Thánh Tử Sáu Tuổi, Tay Trái Bình Sữa, Tay Phải Trấn Vạn Cổ

Chương 125: Yêu Nguyệt cung chủ: Thiên Man giới là một cái rất thần kỳ thế giới

**Chương 125: Yêu Nguyệt cung chủ: Thiên Man giới là một thế giới rất thần kỳ**
"Cái gì?"
"Mang Tiêu Dao đi Thiên Man giới!"
Trưa ngày thứ hai.
Thượng Quan Cẩn Huyên mang theo Quân Tiêu Dao, đi tới phòng nghị sự Phiếu Miểu phong.
Đem sự tình nói một lần.
Sau khi nghe xong.
Tuyền Nguyệt giật mình.
Thiên Man giới.
Nàng nghe nói qua, nhưng chưa từng đi, bởi vì không biết phải đi như thế nào. Đối với vô số người mà nói, Thiên Man giới cũng là một địa phương chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không phải là thật.
Hiện tại, lại nghe được Thượng Quan Cẩn Huyên nói muốn dẫn Tiêu Dao đi Thiên Man giới.
Nàng tự nhiên rất kinh hãi.
"Không sai."
"Ta dùng đế vị, đổi lấy hai danh ngạch duy nhất của Thượng Quan gia."
"Kỳ thật cũng là lão tổ tông xem trọng Tiêu Dao."
Thượng Quan Cẩn Huyên nói.
Tiểu bất điểm.
Thì ngồi trên chân ngọc của nàng, ngoan ngoãn nghe người lớn nói chuyện.
"Đi thôi."
Lúc này.
Tuyền Cơ, người vẫn luôn không nói gì.
Mở miệng.
Vừa rồi nàng đã suy tính qua.
Nhìn không thấu.
Nhưng bằng cảm giác, tiểu bất điểm đi Thiên Man giới không có nguy hiểm, nếu không gặp nguy hiểm, khẳng định là có thu hoạch, dù sao cơ duyên của tiểu gia hỏa này quá nghịch thiên, lần trước đi Thánh Vương Cổ giới, trực tiếp trở thành Đại Đế.
Lần này đi Thiên Man giới, trở về tất định là Thánh Nhân.
Hơn nữa.
Nàng biết một chút, đó chính là lão tổ tông của Thượng Quan thế gia.
Sau khi trở về từ Thiên Man giới.
Liền quật khởi mạnh mẽ.
Trong tay.
Nắm giữ mấy kiện bảo vật thần kỳ.
Đều là lấy được từ bên trong Thiên Man giới.
Những bảo vật kia.
Cùng Thanh Châu thậm chí Cửu Châu đại thế giới không giống nhau.
"Sư bá, ta có cần nói với cung chủ tỷ tỷ một tiếng không?"
"Nàng muốn mang ta đi Trung Châu."
Quân Tiêu Dao nghĩ đến một chuyện.
Lần trước.
Cung chủ tỷ tỷ nói muốn dẫn hắn đi Trung Châu.
Chỉ là không có một thời gian xác thực.
Hiện tại.
Chính mình muốn cùng sư nương đi Thiên Man giới, cũng không biết muốn ở lại Thiên Man giới bao lâu, vạn nhất làm trễ nải thời gian của cung chủ thì không tốt, ít nhất phải chào hỏi cung chủ tỷ tỷ một tiếng.
Để cho nàng có an bài trước.
"Nhất định phải nói cho cung chủ."
"Như vậy đi."
"Ngươi đi Băng Linh phong."
"Thanh tu chi địa của cung chủ tại Băng Linh phong."
Tuyền Cơ sư bá nói.
Đồng ý cách nhìn của Quân Tiêu Dao.
"Tiêu Dao."
"Ngươi đi tìm cung chủ trước đi."
"Mấy ngày nữa ta đến đón ngươi."
Thượng Quan Cẩn Huyên nói.
Sau đó.
Chào hỏi Tuyền Cơ một tiếng, nhẹ nhàng rời đi.
"Sư bá."
"Ta đi trước."
Quân Tiêu Dao cũng cáo lui.
Nhanh nhẹn.
Hướng về phía dưới Phiếu Miểu phong đi đến, lần này đi Băng Linh phong, hắn không mang theo tiểu c·h·ó s·ăn, mà là một mình đi, dù sao cung chủ không giống người khác, không phải ai cũng có thể gặp.
Sưu ~
Sưu ~
Sưu ~
Chừng nửa canh giờ, Quân Tiêu Dao bay đến Băng Linh phong.
Đại Đế hắn.
Rất nhanh liền cảm ứng được vị trí của cung chủ tỷ tỷ.
"Cung chủ tỷ tỷ."
"Ta tới rồi."
Quân Tiêu Dao nãi thanh nãi khí gọi.
Trước mắt.
Giống như tiên cảnh, cung điện lầu các tuy nhiều.
Nhưng không có người.
Điều này có liên quan đến tính cách của cung chủ.
"Đến đây đi."
Âm thanh.
Từ một tòa lầu các truyền đến, trên lầu các có một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, Quân Tiêu Dao thử dò xét đi tới, nhẹ nhàng xuyên qua tầng ánh sáng. Làm sau khi tiến vào tầng ánh sáng.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy, không phải là lầu các, mà là một tiểu thế giới độc lập.
Tiểu thế giới này.
Giống như vạn dặm băng tuyết.
Màu băng lam.
Còn có hoa tuyết.
Trên bầu trời có một con Băng Hoàng to lớn, Băng Hoàng kia to lớn, dài chừng vài dặm, nhưng không nhìn thấy cung chủ, điều này khiến Quân Tiêu Dao có chút khó hiểu, nhưng rất nhanh, hắn liền hiểu.
Băng Hoàng này, hẳn là cung chủ.
"Cung chủ tỷ tỷ."
Quân Tiêu Dao hướng về Băng Hoàng to lớn kia.
Thi lễ một cái.
"Bên này."
Thế mà.
Ngay tại Quân Tiêu Dao sau khi hành lễ xong, thanh âm của cung chủ lại truyền đến từ phía sau.
Quân Tiêu Dao khẽ giật mình.
? ? ?
Băng Hoàng này, không phải cung chủ tỷ tỷ sao?
"A, cung chủ tỷ tỷ."
Quân Tiêu Dao xoay người.
Quả nhiên.
Cung chủ ở ngay sau lưng, chỗ không xa, thân mang lụa mỏng màu xanh da trời nhạt, tuyệt mỹ vô song, tựa như Băng công chúa, chỉ có điều so với Băng công chúa còn đẹp hơn gấp trăm ngàn lần, khí chất cũng siêu tuyệt.
Tại thế giới băng thiên tuyết địa này, nàng vẫn mặc rất ít, một đôi đùi ngọc thon dài mượt mà, cứ như vậy lộ ra trong không khí.
Hai chân trần.
Chân ngọc mượt mà.
Mười ngón chân giống như hạt đậu.
"Làm sao?"
"Cho rằng ta là Băng Hoàng?"
Yêu Nguyệt cung chủ thấy Quân Tiêu Dao như vậy.
Khóe miệng cong lên.
Thản nhiên nói.
Tuy rằng giọng nói rất bình thản, nhưng đây đã là sự ôn nhu nhất của nàng, hơn nữa còn mang theo ý cười, nếu là người khác, sợ rằng sẽ bị sự lạnh lẽo của nàng làm cho c·hết cóng.
"Vâng ạ."
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Xác thực.
Hắn thật sự đã coi Băng Hoàng kia là cung chủ tỷ tỷ.
Dù sao sau khi mình đi vào.
Không có nhìn thấy cung chủ tỷ tỷ.
"Đến tìm ta."
"Chuyện gì?"
Yêu Nguyệt cung chủ hỏi.
Rất tò mò đối với tiểu nam hài trước mắt.
Lần đầu tiên.
Bị Minh Thiên La bắt đi rồi thoát khỏi sự khống chế của Minh Thiên La, còn giúp nàng đánh bại Minh Thiên La, có thể hủ diệt Minh Thiên La, Quân Tiêu Dao có tác dụng mang tính quyết định.
Lần thứ hai.
Chính là hôm trước, đi biên cảnh về sau, lại phát hiện Liễu Tinh Thần đã bị g·iết.
Ngay cả Đại Thánh đều bị tiểu nam hài này hố c·hết.
Nhỏ như vậy, một tiểu bất điểm.
Vậy mà lại nghịch thiên đến thế.
Thật vô pháp tưởng tượng a.
Hay là nói.
Nàng không nghĩ ra được nha.
"Cung chủ tỷ tỷ."
"Mấy ngày nữa."
"Ta cùng sư nương cùng nhau đi Thiên Man giới, cho nên mới cáo biệt ngài, nguyên nhân chủ yếu, là ngài nói muốn mang ta đi Trung Châu, ta lo lắng về thời gian có xung đột."
Quân Tiêu Dao mở miệng, nói nghiêm túc.
Cho dù có nghiêm túc thế nào.
Nhưng từ trong miệng hắn nói ra, luôn mang theo vẻ bập bẹ.
Nãi thanh nãi khí.
"Thiên Man giới?"
"Nàng từ đâu lấy được danh ngạch?"
"Còn có tận hai cái."
Yêu Nguyệt cung chủ nghe xong.
Rõ ràng giật mình.
Hơi kinh ngạc.
Rất hiển nhiên, nàng cũng đã từng nghe nói về nơi này.
"Sư nương dùng đế vị của mình đổi."
Quân Tiêu Dao trả lời.
"Thì ra là thế."
"Sư mẫu của ngươi."
"Đối với ngươi rất tốt nha."
"Ai, nàng cũng không dễ dàng, ngươi cùng với nàng đi thôi, ta dẫn ngươi đi Trung Châu bất cứ lúc nào cũng được, ngươi càng cường đại càng tốt, Thiên Man giới là một chỗ rất thần kỳ, thần kỳ đến mức vượt qua tưởng tượng của ngươi."
Yêu Nguyệt cung chủ bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra là dùng đế vị đổi lấy.
Đế vị.
Đối với nữ đế mà nói.
Là tất cả.
Mà nàng, lại dùng đế vị đổi lấy hai danh ngạch đi Thiên Man giới, có thể thấy được nàng đối với Quân Tiêu Dao tốt bao nhiêu.
Yêu Nguyệt cung chủ nói đến phần sau.
Trên mặt lộ ra vẻ hướng tới.
Đáng tiếc.
Nàng không có tư cách đi, nếu không đã sớm đi Thiên Man giới rồi.
Quân Tiêu Dao nhìn cung chủ tỷ tỷ.
Nghe lời của cung chủ tỷ tỷ.
Tâm lý kinh ngạc.
Chẳng lẽ.
Cung chủ tỷ tỷ biết bí mật của sư tôn, nếu không sao lại nói sư nương không dễ dàng.
Kỳ thật việc này cũng bình thường.
Dù sao cung chủ là Thánh Nhân cường đại.
Chuyện gì có thể giấu được nàng chứ.
"Vậy cung chủ tỷ tỷ."
"Ta đi trước."
Quân Tiêu Dao dò hỏi.
Nói.
Đôi chân ngắn muốn nhấc lên.
"Bản cung ở đây chơi không vui?"
Yêu Nguyệt cung chủ nhíu mày.
Hỏi.
Ngươi đến chỗ của ta, vừa tới đã muốn đi, chỗ ta chơi không vui sao?
"Cung chủ tỷ tỷ."
"Ta sợ lạnh."
Quân Tiêu Dao trả lời.
Nơi này.
Băng thiên tuyết địa, người bình thường đều không thích băng thiên tuyết địa.
Người khác có thích hay không hắn có lẽ không rõ ràng.
Nhưng hắn khẳng định là không thích.
"Bên ngoài."
Yêu Nguyệt cung chủ nói.
Xoay người.
Sải bước một bước, cả người liền biến mất không thấy, Quân Tiêu Dao đuổi sát theo sau, rời khỏi băng thiên tuyết địa, xuất hiện ở bên ngoài lầu các, bên ngoài giống như tiên cảnh.
Chỗ như vậy, mới là chỗ tốt để chơi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận