Hướng Về Tương Lai Nữ Ma Đầu Huy Kiếm

Chương 161: Tạ thương linh lúm đồng tiền nhỏ

**Chương 161: Má lúm đồng tiền của Tạ Thương Linh**
Nhưng mà, Lễ bộ Thượng thư cuối cùng vẫn là Lễ bộ Thượng thư, ngay tại khoảnh khắc môi hai người sắp chạm vào nhau, trong ánh mắt tiểu thư khuê các thoáng qua một tia áy náy, lại rụt trở về...
Không được, không thể... Khuê m·ậ·t Lễ p·h·áp không thể p·h·ế! Nếu không ta về sau còn làm sao đối mặt với Hi Dư!
Đoạn Hoài Ca: ?
Ngươi đặt cái này là câu cá đấy à, Tạ Thương Linh.
"Hoài Ca đồng học... Chúng ta như vậy... Thật có lỗi với Hi Dư tỷ tỷ... QAQ"
Tiểu thư khuê các điềm đạm đáng yêu c·ắ·n môi nhìn Đoạn Hoài Ca. Những lời này nếu là nói ra bằng ngữ khí bình thường thì không có gì, nhưng hết lần này tới lần khác, bây giờ giọng nói của Tạ Thương Linh lại nũng nịu như đang làm nũng, phong thái tiểu Lục trà ta thấy mà yêu lập tức liền hiện rõ.
Lời thoại hỏng bét này... Ngươi x·á·c định đây là đang cự tuyệt, mà không phải là đang muốn người ta tăng thêm cường độ?
Nhưng mà, lời còn chưa dứt, Tạ Thương Linh lại lần nữa ôm lấy cổ Đoạn Hoài Ca, chủ động dâng lên nụ hôn ngọt ngào. Tiểu thư khuê các trên người nhàn nhạt hương khí, vừa sạch sẽ lại vừa tươi mát, cánh môi mềm mại mỹ hảo tựa như cánh hoa. Đoạn Hoài Ca chần chờ trong chốc lát, nghĩ lại một chút, vẫn là không thể tùy tiện "A" lên như vậy.
Tạ Thương Linh cùng tiểu Khương Đại Ma Vương và Sương Hàng tiểu tỷ tỷ không giống nhau. Hai người sau dù có nếm chút phúc lợi cũng sẽ không ảnh hưởng gì, nhiều nhất chỉ phải chịu mấy trận đ·ánh đ·ập... Nhưng Tạ Thương Linh thì lại khác, tính cách của nàng đã định trước là sẽ "nghịch tới thuận chịu", nếu cảm thấy bản thân làm ra chuyện có lỗi với tiểu Khương – khuê m·ậ·t tốt của mình, không hề nghi ngờ tiểu thư khuê các sẽ chọn cách lặng lẽ rời đi.
Đến lúc đó, Đoạn Hoài Ca muốn tìm nàng cũng không tìm được.
Có lẽ tiểu thư khuê các bây giờ có hảo cảm với hắn, nhưng nàng còn chưa đủ tự tin. Nhất định phải tiến hành th·e·o chất lượng thì mới có thể nắm chắc lấy được cái cô nàng tiểu Lục trà chỉ có thể yêu, không thể không yêu này.
Đoạn Hoài Ca hạ quyết tâm, một tay đem Tạ Thương Linh đang cưỡi phía tr·ê·n xoay người đặt ở phía dưới, hai tay nhẹ nhàng đè lên vai nàng nói:
"Thương Linh, nàng trước hết đừng động, ta giúp nàng hóa giải một chút triệu chứng..."
Ánh mắt tiểu thư khuê các long lanh rất là động lòng người, nàng chăm chú nhìn lên Đoạn Hoài Ca ở phía tr·ê·n. Tuy rằng thân thể còn khẽ giãy giụa, nhưng sâu trong nội tâm lại lóe lên một tia xúc động...
Hu hu... Hoài Ca đồng học quả nhiên là một người tốt... Ta đều đã làm ra chuyện m·ấ·t thể diện như vậy, hắn còn nghĩ tới chuyện giúp ta, mà không phải là chiếm t·i·ệ·n nghi ta...
Ta thật đáng c·hết a...
Đoạn Hoài Ca suy đi nghĩ lại rồi quyết định đưa tiểu thư khuê các vào trong Sơn Hà Đồ, dùng thần hỏa châu lấy được trước kia để hình thành Xích Dương thần hỏa vực, qua đó điều hòa tình trạng âm khí quá dư thừa trong cơ thể của tiểu thư khuê các.
Bên trong một khu vực của Sơn Hà Đồ, thần hỏa châu tản ra từng tia thuần dương Hỏa hành linh lực, cải tạo nên một phiến t·h·i·ê·n địa. Dựa vào gần bên này một chút, một cỗ cảm giác nóng rực lập tức đ·ậ·p vào mặt.
Rất rõ ràng Xích Dương thần hỏa vực do thần hỏa châu này diễn hóa ra đã có kích thước hơi lớn, mặc dù muốn diễn hóa thành Xích Dương thần hỏa vực k·é·o dài hơn mười dặm, thậm chí hơn trăm dặm còn cần rất nhiều thời gian cùng rất nhiều t·h·i·ê·n tài địa bảo để đầu tư vào, nhưng bây giờ rõ ràng đã đủ dùng.
Đoạn Hoài Ca đặt tiểu thư khuê các trong n·g·ự·c xuống, thôi động Sơn Hà Đồ, tinh chuẩn kh·ố·n·g chế thuần dương Hỏa hành linh lực, đưa vào trong thân thể mềm mại của Tạ Thương Linh, hóa giải ảnh hưởng x·ấ·u do nàng đã dùng quá nhiều linh tài thuộc tính âm gây ra trong cơ thể.
Đây là điều mà trước đây, khi Đoạn Hoài Ca chưa luyện chế ra Sơn Hà Đồ đã muốn thử nghiệm. Sơn Hà Đồ phụ trợ tu hành có thể nói là thần binh lợi khí, không những thế, hắn còn có thể thông qua điều động linh khí để tinh chuẩn quán đỉnh, đạt đến trăm phần trăm Cảm Khí thành c·ô·ng!
Tạ Thương Linh yên lặng hấp thu thuần dương Hỏa hành linh lực, thân thể mềm mại r·u·n rẩy dần dần khôi phục lại trạng thái bình thường. Đoạn Hoài Ca thấy thế, nỗi lo lắng trong lòng cũng được thả lỏng, dùng mọi t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n bắt đầu tự mình tu hành Hồng Liên Đoán Thể Quyết.
Sau lần tu hành Ô Long cùng với tiểu Khương trước kia, trong đan điền của Đoạn Hoài Ca đã lặng lẽ xuất hiện một đóa hoa sen đỏ hồng. Mỗi khi thôi động c·ô·ng p·h·áp, Hồng Liên lại vẩy ra ánh sáng, tẩm bổ n·h·ụ·c thân của Đoạn Hoài Ca.
Tu hành Hồng Liên Đoán Thể Quyết bên trong Xích Dương thần hỏa vực có kích thước hơi lớn này, tự nhiên sẽ mang đến thể nghiệm tuyệt vời. Đoạn Hoài Ca chỉ cảm thấy thuần dương Hỏa hành linh lực quanh thân tràn vào giống như bị thôn tính một cách đ·i·ê·n c·u·ồ·n, rồi đều bị Hồng Liên trong đan điền của hắn hấp thu luyện hóa. Không lâu sau, đóa Hồng Liên rạng ngời rực rỡ kia lại mọc thêm một cánh hoa.
Nhưng mà lúc này, biến cố lại p·h·át sinh. Trong cơ thể tiểu thư khuê các dường như nh·ậ·n được một loại dẫn dắt triệu hoán nào đó, trong thức hải lặng lẽ hiện ra một đóa Thanh Liên khẽ đung đưa, cùng với đóa Hồng Liên trong đan điền của Đoạn Hoài Ca hô ứng lẫn nhau.
Nhờ vào hiện tượng thần bí này, trong thức hải của Đoạn Hoài Ca phảng phất như được rót xuống một mảnh ánh trăng dịu dàng, cả người tư duy trở nên trong vắt, thông suốt, thật giống như được nh·ậ·n lấy một loại tẩy lễ nào đó. Mà phía Tạ Thương Linh, n·h·ụ·c thân cũng hiện ra hồng quang nhàn nhạt, dường như đang ngầm được cải tạo lại cơ thể.
Đoạn Hoài Ca p·h·át giác ra được biến hóa này, đáy lòng thầm có chút giật mình. Tạ Thương Linh tu luyện quả nhiên là Thanh Liên tôi hồn quyết có liên quan, hơn nữa Thanh Liên tôi hồn quyết này cùng với Hồng Liên Đoán Thể Quyết có lẽ là nguyên bộ c·ô·ng p·h·áp?
Tuy đóa Thanh Liên này thoạt nhìn không bằng đóa Hồng Liên của Đoạn Hoài Ca, bởi kém phần thần bí huyền ảo, nhưng mà có thể thấy được, hai loại c·ô·ng p·h·áp này là thuộc cùng một hệ thống đỉnh cấp, chỉ có điều, có lẽ tiểu Tạ tu hành không phải là bản đầy đủ.
Chỉ riêng việc hai người khác nhau tu hành, đã có thể hô ứng lẫn nhau, lẫn nhau thành tựu, vậy nếu là ta một mình tu hành cả hai loại, chẳng phải là hiệu quả sẽ càng tốt hơn sao?
Đoạn Hoài Ca càng thêm kiên định với ý định nhất định phải lấy được t·h·a· ·t·h·ứ của Tạ lão, đồng thời tranh thủ thời gian, lợi dụng được cơ hội hai loại c·ô·ng p·h·áp hỗ trợ lẫn nhau, để cường hóa thần thức và hồn thể của mình.
Không lâu sau, Tạ Thương Linh chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy rõ khuôn mặt đang bình tĩnh tu hành của Đoạn Hoài Ca. Không biết từ lúc nào, nàng không còn duy trì tư thế ngồi mà đã nằm lên đùi của Đoạn Hoài Ca.
Tạ Thương Linh chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy được gối đầu lên chân của Đoạn Hoài Ca có một loại cảm giác an tâm không thể nào tả nổi, kết quả là nàng lặng lẽ nhắm hai mắt lại, tr·ê·n khuôn mặt nhỏ nhắn n·ổi lên một vòng b·iểu t·ình hạnh phúc, lười biếng.
Hoài Ca đồng học còn đang an tâm tu hành, ta không thể làm phiền hắn lúc này! Chỉ là vụng t·r·ộ·m nằm một hồi thôi... Hi Dư hẳn sẽ không ngại đâu nhỉ?
Tiểu thư khuê các dùng lý do này để lặng lẽ thuyết phục chính mình, tiếp đó, trong lòng tràn ngập niềm vui, tiếp tục nằm lên đùi của Đoạn Hoài Ca, cảm thụ sự bình tĩnh an lành đã lâu không có được...
Nhưng rất nhanh sau đó, tr·ê·n gò má đáng yêu của Tạ Thương Linh liền xuất hiện một lúm đồng tiền nhân tạo...
Tiểu thư khuê các: ?
Đoạn Hoài Ca: "..."
Lúc này Tạ Thương Linh mới muộn màng ý thức được chính mình rốt cuộc đang nằm ở nơi nào, hơn nữa Đoạn Hoài Ca – người nhìn như đang chuyên tâm tu hành... Hình như cũng không có chuyên tâm đến như vậy...
Gò má nàng ửng đỏ, vội vàng rón rén b·ò dậy, nhỏ giọng mở miệng nói: "Đoạn, Đoạn đồng học, chàng tỉnh rồi sao? Thật x·i·n· ·l·ỗ·i... Ta không phải là cố ý..."
Đoạn Hoài Ca: "..."
Tiểu Tạ ơi là tiểu Tạ, trách sao nàng lại đ·á·n·h không lại Yến vương, với cái da mặt mỏng này của nàng, làm sao có thể là đối thủ của Yến Thu Tịch kia?
Loại thời điểm này, nếu đổi lại là Yến vương, cho dù b·ị đ·âm ra lúm đồng tiền vĩnh cửu cũng sẽ c·ắ·n răng gượng ch·ố·n·g, để cho Đoạn Hoài Ca lên tiếng trước, làm ra cái tên x·ấ·u xa kia, tiếp đó nàng ta mới tốt nhảy ra đóng vai muội muội tốt bụng, vô tội.
"Khụ khụ... Ta vừa mới tỉnh." Đoạn Hoài Ca ra vẻ trấn định nói: "Vừa mới trong cơ thể nàng..."
"Ta, ta biết, cũng tại ta không tốt, để cho Hoài Ca đồng học chàng còn phải tốn khí lực để cứu ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận