Làm Ruộng, Dưỡng Trư, Đại Đạo Trường Sinh

Chương 62: Yêu thú cũng là biết lươn lẹo

Chương 62: Yêu thú cũng biết lươn lẹo
Linh Dược Phong phát sinh biến hóa. Tựa hồ lớn hơn. Cao hơn, cũng trở nên tráng kiện hơn. Khụ khụ khụ, chính là Linh Dược Phong ngọn núi này cao lớn hơn rất nhiều, phạm vi cũng được mở rộng, loại biến hóa này rất đột ngột, đột nhiên cao lên, độ cao này dù so ra kém chủ phong Bạch Vân Sơn, nhưng so với Bạch Hạc Sơn cũng không kém chút nào. Ngọn núi cao lớn lên, chuyện này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, Hứa Quân Bạch híp mắt lại, cảm thụ được sự tăng lên của bản thân, Sơn Hải chi niệm triệt để vững chắc cả tòa Linh Dược Phong, Linh Dược Phong tấn thăng, Sơn Hải chi niệm cũng tăng lên theo, cả hai, hỗ trợ lẫn nhau.
Sơn Hải chi niệm tăng lên, Hứa Quân Bạch càng khống chế Linh Dược Phong càng thêm cường hãn, chỉ cần hắn muốn, có thể men theo mà đi, tùy thời đều có thể, những ngọn núi xung quanh cũng có thể đặt vào bên trong Sơn Hải của hắn, trở thành một bộ phận của Sơn Hải chi niệm của hắn. Sau khi khống chế tất cả ngọn núi, Sơn Hải chi niệm của Hứa Quân Bạch sẽ trở nên vô cùng cường đại, bước này, lúc đầu cần rất nhiều thời gian để dung hợp, để kéo dài, Huyền Hoàng khí giáng lâm, Linh Dược Phong thôn phệ phần lớn Huyền Hoàng khí, cả ngọn núi tản ra khí tức Huyền Hoàng nặng nề, độ phù hợp giữa khí tức Huyền Hoàng và ngọn núi còn cao hơn Hứa Quân Bạch.
Trong sơn phong, Huyền Hoàng khí ngưng tụ thành một đoàn, đoàn Huyền Hoàng khí kia không ngừng áp súc, không ngừng thôn phệ linh mạch chi khí, hấp thu linh mạch chi khí, địa mạch chi khí, còn có đại địa chi lực, dung hợp làm một thể, rèn đúc chân chính Huyền Hoàng. Đương nhiên, quá trình này dài đằng đẵng, dài dằng dặc đến mức ngươi không cách nào dự tính.
“Huyền Hoàng khí? Một khi Linh Dược Phong thai nghén thành công, sẽ…” Không cách nào tưởng tượng được đến lúc đó Linh Dược Phong sẽ trở nên kinh khủng đến mức nào.
Lại nhìn linh dược bên trên Linh Dược Phong, tất cả linh dược đều được tăng cường, tuổi thọ tăng lên rất nhiều, Huyền Hoàng khí gia trì cho chúng quá nhiều, ít nhất đều tăng lên mấy chục năm, có những cây tăng lên mấy trăm năm, Bồ Đề ở gần nhất, hấp thu Huyền Hoàng khí nhiều nhất, tuổi thọ gia tăng cũng nhiều nhất. Vượt qua hơn ngàn năm, nó trưởng thành vẫn là như thế, không chút hoang mang.
Toàn bộ Linh Dược Phong hoàn toàn biến dạng. Hoàn toàn biến thành bộ dáng mà Hứa Quân Bạch không quen biết, ngọn núi biến lớn, Linh Điền trước đó cũng bị thu nhỏ lại. Có thêm không ít địa phương, Linh Dược Phong cần khai khẩn lại.
Hứa Quân Bạch lộ ra nụ cười hài lòng, Sơn Hải chi niệm trở nên càng thêm cường đại, chỗ tốt đối với hắn cũng càng nhiều. Các phương diện đều gia tăng, mà Thương Đồ sư muội không nhanh như vậy tỉnh lại, đợi đến sau khi nàng tỉnh lại, tốc độ tu luyện của nàng sẽ tăng lên rất khủng bố, thể chất đặc thù Huyền Hoàng Thể, Hứa Quân Bạch có chút hâm mộ nàng, thể chất đặc thù, tuyệt đối là thiên tài, chỉ sợ đến lúc đó, nàng chính là thiên tài mạnh nhất của Bạch Vân phái, không có ai thứ hai.
“Huyền Hoàng Thể, thể chất đặc thù khiến cho người ta mê muội, trách không được nhiều tông môn như vậy đều muốn có một bộ thể chất đặc thù.” “Một khi bị những lão quái vật kia đoạt xá, chẳng phải là?” Thể chất đặc thù rất khó sống lâu được, mà lại, trước khi thức tỉnh, biểu hiện của bọn hắn không khác gì người bình thường, khó mà phát hiện, nếu không kiểm tra nội bộ đan điền thì khó mà phát hiện. Điều này cũng dẫn đến rất nhiều thể chất đặc thù còn chưa bắt đầu thức tỉnh, liền chết. Tỉ như Thương Đồ sư muội, nếu không phải đụng phải Hứa Quân Bạch, đã sớm chết rồi.
Hứa Quân Bạch cảm thán hai câu, đi ra trận pháp. Nhìn lướt qua tam đại yêu, phân phó bọn chúng đi làm việc, an bài nhiệm vụ. Thanh Ngưu có nhiệm vụ gian khổ, khai khẩn Linh Điền linh địa được thêm ra, những nơi bảo bối kia đều phải trồng linh dược, không được để bất kỳ chỗ nào trống không. Thiên Nguyên Ong cũng bắt đầu công tác của mình, mỗi một đại yêu đều có công tác của mình phải làm, sẽ không để cho bọn chúng nhàn rỗi. Một khi nhàn rỗi, sẽ xảy ra chuyện.
Đại Trư Công nhìn xem những chỗ được thêm ra, muốn khóc. “Chuồng dưỡng Trư lại phải làm lớn ra, đến lúc đó, ngươi cần cố gắng nhiều hơn.” Hứa Quân Bạch vừa dứt lời, Đại Trư Công lắc đầu cự tuyệt. “Chủ nhân, có thể hay không để cho ta nghỉ ngơi một chút?” Với cường độ làm việc cao như vậy, nó cũng chịu không được. Mỗi ngày đối mặt với một đám Trư mẫu kia, cuộc sống đó mặc dù rất tốt, thế nhưng mà, thật rất mệt mỏi. Tiêu hao đại lượng nguyên khí không nói, cũng không phải mỗi lần đều có thể mang thai. Tỷ lệ rất thấp, đặc biệt là sau khi nó Ngưng Đan, tỷ lệ mang thai còn thấp hơn, điều này đồng nghĩa với việc nó cần phải cố gắng hơn nữa. Mới gia tăng quy mô bao lâu, chủ nhân lại phải gia tăng, đây chẳng phải rõ ràng muốn mệt chết nó sao?
Trư, cũng có Trư quyền, nó muốn phản kháng. Nó là Trư, cũng không phải trâu ngựa. “Ngươi có biết ta vất vả thế nào không, mỗi lần đều phải cày cấy, ta……” Muốn khóc, Đại Trư Công cố gắng nặn ra một chút nước mắt. Không nhiều, chỉ hai giọt mà thôi.
Hứa Quân Bạch nhìn hình dạng của nó, tức giận nói: “Đừng nói nhảm, nhanh lên.” Sau đó, ném cho nó hai bình đan dược. Đại Trư Công xem xét, lập tức thu lại, nghĩa chính ngôn từ nói: “Làm việc cho chủ nhân, đó là vinh hạnh của ta, chủ nhân ngươi yên tâm, ta cam đoan sẽ khiến ngươi hài lòng.”
Hứa Quân Bạch mặt xạm lại: “Không phải để cho ta hài lòng, mà là để cho bọn chúng hài lòng.” Hứa Quân Bạch chỉ vào đám Trư mẫu đang gào khóc đòi ăn kia. Bọn chúng đều cần Đại Trư Công thoải mái, cũng không thể đủ…… “Được, chủ nhân, ta đi làm việc đây.” Trong chuồng dưỡng Trư, diễn ra chuyện xấu hổ.
Hứa Quân Bạch không khỏi cười thành tiếng, con đại Trư này thật đúng là không có chuyện gì có lợi nó sẽ không làm, không còn là Đại Trư Công cần cù chăm chỉ như trước kia, giờ đã biết cò kè mặc cả. “Hay là Mộng Điệp ngươi tốt nhất, xưa nay sẽ không cò kè mặc cả với ta.” Mộng Điệp kiêu ngạo ngẩng đầu: “Đó là tự nhiên, làm việc cho chủ nhân, đó là vinh hạnh của ta.” Hứa Quân Bạch lấy ra đan dược, im lặng nói: “Cũng đừng nói cho thú khác biết đấy.” Mộng Điệp cấp tốc thu lại, cười tươi: “Tạ ơn chủ nhân.”
Hành động này, những đại yêu khác đều nhìn thấy. Thật sự là bọn chúng không hề che giấu, quang minh chính đại cho nó, sủng ái Mộng Điệp quá tốt, khiến người ta hâm mộ. Ba cái đại yêu nhìn chằm chằm, Bằng Đề rất hâm mộ. Đại Trư Công bĩu môi: “Quả nhiên, trong lòng chủ nhân, ta vẫn không bằng Mộng Điệp.”
Ủy khuất chắc chắn là ủy khuất, bất quá, so với ba cái đại yêu, địa vị của nó vẫn còn rất cao. Nghĩ như vậy, Đại Trư Công tâm tình thoải mái. Giữa yêu thú với nhau, cũng có so sánh. Không có so sánh, liền không có tổn thương. Thanh Ngưu liếc nhìn vị trí của Bạch Lang và Thiên Nguyên Ong, thấp giọng nói: “Không sánh bằng Mộng Điệp và đám Trư kia, chẳng lẽ lão tử còn không sánh bằng các ngươi sao?” “Lão Ngưu ta muốn làm con Ngưu trung thành nhất với chủ nhân, về sau, chủ nhân chính là trời của ta.” Nó, cũng không ngốc. Địa vị là do mình tranh thủ, mà không phải do người khác bố thí. Muốn có địa vị, thì phải bỏ ra thành ý.
“Hả?” “Sao lại có một cái bình thuốc ở đây?” “A, trong bình thuốc toàn là đan dược.”
Thanh Ngưu trong lúc cày đất phát hiện bảo bối, vội vàng thu lại, lại là bình thuốc mới, lại là đan dược mới. Giờ khắc này, Thanh Ngưu ngẩng đầu, nhìn về hướng vị trí chủ nhân. Hứa Quân Bạch gật đầu với nó, bờ môi mấp máy. Thanh Ngưu lập tức cuồng hỉ, nó hiểu được ý tứ của chủ nhân. Tiếp tục duy trì, ta xem trọng ngươi. Chỉ mấy chữ, cả thân hình Thanh Ngưu cũng không nhịn được kích động. Lão Ngưu cố gắng không uổng phí, chủ nhân, vẫn luôn để ý đến ta. “Chủ nhân, về sau, ngươi là tất cả của lão Ngưu.” Nó lần nữa tỏ vẻ trung tâm, lần này, nó thật lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận