Tây Du Chi Bắt Đầu Từ Chối Đại Náo Thiên Cung

Chương 74: Diệt cỏ tận gốc, ai là ác ?

Chương 74: Diệt cỏ tận gốc, ai là ác?
Tứ Đại Thiên Vương trong lòng khổ sở!
Bọn họ bị Ngọc Đế sai khiến ép Tôn Tiểu Thánh tạo phản.
Đến miệng Tôn Tiểu Thánh lại thành bọn họ xúi giục Ngọc Đế, tùy ý giết chóc.
Chết người hơn là, Nhị Lang Thần lại tin.
Thêm nữa bọn họ bị Lục Nhĩ lột bỏ Tam Hoa trên đỉnh đầu, tu vi trực tiếp rơi xuống Huyền Tiên.
Không biết phải bao nhiêu năm mới có thể tu luyện trở lại.
Vừa nghĩ như vậy, bọn họ mới thật sự là thiệt thòi lớn!
"Nhị Lang Chân Quân!"
"Sát Yêu Lệnh là do chính Ngọc Đế ban bố, cũng có sự đồng ý của Phật Tổ Như Lai."
"Nếu ngươi không tin, có thể tự mình lên Thiên Đình hỏi."
Kim Đầu Yết Đế giải thích.
Hắn có thể động đến hầu tử hầu tôn ở Hoa Quả Sơn, cũng có thể đối phó Tôn Tiểu Thánh.
Chỉ là không dám đối phó Nhị Lang Thần.
Không còn cách nào khác đành phải nhẫn nại giải thích.
Chỉ cần Nhị Lang Thần lên Thiên Đình, tự khắc có người giúp bọn họ giải vây.
"Hừ!"
"Các ngươi muốn dùng khổ nhục kế, tiếp tục sát hại sinh linh ở Hoa Quả Sơn sao?"
"Bản quân há có thể trơ mắt nhìn các ngươi làm càn."
Nhị Lang Thần cũng rất cứng đầu, đã nhận định Ngũ Phương Yết Đế không phải người tốt thì không tin.
Dù sao hắn ở Hoa Quả Sơn một thời gian, Yêu Linh nơi này tốt xấu ra sao hắn đều rõ.
Ngược lại, là đệ tử Đông Phương Giáo, Nhị Lang Thần vốn không có hảo cảm với Phật môn.
Thêm vào việc tận mắt chứng kiến thiên binh thiên tướng cùng Ngũ Phương Yết Đế sát hại hầu tử hầu tôn, nên anh đã tin vào những điều mình thấy, tự nhiên không dễ dàng tin tưởng đám người xấu này.
"Ai!"
Kim Đầu Yết Đế bất đắc dĩ thở dài.
Người ta nói Nhị Lang Thần thiếu thông minh.
Thiên Đạo ban cho hắn Tam Nhãn, giúp mở linh thức.
Xem ra, lời đồn không sai chút nào.
Phàm là chuyện Nhị Lang Thần đã nhận định, thì một trăm con bò cũng không kéo lại được.
Nếu không, hắn đã không đến mức một lời không hợp liền chạy về Quán Giang Khẩu, làm ra cái kiểu nghe điều không nghe tuyên.
Toàn bộ Thiên Đình, chỉ có Nhị Lang Thần là thế này, không ai sánh bằng.
Quả là ngưu bức!
"Chân Quân thật sự muốn ngăn cản chúng ta?"
"Lẽ nào không sợ đắc tội Phật môn?"
Kim Đầu Yết Đế uy hiếp nói.
Hết cách, chỉ có thể lôi Phật môn ra để tạo áp lực cho Nhị Lang Thần.
"Ta nhổ vào!"
Nhị Lang Thần khinh thường nhổ một ngụm, nói: "Các ngươi còn không biết xấu hổ mà nói chuyện Phật môn với bản quân."
"Nếu không phải những hòa thượng các ngươi không biết xấu hổ, Thiên Đình có đến mức nhân tài điêu linh như vậy không?"
"Phật môn hô hào chúng sinh bình đẳng, ra vẻ đạo đức nhân nghĩa."
"Lại ở địa bàn Thiên Đình ta làm những chuyện xấu xa, thật sự cho rằng Thiên Đình ta không có ai sao? !"
Nói rồi, Nhị Lang Thần lấy Tam Tiêm Thương ra, chỉ thẳng vào Kim Đầu Yết Đế, tuyên chiến.
Thấy vậy, Ngũ Phương Yết Đế nhất thời biến sắc.
Nếu vậy, bọn họ muốn ra tay với Tôn Tiểu Thánh, không thể không đánh một trận với Nhị Lang Thần.
"Được thôi!"
"Chân Quân vừa thành tựu Đại La Kim Tiên, nhất định là tự tin tăng gấp bội."
"Muốn cùng chúng ta luận bàn một chút, chúng ta sẽ bồi Chân Quân chơi đùa một chút."
Kim Đầu Yết Đế cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh bỉ.
Nhị Lang Thần thành tựu Đại La Kim Tiên, thật sự khiến bọn họ bất ngờ.
Nhưng Ngũ Phương Yết Đế cũng là Đại La Kim Tiên, hơn nữa thời gian tu luyện còn lâu hơn Nhị Lang Thần.
Bọn họ không có lý do gì không địch lại hắn.
Cùng lắm thì chế phục Nhị Lang Thần, sau đó giải quyết Tôn Tiểu Thánh.
Ngũ Phương Yết Đế quyết định, liền phân công Kim Đầu Yết Đế cùng Ngân Đầu Yết Đế đứng ra.
Hai đánh một!
Phật môn vẫn trước sau như một không biết xấu hổ.
Nhưng Nhị Lang Thần vẻ mặt hờ hững, không hề sợ hãi.
Tuy nói đều là Đại La Kim Tiên, hơn nữa tu vi của hắn so với Ngũ Phương Yết Đế còn kém mấy chục ngàn năm.
Nhưng công pháp hắn tu luyện lại là Lực Chi Đại Đạo Bát Cửu Huyền Công.
Đây là công pháp mà Hỗn Độn Ma Thần tu luyện.
Vốn dĩ không cùng đẳng cấp với Ngũ Phương Yết Đế.
"Chân Quân, nơi này giao cho ngươi."
"Lão Tôn ta còn có chuyện khác phải đi xử lý."
Tôn Tiểu Thánh lạnh lùng nói.
Hắn nhìn bốn tên gia hỏa đen như than nằm ở Hoa Quả Sơn kia, con ngươi trở nên dị thường băng lãnh.
Từ khi xuyên không đến Tây Du Thế Giới, Tôn Tiểu Thánh lần đầu nổi sát tâm.
Tứ Đại Thiên Vương chỉ là rác rưởi của Thiên Đình.
Nhưng lại chạm đến phòng tuyến cuối cùng của hắn.
Bây giờ còn gây họa đến hầu tử hầu tôn ở Hoa Quả Sơn.
Mối thù này sao có thể không báo!
"Ai!"
Nhị Lang Thần khẽ than một tiếng, dường như biết Tôn Tiểu Thánh sẽ không dễ dàng bỏ qua Tứ Đại Thiên Vương.
Hắn vốn nên khuyên bảo, nhưng nghĩ lại, chẳng phải là bất công với những hầu tử hầu tôn đã chết uổng.
Vì vậy, hắn không khuyên nữa.
"Lạch cạch!"
Tôn Tiểu Thánh đáp xuống trước mặt Tứ Đại Thiên Vương.
Tứ Đại Thiên Vương trước đó còn khoe khoang ngông cuồng tự đại.
Giờ thấy Tôn Tiểu Thánh đi về phía bọn họ, tim cũng nhảy lên tận cổ họng.
Không có Tam Hoa trên đỉnh đầu, tu vi rơi xuống Huyền Tiên.
Đừng nói đối phó Thái Ất Kim Tiên, dù là Kim Tiên cũng có thể dễ dàng lấy mạng bọn họ.
"Yêu Hầu, chúng ta là thần tiên của Thiên Đình!"
"Ở Thiên Đình có Thần Cách."
"Ngươi dám ra tay với bọn ta, chắc chắn sẽ chọc giận Thiên Đình!"
Tăng Trường Thiên Vương uy hiếp nói.
Không có khả năng phản kháng, chỉ có thể dùng thế đè người.
May ra Tôn Tiểu Thánh kiêng kỵ uy nghiêm của Thiên Đình, không dám xuống tay với bọn họ.
Thật sự không được, vẫn còn có thể cầu viện Ngũ Phương Yết Đế.
Chỉ là như vậy quá mất mặt, bất đắc dĩ lắm bọn họ mới làm vậy.
"Thần tiên?"
"Ngươi nói là thần tiên duy trì cân bằng Tam Giới, mở miệng là chúng sinh bình đẳng sao?"
Tôn Tiểu Thánh mặt không chút cảm xúc hỏi.
"Ực!"
Tăng Trường Thiên Vương nuốt nước bọt.
Hắn cảm nhận rõ ràng sát ý mãnh liệt của Tôn Tiểu Thánh.
Đương nhiên, hắn cũng nghe ra Tôn Tiểu Thánh đang cố ý trào phúng hắn.
"Yêu,...chính là yêu."
"Chúng ta là thần tiên của Thiên Đình, phải tuân theo ý chỉ của Ngọc Đế."
"Sát Yêu Lệnh vừa ra, chỉ cần là Yêu Tộc thì phải diệt cỏ tận gốc!"
Đa Văn Thiên Vương nghĩa chính ngôn từ nói.
Hắn muốn Tôn Tiểu Thánh hiểu rằng, phía sau bọn họ có chỗ dựa.
Mà Ngọc Đế chính là chỗ dựa của bọn họ.
Động vào bọn họ chính là phản kháng Thiên Đình, đánh vào mặt Ngọc Đế.
"Diệt cỏ tận gốc tốt lắm."
Tôn Tiểu Thánh xem thường hừ lạnh một tiếng: "Na Tra cùng Nhị Lang Thần đều là thần tiên."
"Bọn họ ở Hoa Quả Sơn mấy trăm năm, cho rằng Yêu Linh ở Hoa Quả Sơn đều hiền lành."
"Đến miệng các ngươi lại thành ác yêu."
"Đổi trắng thay đen, thị phi không phân hay lắm."
"Xem loại thần tiên như các ngươi, giữ lại cũng là tai họa cho Tam Giới."
"Lão Tôn ta hôm nay giúp Ngọc Đế thanh lý cặn bã như các ngươi!"
Tôn Tiểu Thánh giận dữ hét lớn, xòe năm ngón tay, tóm lấy cổ Đa Văn Thiên Vương.
"Bắt đầu từ ngươi đi."
Tôn Tiểu Thánh lạnh lùng nói.
Lời còn chưa dứt, một ngọn lửa bùng lên thiêu đốt toàn thân Đa Văn Thiên Vương.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng đến tận trời xanh.
Thu hút vô số ánh mắt dõi theo.
"Đại ca cứu ta!"
"Ta không dập tắt được ngọn lửa này!"
Đa Văn Thiên Vương đau khổ gào thét.
Những đợt sóng lửa nóng rực liên tục táp vào mặt Tăng Trường Thiên Vương và những người khác, nhưng họ không thể tới gần.
Nhiệt độ của ngọn lửa còn đáng sợ hơn cả Tam Muội Chân Hỏa.
"Hồng Liên Chân Hỏa!"
Kim Đầu Yết Đế hít một ngụm khí lạnh.
Hắn tồn tại từ thời Hồng Hoang, dĩ nhiên nhận ra ngọn lửa có lực sát thương hỗn độn hung hãn nhất.
Nhưng Hồng Liên Chân Hỏa đã biến mất từ lâu, sao lại xuất hiện trên tay Tôn Tiểu Thánh lần nữa?
!
Bạn cần đăng nhập để bình luận