Hướng Về Tương Lai Nữ Ma Đầu Huy Kiếm

Chương 198: Tranh đoạt cháu rể chiến đấu?

**Chương 198: Tranh giành cháu rể?**
Nàng hơi sững người, chợt rất nhanh phản ứng lại.
Yến gia gia tuổi đã cao, tự mình chủ động Cảm Khí là tuyệt đối không thể, nồng độ linh khí thiên địa bây giờ không ủng hộ hắn tự chủ Cảm Khí... Dùng thiên tài địa bảo tẩy tủy phạt gân, thay đổi căn cốt tư chất cũng không khả thi, tính cách Yến gia gia nàng hiểu rõ, tình nguyện bồi dưỡng thêm một người trẻ tuổi, cũng sẽ không cho phép đem kỳ trân lãng phí trên người mình.
Cho nên sau khi loại bỏ tất cả đáp án, còn lại dù không thể, cũng là chân tướng?
Là bởi vì Đoạn Hoài Ca tới, cho nên Yến gia gia mới Cảm Khí thành công?
Hắn làm sao làm được!
Ánh mắt Tần Sương Hàng sáng quắc nhìn Đoạn Hoài Ca, trong ánh mắt dường như cất giấu rất nhiều thứ, có kinh hỉ, có hiếu kỳ, cũng có không hiểu...
"Ngươi làm thế nào?"
Đoạn Hoài Ca: "?"
Sao ta cảm giác Tần Vương lập tức đoán được ta giúp lão gia tử Cảm Khí thành công? À cũng đúng, dù sao cũng là Tần Nhị Thế, chỉ cần so sánh một chút là có thể phát hiện ra vấn đề.
Thấy Tần Sương Hàng không hề hoài nghi, Đoạn Hoài Ca cũng không định tiếp tục nước đục thả câu, gật đầu nói: "Dùng một chút thủ pháp."
"Cảm tạ." Tần Sương Hàng ngắm nhìn Đoạn Hoài Ca thật lâu, cuối cùng nở nụ cười, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng phảng phất băng tuyết tan, khiến người ta có cảm giác hai mắt tỏa sáng.
"Cảm ơn ta?" Đoạn Hoài Ca vẻ mặt cổ quái... Bình thường hẳn là Yến Thu Tịch đến cảm ơn ta mới đúng chứ?
"Đúng, cám ơn ngươi giúp Yến gia gia Cảm Khí." Tần Sương Hàng khẽ nói: "Mặc kệ quan hệ giữa ta và Yến Thu Tịch thế nào, ít nhất Yến gia gia vẫn luôn rất thương ta."
"Cám ơn ngươi, để chúng ta có thể ở bên cạnh hắn thêm một thời gian."
Chính là bởi vì Tần Sương Hàng từng có kinh nghiệm đưa tiễn Yến lão gia tử, cho nên mới kinh hỉ khi Đoạn Hoài Ca giúp lão gia tử Cảm Khí.
Đoạn Hoài Ca thấy bộ dạng này của nữ hài, không khỏi thở dài, cười khổ nói: "Sương Hàng à... Biểu tình này của ngươi khó tránh khỏi có chút quá phạm quy..."
"Đi thôi... Đến nhà ngươi."
Tần Sương Hàng chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi, Đoạn Hoài Ca nắm tay nhỏ của nữ hài, yếu ớt nói: "Hiếm thấy trông thấy ngươi cười, đã như vậy thì dứt khoát làm cho ngươi cười vui vẻ hơn một chút."
"Ta đi giúp Tần gia gia cũng Cảm Khí thử xem..."
Tần Sương Hàng ngẩn người, bỗng nhiên nắm ống tay áo Đoạn Hoài Ca: "Làm như vậy có ảnh hưởng đến ngươi không?"
"Ảnh hưởng? Nói thật thì vẫn có một chút... Đại khái chính là thân thể sẽ có chút hư, tối ngủ tay chân sẽ có chút lạnh, cần người ấm áp tay loại kia." Đoạn Hoài Ca thuận miệng đùa giỡn kiếm tiên tiểu tỷ tỷ một câu, nói tiếp:
"Được rồi, đi nhanh đi, đừng nói là không có bất kỳ cái giá lớn nào, coi như có đánh đổi thật lớn, cho Sương Hàng gia gia ngươi Cảm Khí ta cũng chấp nhận."
"Chúng ta qua nhanh đi, nói không chừng ta còn có thể chạy về ăn chực."
Trong phòng trà Yến lão gia tử, Yến gia Nhị thúc bưng ly trà mà Yến lão gia tử vừa pha, nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói: "Cha... Khâu chân nhân bên kia ta đã đuổi đi..."
"Hắn không nói gì thêm à?"
"Ngược lại là không nói quá nhiều..." Yến Nhị thúc suy nghĩ rồi nói: "Bất quá hắn dường như rất quan tâm tiểu Đoạn bạn trai Thu Thu, nói bóng nói gió hỏi vài câu."
Ân?
Yến lão gia tử vốn dĩ không để ý tới, thần sắc lập tức chấn động, ánh mắt sắc bén nói: "Hắn hỏi tiểu Đoạn cái gì?"
Yến Nhị thúc thuật lại hoàn toàn cuộc đối thoại giữa hai người, tiếp đó thăm dò hỏi: "Cha, chuyện ngài Cảm Khí... Có phải hay không cùng..."
"Đừng mù quáng nghe ngóng." Yến lão gia tử nghiêm mặt nói: "Thủy ở đây quá sâu, nước của ngươi không đủ, không cầm nổi sóng to gió lớn này."
Yến Nhị thúc nghe vậy gật đầu, chỉ là trong đáy mắt dường như có chút không phục.
"Lão nhị à... Không phải ta không tin tưởng ngươi, là có một số việc còn chưa đến lượt đám người nhỏ bé như các ngươi lo lắng." Yến lão gia tử ngữ trọng tâm trường nói: "Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, sau này an tâm làm tốt chuyện của mình là đủ rồi."
"Đợi đến khi trọng trách thật sự chọn đến trên vai ngươi, ngươi tự nhiên sẽ biết tại sao."
"Cha, ta cũng muốn vì người chia sẻ một chút." Yến Nhị thúc thở dài nói.
"Ngươi nếu thật sự muốn thay ta chia sẻ, chuyện tiểu Đoạn đến thiên sư phủ thì ngươi an bài người tốt đi." Yến lão gia tử nói: "Giang Nam thiên sư phủ năm nay 'la thiên đại tiếu' còn chưa tổ chức a? Đến lúc đó bên kia có thể náo nhiệt."
"Cha, ý của người là để tiểu Đoạn đi thiên sư phủ 'la thiên đại tiếu'?"
"Hắn là người chọn lựa thích hợp nhất, có lẽ trừ hắn, không ai có thể cầm những tàn đồ kia." Yến lão gia tử thần sắc phiền muộn nói: "Triều đình quân bộ vẫn muốn tiếp tục đào cấm địa, chúng ta chỉ có thể tận lực trước khi bạo lôi tích trữ thêm vài phần sức mạnh, như vậy mới đảm bảo không xảy ra nhiễu loạn lớn."
"Ta hiểu rồi cha."
"Đi, đi ăn cơm trước..." Yến lão gia tử đứng dậy mỉm cười nói: "Hôm nay ngươi cần phải cùng đại ca ngươi uống nhiều mấy chén, nhất định phải gọi tiểu Đoạn!"
Cháu rể tốt như vậy, mấu chốt vẫn là Thu Thu thích, cũng không thể để hắn chạy!
"Gia gia, gia gia, không xong! Tỷ phu bị mang đến sát vách Tần gia! Tần gia gia hình như rất cao hứng, giữ tỷ phu lại!" Nơi xa bỗng nhiên chạy tới một tiểu nam sinh đầu tròn, thở hổn hển báo tin.
Yến lão gia tử: Nụ cười dần biến mất.jpg
Tnnd!
Lão Tần còn dám cùng ta cướp cháu rể! Phản hắn! Cũng không nhìn xem ai là đại vương, ai là tiểu vương!
Yến lão gia tử nổi giận đùng đùng đi về phía Tần gia, theo sau là Yến Nhị thúc cùng cha Yến Thu Tịch, vừa vào cửa liền trông thấy Tần lão gia tử vui vẻ vỗ vai Đoạn Hoài Ca, liên tục nói chữ tốt.
Tần lão gia tử luôn luôn không thích cười nói tùy tiện, có thể khiến hắn cười vui vẻ như vậy, còn vỗ vai nói chuyện, chỉ có thể nói Đoạn Hoài Ca trong thời gian ngắn ngủi đã khiến độ thiện cảm của hắn tăng lên cực cao.
Đương nhiên, trong đó không thể thiếu trợ lực của Tần Sương Hàng.
Sau khi hắn đến Tần gia, Sương Hàng tiểu tỷ tỷ lên tiếng định thân phận hắn: Đây là người ta dự định muốn. Lời vừa nói ra, chấn kinh tứ tọa, Tần lão gia tử càng vẻ mặt nghi hoặc nhìn Đoạn Hoài Ca, trong lòng tự nhủ, tiểu tử này có vẻ quen quen... Ta có phải vừa gặp hắn ở Yến gia không?
Đúng! Ta chính xác đã gặp hắn! Ngay bên cạnh Thu Thu! Nghe người nhà họ Yến nói, đây dường như là Thu Thu dẫn về con rể?
Chê cười! Tần mỗ ta một đời không kém người, làm sao lại lưu lạc đến mức cùng lão Yến tên vương bát đản kia tranh giành cháu rể? Cửa hôn sự này ta không đồng ý!
Tần lão gia tử vốn định lớn tiếng quát lớn Đoạn Hoài Ca, nhưng Sương Hàng tiểu tỷ tỷ đã khiến hắn nhắm hai mắt, một lát sau, trong cơ thể hắn cũng xuất hiện thiên địa dị tượng Cảm Khí thành công...
Này... Đây chẳng phải là Yến lão gia tử, vương bát đản kia, cảm giác được sáng nay sao?
Bởi vì có án lệ Yến lão gia tử suýt thất bại ở phía trước, Đoạn Hoài Ca đã ném thêm mấy đám bản nguyên linh khí cho Tần lão gia tử, át chủ bài chính là một cái bão hòa thức Cảm Khí.
Tần lão gia tử: Lão Yến... Cháu gái của ngươi tế... Giống như rất thơm?
Yến lão gia tử: Xuất sinh! Nhanh thả ta Ứng Mộng hiền cháu rể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận