ra.
Vội vàng nói.
Lúc nói chuyện.
Đầu tựa vào trong lòng sư nương, thật là êm ái mềm mại nha.
"Khanh khách."
"Đi, ngủ."
"Sư nương còn có chuyện muốn nói với ngươi."
Nữ đế cảm nhận được sự biến hóa của tiểu nam hài.
Nở nụ cười.
Lập tức.
Ôm lấy tiểu nam hài, đi xuống bậc thang, hướng về tẩm cung phía sau hành cung đi đến. Hành cung này là một kiện bảo vật, tẩm cung của nữ đế rất lớn, rất sang trọng, ngọc trì để tắm rửa cũng rất lớn.
Lúc tắm rửa, Quân Tiêu Dao có chút ngây người.
Sư nương gọi ta tới.
Là thân cận.
Ngủ.
Quả nhiên, làm tiểu hài tử cũng tốt lắm.
Có thể quang minh chính đại nhìn nữ đế tắm rửa, còn cùng nữ đế tắm chung.
Nói thật.
Dáng người của sư nương thật tốt, quả thực quá hoàn mỹ.
Tắm rửa xong.
Thượng Quan Cẩn Huyên đem tiểu nam hài ôm lên giường.
Chính mình cũng lên theo.
"Sư nương."
"Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta nha."
Quân Tiêu Dao nhìn nữ đế.
Nữ đế mặc lụa mỏng.
Thân thể mềm mại hoàn mỹ ẩn ẩn hiện hiện, nhìn như vậy càng thêm mê người.
"Có hay không cảm thấy rất cao hứng."
"Ngươi có thể là người đầu tiên trên giường nữ đế nha."
"Đùa ngươi thôi."
Nữ đế Thượng Quan Cẩn Huyên trêu đùa Quân Tiêu Dao.
Đây là lời nói thật.
Quân Tiêu Dao là người đầu tiên, cũng là người duy nhất trên giường của nữ đế.
Nữ đế nha.
Ai mà không muốn chinh phục.
"Ừm ân."
Quân Tiêu Dao không biết trả lời thế nào.
Chỉ có thể ừm.
Có thể nói gì đây?
Nếu như.
Cho ta thêm 10 năm, sư nương ngươi còn dám cho ta lên giường của ngươi sao?
"Sư tôn của ngươi trước khi về cõi tiên."
"Có nói cho ngươi biết cái gì không?"
Lúc này.
Nữ đế chăm chú nhìn Quân Tiêu Dao, hỏi.
"Sư nương."
"Ta đã gặp sư tôn một lần cuối."
"Có nói cho ta một bí mật."
Quân Tiêu Dao gật đầu trả lời.
Bí mật này.
Có liên quan tới sư nương.
Nhưng đối với sư nương mà nói, chắc hẳn không phải là bí mật đi.
"Sư tôn của ngươi kỳ thật cũng là nữ tử."
"Từ nhỏ đã cải nam trang."
"Ta vì đế vị, cùng nàng quan hệ thông gia, sau cùng mới biết được nàng là nữ tử. Những năm gần đây, vì vậy mà rất ít khi gặp mặt, đến khi nàng về cõi tiên, ta cũng không có thể đến gặp nàng."
"Khi đó, không phải ta không muốn đi gặp, mà là do một số chuyện đã kiềm chế."
"Ngươi không biết, thân ở đế vị khó khăn đến thế nào đâu."
"Một nữ đế lại càng khó khăn hơn."
Thượng Quan Cẩn Huyên chậm rãi nói.
Trong lời nói.
Đều là cảm thán.
"Sư nương."
"Ngươi thật sự muốn làm nữ đế sao?"
"Không làm nữ đế, không được sao."
Quân Tiêu Dao nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mắt, không hiểu sao lại cảm thấy đau lòng thay cho nàng.
Nữ đế.
Cao cao tại thượng.
Thế nhưng.
Nữ đế này không dễ làm a.
Bên ngoài thì các quốc gia khác nhìn chằm chằm, bên trong thì bị các gia tộc kiềm chế.
Quan hệ thông gia đi.
Kết quả đối phương cũng là nữ tử.
Kết quả là.
Công dã tràng.
Không có gì cả.
"Tiêu Dao, ngươi đã từng nghe qua một câu chưa?"
Nữ đế không trực tiếp trả lời Quân Tiêu Dao.
Mà ngược lại hỏi Quân Tiêu Dao.
"Sư nương."
"Lời gì nha?"
Trên khuôn mặt non nớt của Quân Tiêu Dao đều là hiếu kỳ.
Thanh âm non nớt hỏi.
"Cha nợ con trả."
Nữ đế khanh khách một tiếng.
Nói ra bốn chữ.
? ? ?
Quân Tiêu Dao sửng sốt.
Đây là một câu sao?
Còn có.
Ý tứ thì hắn hiểu, nhưng nữ đế nói ra vào lúc này là có ý gì?
Không hiểu nha.
Sau đó chăm chú nhìn nữ đế tuyệt mỹ trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận