Hướng Về Tương Lai Nữ Ma Đầu Huy Kiếm
Chương 108: Đồ Linh nhảy phản?
Chương 108: Đồ Linh Phản Bội?
Đoạn Hoài Ca nét mặt hớn hở, vung tay một chiêu, một bức tranh cổ kính, mang đậm phong thái uy nghiêm bay vào trong tay hắn. Tâm niệm vừa động, trong bức tranh hiện rõ một bộ Sơn Hà Đồ, linh khí lưu chuyển, ngũ hành vận hành, giờ phút này hiển hiện rõ ràng, trong suốt trước mắt hắn.
Nhìn kỹ lại, trong bức tranh dường như còn có một tiểu nhân đang đứng, cũng đang ngắm nhìn Sơn Hà Đồ. Đoạn Hoài Ca biết đó chính là hình chiếu của hắn trong Sơn Hà Đồ. Nếu hắn thành công kéo đối thủ vào trong Sơn Hà Đồ chiến đấu, chỉ cần tâm niệm khẽ động, hắn có thể thực hiện quy tắc, tạo ra đòn đả kích giảm chiều không gian chân chính!
Giang Sơn Xã Tắc Đồ luyện hóa thiên địa linh mạch rất lớn, cho dù là tàn đồ cũng có quy mô kinh người, vậy nên Đoạn Hoài Ca dưới sự trợ giúp của Đồ Linh, cũng chỉ luyện hóa được một bộ phận trong đó, đây đã là cực hạn năng lực trước mắt.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là sau khi luyện hóa, tâm thần của Đoạn Hoài Ca đã có thể câu thông với Giang Sơn Xã Tắc Đồ, mở ra thông đạo rời đi!
Cuối cùng không cần lo lắng bị Tần Vương chặn lại, nhốt hết vào trong bụng cá mập!
"Tốt, đừng cười ngây ngô nữa... Mau thỉnh lão tổ qua đây..." Đồ Linh bình tĩnh, trong giọng nói lại mang theo một chút run rẩy: "Sơn Hà Đồ của ngươi có thể ký khế ước với ta, giúp ta thoát ly tàn đồ..."
"Đợi ta ra ngoài, ta sẽ chỉ điểm ngươi cách tu hành Sơn Hà Đạo pháp, giúp ngươi trở thành Sơn Hà Đạo Nhân duy nhất trên thế gian này."
"Thậm chí, ta còn có thể trở thành người hộ đạo của ngươi! Dù sao ta cũng coi như là có duyên với Sơn Hà Đạo pháp."
Đoạn Hoài Ca nghe vậy, lúc này mới phản ứng lại. Trong Sơn Hà Đạo pháp, sau khi luyện chế xong Sơn Hà Đồ, còn có thể tìm kiếm hồn thể thích hợp để làm Đồ Linh, giúp hắn đối địch trong chiến đấu. Vốn dĩ hắn không vội bước này, dù sao hồn linh cường đại, thích hợp là duyên may khó cầu...
Nhưng bây giờ mọi thứ lại thuận lợi như nước chảy thành sông... Thuận lợi đến mức làm cho Đoạn Hoài Ca có chút không dám tin vào vận may của mình.
Vận khí tốt đến thế sao? Tiến vào Giang Sơn Xã Tắc Đồ, lấy được ngọc tỷ truyền quốc, hơn nữa còn thuận thế luyện chế được Sơn Hà Đồ...
Ca môn đây là không cẩn thận mở ra chốt mở hình thức đơn giản sao?
Đương nhiên, coi như không có lợi ích gì, Đồ Linh tiểu nữ hài đã giúp hắn luyện chế ra Sơn Hà Đồ, xét về tình về lý, hắn đều nên báo đáp. Thế nhưng không hiểu vì sao, trong lòng Đoạn Hoài Ca không tự chủ được dâng lên một dự cảm bất tường...
Trong lòng hắn nghi hoặc, tay kết pháp quyết, vận chuyển linh lực, bức tranh Sơn Hà Đồ vừa mới luyện chế thành công chầm chậm mở ra. Sơn Hà Ấn của Đoạn Hoài Ca bắn ra một đạo tử quang chiếu rọi lên thân Đồ Linh, làm cho linh thể của nàng khi thì trở nên hư ảo, khi thì ngưng thực.
Cuối cùng đã lừa được rồi...
Trên gương mặt phấn điêu ngọc trác của tiểu nữ hài nổi lên một nụ cười, nụ cười này dần dần trở nên dữ tợn. Nàng ngửa mặt lên trời cười to, toàn lực giãy thoát gông xiềng trói buộc nàng không biết bao nhiêu năm.
"Lão tổ... Ngài đây là?" Nhìn Đồ Linh cười điên cuồng như thế, Đoạn Hoài Ca có chút kinh hãi hỏi: "Sao ta cảm giác có điểm gì là lạ?"
Đồ Linh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời. Cảnh tượng thiên nhiên vốn đang ôn hòa, gió êm dịu, không biết từ lúc nào đã lặng lẽ biến thành sấm chớp cuồn cuộn, hình như có quy tắc chi lực muốn trừng phạt kẻ đang mưu toan lợi dụng sơ hở để thoát ly Đồ Linh.
Trong tầng mây, kim sắc lôi quang và tử sắc lôi quang đan xen lẫn nhau, địa mạch rung động. Xa xa, tòa thiên bi màu đen không chữ kia hiện ra. Tất cả trong thiên địa phảng phất đều nảy sinh địch ý với Đoạn Hoài Ca và Đồ Linh, cảm giác áp bách ập đến.
"Các ngươi vây khốn ta bao nhiêu năm, còn không phải bị ta chạy thoát!" Trong mắt Đồ Linh chảy xuống huyết lệ, thần sắc không còn vẻ đáng yêu, ngạo kiều như vừa nãy, ngược lại có chút dữ tợn, đáng sợ.
"Dựa vào cái gì ta phải bị nhốt ở đây, dựa vào cái gì các ngươi có thể vũ hóa thành tiên! Ta tái nhập Tiên Giới thời điểm, liệt tiên đều là giun dế, sớm muộn ta cũng sẽ đem toàn bộ các ngươi tru sát!"
Đoạn Hoài Ca: ?
Không phải... Tỷ à... Nội dung cốt truyện của tỷ, màn CG này có điểm gì là lạ vậy? Vừa nãy không phải chúng ta đang cầm kịch bản: Ngộ nhập thần bí cảnh kỳ lạ, nhận được tạo hóa đồng thời còn thu hoạch một vị giới chỉ lão gia gia sao?
Cho dù không phải giới chỉ lão gia gia, mà là giới chỉ tiểu la lỵ, ta cũng nhận... Thế nào nhìn lời tỷ nói... Giống như tỷ thật sự bị giam giữ ở chỗ này... Siêu cấp đại nhân vật phản diện?
Hỏng, ca môn trúng kế?
Chẳng lẽ từ lúc tiến vào, phát hiện mình có Sơn Hà Ngọc, Đồ Linh đã tính toán kỹ, muốn để Đoạn Hoài Ca luyện thành Sơn Hà Đồ, trợ giúp nàng thoát khốn!
Vậy thì ngay từ đầu, trước mặt Đoạn Hoài Ca và Yến Thu Tịch, tiểu nữ hài kia đã thể hiện tâm tính, cũng là ngụy trang? Bao gồm cả việc cố ý lừa gạt Đoạn Hoài Ca nói mình là chúa tể nơi này, để hắn cho rằng tiểu nữ hài là Đồ Linh của tàn đồ...
Đoạn Hoài Ca vội vàng muốn thu hồi Sơn Hà Đồ, hành động này bị tiểu nữ hài phát giác. Nàng khinh miệt nhìn hắn một cái, vung tay đẩy hắn ra xa vài chục trượng, ngay sau đó cưỡng ép đối kháng quy tắc phong ấn của tàn đồ Giang Sơn Xã Tắc.
Sấm chớp mưa bão vang rền, tử khí mờ mịt bốc lên. Sơn Hà Đồ của Đoạn Hoài Ca bao phủ một tầng tử khí quanh thân Đồ Linh, sau đó, tựa như bị ép khô, bị ném sang một bên.
"Đến a! Để ta xem các ngươi còn bao nhiêu sức mạnh có thể vây khốn ta!"
Đoạn Hoài Ca ôm ngực, bị đánh cho khí huyết cuồn cuộn, hồi lâu mới hoàn hồn. Không chút chần chờ, hắn xông lên cầm lấy Sơn Hà Đồ và ngọc tỷ truyền quốc, quả quyết chạy về phía Yến Thu Tịch và Tần Sương Hàng.
Lúc này không chạy, còn đợi đến khi nào?
Đoạn Hoài Ca bây giờ chỉ hận cha mẹ không sinh thêm cho hai cái đùi. Thần Hành Phù dán đầy chân, một đường chạy vội, bỗng nhiên từ xa liếc thấy một bóng người quen thuộc, đang vừa lăn vừa bò, hướng về phía mình chạy tới.
"Đoạn Hoài Ca! Ngươi mau trở lại đây! A Hàng nàng khôi phục! Nàng muốn cá mập ta... mau tới cứu giá! Cứu giá a Đoạn Hoài Ca!"
Tiểu tỷ tỷ Thu Tịch mang theo tiếng nói hoảng sợ từ đằng xa truyền tới, hai người xa xa liếc nhìn nhau, chợt hướng về đối phương chạy vội...
Ô ô ô ô, ta đã biết, Hoài Ca đạo hữu ngươi sẽ không vứt bỏ ta... Yến vương trong lòng cảm thấy trấn an. Chạy đến bên người Đoạn Hoài Ca, còn chưa kịp mở miệng, đã bị hắn chặn ngang nhấc lên, đặt trên lưng, tiếp tục chạy như điên.
Hoài Ca đạo hữu thật tốt... Đây là sợ ta chạy quá mệt mỏi, cho nên khiêng ta chạy sao?
Yến Thu Tịch trong lòng tràn đầy xúc động, thế nhưng một lát sau, nàng chợt phát hiện không thích hợp... Phương hướng này, hình như là hướng về phía Tần Sương Hàng?
Yến vương: ???
Tiểu tử ngươi sẽ không cầm đầu ta đi đổi tước vị đấy chứ?
"Đoạn Hoài Ca... Ngươi muốn làm gì! Ngươi cái tên đáng giết ngàn đao... thả ta xuống! Ta sẽ bị A Hàng đánh chết! Ca... Đời ta chưa từng cầu xin ai, thả ta ra a, ta cái gì cũng biết làm..."
Đoạn Hoài Ca mắt điếc tai ngơ, chỉ một đường hướng về Tần Vương và Tiểu Khương đại ma vương hai người chạy đi. Sương Hàng tiểu tỷ tỷ, xách kiếm đuổi theo, nhìn thấy Đoạn Hoài Ca khiêng Yến Thu Tịch hướng bọn hắn chạy tới, trong đôi mắt lạnh lùng, sát ý càng nồng đậm.
Tốt tốt tốt... Xem ra ngươi chủ động đem Yến Thu Tịch, tên xuất sinh kia giao nộp nhận lấy cái chết, một hồi ta có thể cho ngươi lưu lại một cái toàn thây!
Họ Yến, hôm nay nếu cái chân này của ngươi còn có thể giữ lại được, ta liền không mang họ Tần!
"Sương Hàng đồng học, chạy mau! Nơi đây có đại khủng bố sắp bị thả ra!" Đoạn Hoài Ca hung hãn không sợ chết xông tới trước mặt Tần Sương Hàng, dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng, nhấc bổng nàng lên vai, cuối cùng hướng về phía Tiểu Khương đại ma vương còn đang ngây ngốc, quát lớn:
"Còn ngây ra đó làm gì? Lên đây, tự mình ôm chặt!"
"Ân? À vâng..." Tiểu Khương đại ma vương nhất thời bị khí thế của Đoạn Hoài Ca trấn trụ, đáp hai tiếng, ôm lấy hông Đoạn Hoài Ca. Ngay sau đó, Đoạn Hoài Ca kết pháp quyết, câu thông Giang Sơn Xã Tắc Đồ, nhanh chân rời khỏi không gian sắp sụp đổ này!
Đoạn Hoài Ca nét mặt hớn hở, vung tay một chiêu, một bức tranh cổ kính, mang đậm phong thái uy nghiêm bay vào trong tay hắn. Tâm niệm vừa động, trong bức tranh hiện rõ một bộ Sơn Hà Đồ, linh khí lưu chuyển, ngũ hành vận hành, giờ phút này hiển hiện rõ ràng, trong suốt trước mắt hắn.
Nhìn kỹ lại, trong bức tranh dường như còn có một tiểu nhân đang đứng, cũng đang ngắm nhìn Sơn Hà Đồ. Đoạn Hoài Ca biết đó chính là hình chiếu của hắn trong Sơn Hà Đồ. Nếu hắn thành công kéo đối thủ vào trong Sơn Hà Đồ chiến đấu, chỉ cần tâm niệm khẽ động, hắn có thể thực hiện quy tắc, tạo ra đòn đả kích giảm chiều không gian chân chính!
Giang Sơn Xã Tắc Đồ luyện hóa thiên địa linh mạch rất lớn, cho dù là tàn đồ cũng có quy mô kinh người, vậy nên Đoạn Hoài Ca dưới sự trợ giúp của Đồ Linh, cũng chỉ luyện hóa được một bộ phận trong đó, đây đã là cực hạn năng lực trước mắt.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là sau khi luyện hóa, tâm thần của Đoạn Hoài Ca đã có thể câu thông với Giang Sơn Xã Tắc Đồ, mở ra thông đạo rời đi!
Cuối cùng không cần lo lắng bị Tần Vương chặn lại, nhốt hết vào trong bụng cá mập!
"Tốt, đừng cười ngây ngô nữa... Mau thỉnh lão tổ qua đây..." Đồ Linh bình tĩnh, trong giọng nói lại mang theo một chút run rẩy: "Sơn Hà Đồ của ngươi có thể ký khế ước với ta, giúp ta thoát ly tàn đồ..."
"Đợi ta ra ngoài, ta sẽ chỉ điểm ngươi cách tu hành Sơn Hà Đạo pháp, giúp ngươi trở thành Sơn Hà Đạo Nhân duy nhất trên thế gian này."
"Thậm chí, ta còn có thể trở thành người hộ đạo của ngươi! Dù sao ta cũng coi như là có duyên với Sơn Hà Đạo pháp."
Đoạn Hoài Ca nghe vậy, lúc này mới phản ứng lại. Trong Sơn Hà Đạo pháp, sau khi luyện chế xong Sơn Hà Đồ, còn có thể tìm kiếm hồn thể thích hợp để làm Đồ Linh, giúp hắn đối địch trong chiến đấu. Vốn dĩ hắn không vội bước này, dù sao hồn linh cường đại, thích hợp là duyên may khó cầu...
Nhưng bây giờ mọi thứ lại thuận lợi như nước chảy thành sông... Thuận lợi đến mức làm cho Đoạn Hoài Ca có chút không dám tin vào vận may của mình.
Vận khí tốt đến thế sao? Tiến vào Giang Sơn Xã Tắc Đồ, lấy được ngọc tỷ truyền quốc, hơn nữa còn thuận thế luyện chế được Sơn Hà Đồ...
Ca môn đây là không cẩn thận mở ra chốt mở hình thức đơn giản sao?
Đương nhiên, coi như không có lợi ích gì, Đồ Linh tiểu nữ hài đã giúp hắn luyện chế ra Sơn Hà Đồ, xét về tình về lý, hắn đều nên báo đáp. Thế nhưng không hiểu vì sao, trong lòng Đoạn Hoài Ca không tự chủ được dâng lên một dự cảm bất tường...
Trong lòng hắn nghi hoặc, tay kết pháp quyết, vận chuyển linh lực, bức tranh Sơn Hà Đồ vừa mới luyện chế thành công chầm chậm mở ra. Sơn Hà Ấn của Đoạn Hoài Ca bắn ra một đạo tử quang chiếu rọi lên thân Đồ Linh, làm cho linh thể của nàng khi thì trở nên hư ảo, khi thì ngưng thực.
Cuối cùng đã lừa được rồi...
Trên gương mặt phấn điêu ngọc trác của tiểu nữ hài nổi lên một nụ cười, nụ cười này dần dần trở nên dữ tợn. Nàng ngửa mặt lên trời cười to, toàn lực giãy thoát gông xiềng trói buộc nàng không biết bao nhiêu năm.
"Lão tổ... Ngài đây là?" Nhìn Đồ Linh cười điên cuồng như thế, Đoạn Hoài Ca có chút kinh hãi hỏi: "Sao ta cảm giác có điểm gì là lạ?"
Đồ Linh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời. Cảnh tượng thiên nhiên vốn đang ôn hòa, gió êm dịu, không biết từ lúc nào đã lặng lẽ biến thành sấm chớp cuồn cuộn, hình như có quy tắc chi lực muốn trừng phạt kẻ đang mưu toan lợi dụng sơ hở để thoát ly Đồ Linh.
Trong tầng mây, kim sắc lôi quang và tử sắc lôi quang đan xen lẫn nhau, địa mạch rung động. Xa xa, tòa thiên bi màu đen không chữ kia hiện ra. Tất cả trong thiên địa phảng phất đều nảy sinh địch ý với Đoạn Hoài Ca và Đồ Linh, cảm giác áp bách ập đến.
"Các ngươi vây khốn ta bao nhiêu năm, còn không phải bị ta chạy thoát!" Trong mắt Đồ Linh chảy xuống huyết lệ, thần sắc không còn vẻ đáng yêu, ngạo kiều như vừa nãy, ngược lại có chút dữ tợn, đáng sợ.
"Dựa vào cái gì ta phải bị nhốt ở đây, dựa vào cái gì các ngươi có thể vũ hóa thành tiên! Ta tái nhập Tiên Giới thời điểm, liệt tiên đều là giun dế, sớm muộn ta cũng sẽ đem toàn bộ các ngươi tru sát!"
Đoạn Hoài Ca: ?
Không phải... Tỷ à... Nội dung cốt truyện của tỷ, màn CG này có điểm gì là lạ vậy? Vừa nãy không phải chúng ta đang cầm kịch bản: Ngộ nhập thần bí cảnh kỳ lạ, nhận được tạo hóa đồng thời còn thu hoạch một vị giới chỉ lão gia gia sao?
Cho dù không phải giới chỉ lão gia gia, mà là giới chỉ tiểu la lỵ, ta cũng nhận... Thế nào nhìn lời tỷ nói... Giống như tỷ thật sự bị giam giữ ở chỗ này... Siêu cấp đại nhân vật phản diện?
Hỏng, ca môn trúng kế?
Chẳng lẽ từ lúc tiến vào, phát hiện mình có Sơn Hà Ngọc, Đồ Linh đã tính toán kỹ, muốn để Đoạn Hoài Ca luyện thành Sơn Hà Đồ, trợ giúp nàng thoát khốn!
Vậy thì ngay từ đầu, trước mặt Đoạn Hoài Ca và Yến Thu Tịch, tiểu nữ hài kia đã thể hiện tâm tính, cũng là ngụy trang? Bao gồm cả việc cố ý lừa gạt Đoạn Hoài Ca nói mình là chúa tể nơi này, để hắn cho rằng tiểu nữ hài là Đồ Linh của tàn đồ...
Đoạn Hoài Ca vội vàng muốn thu hồi Sơn Hà Đồ, hành động này bị tiểu nữ hài phát giác. Nàng khinh miệt nhìn hắn một cái, vung tay đẩy hắn ra xa vài chục trượng, ngay sau đó cưỡng ép đối kháng quy tắc phong ấn của tàn đồ Giang Sơn Xã Tắc.
Sấm chớp mưa bão vang rền, tử khí mờ mịt bốc lên. Sơn Hà Đồ của Đoạn Hoài Ca bao phủ một tầng tử khí quanh thân Đồ Linh, sau đó, tựa như bị ép khô, bị ném sang một bên.
"Đến a! Để ta xem các ngươi còn bao nhiêu sức mạnh có thể vây khốn ta!"
Đoạn Hoài Ca ôm ngực, bị đánh cho khí huyết cuồn cuộn, hồi lâu mới hoàn hồn. Không chút chần chờ, hắn xông lên cầm lấy Sơn Hà Đồ và ngọc tỷ truyền quốc, quả quyết chạy về phía Yến Thu Tịch và Tần Sương Hàng.
Lúc này không chạy, còn đợi đến khi nào?
Đoạn Hoài Ca bây giờ chỉ hận cha mẹ không sinh thêm cho hai cái đùi. Thần Hành Phù dán đầy chân, một đường chạy vội, bỗng nhiên từ xa liếc thấy một bóng người quen thuộc, đang vừa lăn vừa bò, hướng về phía mình chạy tới.
"Đoạn Hoài Ca! Ngươi mau trở lại đây! A Hàng nàng khôi phục! Nàng muốn cá mập ta... mau tới cứu giá! Cứu giá a Đoạn Hoài Ca!"
Tiểu tỷ tỷ Thu Tịch mang theo tiếng nói hoảng sợ từ đằng xa truyền tới, hai người xa xa liếc nhìn nhau, chợt hướng về đối phương chạy vội...
Ô ô ô ô, ta đã biết, Hoài Ca đạo hữu ngươi sẽ không vứt bỏ ta... Yến vương trong lòng cảm thấy trấn an. Chạy đến bên người Đoạn Hoài Ca, còn chưa kịp mở miệng, đã bị hắn chặn ngang nhấc lên, đặt trên lưng, tiếp tục chạy như điên.
Hoài Ca đạo hữu thật tốt... Đây là sợ ta chạy quá mệt mỏi, cho nên khiêng ta chạy sao?
Yến Thu Tịch trong lòng tràn đầy xúc động, thế nhưng một lát sau, nàng chợt phát hiện không thích hợp... Phương hướng này, hình như là hướng về phía Tần Sương Hàng?
Yến vương: ???
Tiểu tử ngươi sẽ không cầm đầu ta đi đổi tước vị đấy chứ?
"Đoạn Hoài Ca... Ngươi muốn làm gì! Ngươi cái tên đáng giết ngàn đao... thả ta xuống! Ta sẽ bị A Hàng đánh chết! Ca... Đời ta chưa từng cầu xin ai, thả ta ra a, ta cái gì cũng biết làm..."
Đoạn Hoài Ca mắt điếc tai ngơ, chỉ một đường hướng về Tần Vương và Tiểu Khương đại ma vương hai người chạy đi. Sương Hàng tiểu tỷ tỷ, xách kiếm đuổi theo, nhìn thấy Đoạn Hoài Ca khiêng Yến Thu Tịch hướng bọn hắn chạy tới, trong đôi mắt lạnh lùng, sát ý càng nồng đậm.
Tốt tốt tốt... Xem ra ngươi chủ động đem Yến Thu Tịch, tên xuất sinh kia giao nộp nhận lấy cái chết, một hồi ta có thể cho ngươi lưu lại một cái toàn thây!
Họ Yến, hôm nay nếu cái chân này của ngươi còn có thể giữ lại được, ta liền không mang họ Tần!
"Sương Hàng đồng học, chạy mau! Nơi đây có đại khủng bố sắp bị thả ra!" Đoạn Hoài Ca hung hãn không sợ chết xông tới trước mặt Tần Sương Hàng, dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng, nhấc bổng nàng lên vai, cuối cùng hướng về phía Tiểu Khương đại ma vương còn đang ngây ngốc, quát lớn:
"Còn ngây ra đó làm gì? Lên đây, tự mình ôm chặt!"
"Ân? À vâng..." Tiểu Khương đại ma vương nhất thời bị khí thế của Đoạn Hoài Ca trấn trụ, đáp hai tiếng, ôm lấy hông Đoạn Hoài Ca. Ngay sau đó, Đoạn Hoài Ca kết pháp quyết, câu thông Giang Sơn Xã Tắc Đồ, nhanh chân rời khỏi không gian sắp sụp đổ này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận