Nghệ Thuật Gia Gen Z
Chương 108: Giao thừa cho người bên trên cường độ
Chương 108: Đêm Giao thừa tăng cường độ cho người trên cơ
Ngày đầu tiên của năm 2000 lại bắt đầu từ việc luyện công.
Quy trình đại khái như sau —— Đạo gia lạp thân công (kéo dãn), Thái Cực thung, thái cực quyền, thối công, kiếm pháp, lắc đại côn, kết thúc bằng Long Hoa quyền.
Luyện động công xong, bắt đầu luyện khí luyện giọng.
Để hoàn thành một bộ luyện tập hoàn chỉnh này, cần ít nhất hai giờ, vô cùng phiền phức lại buồn tẻ.
Phương Tinh Hà không biết có bao nhiêu người trưởng thành bình thường có thể kiên trì nổi, chắc hẳn cũng không nhiều lắm, nhưng bản thân hắn lại rất thích thú.
Có thể rời khỏi giường bệnh, có thể dùng tư thái tràn đầy sức sống nhất để nhảy nhót, dù mệt mỏi thế nào cũng không cảm thấy mệt, ngược lại lúc nào cũng có một cảm giác hạnh phúc lớn lao.
Hơn nữa công phu của hắn chưa từng luyện không, mỗi một lần đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ.
Kể từ lúc tăng điểm cân đối lên 96, phá vỡ cửa ải mang tính lịch sử, luyện thêm bất cứ thứ gì cũng đều cảm thấy có một loại thần vận đang âm thầm hình thành trong lòng.
Nói như vậy có chút huyền ảo, bởi vì nó thật sự không phải là thứ có thể dùng ngôn ngữ và chữ viết để hình dung.
Chỉ có số người cực ít mới có thể có một loại cảm giác đặc biệt thuận buồm xuôi gió đối với chuyện nào đó —— chính là người khác làm sao cũng không làm được, ta vừa vào là có thể dễ dàng xoay sở, không cảm thấy bất kỳ độ khó nào, hơn nữa mỗi một lần đều khắc sâu thêm lý giải và nhận biết, không cần học, không cần dạy, phảng phất như trời sinh đã thế, vốn nên như vậy.
Nếu như có thể đạt đến trình độ này, như vậy cơ bản là đã có khoảng 80 điểm thiên phú.
Mà một khi đạt đến 90 điểm trở lên, thì đã là cấp bậc không thể hình dung nổi.
Có một ví dụ đặc biệt chính xác là Jordan dạy người trẻ tuổi chơi bóng: Ngươi cứ lên như thế này rồi như thế này, hắn liền theo không kịp, sau đó ném bóng ra ngoài, đơn giản không?
Người trẻ tuổi: ? ? ?
Điểm cân đối của Jordan, có lẽ chính là cấp bậc 99 điểm.
Thân hình cao 1m98, cân nặng 95 kg, lại có thể chơi bóng như vậy, sở hữu cảm giác vận luật như thế, trước khi hắn xuất hiện mọi người căn bản khó có thể tưởng tượng.
Kỳ thật cho dù là cua hoàng đế mạnh mẽ đâm tới, tính cân đối cũng cực kỳ hàng đầu —— ít nhất 80+, đáng tiếc còn kém khoảng 10 điểm cân đối, dẫn đến giới hạn tối đa bị khóa chặt.
O'neill xác suất lớn cũng có điểm cân đối 95+, đó càng là một con gia súc.
Phương Tinh Hà khi xem xét thuộc tính bản thân, rất thích lấy cầu thủ NBA làm cột mốc so sánh, bởi vì đủ trực quan chính xác, lại có số liệu thực tế chi tiết.
Điểm cân đối của hắn, đã hoàn toàn đáp ứng được việc nghiền ép về mặt thiên phú kiểu "vừa học liền biết, một luyện thành tinh" đối với bất kỳ hạng mục thể chất nào, mặc dù từ tinh thông đi lên nữa cần luyện tập chuyên chú và với số lượng lớn, nhưng hiệu suất luyện tập của hắn đã gấp 6 đến 8 lần người bình thường.
So với chính hắn lúc mới tập võ, thì đúng là đã tăng lên chừng đó.
Hiện tại, tất cả các kỹ năng loại võ thuật trong bảng, đều đã kẹt ở đại quan 89 điểm.
Muốn lên cao hơn nữa cần giá trị tinh diệu, chắc chắn là không tăng thêm được, may mắn là sau khi tăng đầy điểm cân đối thì luyện tập không hề chậm, dựa theo dự tính của chính hắn, khoảng 20 tuổi hẳn là có hy vọng thực hiện giấc mộng tông sư.
Một khi đem tất cả công phu chủ lưu đều luyện đến đỉnh cao, việc dung hội quán thông tuyệt đối không khó, xác suất lớn là chuyện nước chảy thành sông.
Đến lúc đó, dung hội Bách gia, tự thành một phái, tất thành một đời tông sư.
Hoặc gọi là, mạt đại tông sư, vị võ học đại tông cuối cùng trên thế giới.
Để thực hiện cái mục tiêu cũng không tính là trọng yếu này, trường học vừa mới nghỉ đông, Phương Tinh Hà lập tức mang theo Đa Dư xuất phát, lại đến núi Võ Đang.
Vừa tới đạo quán, hai người liền ngẩn ra.
Cái đám hùng hài tử chạy tán loạn khắp núi khắp nơi này, rốt cuộc là chuyện gì? !
"Còn không phải do ngươi!"
Viên sư huynh mặt mày tiều tụy, mặt đen lại oán trách: "Ngươi có biết không, từ lúc cái tiết mục chết tiệt của ngươi phát sóng xong, có bao nhiêu phụ huynh đem con cái gửi lên núi?"
Phương ca hiếm khi có chút chột dạ, liếc mắt nhìn một vòng, phát hiện tất cả sư huynh sư tỷ đều bận tối mày tối mặt.
Bình quân 4 người trông coi một lớp nhỏ, Trần sư huynh dẫn theo lớp kia hẳn là lớp học cấp tốc —— tức là khác biệt giữa huấn luyện ngắn hạn và nhập học dài hạn.
Khá lắm, toàn bộ nơi này đã thành vương quốc của đám trẻ con...
"Nhưng cái này không đúng nha?" Đa Dư gãi gãi đầu, chỉ ra bờ núi, "Học viên đều đã xếp hàng rồi, đám chạy loạn trong núi lại là sao?"
Viên sư huynh nghe xong, lập tức nghiến răng ken két.
"Học sinh thu đủ rồi, đám hùng hài tử dưới núi vào lớp không được, mỗi ngày leo núi lên góp vui, cứ tiếp tục thế này, sư phụ sắp chuẩn bị phong tỏa núi rồi!"
Ây dà, sai lầm sai lầm...
Phương Tinh Hà xác định rõ ràng nồi ở đâu, thế là đánh trống lảng: "Chung Sư đâu? Ta đi bái kiến lão nhân gia."
"Trốn lên hậu sơn rồi." Viên sư huynh cười lạnh một tiếng, "Mau đi đi, sư phụ lão nhân gia ông ta đối với ngươi thế nhưng là rất 'cảm kích' nha!"
Hậu sơn là khu vực không dành cho du lịch, theo lý mà nói, là người không phận sự miễn vào.
Thế nhưng dù vậy, trên đường đi, hắn vẫn thấy được mấy thiếu niên lấm lét đi trên đường núi, cũng không biết là từ đâu mò tới.
Vừa đến nơi, quan môn đệ tử liền bị Chung đạo trưởng gõ cho một cái.
"Nhìn xem ngươi gây ra phiền phức này!"
Lão đạo sĩ thổi thổi râu ria: "Cả tòa núi Võ Đang, đã không còn một chỗ thanh tĩnh!"
Phương Tinh Hà quá biết cách dỗ dành lão nhân gia, dang tay làm mái che, dõi mắt trông xa, hiếu kỳ hỏi: "Mấy đạo cung bên cạnh kia cũng đầy người rồi sao? Này, đạo trưởng của Long Môn phái có đến bái sơn môn nhà ta không?"
Chỉ trong nháy mắt, khóe miệng Chung đạo trưởng liền không nhịn được nhếch lên.
Núi Võ Đang xưa nay không phải là núi Võ Đang của một nhà một phái, trong hiện thực cũng không có một phái Võ Đang thống nhất nào.
Cụ thể mà nói, núi Võ Đang dùng hiệp hội Đạo giáo làm cơ cấu quản lý điều phối chủ yếu, các cung quán bên dưới có độ tự trị cao, dùng Toàn Chân Long Môn phái cùng Tam Phong phái làm hạt nhân, các phái như Huyền Võ phái, Tùng Khê phái, Hoài Hà phái, Thần kiếm phái, Công Gia Nam phái vân vân đều thuộc hệ thống Toàn Chân.
Khác biệt lớn nhất giữa Long Môn phái và Tam Phong phái ở chỗ, cái trước có sức ảnh hưởng lớn hơn trong lĩnh vực Đạo giáo, còn Tam Phong phái thì mạnh mẽ hơn trong lĩnh vực võ thuật.
Giữa hai đại hạt nhân cũng không đến mức nhìn nhau không ưa, chưa tới mức đó, chỉ là, âm thầm phân cao thấp khẳng định khó tránh khỏi.
Mà bây giờ, Phương Tinh Hà gây ra động tĩnh lớn như vậy, kéo theo Tam Phong phái dương danh thiên hạ, khiến cho các phái đang suy tàn trên núi cũng có thu hoạch, vinh quang như thế, khiến Chung đạo trưởng thường thường nhịn không được nửa đêm cười tỉnh.
Tại sao là nửa đêm?
Ban ngày phải giữ giá, không tiện cười.
"Ừm, chuyện này cũng không phải toàn là chỗ xấu..." Chung đạo trưởng vuốt râu, bỗng nhiên khoát tay, "Đi, dẫn ngươi đi tìm bọn hắn thu chút thù lao!"
Cái gọi là thù lao, chính là võ thuật gia truyền của các phái.
"Tiểu Đa, ngươi đi tìm Trần sư huynh báo danh đi."
Chung đạo trưởng đẩy Đa Dư sang một bên, hấp tấp dẫn Phương Tinh Hà xuất phát.
Trạm thứ nhất, thẳng đến Long Môn phái.
"Thành Hối, Thành Hối!"
Đến Tử Tiêu Cung, vòng ra phía sau một đoạn, vừa đi vừa hô.
"Kêu đồ tử đồ tôn của ngươi ra đây xem nào, ta mang quan môn đệ tử đến đá sơn môn của ngươi đây!"
"Đạo môn trọng địa, hô to gọi nhỏ, ngươi càng ngày càng không có quy củ!"
Từ trong thiên điện đi ra một vị lão đạo trưởng, mặt lạnh tanh liền mắng.
Chung đạo trưởng căn bản không để ý đến ông ta, kéo Phương Tinh Hà giới thiệu: "Đây là chủ sự đời này của Long Môn phái, Thành Hối đạo trưởng, đến, bái một cái."
"Đạo trưởng tốt, tiểu tử Phương Tinh Hà, đệ tử tục gia đời thứ mười lăm của Tam Phong phái xin ra mắt."
Phương Tinh Hà cung kính hành lễ Đạo gia, biểu tình của lão đạo sĩ lập tức càng tệ hơn.
"Tốt tốt tốt, hảo hài tử."
Khen Phương Tinh Hà một câu, quay sang Chung đạo trưởng mắng tới tấp: "Khoe khoang đến tận nhà ta à? Có ai không, bày Chân Vũ Thất Tinh trận cho ta!"
Trận, tự nhiên là không có bày thành.
Ngược lại là từ trong nhà lại đi ra một vị lão nhân, nhìn thấy người đó, Phương Tinh Hà mắt sáng lên, lòng kính ngưỡng nổi lên.
Chung Sư cũng vội bước lên phía trước: "Mễ Tinh sư thúc, ngài lên núi lúc nào thế? Sao không qua chỗ ta ngồi chơi?"
"Hôm qua đến, Vân Long à, ngươi vẫn khỏe chứ?"
Lão nhân cười ha hả gật đầu, kéo Chung Sư ôn chuyện.
Tuổi đã 90, dung mạo nhìn như tiều tụy nhưng hành động nhanh nhẹn, bình thản tự nhiên, nói cười vui vẻ, khiến người ta cảm thấy rất thân thiết.
Không sai, ngài chính là đạo hiệu Mễ Tinh, người đã truyền lại Bát bộ Kim Cương công và Trường Thọ công, tác giả cuốn 《 Khí Thể Nguyên Lưu 》 mà hậu thế quen thuộc, Trương Chí Thuận đạo trưởng.
Phương tổng kiếp trước vì kéo dài tính mạng, đã nhiều lần thử luyện tập kim cương công và trường thọ công, đáng tiếc, thân thể không theo kịp, mỗi lần kiên trì được vài ngày tất nhiên bệnh nặng một trận.
Theo lý mà nói, chỉ cần có thể vượt qua, lại bổ túc nguyên khí, mầm bệnh luôn có lúc dần dần biến mất, chỉ tiếc, hắn thực sự không hoàn thành nổi bước cuối cùng kia, cưỡng ép luyện tập ngược lại vô ích.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến sự tôn kính của hắn đối với Trương đạo trưởng, cả cuộc đời của ngài có thể gọi là thuần khiết, cao thượng, thoát tục, đã đóng góp cực lớn cho sự phát triển trở lại của đạo giáo trong thời hiện đại.
"Sư thúc, đây là tên quan môn đệ tử không chịu thua kém kia của ta."
Chung Sư kéo Phương Tinh Hà qua, giới thiệu với đạo trưởng.
Phương Tinh Hà nhịn không được lộ ra vẻ mặt dấu chấm hỏi, khoan đã, ta biến thành quan môn đệ tử từ lúc nào?
Nhưng bây giờ không kịp nghĩ nhiều như vậy.
"Hảo hài tử, hảo hài tử, ta biết ngươi, vừa lên núi đã nghe rất nhiều chuyện rồi."
Đạo trưởng kéo tay Phương Tinh Hà, vỗ nhẹ lên mu bàn tay hắn, bàn tay khô gầy nhưng ấm áp, sinh cơ cũng không suy yếu.
Phương Tinh Hà tự nhiên là ngoan ngoãn, tùy ý đối phương dò xét, cười ngây ngô nói: "Chỉ là danh tiếng nghịch ngợm, không đáng nhắc tới."
Thành Hối sư thúc liếc mắt nhìn qua: "Quan môn đệ tử? Thật sự không định truyền võ nữa à?"
"Không truyền, không truyền!"
Chung Sư ha ha cười vui vẻ, mặt mày hớn hở: "Hiện tại vừa vặn, hiện tại vừa vặn, đạo đã đến rồi!"
"Ai!"
Thành Hối sư thúc thở dài, cũng không biết đang thầm nói về đồ đệ không chịu thua kém nào.
Sau đó, buồn bã nói: "Đã như vậy, bí truyền của Long Môn phái ta cũng cho hắn đi... Ngươi đến không phải là vì chuyện này sao?"
"Hắc hắc, nào có chuyện, ha ha ha ha!"
Nhưng làm Chung Sư sướng rơn...
Phương Tinh Hà ngoan ngoãn hầu hạ các vị đạo trưởng ôn chuyện, dùng xong bữa trưa, được truyền thụ nội công của Long Môn phái, 《 Tẩy tủy Kim kinh 》.
Thứ này không huyền diệu như trong tưởng tượng, nhưng cũng không thể xem thường.
Nó không giống với võ thuật của Tam Phong phái, mà là công phu dùng để Trúc Cơ dưỡng khí của phái nội đan Đạo gia.
Hình dung cụ thể, giống như là thung công cường độ cao hơn một bậc, luyện lâu dài giúp cải thiện thể chất, bách bệnh không sinh, sung mãn khí huyết, kéo dài tuổi thọ.
Luyện được một ngụm nội khí đó có rất nhiều diệu dụng, chỉ có điều là không dùng để đánh nhau được...
Ngạch, đây là bệnh chung của chân công đạo môn, Kim Cương công ngươi có thể nói nó giả không? Cũng không đánh được.
Kỳ thật Phương Tinh Hà đối với nội công đạo môn nhu cầu ngược lại không cao như vậy, dù sao cũng có hack, có thể cộng điểm cho khỏe mạnh, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn.
Tuy nhiên, được truyền thụ bộ công pháp này, có nghĩa là hắn cũng đã nhận được sự tán thành của Long Môn phái.
Trương Chí Thuận đạo trưởng chính là chân truyền đời thứ 21 của Long Môn phái, mà Thành Hối đạo trưởng thì là đời thứ 24, thuộc thế hệ chữ "Thành".
Thân phận này một khi xác định, Phương đạo trưởng liền triệt để trở thành người một nhà của đạo môn, Long Môn phái danh tiếng bên ngoài không nổi bật, nhưng thực tế lại là trụ cột của Toàn Chân giáo, nói chuyện trong nội bộ đạo môn, bất kể là phái Thanh Thành, phái Nga Mi, phái Lao Sơn vân vân các chi nhánh, đều phải công nhận.
Sau khi xác định thân phận này, Chung Sư liền bắt đầu dẫn hắn đi khắp nơi trên núi Võ Đang để "kiếm chác".
Mỗi nơi đi qua, đều giống như gió thu quét lá vàng, thu hoạch đầy mình mà về, ai nấy đều cười to.
Tùng Khê phái có Tùng Khê côn, Huyền Võ phái có Huyền Vũ kiếm, Thần kiếm Môn kỳ lạ nhất, có tam đại kiếm: Thất Tinh thiên cương, Tiên Nhân, Thiên Thần.
Bất quá nếu chỉ bàn về võ thuật, thì thật sự là Thần kiếm Môn hệ thống nhất, cường thịnh nhất.
Chỉ riêng lời tổng luận đã cực kỳ sâu sắc —— Toàn bộ có toàn năng gọi là thần, vạn có vạn năng gọi là diệu, tiên thiên địa chi trước chính là toàn bộ có toàn năng, hậu sinh địa chi sau chính là vạn có vạn năng, có là gốc rễ của năng, năng là kết quả của có, tu chân luyện võ đều dựa vào đây, không thể không biết.
Sau đó trình bày cũng phi thường đặc sắc, đem các đạo lý như "võ thông tại y, quyền nạp tại tự, tam thánh quy nhất" giảng giải mười phần thông thấu.
Kèm theo mười hai luận, là tư tưởng chỉ đạo toàn diện cho việc luyện võ.
Nhưng đến đoạn sau, tiên sư của Thần kiếm Môn là Ngô Cửu tiên sinh lại bác bỏ thái cực quyền, trên điển tịch viết: "Tam Phong đã được Lục Hợp chi khí, lại dùng 13 thế phát huy Lục Hợp chi công, cuối Minh đầu Thanh Vương Chinh Nam bọn người mượn danh Hoàng Lê Châu mà nói dựa vào 13 thế, gọi là thái cực, đã không phải là Võ Đang quyền của Tam Phong nữa. Về sau lại dùng họ mà thành gia..."
Ý là các loại Dương thị thái cực, Trần thị thái cực hiện tại đều là truyền lại đời sau, mà không phải bản tông, ta mới là chính tông.
Phương Tinh Hà không tin hoàn toàn, bất quá Thái Ất Thần kiếm thực sự thú vị, nó lại là một môn kiếm thuật đoản kiếm hiếm thấy, kiếm dài không quá một thước tám tấc, chơi chính là cận chiến.
Phương Tinh Hà không tưởng tượng ra được hoàn cảnh áp dụng của nó, chỉ cảm thấy là sự bổ sung rất tốt cho hệ thống binh khí hiện có của hắn.
Chơi được đoản kiếm, chủy thủ liền không thành vấn đề.
Chủy thủ chơi đẹp, diễn vai đặc công chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Cứ như vậy, hắn vừa học vừa luyện, chẳng bao lâu liền gom hết tinh hoa trên núi Võ Đang vào tay.
Trong thời gian này, Thành Hối sư thúc đã từng khuyên hắn đừng tham thì thâm, nguyên văn là: "Vân Long thật biết hồ nháo! Luyện võ cũng như tu hành, tối kỵ tham và nóng vội, mỗi ngày học một thứ, làm việc không kế hoạch, ngươi theo hắn có thể học ra được cái gì tốt!"
Chung Sư chỉ là vuốt vuốt râu ria, cười không nói.
Đến ngày thứ hai, Phương Tinh Hà luyện một bộ Huyền Vũ quyền chỉ dùng một ngày thời gian đã cơ bản tinh thông, tại chỗ liền khiến Thành Hối sư thúc á khẩu.
Chung Sư liếc mắt nhìn ông ta, dùng một lỗ mũi nhẹ nhàng hừ một tiếng: "Hửm?"
Sư thúc che mặt bỏ đi.
Tết Âm lịch năm 2000, trong một mảnh an tường dần dần đến.
Kỳ thật ban đầu cũng không an tường lắm, đám hùng hài tử thường xuyên quấn lấy Phương Tinh Hà hỏi đông hỏi tây, mỗi đứa bị vật qua mấy vòng, đá cho mấy cái, mới dần dần an tĩnh lại.
Giao thừa năm nay là ngày mùng 4 tháng 2, Phương Tinh Hà cùng Đa Dư ở lại trên núi ăn tết.
Mọi người ngồi quây quần, trò chuyện về thời điểm này năm ngoái, không khỏi bùi ngùi.
Ai cũng không ngờ tới, tiểu sư đệ chỉ là người bình thường năm ngoái, chỉ dùng thời gian ngắn ngủi một năm, đã tạo dựng được thanh danh lớn như vậy.
Sư phụ rót một chén rượu gạo, nâng chén với Phương Tinh Hà: "Sư đệ, chúc ngươi tiền đồ như gấm, lại sáng tạo huy hoàng."
Đây không phải là lời chúc thông thường của Đạo gia, bất quá Đạo gia mà, cái gì thực dụng dùng cái đó, cái gì hợp tình hình dùng cái đó, cũng bình thường.
Phương Tinh Hà cười tủm tỉm cạn ly, sau đó đem quà đã chuẩn bị sẵn cho mọi người, từng cái dâng lên.
Nguyên bộ văn phòng tứ bảo, nhã nhặn vô cùng.
Mọi người vui vẻ hòa thuận vừa trò chuyện vừa xem tiết mục cuối năm, khi chương trình qua được một nửa, fan hâm mộ của Phương Tinh Hà đột nhiên tụt dốc không phanh —— "vua giả ngầu" họ Tạ lên sân khấu.
Nói thật, là một Gen Z, kiếp trước Phương Tinh Hà cũng chưa từng xem qua cảnh này, cũng không thể lý giải tại sao Tạ Đình Phong năm đó lại hot như vậy.
Bây giờ, hắn đã hiểu.
Dưới sự bảo vệ của mọi người, "vua giả ngầu" họ Tạ buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo sơ mi trắng cổ rộng, mặc tây trang giày da, dẫn theo Đổng Tiệp trang điểm như tân nương lên sân khấu, hát vang ca khúc 《 Kiếp này cùng làm bạn 》.
Công chúa thuần khiết xinh đẹp đời đầu cười duyên dáng, Tạ Đình Phong với nhan sắc tự mang cảm giác kiêu ngạo lại mỉm cười ôn nhu, nắm tay nàng chậm rãi dạo bước trên sân khấu, một màn này, gần như đã thuyết minh sự lãng mạn đến cực hạn chưa từng có.
Giọng hát của hắn có một loại nhấn nhá đặc trưng của tiếng Quảng phổ thông, ví dụ như "nhất trát nhãn" (một cái nháy mắt) hát thành "nhất xun gian" nhưng không những không khó nghe, ngược lại còn tăng thêm cảm giác ghi nhớ cực lớn.
Phân tích kỹ năng ca hát của hắn lúc này đã là thừa thãi, không cần thiết, vẻn vẹn màn ra mắt này, ca khúc được chọn này, thiết kế lần này, đã là kinh điển đủ để ghi vào sử sách.
Phương Tinh Hà quá hiểu cơ chế kích hoạt tình cảm là gì, chỉ trong chốc lát, thủ lĩnh thủy quân đã đoán được, chắc chắn sẽ có vô số tiểu nữ hài triệt để chìm đắm trong bong bóng ngọt ngào này.
Ca khúc bình thường, là kích hoạt tình cảm yếu ớt.
《 Kiếp này cùng làm bạn 》 cùng sân khấu hôn lễ, thì là trường hợp đặc biệt trong những trường hợp đặc biệt, lần đầu tiên mở ra dòng chảy xung kích cực hạn.
Lớp kính lọc nam thần mà thế hệ nữ hài này dành cho Tạ Đình Phong, nhất định sẽ tiếp tục đến rất lâu về sau.
Quả nhiên, khi bài hát kia hát đến một nửa, fan qua đường của Phương Tinh Hà đã bị chém mất hơn ba thành, thậm chí fan cuồng nhiệt cũng đang chậm rãi rơi rụng.
Mở bảng ra, xem kỹ số liệu, đỉnh lưu đời đầu hơi nhíu mày.
【 Giao diện thuộc tính 】 Thuộc tính ngoại hình: Giá trị nhan sắc 99, Dáng người 79(triển khai) Thuộc tính thể chất: Lực lượng 79, Tốc độ 80, Sức chịu đựng 89, Linh mẫn 80, Mềm dẻo 89 Thuộc tính ẩn tàng: Cân đối 96, Cảm giác 79, Khôi phục 89, Miễn dịch 89, Khỏe mạnh 89 Thuộc tính nghệ thuật: Sáng tác 82(triển khai) Biểu diễn 84(triển khai) Đạo diễn 81(triển khai)
【 Bảng kỹ năng 】 Võ thuật loại lớn: 22 môn, 10 môn 89 điểm, còn lại sơ lược.
Phương pháp huấn luyện diễn viên phái Grotowski: 85
【 Bảng tinh quang 】 【 Số lượng fan hâm mộ: 1580w 】 Cấp 1 fan qua đường: 1350w → 1000w Cấp 2 trung kiên: 182w → 128w Cấp 3 tử trung: 35w → 29w Cấp 4 cuồng nhiệt: 42158 → 40005 Cấp 5 tín niệm: 68 → 68 【 Giá trị tinh quang: 850w 】 【 Giá trị tinh diệu: 0 】
Sau một tháng yên tĩnh, giá trị tinh quang từ tăng vọt đến tăng chậm, cuối cùng lại đến mức không tăng nữa, Phương Tinh Hà không chỉ tăng đầy điểm miễn dịch, mà còn tăng điểm mềm dẻo lên 89 điểm.
Khoảng từ 10 ngày trước bắt đầu, bất kể là tinh quang, hay là số lượng fan hâm mộ, tất cả đều trở về trạng thái bình thường, tiến vào một giai đoạn bình ổn.
Mỗi ngày vẫn còn tăng, chỉ là tăng không nhiều, lẻ tẻ.
Cho đến hôm nay, bỗng nhiên bị Tạ Đình Phong chém cho một đao.
Tổn thất lớn nhất hiển nhiên là fan tử trung và cuồng nhiệt, tròn 62000 người, đủ để khiến Phương Tinh Hà cũng cảm thấy thịt đau.
Fan cuồng nhiệt xưa nay không phải là vĩnh hằng, thậm chí, fan tín niệm cũng không vĩnh hằng.
Sự cuồng nhiệt bản thân nó có thể bị thời gian làm nguội đi, cùng với sự tăng trưởng tuổi tác, sự trưởng thành tâm lý của fan hâm mộ, nhiệt tình tất nhiên sẽ biến đổi.
Nhưng, tình huống biến đổi nhanh chóng trong thời gian ngắn lại không thường gặp, bình thường chỉ xuất hiện trong các sự kiện sụp đổ hình tượng nghiêm trọng.
Như loại tình huống bị một bài hát hút đi này, có nghĩa là các nàng đã triệt để thay lòng đổi dạ, gần như cực kỳ khó khôi phục lại.
Thiệt hại lớn, Phương Tinh Hà nghĩ thầm.
Hắn ngược lại không có bao nhiêu phiền não, càng không đến mức phẫn nộ.
Chúng ta có thể dùng tác phẩm chinh phục fan hâm mộ, thì phải cho phép người khác cũng dùng tác phẩm chinh phục fan hâm mộ.
Sân khấu 《 Kiếp này cùng làm bạn 》 đặt ở ba mươi năm sau thì bình thường, nhưng tại thời điểm hiện tại, nó chính là đỉnh cao, chính là đẹp mắt.
Hơn nữa Phương Tinh Hà biết mình thua thiệt ở đâu —— kích hoạt tình cảm quá yếu là một mặt, tư liệu để ảo tưởng không phù hợp là một mặt khác, cuối cùng, chính là giá trị nhan sắc bị suy yếu qua ống kính.
Trong TV hiện nay, Phương Tinh Hà chỉ có cốt tướng ưu việt hơn "vua giả ngầu" họ Tạ một chút, làn da tốt hơn một chút, về tổng thể căn bản nhìn không ra chênh lệch quá lớn.
Kỳ thật dù là ở đời sau, ống kính vẫn không thể hiện ra được vẻ đẹp đỉnh cấp.
Trong hiện thực những ai từng gặp qua Phì Tiên và Cúc tỷ đều biết, chênh lệch giữa hai người trên thực tế là 98 so với 88, ở giữa cách cả một khoảng lớn, thế nhưng thông qua ống kính nhìn các nàng, thậm chí có không ít người cho rằng Cúc tỷ đẹp hơn Phì Tiên —— bởi vì khí chất và thần thái đặc biệt cộng điểm.
Đây chính là sự suy yếu qua ống kính, Phương Tinh Hà là bên bị suy yếu, tác phẩm lại là văn tự, quá không trực quan, cho nên tại trận liền bị "vua giả ngầu" họ Tạ chém một đao hung ác.
Hắn thậm chí có thể khẳng định, đây chỉ là bắt đầu.
Theo việc video hiện trường không ngừng được lan truyền, cũng bị không ngừng nhai lại, sẽ có càng ngày càng nhiều thiếu nữ đắm chìm trong bong bóng mộng ảo do Tạ Đình Phong dùng nhan sắc thịnh thế thổi phồng lên.
Tình huống rơi fan, sẽ không lắng xuống, mà sẽ chỉ tăng lên.
Mà cái này, vừa vặn là thời khắc hiếm hoi hắn bất lực.
Người ta bằng bản lĩnh thật sự thắng, cần phải nhận thì phải nhận, Phương Tinh Hà sẽ không vì loại chuyện này mà vô năng cuồng nộ, như vậy quá mất giá.
Nhưng mà, hắn cũng không có ý định cứ như vậy nhìn xem, không làm gì cả.
Chịu phục chỉ là phục trận này, cần phải chiến vẫn là phải chiến.
Việc tranh đoạt fan hâm mộ là một cuộc chiến tranh kéo dài, trên chiến trường, ta hủy diệt ngươi, có liên quan gì tới ngươi?
Hắn lập tức vung bút viết một bài viết, tiêu đề cực kỳ ngông cuồng, cực kỳ Phương Tinh Hà.
《 Ngoại trừ ta ra thì là người đẹp trai thứ hai thế giới, Tạ Đình Phong quá đỉnh! 》 Không sai, Phương ca của các ngươi a, chuẩn bị mang đến cho tất cả mọi người cường độ cao nhất.
* * * * * * Không có hồi phục, nén nước mắt mà viết.
...
Ngày đầu tiên của năm 2000 lại bắt đầu từ việc luyện công.
Quy trình đại khái như sau —— Đạo gia lạp thân công (kéo dãn), Thái Cực thung, thái cực quyền, thối công, kiếm pháp, lắc đại côn, kết thúc bằng Long Hoa quyền.
Luyện động công xong, bắt đầu luyện khí luyện giọng.
Để hoàn thành một bộ luyện tập hoàn chỉnh này, cần ít nhất hai giờ, vô cùng phiền phức lại buồn tẻ.
Phương Tinh Hà không biết có bao nhiêu người trưởng thành bình thường có thể kiên trì nổi, chắc hẳn cũng không nhiều lắm, nhưng bản thân hắn lại rất thích thú.
Có thể rời khỏi giường bệnh, có thể dùng tư thái tràn đầy sức sống nhất để nhảy nhót, dù mệt mỏi thế nào cũng không cảm thấy mệt, ngược lại lúc nào cũng có một cảm giác hạnh phúc lớn lao.
Hơn nữa công phu của hắn chưa từng luyện không, mỗi một lần đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ.
Kể từ lúc tăng điểm cân đối lên 96, phá vỡ cửa ải mang tính lịch sử, luyện thêm bất cứ thứ gì cũng đều cảm thấy có một loại thần vận đang âm thầm hình thành trong lòng.
Nói như vậy có chút huyền ảo, bởi vì nó thật sự không phải là thứ có thể dùng ngôn ngữ và chữ viết để hình dung.
Chỉ có số người cực ít mới có thể có một loại cảm giác đặc biệt thuận buồm xuôi gió đối với chuyện nào đó —— chính là người khác làm sao cũng không làm được, ta vừa vào là có thể dễ dàng xoay sở, không cảm thấy bất kỳ độ khó nào, hơn nữa mỗi một lần đều khắc sâu thêm lý giải và nhận biết, không cần học, không cần dạy, phảng phất như trời sinh đã thế, vốn nên như vậy.
Nếu như có thể đạt đến trình độ này, như vậy cơ bản là đã có khoảng 80 điểm thiên phú.
Mà một khi đạt đến 90 điểm trở lên, thì đã là cấp bậc không thể hình dung nổi.
Có một ví dụ đặc biệt chính xác là Jordan dạy người trẻ tuổi chơi bóng: Ngươi cứ lên như thế này rồi như thế này, hắn liền theo không kịp, sau đó ném bóng ra ngoài, đơn giản không?
Người trẻ tuổi: ? ? ?
Điểm cân đối của Jordan, có lẽ chính là cấp bậc 99 điểm.
Thân hình cao 1m98, cân nặng 95 kg, lại có thể chơi bóng như vậy, sở hữu cảm giác vận luật như thế, trước khi hắn xuất hiện mọi người căn bản khó có thể tưởng tượng.
Kỳ thật cho dù là cua hoàng đế mạnh mẽ đâm tới, tính cân đối cũng cực kỳ hàng đầu —— ít nhất 80+, đáng tiếc còn kém khoảng 10 điểm cân đối, dẫn đến giới hạn tối đa bị khóa chặt.
O'neill xác suất lớn cũng có điểm cân đối 95+, đó càng là một con gia súc.
Phương Tinh Hà khi xem xét thuộc tính bản thân, rất thích lấy cầu thủ NBA làm cột mốc so sánh, bởi vì đủ trực quan chính xác, lại có số liệu thực tế chi tiết.
Điểm cân đối của hắn, đã hoàn toàn đáp ứng được việc nghiền ép về mặt thiên phú kiểu "vừa học liền biết, một luyện thành tinh" đối với bất kỳ hạng mục thể chất nào, mặc dù từ tinh thông đi lên nữa cần luyện tập chuyên chú và với số lượng lớn, nhưng hiệu suất luyện tập của hắn đã gấp 6 đến 8 lần người bình thường.
So với chính hắn lúc mới tập võ, thì đúng là đã tăng lên chừng đó.
Hiện tại, tất cả các kỹ năng loại võ thuật trong bảng, đều đã kẹt ở đại quan 89 điểm.
Muốn lên cao hơn nữa cần giá trị tinh diệu, chắc chắn là không tăng thêm được, may mắn là sau khi tăng đầy điểm cân đối thì luyện tập không hề chậm, dựa theo dự tính của chính hắn, khoảng 20 tuổi hẳn là có hy vọng thực hiện giấc mộng tông sư.
Một khi đem tất cả công phu chủ lưu đều luyện đến đỉnh cao, việc dung hội quán thông tuyệt đối không khó, xác suất lớn là chuyện nước chảy thành sông.
Đến lúc đó, dung hội Bách gia, tự thành một phái, tất thành một đời tông sư.
Hoặc gọi là, mạt đại tông sư, vị võ học đại tông cuối cùng trên thế giới.
Để thực hiện cái mục tiêu cũng không tính là trọng yếu này, trường học vừa mới nghỉ đông, Phương Tinh Hà lập tức mang theo Đa Dư xuất phát, lại đến núi Võ Đang.
Vừa tới đạo quán, hai người liền ngẩn ra.
Cái đám hùng hài tử chạy tán loạn khắp núi khắp nơi này, rốt cuộc là chuyện gì? !
"Còn không phải do ngươi!"
Viên sư huynh mặt mày tiều tụy, mặt đen lại oán trách: "Ngươi có biết không, từ lúc cái tiết mục chết tiệt của ngươi phát sóng xong, có bao nhiêu phụ huynh đem con cái gửi lên núi?"
Phương ca hiếm khi có chút chột dạ, liếc mắt nhìn một vòng, phát hiện tất cả sư huynh sư tỷ đều bận tối mày tối mặt.
Bình quân 4 người trông coi một lớp nhỏ, Trần sư huynh dẫn theo lớp kia hẳn là lớp học cấp tốc —— tức là khác biệt giữa huấn luyện ngắn hạn và nhập học dài hạn.
Khá lắm, toàn bộ nơi này đã thành vương quốc của đám trẻ con...
"Nhưng cái này không đúng nha?" Đa Dư gãi gãi đầu, chỉ ra bờ núi, "Học viên đều đã xếp hàng rồi, đám chạy loạn trong núi lại là sao?"
Viên sư huynh nghe xong, lập tức nghiến răng ken két.
"Học sinh thu đủ rồi, đám hùng hài tử dưới núi vào lớp không được, mỗi ngày leo núi lên góp vui, cứ tiếp tục thế này, sư phụ sắp chuẩn bị phong tỏa núi rồi!"
Ây dà, sai lầm sai lầm...
Phương Tinh Hà xác định rõ ràng nồi ở đâu, thế là đánh trống lảng: "Chung Sư đâu? Ta đi bái kiến lão nhân gia."
"Trốn lên hậu sơn rồi." Viên sư huynh cười lạnh một tiếng, "Mau đi đi, sư phụ lão nhân gia ông ta đối với ngươi thế nhưng là rất 'cảm kích' nha!"
Hậu sơn là khu vực không dành cho du lịch, theo lý mà nói, là người không phận sự miễn vào.
Thế nhưng dù vậy, trên đường đi, hắn vẫn thấy được mấy thiếu niên lấm lét đi trên đường núi, cũng không biết là từ đâu mò tới.
Vừa đến nơi, quan môn đệ tử liền bị Chung đạo trưởng gõ cho một cái.
"Nhìn xem ngươi gây ra phiền phức này!"
Lão đạo sĩ thổi thổi râu ria: "Cả tòa núi Võ Đang, đã không còn một chỗ thanh tĩnh!"
Phương Tinh Hà quá biết cách dỗ dành lão nhân gia, dang tay làm mái che, dõi mắt trông xa, hiếu kỳ hỏi: "Mấy đạo cung bên cạnh kia cũng đầy người rồi sao? Này, đạo trưởng của Long Môn phái có đến bái sơn môn nhà ta không?"
Chỉ trong nháy mắt, khóe miệng Chung đạo trưởng liền không nhịn được nhếch lên.
Núi Võ Đang xưa nay không phải là núi Võ Đang của một nhà một phái, trong hiện thực cũng không có một phái Võ Đang thống nhất nào.
Cụ thể mà nói, núi Võ Đang dùng hiệp hội Đạo giáo làm cơ cấu quản lý điều phối chủ yếu, các cung quán bên dưới có độ tự trị cao, dùng Toàn Chân Long Môn phái cùng Tam Phong phái làm hạt nhân, các phái như Huyền Võ phái, Tùng Khê phái, Hoài Hà phái, Thần kiếm phái, Công Gia Nam phái vân vân đều thuộc hệ thống Toàn Chân.
Khác biệt lớn nhất giữa Long Môn phái và Tam Phong phái ở chỗ, cái trước có sức ảnh hưởng lớn hơn trong lĩnh vực Đạo giáo, còn Tam Phong phái thì mạnh mẽ hơn trong lĩnh vực võ thuật.
Giữa hai đại hạt nhân cũng không đến mức nhìn nhau không ưa, chưa tới mức đó, chỉ là, âm thầm phân cao thấp khẳng định khó tránh khỏi.
Mà bây giờ, Phương Tinh Hà gây ra động tĩnh lớn như vậy, kéo theo Tam Phong phái dương danh thiên hạ, khiến cho các phái đang suy tàn trên núi cũng có thu hoạch, vinh quang như thế, khiến Chung đạo trưởng thường thường nhịn không được nửa đêm cười tỉnh.
Tại sao là nửa đêm?
Ban ngày phải giữ giá, không tiện cười.
"Ừm, chuyện này cũng không phải toàn là chỗ xấu..." Chung đạo trưởng vuốt râu, bỗng nhiên khoát tay, "Đi, dẫn ngươi đi tìm bọn hắn thu chút thù lao!"
Cái gọi là thù lao, chính là võ thuật gia truyền của các phái.
"Tiểu Đa, ngươi đi tìm Trần sư huynh báo danh đi."
Chung đạo trưởng đẩy Đa Dư sang một bên, hấp tấp dẫn Phương Tinh Hà xuất phát.
Trạm thứ nhất, thẳng đến Long Môn phái.
"Thành Hối, Thành Hối!"
Đến Tử Tiêu Cung, vòng ra phía sau một đoạn, vừa đi vừa hô.
"Kêu đồ tử đồ tôn của ngươi ra đây xem nào, ta mang quan môn đệ tử đến đá sơn môn của ngươi đây!"
"Đạo môn trọng địa, hô to gọi nhỏ, ngươi càng ngày càng không có quy củ!"
Từ trong thiên điện đi ra một vị lão đạo trưởng, mặt lạnh tanh liền mắng.
Chung đạo trưởng căn bản không để ý đến ông ta, kéo Phương Tinh Hà giới thiệu: "Đây là chủ sự đời này của Long Môn phái, Thành Hối đạo trưởng, đến, bái một cái."
"Đạo trưởng tốt, tiểu tử Phương Tinh Hà, đệ tử tục gia đời thứ mười lăm của Tam Phong phái xin ra mắt."
Phương Tinh Hà cung kính hành lễ Đạo gia, biểu tình của lão đạo sĩ lập tức càng tệ hơn.
"Tốt tốt tốt, hảo hài tử."
Khen Phương Tinh Hà một câu, quay sang Chung đạo trưởng mắng tới tấp: "Khoe khoang đến tận nhà ta à? Có ai không, bày Chân Vũ Thất Tinh trận cho ta!"
Trận, tự nhiên là không có bày thành.
Ngược lại là từ trong nhà lại đi ra một vị lão nhân, nhìn thấy người đó, Phương Tinh Hà mắt sáng lên, lòng kính ngưỡng nổi lên.
Chung Sư cũng vội bước lên phía trước: "Mễ Tinh sư thúc, ngài lên núi lúc nào thế? Sao không qua chỗ ta ngồi chơi?"
"Hôm qua đến, Vân Long à, ngươi vẫn khỏe chứ?"
Lão nhân cười ha hả gật đầu, kéo Chung Sư ôn chuyện.
Tuổi đã 90, dung mạo nhìn như tiều tụy nhưng hành động nhanh nhẹn, bình thản tự nhiên, nói cười vui vẻ, khiến người ta cảm thấy rất thân thiết.
Không sai, ngài chính là đạo hiệu Mễ Tinh, người đã truyền lại Bát bộ Kim Cương công và Trường Thọ công, tác giả cuốn 《 Khí Thể Nguyên Lưu 》 mà hậu thế quen thuộc, Trương Chí Thuận đạo trưởng.
Phương tổng kiếp trước vì kéo dài tính mạng, đã nhiều lần thử luyện tập kim cương công và trường thọ công, đáng tiếc, thân thể không theo kịp, mỗi lần kiên trì được vài ngày tất nhiên bệnh nặng một trận.
Theo lý mà nói, chỉ cần có thể vượt qua, lại bổ túc nguyên khí, mầm bệnh luôn có lúc dần dần biến mất, chỉ tiếc, hắn thực sự không hoàn thành nổi bước cuối cùng kia, cưỡng ép luyện tập ngược lại vô ích.
Nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến sự tôn kính của hắn đối với Trương đạo trưởng, cả cuộc đời của ngài có thể gọi là thuần khiết, cao thượng, thoát tục, đã đóng góp cực lớn cho sự phát triển trở lại của đạo giáo trong thời hiện đại.
"Sư thúc, đây là tên quan môn đệ tử không chịu thua kém kia của ta."
Chung Sư kéo Phương Tinh Hà qua, giới thiệu với đạo trưởng.
Phương Tinh Hà nhịn không được lộ ra vẻ mặt dấu chấm hỏi, khoan đã, ta biến thành quan môn đệ tử từ lúc nào?
Nhưng bây giờ không kịp nghĩ nhiều như vậy.
"Hảo hài tử, hảo hài tử, ta biết ngươi, vừa lên núi đã nghe rất nhiều chuyện rồi."
Đạo trưởng kéo tay Phương Tinh Hà, vỗ nhẹ lên mu bàn tay hắn, bàn tay khô gầy nhưng ấm áp, sinh cơ cũng không suy yếu.
Phương Tinh Hà tự nhiên là ngoan ngoãn, tùy ý đối phương dò xét, cười ngây ngô nói: "Chỉ là danh tiếng nghịch ngợm, không đáng nhắc tới."
Thành Hối sư thúc liếc mắt nhìn qua: "Quan môn đệ tử? Thật sự không định truyền võ nữa à?"
"Không truyền, không truyền!"
Chung Sư ha ha cười vui vẻ, mặt mày hớn hở: "Hiện tại vừa vặn, hiện tại vừa vặn, đạo đã đến rồi!"
"Ai!"
Thành Hối sư thúc thở dài, cũng không biết đang thầm nói về đồ đệ không chịu thua kém nào.
Sau đó, buồn bã nói: "Đã như vậy, bí truyền của Long Môn phái ta cũng cho hắn đi... Ngươi đến không phải là vì chuyện này sao?"
"Hắc hắc, nào có chuyện, ha ha ha ha!"
Nhưng làm Chung Sư sướng rơn...
Phương Tinh Hà ngoan ngoãn hầu hạ các vị đạo trưởng ôn chuyện, dùng xong bữa trưa, được truyền thụ nội công của Long Môn phái, 《 Tẩy tủy Kim kinh 》.
Thứ này không huyền diệu như trong tưởng tượng, nhưng cũng không thể xem thường.
Nó không giống với võ thuật của Tam Phong phái, mà là công phu dùng để Trúc Cơ dưỡng khí của phái nội đan Đạo gia.
Hình dung cụ thể, giống như là thung công cường độ cao hơn một bậc, luyện lâu dài giúp cải thiện thể chất, bách bệnh không sinh, sung mãn khí huyết, kéo dài tuổi thọ.
Luyện được một ngụm nội khí đó có rất nhiều diệu dụng, chỉ có điều là không dùng để đánh nhau được...
Ngạch, đây là bệnh chung của chân công đạo môn, Kim Cương công ngươi có thể nói nó giả không? Cũng không đánh được.
Kỳ thật Phương Tinh Hà đối với nội công đạo môn nhu cầu ngược lại không cao như vậy, dù sao cũng có hack, có thể cộng điểm cho khỏe mạnh, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn.
Tuy nhiên, được truyền thụ bộ công pháp này, có nghĩa là hắn cũng đã nhận được sự tán thành của Long Môn phái.
Trương Chí Thuận đạo trưởng chính là chân truyền đời thứ 21 của Long Môn phái, mà Thành Hối đạo trưởng thì là đời thứ 24, thuộc thế hệ chữ "Thành".
Thân phận này một khi xác định, Phương đạo trưởng liền triệt để trở thành người một nhà của đạo môn, Long Môn phái danh tiếng bên ngoài không nổi bật, nhưng thực tế lại là trụ cột của Toàn Chân giáo, nói chuyện trong nội bộ đạo môn, bất kể là phái Thanh Thành, phái Nga Mi, phái Lao Sơn vân vân các chi nhánh, đều phải công nhận.
Sau khi xác định thân phận này, Chung Sư liền bắt đầu dẫn hắn đi khắp nơi trên núi Võ Đang để "kiếm chác".
Mỗi nơi đi qua, đều giống như gió thu quét lá vàng, thu hoạch đầy mình mà về, ai nấy đều cười to.
Tùng Khê phái có Tùng Khê côn, Huyền Võ phái có Huyền Vũ kiếm, Thần kiếm Môn kỳ lạ nhất, có tam đại kiếm: Thất Tinh thiên cương, Tiên Nhân, Thiên Thần.
Bất quá nếu chỉ bàn về võ thuật, thì thật sự là Thần kiếm Môn hệ thống nhất, cường thịnh nhất.
Chỉ riêng lời tổng luận đã cực kỳ sâu sắc —— Toàn bộ có toàn năng gọi là thần, vạn có vạn năng gọi là diệu, tiên thiên địa chi trước chính là toàn bộ có toàn năng, hậu sinh địa chi sau chính là vạn có vạn năng, có là gốc rễ của năng, năng là kết quả của có, tu chân luyện võ đều dựa vào đây, không thể không biết.
Sau đó trình bày cũng phi thường đặc sắc, đem các đạo lý như "võ thông tại y, quyền nạp tại tự, tam thánh quy nhất" giảng giải mười phần thông thấu.
Kèm theo mười hai luận, là tư tưởng chỉ đạo toàn diện cho việc luyện võ.
Nhưng đến đoạn sau, tiên sư của Thần kiếm Môn là Ngô Cửu tiên sinh lại bác bỏ thái cực quyền, trên điển tịch viết: "Tam Phong đã được Lục Hợp chi khí, lại dùng 13 thế phát huy Lục Hợp chi công, cuối Minh đầu Thanh Vương Chinh Nam bọn người mượn danh Hoàng Lê Châu mà nói dựa vào 13 thế, gọi là thái cực, đã không phải là Võ Đang quyền của Tam Phong nữa. Về sau lại dùng họ mà thành gia..."
Ý là các loại Dương thị thái cực, Trần thị thái cực hiện tại đều là truyền lại đời sau, mà không phải bản tông, ta mới là chính tông.
Phương Tinh Hà không tin hoàn toàn, bất quá Thái Ất Thần kiếm thực sự thú vị, nó lại là một môn kiếm thuật đoản kiếm hiếm thấy, kiếm dài không quá một thước tám tấc, chơi chính là cận chiến.
Phương Tinh Hà không tưởng tượng ra được hoàn cảnh áp dụng của nó, chỉ cảm thấy là sự bổ sung rất tốt cho hệ thống binh khí hiện có của hắn.
Chơi được đoản kiếm, chủy thủ liền không thành vấn đề.
Chủy thủ chơi đẹp, diễn vai đặc công chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Cứ như vậy, hắn vừa học vừa luyện, chẳng bao lâu liền gom hết tinh hoa trên núi Võ Đang vào tay.
Trong thời gian này, Thành Hối sư thúc đã từng khuyên hắn đừng tham thì thâm, nguyên văn là: "Vân Long thật biết hồ nháo! Luyện võ cũng như tu hành, tối kỵ tham và nóng vội, mỗi ngày học một thứ, làm việc không kế hoạch, ngươi theo hắn có thể học ra được cái gì tốt!"
Chung Sư chỉ là vuốt vuốt râu ria, cười không nói.
Đến ngày thứ hai, Phương Tinh Hà luyện một bộ Huyền Vũ quyền chỉ dùng một ngày thời gian đã cơ bản tinh thông, tại chỗ liền khiến Thành Hối sư thúc á khẩu.
Chung Sư liếc mắt nhìn ông ta, dùng một lỗ mũi nhẹ nhàng hừ một tiếng: "Hửm?"
Sư thúc che mặt bỏ đi.
Tết Âm lịch năm 2000, trong một mảnh an tường dần dần đến.
Kỳ thật ban đầu cũng không an tường lắm, đám hùng hài tử thường xuyên quấn lấy Phương Tinh Hà hỏi đông hỏi tây, mỗi đứa bị vật qua mấy vòng, đá cho mấy cái, mới dần dần an tĩnh lại.
Giao thừa năm nay là ngày mùng 4 tháng 2, Phương Tinh Hà cùng Đa Dư ở lại trên núi ăn tết.
Mọi người ngồi quây quần, trò chuyện về thời điểm này năm ngoái, không khỏi bùi ngùi.
Ai cũng không ngờ tới, tiểu sư đệ chỉ là người bình thường năm ngoái, chỉ dùng thời gian ngắn ngủi một năm, đã tạo dựng được thanh danh lớn như vậy.
Sư phụ rót một chén rượu gạo, nâng chén với Phương Tinh Hà: "Sư đệ, chúc ngươi tiền đồ như gấm, lại sáng tạo huy hoàng."
Đây không phải là lời chúc thông thường của Đạo gia, bất quá Đạo gia mà, cái gì thực dụng dùng cái đó, cái gì hợp tình hình dùng cái đó, cũng bình thường.
Phương Tinh Hà cười tủm tỉm cạn ly, sau đó đem quà đã chuẩn bị sẵn cho mọi người, từng cái dâng lên.
Nguyên bộ văn phòng tứ bảo, nhã nhặn vô cùng.
Mọi người vui vẻ hòa thuận vừa trò chuyện vừa xem tiết mục cuối năm, khi chương trình qua được một nửa, fan hâm mộ của Phương Tinh Hà đột nhiên tụt dốc không phanh —— "vua giả ngầu" họ Tạ lên sân khấu.
Nói thật, là một Gen Z, kiếp trước Phương Tinh Hà cũng chưa từng xem qua cảnh này, cũng không thể lý giải tại sao Tạ Đình Phong năm đó lại hot như vậy.
Bây giờ, hắn đã hiểu.
Dưới sự bảo vệ của mọi người, "vua giả ngầu" họ Tạ buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo sơ mi trắng cổ rộng, mặc tây trang giày da, dẫn theo Đổng Tiệp trang điểm như tân nương lên sân khấu, hát vang ca khúc 《 Kiếp này cùng làm bạn 》.
Công chúa thuần khiết xinh đẹp đời đầu cười duyên dáng, Tạ Đình Phong với nhan sắc tự mang cảm giác kiêu ngạo lại mỉm cười ôn nhu, nắm tay nàng chậm rãi dạo bước trên sân khấu, một màn này, gần như đã thuyết minh sự lãng mạn đến cực hạn chưa từng có.
Giọng hát của hắn có một loại nhấn nhá đặc trưng của tiếng Quảng phổ thông, ví dụ như "nhất trát nhãn" (một cái nháy mắt) hát thành "nhất xun gian" nhưng không những không khó nghe, ngược lại còn tăng thêm cảm giác ghi nhớ cực lớn.
Phân tích kỹ năng ca hát của hắn lúc này đã là thừa thãi, không cần thiết, vẻn vẹn màn ra mắt này, ca khúc được chọn này, thiết kế lần này, đã là kinh điển đủ để ghi vào sử sách.
Phương Tinh Hà quá hiểu cơ chế kích hoạt tình cảm là gì, chỉ trong chốc lát, thủ lĩnh thủy quân đã đoán được, chắc chắn sẽ có vô số tiểu nữ hài triệt để chìm đắm trong bong bóng ngọt ngào này.
Ca khúc bình thường, là kích hoạt tình cảm yếu ớt.
《 Kiếp này cùng làm bạn 》 cùng sân khấu hôn lễ, thì là trường hợp đặc biệt trong những trường hợp đặc biệt, lần đầu tiên mở ra dòng chảy xung kích cực hạn.
Lớp kính lọc nam thần mà thế hệ nữ hài này dành cho Tạ Đình Phong, nhất định sẽ tiếp tục đến rất lâu về sau.
Quả nhiên, khi bài hát kia hát đến một nửa, fan qua đường của Phương Tinh Hà đã bị chém mất hơn ba thành, thậm chí fan cuồng nhiệt cũng đang chậm rãi rơi rụng.
Mở bảng ra, xem kỹ số liệu, đỉnh lưu đời đầu hơi nhíu mày.
【 Giao diện thuộc tính 】 Thuộc tính ngoại hình: Giá trị nhan sắc 99, Dáng người 79(triển khai) Thuộc tính thể chất: Lực lượng 79, Tốc độ 80, Sức chịu đựng 89, Linh mẫn 80, Mềm dẻo 89 Thuộc tính ẩn tàng: Cân đối 96, Cảm giác 79, Khôi phục 89, Miễn dịch 89, Khỏe mạnh 89 Thuộc tính nghệ thuật: Sáng tác 82(triển khai) Biểu diễn 84(triển khai) Đạo diễn 81(triển khai)
【 Bảng kỹ năng 】 Võ thuật loại lớn: 22 môn, 10 môn 89 điểm, còn lại sơ lược.
Phương pháp huấn luyện diễn viên phái Grotowski: 85
【 Bảng tinh quang 】 【 Số lượng fan hâm mộ: 1580w 】 Cấp 1 fan qua đường: 1350w → 1000w Cấp 2 trung kiên: 182w → 128w Cấp 3 tử trung: 35w → 29w Cấp 4 cuồng nhiệt: 42158 → 40005 Cấp 5 tín niệm: 68 → 68 【 Giá trị tinh quang: 850w 】 【 Giá trị tinh diệu: 0 】
Sau một tháng yên tĩnh, giá trị tinh quang từ tăng vọt đến tăng chậm, cuối cùng lại đến mức không tăng nữa, Phương Tinh Hà không chỉ tăng đầy điểm miễn dịch, mà còn tăng điểm mềm dẻo lên 89 điểm.
Khoảng từ 10 ngày trước bắt đầu, bất kể là tinh quang, hay là số lượng fan hâm mộ, tất cả đều trở về trạng thái bình thường, tiến vào một giai đoạn bình ổn.
Mỗi ngày vẫn còn tăng, chỉ là tăng không nhiều, lẻ tẻ.
Cho đến hôm nay, bỗng nhiên bị Tạ Đình Phong chém cho một đao.
Tổn thất lớn nhất hiển nhiên là fan tử trung và cuồng nhiệt, tròn 62000 người, đủ để khiến Phương Tinh Hà cũng cảm thấy thịt đau.
Fan cuồng nhiệt xưa nay không phải là vĩnh hằng, thậm chí, fan tín niệm cũng không vĩnh hằng.
Sự cuồng nhiệt bản thân nó có thể bị thời gian làm nguội đi, cùng với sự tăng trưởng tuổi tác, sự trưởng thành tâm lý của fan hâm mộ, nhiệt tình tất nhiên sẽ biến đổi.
Nhưng, tình huống biến đổi nhanh chóng trong thời gian ngắn lại không thường gặp, bình thường chỉ xuất hiện trong các sự kiện sụp đổ hình tượng nghiêm trọng.
Như loại tình huống bị một bài hát hút đi này, có nghĩa là các nàng đã triệt để thay lòng đổi dạ, gần như cực kỳ khó khôi phục lại.
Thiệt hại lớn, Phương Tinh Hà nghĩ thầm.
Hắn ngược lại không có bao nhiêu phiền não, càng không đến mức phẫn nộ.
Chúng ta có thể dùng tác phẩm chinh phục fan hâm mộ, thì phải cho phép người khác cũng dùng tác phẩm chinh phục fan hâm mộ.
Sân khấu 《 Kiếp này cùng làm bạn 》 đặt ở ba mươi năm sau thì bình thường, nhưng tại thời điểm hiện tại, nó chính là đỉnh cao, chính là đẹp mắt.
Hơn nữa Phương Tinh Hà biết mình thua thiệt ở đâu —— kích hoạt tình cảm quá yếu là một mặt, tư liệu để ảo tưởng không phù hợp là một mặt khác, cuối cùng, chính là giá trị nhan sắc bị suy yếu qua ống kính.
Trong TV hiện nay, Phương Tinh Hà chỉ có cốt tướng ưu việt hơn "vua giả ngầu" họ Tạ một chút, làn da tốt hơn một chút, về tổng thể căn bản nhìn không ra chênh lệch quá lớn.
Kỳ thật dù là ở đời sau, ống kính vẫn không thể hiện ra được vẻ đẹp đỉnh cấp.
Trong hiện thực những ai từng gặp qua Phì Tiên và Cúc tỷ đều biết, chênh lệch giữa hai người trên thực tế là 98 so với 88, ở giữa cách cả một khoảng lớn, thế nhưng thông qua ống kính nhìn các nàng, thậm chí có không ít người cho rằng Cúc tỷ đẹp hơn Phì Tiên —— bởi vì khí chất và thần thái đặc biệt cộng điểm.
Đây chính là sự suy yếu qua ống kính, Phương Tinh Hà là bên bị suy yếu, tác phẩm lại là văn tự, quá không trực quan, cho nên tại trận liền bị "vua giả ngầu" họ Tạ chém một đao hung ác.
Hắn thậm chí có thể khẳng định, đây chỉ là bắt đầu.
Theo việc video hiện trường không ngừng được lan truyền, cũng bị không ngừng nhai lại, sẽ có càng ngày càng nhiều thiếu nữ đắm chìm trong bong bóng mộng ảo do Tạ Đình Phong dùng nhan sắc thịnh thế thổi phồng lên.
Tình huống rơi fan, sẽ không lắng xuống, mà sẽ chỉ tăng lên.
Mà cái này, vừa vặn là thời khắc hiếm hoi hắn bất lực.
Người ta bằng bản lĩnh thật sự thắng, cần phải nhận thì phải nhận, Phương Tinh Hà sẽ không vì loại chuyện này mà vô năng cuồng nộ, như vậy quá mất giá.
Nhưng mà, hắn cũng không có ý định cứ như vậy nhìn xem, không làm gì cả.
Chịu phục chỉ là phục trận này, cần phải chiến vẫn là phải chiến.
Việc tranh đoạt fan hâm mộ là một cuộc chiến tranh kéo dài, trên chiến trường, ta hủy diệt ngươi, có liên quan gì tới ngươi?
Hắn lập tức vung bút viết một bài viết, tiêu đề cực kỳ ngông cuồng, cực kỳ Phương Tinh Hà.
《 Ngoại trừ ta ra thì là người đẹp trai thứ hai thế giới, Tạ Đình Phong quá đỉnh! 》 Không sai, Phương ca của các ngươi a, chuẩn bị mang đến cho tất cả mọi người cường độ cao nhất.
* * * * * * Không có hồi phục, nén nước mắt mà viết.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận