Làm Ruộng, Dưỡng Trư, Đại Đạo Trường Sinh

Chương 136: Khóa yêu chi địa, chín tầng bảo tháp

Chương 136: Khóa yêu chi địa, chín tầng bảo tháp Bạch Hạc Sơn. Chương Nhất Đao đứng trước đại điện, chắp tay nói: "Chương Nhất Đao bái kiến sư thúc." Đợi một hồi, không có động tĩnh. Chương Nhất Đao ba người đứng ở cửa, có chút xấu hổ, một hồi lâu sau, đại môn mở ra, Chương Nhất Đao cười phá vỡ sự lúng túng: "Sư đệ, sư tỷ, cùng ta đi vào đi." Hứa Quân Bạch hai người đi theo vào, đây là lần đầu tiên Hứa Quân Bạch tới Bạch Hạc Sơn, một mực sống ở Linh Dược Phong, Bạch Ngô Sơn còn ít đi, lại càng không nói đến những ngọn núi khác, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn sẽ không dễ dàng rời khỏi Linh Dược Phong. Mỗi một ngọn núi đều có điểm đặc biệt, cũng có một vài ngoan nhân, giảm bớt chạm mặt với họ, liền có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức. Hứa Quân Bạch am hiểu sâu đạo lý sống cẩu thả, thế nhưng là minh bạch đạo lý này, đó chính là không giao du với ai, có thể giảm bớt ít nhất một nửa phiền phức, cũng chính vì vậy, hắn có thể sống ở Linh Dược Phong đến bây giờ. Gặp người liền gọi sư huynh, tán thưởng sư huynh, khích lệ sư tỷ, cứ như vậy, lại giảm bớt một bộ phận phiền phức, thêm vào EQ của hắn cao, còn có chút tôn kính những sư huynh này, để các sư huynh sư tỷ không có cơ hội ra tay, tục ngữ nói, đưa tay không đánh người mặt tươi cười, Hứa Quân Bạch làm được những điều mà rất nhiều sư đệ không thể làm, tự nhiên có thể khiến các sư huynh sư tỷ yêu thích. Đại điện Bạch Hạc Sơn không giống với đại điện Bạch Ngô Sơn, tương đối đơn giản, tượng thờ cũng khác biệt, đều là tượng bạch hạc, các loại bạch hạc bày ra các loại động tác, trên xà nhà, trên nóc nhà, trên Bạch Hạc Sơn cũng có rất nhiều bạch hạc, những bạch hạc này đều là đặc hữu của Bạch Hạc Sơn, chính là biểu tượng của Bạch Hạc Sơn, thân phận rất cao nha. Truyền thuyết có một sư huynh vụng trộm giết một con bạch hạc, nướng ăn, bị phát hiện sau đó, sư huynh trực tiếp bị phế trừ tu vi, trục xuất tông môn, từ đó về sau, rốt cuộc không ai dám động vào bạch hạc Bạch Hạc Sơn, những bạch hạc này đều là sủng vật của sơn chủ Bạch Hạc Sơn, cũng là thứ nàng thích nhất. "Đệ tử không làm nhục sứ mệnh, đem Hứa sư đệ mang đến, sư thúc." Chương Nhất Đao thấy được thân ảnh trước mặt, lập tức xoay người chắp tay hành lễ. Hứa Quân Bạch và Giải Thải Dung vội vàng xoay người hành lễ: "Đệ tử Hứa Quân Bạch (Giải Thải Dung) bái kiến sư thúc." Chu Khinh Ngữ đã sớm biết Giải Thải Dung cùng đi theo tới, từ lúc bọn hắn tiến vào Bạch Hạc Sơn, Chu Khinh Ngữ liền biết, đôi mắt nàng buông xuống, đầu tiên là nhìn lướt qua Giải Thải Dung, người quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc, gật gật đầu. "Thải Dung a, đã lâu không gặp, chúc mừng ngươi Ngưng Đan thành công." "Đa tạ sư thúc." "Không cần câu nệ, ở chỗ ta, ngươi coi như ở trong nhà mình là được." "Vâng." Giải Thải Dung hơi buông lỏng, hoặc là nói, nàng vốn quen thuộc với Chu Khinh Ngữ, cũng sẽ không câu nệ như Hứa Quân Bạch và Chương Nhất Đao. Ánh mắt Chu Khinh Ngữ rơi vào người Hứa Quân Bạch, nghe nói qua rất nhiều lần, cũng bị trận pháp Linh Dược Phong hãm hại qua, thật ra mà nói, nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Quân Bạch. "Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhỉ? Hứa Quân Bạch." Hứa Quân Bạch trả lời: "Khởi bẩm sư thúc, đệ tử đã gặp sư thúc rất nhiều lần." "xác thực cũng đúng là vậy, thời gian trước, ta đã từng bị trận pháp của ngươi khốn trụ, có thể nói là thê thảm." Trong lời nói, không có bất kỳ thái độ gì. Nhưng lại có một chút oán trách, cũng có một chút khó chịu. Trong lòng Hứa Quân Bạch giật mình, sư thúc sẽ không phải là muốn lôi chuyện cũ ra đấy chứ? Nếu vậy, coi như phiền toái. Quả nhiên, lần này khẳng định không có chuyện tốt, hắn vẫn không biểu hiện ra ngoài, trong lòng tính toán phải làm thế nào để xoa dịu quan hệ, để phòng vạn nhất. "Đệ tử sợ hãi, đệ tử lúc đó không biết sư thúc đích thân tới, cho nên..." Chu Khinh Ngữ cũng sẽ không mắc lừa, loại lời này, lừa người khác thì được, lừa nàng thì không thể. Liếc mắt nhìn chằm chằm Hứa Quân Bạch, không chấp nhất vào chuyện kia, ánh mắt này, xem như đã nhớ kỹ hắn. Hứa Quân Bạch trong lòng bất đắc dĩ cười khổ, quả nhiên, vẫn bị người để ý tới. Vị sư thúc này cũng không tốt trêu chọc, Hứa Quân Bạch lên núi nhiều năm như vậy, hay là biết uy danh của nàng. h·u·n·g hãn lên, ngay cả chưởng môn đều đánh người, hắn một đệ tử nhỏ nhoi, vài phút bị đánh. Thêm vào việc sư huynh Tống Chân La rất sợ vị sư thúc này, Hứa Quân Bạch ít nhiều nghe nói qua một ít sự tích của nàng, cũng biết vị sư thúc này đã làm rất nhiều chuyện, rất nhiều chuyện đều do sư huynh Tống Chân La thêm mắm dặm muối, có thể...... đại bộ phận đều là thật. "Không cần khẩn trương, lần này tìm ngươi không phải vì chuyện kia, cái thằng nhóc Chương Nhất Đao kia nói cho ngươi rồi chứ, lần này tìm ngươi đến, chủ yếu là muốn để ngươi hỗ trợ tu bổ trận pháp khóa yêu chi địa, lần trước khóa yêu chi địa xảy ra chuyện, khiến trận pháp xuất hiện hư hao, trong khoảng thời gian này ta một mực trấn áp, khóa yêu chi địa mới không xảy ra việc gì." "Sốt ruột tìm ngươi cũng rất đơn giản, hy vọng ngươi nhanh chóng tu bổ lại trận pháp, sau đó..." Hứa Quân Bạch nghe vậy, tu bổ trận pháp thì rất đơn giản. Chỉ là, trong Bạch Vân phái cũng có trận pháp sư khác, không cần thiết phải tìm hắn. Những người khác cũng không kém. Chu Khinh Ngữ nhìn ra tâm tư của Hứa Quân Bạch, giải thích nói: "Trận pháp Khóa Yêu Chi Địa rất cao cấp, cũng rất thâm ảo, chính là do tổ sư phái ta bố trí, những trận pháp sư kia trong tông môn thiên phú không đủ, không thể tu bổ, cho nên..." Dưới tình thế cấp bách, tìm ngươi hỗ trợ, cũng coi như là thử mọi cách khi tuyệt vọng. Hứa Quân Bạch chắp tay nói: "Đệ tử hết sức nỗ lực." Chu Khinh Ngữ cười vỗ tay: "Rất tốt, ta hy vọng ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này, phần thưởng, ta không muốn nói nhiều, đến lúc đó, đưa ngươi một món lễ lớn." Tìm người giúp đỡ, chắc chắn phải trả thù lao, đạo lý này, Chu Khinh Ngữ chắc hẳn biết. Ít nhất, như vậy có thể để người ta thật lòng giúp đỡ, khóa yêu chi địa liên quan đến tương lai Bạch Vân phái, không thể qua loa, cũng không thể chủ quan. "Đệ tử tận lực hoàn thành nhiệm vụ của sư thúc." Hứa Quân Bạch không dám đánh cược, chỉ có thể cố gắng hết sức, nội tâm bắt đầu ghi nhớ đại lễ của sư thúc Chu, phần thưởng được Chu sư thúc khen là đại lễ, thật không đơn giản. "Rất tốt, đi thôi, đi theo ta." Sư thúc Chu Khinh Ngữ dẫn đường phía trước, ba người theo ở phía sau. Đi vòng vo, xuyên qua rất nhiều trận pháp, đi tới khóa yêu chi địa. Khóa yêu chi địa xung quanh, không có chút sinh cơ nào. Tựa như tử địa, đại địa bị yêu khí tàn phá bừa bãi, những dấu vết còn sót lại, khiến ba người kinh hồn táng đảm. Cái kia cỗ dư uy của đại yêu còn ở đó, trấn nhiếp linh hồn. "Đây chính là một trong những cấm địa của tông môn, Khóa Yêu Chi Địa." "Phía dưới trấn áp những đại yêu bị Bạch Vân phái đuổi bắt mấy ngàn năm nay, toàn bộ đều trấn áp ở bên dưới, có con đã chết từ lâu, có con, còn sống." "Bên trong giam giữ rất nhiều đại yêu và một ít tà tu Ma tu, những tồn tại tà ác này, không thể dùng thủ đoạn thông thường mà g·iết c·hết, chỉ có thể trấn áp, từng chút một mài c·hết chúng." Có một vài đại yêu và Ma Tu rất khó g·iết, chúng tu luyện một số bí pháp hoặc thần thông, không thể triệt để g·iết. Chỉ có thể phong ấn rồi mang về khóa yêu chi địa, tiến hành trấn áp và ma diệt, mấy ngàn năm nay, ma diệt không ít đại yêu. Phía trên Khóa Yêu Chi Địa, có một tòa chín tầng bảo tháp đứng vững, trên bảo tháp, tản mát ra quang mang tà tính. Trên bảo tháp, có rất nhiều xiềng xích nối với mặt đất, tổng cộng chín xiềng xích màu đen tráng kiện, phía trên phủ đầy vết rỉ, phía trên đại địa, có vô số trận pháp dung hợp, tạo thành một đại trận, trấn áp cả tòa bảo tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận