Tham Gia Luyến Tống, Ngươi Đem Quốc Dân Nữ Nhi Lừa Gạt Chạy?

Chương 158:Nắm nâng ôm!

**Chương 158: Nắm nâng ôm!**
Chỉ thấy trên tấm ảnh, nam sinh cùng nữ sinh vô cùng thân mật.
Vương Thi Hàm nhìn thấy nội dung trên tấm ảnh, khuôn mặt của nàng đỏ bừng lên.
Nàng không ngờ rằng tiết mục lại sắp đặt ảnh chụp thân mật như vậy!
Tô Hành nhìn thấy ảnh chụp trong nháy mắt, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười mỉm.
Tổ sản xuất tiết mục này thật sự hiểu rõ tâm tư của hắn.
Phòng trực tiếp, khán giả cũng nhìn thấy tư thế trong ảnh chụp. Nhất thời, đám cư dân mạng đang quan sát Tô Hành và Vương Thi Hàm đều sôi trào.
【 Mọi người ơi, tổ tiết mục biết rõ chúng ta muốn xem cái gì! 】
【 Đến rồi, đến rồi, phần đường đầu tiên của ngày hôm nay tới rồi! 】
【 "Vocal", cái tư thế này, Thi Thi nhà chúng ta từ trước tới giờ chưa từng chụp qua loại hình này a! 】
【 Ta thích, tư thế này tuyệt vời, đã bắt đầu mong đợi! 】
【 Chỉ thích xem trai xinh gái đẹp chụp loại hình này, nhìn thôi đã thấy vui vẻ, mãn nhãn. 】
【 Thi Thi, kỳ thật ta cũng có thể! 】
"Thi Thi," Tô Hành chủ động mở lời: "Chúng ta... hiện tại bắt đầu sao?"
Vương Thi Hàm nghe vậy, sắc mặt nàng ửng đỏ, khẽ gật đầu, cuối cùng yếu ớt đáp lại một chữ: "Được."
"Chúng ta chụp ảnh ở cửa ra vào sao?" Tô Hành có chút nghi hoặc hỏi, nói xong, hắn ngước mắt nhìn một chút hoàn cảnh xung quanh.
"Hay là chỉ cần ở trong Văn Miếu là được?"
Vừa dứt lời, hắn liền nhìn về phía nhân viên công tác phía sau.
Vương Thi Hàm cũng bị dời đi lực chú ý, trong đôi mắt đẹp của nàng hiện lên một tia nghi hoặc: "Hẳn là ở cửa ra vào chứ?"
Ngay sau đó, nàng có chút chờ mong bổ sung một câu: "Hi vọng không phải ở cổng."
Nếu là ở cửa ra vào, chẳng phải là bọn họ phải chụp những tấm ảnh vô cùng thân mật này trước mặt mọi người sao!
Vương Thi Hàm biểu thị đây là lần đầu tiên của nàng!
Lần đầu tiên chụp những tấm ảnh thân mật như vậy trước mặt mọi người!
Nhân viên công tác đi cùng thấy cảnh này, bọn họ vội vàng liên hệ với đạo diễn Lý Chính.
Chỉ chốc lát sau, tổ tiết mục đã đưa ra câu trả lời.
Chụp ảnh ở địa điểm của năm tấm ảnh trong điện thoại.
Điều này có nghĩa là, bọn họ cần phải chụp những tấm ảnh thân mật như thế ở cửa chính của Văn Miếu!
Không đợi Tô Hành và Vương Thi Hàm trả lời, đám cư dân mạng đang xem trực tiếp đã kích động trước!
【 Lại là ở cửa ra vào, ta còn tưởng rằng chỉ cần ở trong Văn Miếu, tùy tiện tìm một chỗ đều được. Nếu như vậy, bọn họ khẳng định sẽ tìm một nơi bí mật để chụp ảnh. 】
【 Hắc hắc hắc, vẫn là tổ tiết mục hiểu chuyện, Thi Thi của chúng ta khẳng định sẽ thẹn thùng rồi! 】
【 Ngay tại cổng a, ta thích ở cổng, ở trong thì có gì hay đâu! 】
【 Đáng tiếc, đáng tiếc ta không ở Nam Chiếu, nếu không, ta nhất định sẽ tới Nam Chiếu Cổ Quốc! 】
"Thi Thi, chúng ta thật sự phải chụp hình ở cửa ra vào." Tô Hành nhìn về phía Vương Thi Hàm, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, mở miệng nói.
"Được." Vương Thi Hàm ngước mắt nhìn hắn một cái, yếu ớt đáp lại một chữ.
"Vậy chúng ta bây giờ chụp ảnh đánh dấu sao?" Tô Hành dò hỏi: "Hay là tiếp tục đi dạo một vòng Nam Chiếu Văn Miếu này!"
"Hiện tại chụp đi!" Vương Thi Hàm nghĩ nghĩ, mở miệng nói: "Dù sao, hiện tại người còn không nhiều lắm, vạn nhất lát nữa người lại đông!"
Vừa dứt lời, nàng liền vô thức kéo góc áo Tô Hành, rồi hướng về phía đại môn Văn Miếu đi tới.
Vừa rồi bọn họ đi một đường tới, kỳ thật người ở Cổ Thành Nam Chiếu Cổ Quốc không tính là nhiều, nhưng theo trực tiếp mở ra, khẳng định không ít cư dân mạng đều biết bọn họ ở Nam Chiếu Cổ Quốc. Một số fan hâm mộ của bọn họ hẳn là sẽ cùng tới Nam Chiếu Cổ Quốc chứ?
Vương Thi Hàm ở trong lòng yên lặng nghĩ: Biết đâu lát nữa người lại đông. Nàng không ngốc, thao tác của tổ tiết mục sáng nay chẳng phải là để tránh việc đám cư dân mạng biết địa điểm bọn họ muốn đến, sau đó sớm tới đó tụ tập sao?
Điều này có nghĩa là, tổ tiết mục rất có thể đã nhận được tin tức, hẳn là có không ít fan hâm mộ của tiết mục đã cùng tới Nam Chiếu.
"Cũng phải!" Tô Hành đi theo Vương Thi Hàm, nhanh chóng quay trở lại cửa lớn của Văn Miếu.
Lúc này, trên đường phố, dòng người vẫn còn tương đối ít, chỉ có lác đác vài người đi qua.
"Chúng ta chuẩn bị chụp hình đánh dấu!" Vương Thi Hàm quay đầu nhìn qua nhân viên công tác đi cùng phía sau, thông báo với đối phương, ra hiệu đối phương chuẩn bị tốt để quay chụp.
"Làm phiền các ngươi chờ một lát, chúng ta chuẩn bị một chút." Nhân viên công tác phía sau trả lời một câu, rồi mấy vị nhân viên công tác đi đến trên đường phố, sau đó đặt một camera ở cửa chính Văn Miếu.
Chỉ chốc lát sau.
Giọng nói của nhân viên công tác kia lại lần nữa vang lên: "Tô Hành lão sư, Vương Thi Hàm lão sư, chúng ta đã chuẩn bị xong, các ngươi có thể bắt đầu!"
Tô Hành và Vương Thi Hàm nghe vậy, bọn họ nhìn nhau, trong nháy mắt đó, bọn họ đều thấy được vẻ khẩn trương trong ánh mắt đối phương.
"Chúng ta bắt đầu đi." Vẫn là Tô Hành điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, hắn lộ ra một nụ cười ôn nhuận, ôn hòa nói.
"Được." Vương Thi Hàm theo bản năng khẽ gật đầu, sắc mặt của nàng có chút trắng bệch, hiển nhiên là có chút khẩn trương.
"Vậy chúng ta bắt đầu đi, ta dùng hai tay nâng hai chân của ngươi, sau đó ngươi ôm lấy cổ ta, được không?" Tô Hành nhìn lại tư thế trong ảnh chụp một lần nữa, sau đó nói với Vương Thi Hàm.
"Được." Vương Thi Hàm gật đầu trả lời, giọng nói của nàng có chút run rẩy: "Tô Hành, ngươi có thể... ôm không nổi ta không? Ta thấy động tác này có độ khó tương đối cao."
Vừa dứt lời, nàng nháy nháy mắt, hơi nghi hoặc nhìn Tô Hành.
Ân!?
Tô Hành: "......." Không phải, Thi Thi, lời này của ngươi hỏi ta, ta cũng không biết trả lời ngươi thế nào.
Cái gì gọi là ta có thể ôm không nổi ngươi! Đùa gì thế!
Nhân viên công tác tại hiện trường và đám cư dân mạng đang xem trực tiếp nghe được câu hỏi này của Vương Thi Hàm, bọn họ lập tức cười phun.
Bọn họ nhớ rõ dáng người Tô Hành vẫn rất tốt mà? Tham gia tiết mục nhiều ngày như vậy, người tự giác là Tăng Trí Kiệt và Tô Hành. Hai người bọn họ thường xuyên ở trong phòng tập thể hình.
Tô Hành nghiêm túc nói: "Thi Thi, ta cảm thấy ta vẫn có thể ôm được ngươi, ta bình thường vẫn tập thể hình."
Vương Thi Hàm nghe vậy, nàng lúc này mới gật gật đầu: "Vậy chúng ta bắt đầu đi." Nói xong, sắc mặt của nàng có chút ửng đỏ, trong ánh mắt hiện lên một tia chờ mong.
Không biết tại sao, mặc dù có chút khẩn trương nhưng trong lòng nàng vẫn có chút mong đợi.
Tô Hành đáp ứng: "Được!"
Tiếng nói vừa dứt, hắn liền hơi khom người, uốn cong thân thể, sau đó duỗi hai tay ra làm chỗ dựa cho đối phương.
Vương Thi Hàm thấy thế, nàng nâng đôi chân dài của mình lên, uốn cong đặt ở trên cánh tay của đối phương.
Hôm nay nàng mặc đồ tương đối nhẹ nhàng thoải mái, thân trên mặc một chiếc áo lông màu xanh sẫm, phối hợp với một chiếc quần đùi màu xám nhạt.
Trong nháy mắt tiếp xúc khiến cho bầu không khí giữa hai người nóng lên nhanh chóng, thân thể hai người đều có chút cứng đờ, không khỏi nín thở.
Vương Thi Hàm vịn bả vai Tô Hành, đặt hai chân dài của mình lên trên cánh tay của đối phương, gương mặt xinh đẹp lộ ra một vệt ửng hồng: "Ta lên đây."
Tô Hành nghe vậy, cả người hắn đứng lên, theo sát đó, Vương Thi Hàm cũng được nâng lên, trên cánh tay hiện ra gân xanh ẩn hiện.........
(Động tác chi tiết mời xem ở dưới!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận