Giới Giải Trí Chỉnh Sống Từ Nhỏ Trợ Lý Bắt Đầu
Giới Giải Trí Chỉnh Sống Từ Nhỏ Trợ Lý Bắt Đầu - Chương 79: Đề cử một người mới (length: 12196)
Tuy rằng lượng truy cập miễn phí không lấy được, nhưng Tinh Thần giải trí vẫn chứng tỏ khả năng kiếm tiền rất tốt, rất nhanh liền dốc Trọng Kim, mua nhân khí trên siêu thoại, quả thực là kéo nhiệt độ của Giang Duệ Dật lên bằng được.
Hơn nữa, cứ như đang so kè, nhiệt độ của Chu Dục tăng bao nhiêu, thì nhiệt độ của Giang Duệ Dật tuyệt đối sẽ không thấp hơn hắn.
Nhiệt độ của Chu Dục cũng có Minh Dao thao tác phía sau màn, nhưng rất nhanh Minh Dao đã cảm thấy đuối sức, trong tay nàng vẫn còn một ít điểm thành tựu, nhưng không thể tiêu xài như vậy được.
Nàng dần dần cảm thấy, việc so kè nhiệt độ với Tinh Thần giải trí là một việc hoàn toàn vô nghĩa.
【Ký chủ, phiếu bầu hiện tại của Chu Dục tuy tăng mạnh so với trước, hiện đã xếp thứ 25, nhưng theo phân tích phỏng đoán, số phiếu cuối cùng của Chu Dục có thể chắc chắn nằm ở vị trí 10-20. Nếu muốn vào top 10 để ra mắt, điểm thành tựu hiện tại của ngươi không đủ.】 Minh Dao trầm tư: "Hệ thống, ngươi nói vì sao ta không khóa chặt top 10?"
【Ký chủ, câu hỏi này của ngươi rất có... chiều sâu, là một câu hỏi hay.】 Hệ thống cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Minh Dao, kỳ thật Minh Dao cũng không thực sự muốn hỏi để làm gì.
Minh Dao bỏ ra thời gian dài nghiên cứu những việc liên quan tới tuyển tú nam đoàn, cuối cùng quyết định vẫn là để Chu Dục tự do phát huy, nàng không can thiệp, chỉ trợ giúp khi cần thiết về nhân khí. Vì cuộc chiến đập tiền để vào top 10 đã đến hồi khốc liệt, nàng liền không nhìn chằm chằm vào vị trí ra mắt, tính đợi sau khi kết thúc «Ánh Sao Luyện Tập Sinh» rồi nghĩ tiếp bước kế tiếp.
Ngay lúc Minh Dao đang ở công ty quan tâm đến chuyện của Chu Dục, một cuộc điện thoại gọi đến, đúng là Tô Thiều gọi tới.
Minh Dao vội vàng nghe máy.
"Minh Dao, em đang ở thành phố Đông Hoa sao?"
"Vâng, em đang ở đây."
"Khi nào em tiện, có thể đến nhà chị một chuyến không, chị có một số việc muốn hỏi em."
Kỳ thật, Minh Dao có chút ngại ngùng, việc mình rời khỏi Tinh Thần giải trí vẫn chưa kịp nói với Tô Thiều.
Dù sao thì nàng ấy cũng là người giới thiệu mình, nếu lúc trước không có Tô Thiều đề cử, nàng cũng sẽ không từ một trợ lý nhỏ bé nhảy lên làm người quản lý.
Về tình về lý, nàng đều nên đến một chuyến, nói rõ mọi chuyện trong khoảng thời gian này với Tô Thiều.
"Em bây giờ có rảnh."
"Thật sao? Vậy bây giờ cũng được, chị vừa thu xong chương trình về thành phố Đông Hoa, rất muốn gặp em."
Từ Trúc Mộng giải trí đến nhà Tô Thiều rất gần, Minh Dao rất nhanh đã có mặt ở nhà Tô Thiều.
Với danh tiếng của Tô Thiều, ra ngoài tụ tập lại không bằng ở nhà an tâm, không cần lo lắng sẽ bị chụp ảnh, bị theo dõi, bị fan bao vây.
"Minh Dao, em đến rồi à?" Tô Thiều cười đón nàng vào cửa, hai người có mấy tháng không gặp, nhưng lại thân thiết như Lão Hữu không hề có khoảng cách.
Tô Thiều rót cho Minh Dao một ly nước chanh: "Chị vừa về, trong nhà bừa bộn em đừng để ý nhé."
Tô Thiều nhìn Minh Dao một hồi, có phần xúc động nói: "Lúc ấy chị đề cử em đi làm người quản lý, không ngờ em lại chịu nhiều uất ức như vậy ở Tinh Thần giải trí... Cũng tại chị thời gian này bận ghi hình tống nghệ không ở đây, là chị suy xét không chu toàn..."
Minh Dao có chút ngơ ngác: "Chị Tô Thiều..."
"Em nhóc này sao lại có biểu hiện này, nếu không thì em cho rằng chị gọi em tới làm gì?"
Minh Dao cười: "Em cho là chị sẽ mở miệng hỏi em vì sao muốn rời khỏi Tinh Thần giải trí, cơ hội tốt như vậy lại không nắm bắt..."
"Ấy da, con bé ngốc này, chị trên đường về đều nghe ngóng cả rồi, là Bùi Hi làm chuyện không ra gì, nhất định cướp nghệ nhân của em, trong tình huống đó thì em bị ép phải đi chứ sao! Chị chỉ hận chị không ở thành phố Đông Hoa, nếu không chị nhất định sẽ cùng công ty lý luận vì em." Tô Thiều vừa tức giận vừa đau lòng.
Minh Dao là do nàng nhìn lớn lên, chỉ trong một thời gian ngắn có thể sắp xếp công việc trợ lý đâu ra đấy, sau này tiếp nhận công việc trợ lý mong đợi của nàng, cũng rất nhanh làm quen với công việc.
Tô Thiều vô cùng xem trọng năng lực của Minh Dao, mới đề cử nàng đi làm người quản lý.
Không ngờ nàng rời đi một thời gian lại phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Sau khi nàng ấy nghe ngóng, liền biết Minh Dao đã có thành tích nổi bật trong mấy tháng này, tầm nhìn của nàng quả nhiên không sai, Minh Dao dĩ nhiên đã đào móc và bồi dưỡng hai nghệ nhân tương đối ưu tú, nhưng lại bị ép thôi việc.
Tô Thiều nghĩ, lần này Minh Dao đắc tội Bùi Hi, thêm việc hôm nay nghe nói Phan Thành Ích nổi giận lôi đình vì chuyện của Thẩm Mặc, trách cứ Mã Bằng Phi và Bùi Hi, nàng đoán chừng trong thời gian ngắn, Minh Dao khó có thể tìm được công việc quản lý khác trong giới, nên đã gọi nàng tới.
Một mặt là phải an ủi nàng, mặt khác thì chỉ an ủi suông không phải phong cách làm việc của Tô Thiều.
"Minh Dao, chuyện lần này em tuyệt đối không nên có gánh nặng trong lòng, em không làm sai, người sai là người khác, đừng ôm sai lầm vào người mình, hơn nữa em cũng đừng lo lắng tương lai sẽ ra sao. Em mang ra được hai nghệ nhân Thẩm Mặc và Từ Úy Ngôn, đó là công lao của em, ai cũng không cướp được, coi như tạm thời chưa tìm được công việc phù hợp cũng đừng vội, chị đang nhờ bạn bè giúp em nghe ngóng. Vì chị vừa tái xuất không bao lâu, công ty giải trí quen biết không nhiều, nhưng từ từ tìm thì nhất định có thể tìm được. Chị vừa nghe ngóng được, bên Hồng Kông có một công ty đại diện rất hứng thú với em, đương nhiên, chị thấy em tốt nhất vẫn nên cân nhắc nội địa, công nghiệp giải trí Hồng Kông mấy năm gần đây đã sớm không bằng nội địa..."
"Chị Tô Thiều..."
Minh Dao thật sự hoàn toàn không ngờ tới, Tô Thiều tìm nàng đến lại vì để cho nàng lời khuyên, muốn giới thiệu cho nàng một công việc quản lý khác.
Nàng trước đó chỉ làm trợ lý của Tô Thiều một thời gian, nói thật ra, coi như giúp đỡ nàng ấy, cũng bất quá là trách nhiệm công việc của nàng mà thôi, nhưng Tô Thiều lại nhiều lần đề bạt, bây giờ nàng đã rời khỏi Tinh Thần giải trí rồi, vẫn quan tâm tới tương lai của nàng.
"Hầy, chị biết tâm trạng em có thể không tốt lắm vì vừa từ chức, chẳng qua chị muốn tâm sự với em thôi mà, chị nói những điều này không có ý gì khác, chỉ là hi vọng em đừng có áp lực." Tô Thiều vừa nói, vừa nhìn vào mắt Minh Dao.
Cô gái trước mặt tuy có một chút mệt mỏi, nhưng dường như không nhìn ra sự nhụt chí, Tô Thiều mới hơi yên tâm một chút.
Minh Dao vốn không có ý định chủ động nói về việc mình lập nghiệp, nhưng đối mặt với người quan tâm như người nhà, Minh Dao không có ý định che giấu.
Hơn nữa, nàng đã từ chức rồi, cũng không cần thiết phải giấu giếm.
"Kỳ thật... Chị Tô Thiều, sau khi em rời khỏi Tinh Thần giải trí, em đã thành lập một công ty giải trí riêng, tên là Trúc Mộng giải trí, hiện công ty mới vừa khởi đầu, đã ký hợp đồng với một học viên trong «Ánh Sao Luyện Tập Sinh»."
"Trời ạ!" Tô Thiều thật sự quá vui mừng, nàng tưởng tượng vô số loại khả năng, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới hướng này.
Minh Dao quả nhiên không phải cô gái bình thường, những lo lắng trước đó của nàng hoàn toàn dư thừa, Tô Thiều vô cùng vui vẻ: "Thật sao? Em mới vừa từ chức mà tốc độ nhanh như vậy, đã mở công ty, còn ký kết nghệ nhân! Đã ký với ai? Hôm nay chị còn xem một tập «Ánh Sao Luyện Tập Sinh» đó!"
"Chu Dục."
"Ra là cậu ấy! Lúc đó chị xem xong chương trình đã rất ấn tượng với cậu ấy, sân khấu của cậu ấy và Thẩm Mặc thật sự rất đặc sắc..."
Lúc này Tô Thiều mới bừng tỉnh ngộ, thì ra là thế...
"Vậy việc Thẩm Mặc kiên trì không chịu ký hợp đồng B với công ty, là vì chờ đợi giải ước và ký với em sao? Nên cậu ấy mới hướng dẫn lượng truy cập về phía Chu Dục, như vậy cũng coi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài đúng không!"
Minh Dao cảm khái, Tô Thiều không hổ là ảnh hậu lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí, dù đã vắng bóng nhiều năm như vậy, nhưng sự nhạy bén này không phải ai cũng có được.
Minh Dao gật gật đầu, thừa nhận.
Dù tuyệt đại bộ phận trong đó là do Thẩm Mặc vụng trộm bố cục, từ công diễn lần đầu, cậu ấy đã cố ý lôi kéo Chu Dục cùng nhau, hai người tạo dựng tiết mục thêm điểm nhấn, Chu Dục cũng có thêm không ít ống kính, nhiều fan thích xem hai người họ tương tác, nhưng nàng phát hiện ý đồ của Thẩm Mặc sau đó cũng không ngăn cản.
Cho nên việc dẫn dắt, nói là nàng thao tác phía sau màn cũng không hẳn.
Tô Thiều chẳng những không trách cứ, ngược lại còn khen ngợi Minh Dao hết lời: "Minh Dao, em thật sự... rất có thiên phú! Trước đây chị còn có chút lo lắng, dù em rất thông minh, nhưng dù sao cũng mới ra trường, khi làm trợ lý của chị, vẫn còn hơi rụt rè, sau này đề cử em làm quản lý của Tinh Thần giải trí, chị cũng có chút lo lắng, sợ em nể mặt chị mà chịu uất ức trong công ty, hiện tại thì chị hoàn toàn không lo lắng, em thoát khỏi ân tình và dàn khung của công ty, đây mới là quy tắc sinh tồn chính xác của giới giải trí. Đó là nơi kẻ mạnh mới có thể sống sót, chị nói lại lần nữa, chị thật sự rất xem trọng em."
Lần này, Tô Thiều cảm thấy tốc độ phát triển của Minh Dao hoàn toàn vượt khỏi những gì nàng có thể chỉ dẫn, sân khấu của nàng có lẽ còn lớn hơn những gì nàng đã tưởng tượng.
"Cảm ơn chị Tô Thiều, không có chị, em cũng không thể có ngày hôm nay."
Tô Thiều dù ở góc độ nào mà nói, đều là quý nhân trong cuộc đời nàng, có thể nhận được sự tán thành của Tô Thiều, trong lòng Minh Dao vô cùng vui vẻ.
"Đúng rồi, vậy công ty em có thiếu nghệ nhân không?" Tô Thiều đột nhiên hỏi.
Minh Dao khẽ giật mình: "Hiện tại công ty em chỉ có một nghệ nhân, nhưng em không định mù quáng ký kết thêm, nhưng nếu gặp được người phù hợp thì sẽ cân nhắc, thế nào?"
Tô Thiều nghĩ nghĩ, chỉ nói: "Ừ, chị chỉ hỏi vậy thôi."
Hai người hàn huyên đến tận trưa, khi chuẩn bị rời đi, Minh Dao hỏi: "Chị Tô Thiều, chị cũng xem «Ánh Sao Luyện Tập Sinh», chị cảm thấy Chu Dục có thể đi đến cuối cùng không?"
Tô Thiều nhìn nàng: "Muốn nghe thật lòng không?"
Minh Dao gật đầu.
"Chị cảm thấy rất khó nói, nhưng chị hi vọng cậu ấy đừng vào top mười."
"A? Vì sao?"
"Có một số đứa trẻ, chị thấy chúng rất đẹp, hy vọng thấy chúng nhảy nhót trên sân khấu, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Mặc và Chu Dục, chị thấy chị rất thích họ, nhưng dường như không chỉ vì họ nhảy nhót trên sân khấu, em hiểu sự khác biệt này không?"
Minh Dao lắc đầu.
"Có một loại người tỏa sáng trong tập thể. Một loại người khác, nhưng lại chỉ hợp với solo, họ có thể ở trong tập thể, nhưng điều đó cũng có thể vùi lấp ánh hào quang của họ. Chị khuyên em, nếu như số phiếu không lý tưởng, cũng đừng ép Chu Dục vào vị trí ra mắt, chị lại hi vọng cậu ấy tỏa sáng ở những nơi khác."
Tô Thiều khơi dậy những nghi ngờ trong lòng Minh Dao.
Sân khấu của Chu Dục rất đặc sắc, nhưng dường như cậu ấy làm gì cũng rất thu hút.
Chỉ cần có ống kính của cậu ấy trong «Ánh Sao Luyện Tập Sinh», đều rất bắt mắt, đôi khi vì vẻ đẹp trên khuôn mặt, đôi khi vì cậu ấy đang sến súa trêu đùa Thẩm Mặc, đôi khi lại vì dáng vẻ liều mạng luyện tập của cậu ấy trong phòng tập.
Sự tỏa sáng của cậu ấy không chỉ vì nhóm, Minh Dao quyết định sau này sẽ tìm cơ hội nói chuyện cặn kẽ với Chu Dục.
Đêm khuya sau khi trở về, Minh Dao đang định nhắn tin cho Chu Dục thì điện thoại của Tô Thiều lại gọi tới.
"Minh Dao, chị đã xác nhận với bạn bè việc chị muốn giới thiệu một người mới cho công ty của em."
Hơn nữa, cứ như đang so kè, nhiệt độ của Chu Dục tăng bao nhiêu, thì nhiệt độ của Giang Duệ Dật tuyệt đối sẽ không thấp hơn hắn.
Nhiệt độ của Chu Dục cũng có Minh Dao thao tác phía sau màn, nhưng rất nhanh Minh Dao đã cảm thấy đuối sức, trong tay nàng vẫn còn một ít điểm thành tựu, nhưng không thể tiêu xài như vậy được.
Nàng dần dần cảm thấy, việc so kè nhiệt độ với Tinh Thần giải trí là một việc hoàn toàn vô nghĩa.
【Ký chủ, phiếu bầu hiện tại của Chu Dục tuy tăng mạnh so với trước, hiện đã xếp thứ 25, nhưng theo phân tích phỏng đoán, số phiếu cuối cùng của Chu Dục có thể chắc chắn nằm ở vị trí 10-20. Nếu muốn vào top 10 để ra mắt, điểm thành tựu hiện tại của ngươi không đủ.】 Minh Dao trầm tư: "Hệ thống, ngươi nói vì sao ta không khóa chặt top 10?"
【Ký chủ, câu hỏi này của ngươi rất có... chiều sâu, là một câu hỏi hay.】 Hệ thống cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Minh Dao, kỳ thật Minh Dao cũng không thực sự muốn hỏi để làm gì.
Minh Dao bỏ ra thời gian dài nghiên cứu những việc liên quan tới tuyển tú nam đoàn, cuối cùng quyết định vẫn là để Chu Dục tự do phát huy, nàng không can thiệp, chỉ trợ giúp khi cần thiết về nhân khí. Vì cuộc chiến đập tiền để vào top 10 đã đến hồi khốc liệt, nàng liền không nhìn chằm chằm vào vị trí ra mắt, tính đợi sau khi kết thúc «Ánh Sao Luyện Tập Sinh» rồi nghĩ tiếp bước kế tiếp.
Ngay lúc Minh Dao đang ở công ty quan tâm đến chuyện của Chu Dục, một cuộc điện thoại gọi đến, đúng là Tô Thiều gọi tới.
Minh Dao vội vàng nghe máy.
"Minh Dao, em đang ở thành phố Đông Hoa sao?"
"Vâng, em đang ở đây."
"Khi nào em tiện, có thể đến nhà chị một chuyến không, chị có một số việc muốn hỏi em."
Kỳ thật, Minh Dao có chút ngại ngùng, việc mình rời khỏi Tinh Thần giải trí vẫn chưa kịp nói với Tô Thiều.
Dù sao thì nàng ấy cũng là người giới thiệu mình, nếu lúc trước không có Tô Thiều đề cử, nàng cũng sẽ không từ một trợ lý nhỏ bé nhảy lên làm người quản lý.
Về tình về lý, nàng đều nên đến một chuyến, nói rõ mọi chuyện trong khoảng thời gian này với Tô Thiều.
"Em bây giờ có rảnh."
"Thật sao? Vậy bây giờ cũng được, chị vừa thu xong chương trình về thành phố Đông Hoa, rất muốn gặp em."
Từ Trúc Mộng giải trí đến nhà Tô Thiều rất gần, Minh Dao rất nhanh đã có mặt ở nhà Tô Thiều.
Với danh tiếng của Tô Thiều, ra ngoài tụ tập lại không bằng ở nhà an tâm, không cần lo lắng sẽ bị chụp ảnh, bị theo dõi, bị fan bao vây.
"Minh Dao, em đến rồi à?" Tô Thiều cười đón nàng vào cửa, hai người có mấy tháng không gặp, nhưng lại thân thiết như Lão Hữu không hề có khoảng cách.
Tô Thiều rót cho Minh Dao một ly nước chanh: "Chị vừa về, trong nhà bừa bộn em đừng để ý nhé."
Tô Thiều nhìn Minh Dao một hồi, có phần xúc động nói: "Lúc ấy chị đề cử em đi làm người quản lý, không ngờ em lại chịu nhiều uất ức như vậy ở Tinh Thần giải trí... Cũng tại chị thời gian này bận ghi hình tống nghệ không ở đây, là chị suy xét không chu toàn..."
Minh Dao có chút ngơ ngác: "Chị Tô Thiều..."
"Em nhóc này sao lại có biểu hiện này, nếu không thì em cho rằng chị gọi em tới làm gì?"
Minh Dao cười: "Em cho là chị sẽ mở miệng hỏi em vì sao muốn rời khỏi Tinh Thần giải trí, cơ hội tốt như vậy lại không nắm bắt..."
"Ấy da, con bé ngốc này, chị trên đường về đều nghe ngóng cả rồi, là Bùi Hi làm chuyện không ra gì, nhất định cướp nghệ nhân của em, trong tình huống đó thì em bị ép phải đi chứ sao! Chị chỉ hận chị không ở thành phố Đông Hoa, nếu không chị nhất định sẽ cùng công ty lý luận vì em." Tô Thiều vừa tức giận vừa đau lòng.
Minh Dao là do nàng nhìn lớn lên, chỉ trong một thời gian ngắn có thể sắp xếp công việc trợ lý đâu ra đấy, sau này tiếp nhận công việc trợ lý mong đợi của nàng, cũng rất nhanh làm quen với công việc.
Tô Thiều vô cùng xem trọng năng lực của Minh Dao, mới đề cử nàng đi làm người quản lý.
Không ngờ nàng rời đi một thời gian lại phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Sau khi nàng ấy nghe ngóng, liền biết Minh Dao đã có thành tích nổi bật trong mấy tháng này, tầm nhìn của nàng quả nhiên không sai, Minh Dao dĩ nhiên đã đào móc và bồi dưỡng hai nghệ nhân tương đối ưu tú, nhưng lại bị ép thôi việc.
Tô Thiều nghĩ, lần này Minh Dao đắc tội Bùi Hi, thêm việc hôm nay nghe nói Phan Thành Ích nổi giận lôi đình vì chuyện của Thẩm Mặc, trách cứ Mã Bằng Phi và Bùi Hi, nàng đoán chừng trong thời gian ngắn, Minh Dao khó có thể tìm được công việc quản lý khác trong giới, nên đã gọi nàng tới.
Một mặt là phải an ủi nàng, mặt khác thì chỉ an ủi suông không phải phong cách làm việc của Tô Thiều.
"Minh Dao, chuyện lần này em tuyệt đối không nên có gánh nặng trong lòng, em không làm sai, người sai là người khác, đừng ôm sai lầm vào người mình, hơn nữa em cũng đừng lo lắng tương lai sẽ ra sao. Em mang ra được hai nghệ nhân Thẩm Mặc và Từ Úy Ngôn, đó là công lao của em, ai cũng không cướp được, coi như tạm thời chưa tìm được công việc phù hợp cũng đừng vội, chị đang nhờ bạn bè giúp em nghe ngóng. Vì chị vừa tái xuất không bao lâu, công ty giải trí quen biết không nhiều, nhưng từ từ tìm thì nhất định có thể tìm được. Chị vừa nghe ngóng được, bên Hồng Kông có một công ty đại diện rất hứng thú với em, đương nhiên, chị thấy em tốt nhất vẫn nên cân nhắc nội địa, công nghiệp giải trí Hồng Kông mấy năm gần đây đã sớm không bằng nội địa..."
"Chị Tô Thiều..."
Minh Dao thật sự hoàn toàn không ngờ tới, Tô Thiều tìm nàng đến lại vì để cho nàng lời khuyên, muốn giới thiệu cho nàng một công việc quản lý khác.
Nàng trước đó chỉ làm trợ lý của Tô Thiều một thời gian, nói thật ra, coi như giúp đỡ nàng ấy, cũng bất quá là trách nhiệm công việc của nàng mà thôi, nhưng Tô Thiều lại nhiều lần đề bạt, bây giờ nàng đã rời khỏi Tinh Thần giải trí rồi, vẫn quan tâm tới tương lai của nàng.
"Hầy, chị biết tâm trạng em có thể không tốt lắm vì vừa từ chức, chẳng qua chị muốn tâm sự với em thôi mà, chị nói những điều này không có ý gì khác, chỉ là hi vọng em đừng có áp lực." Tô Thiều vừa nói, vừa nhìn vào mắt Minh Dao.
Cô gái trước mặt tuy có một chút mệt mỏi, nhưng dường như không nhìn ra sự nhụt chí, Tô Thiều mới hơi yên tâm một chút.
Minh Dao vốn không có ý định chủ động nói về việc mình lập nghiệp, nhưng đối mặt với người quan tâm như người nhà, Minh Dao không có ý định che giấu.
Hơn nữa, nàng đã từ chức rồi, cũng không cần thiết phải giấu giếm.
"Kỳ thật... Chị Tô Thiều, sau khi em rời khỏi Tinh Thần giải trí, em đã thành lập một công ty giải trí riêng, tên là Trúc Mộng giải trí, hiện công ty mới vừa khởi đầu, đã ký hợp đồng với một học viên trong «Ánh Sao Luyện Tập Sinh»."
"Trời ạ!" Tô Thiều thật sự quá vui mừng, nàng tưởng tượng vô số loại khả năng, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới hướng này.
Minh Dao quả nhiên không phải cô gái bình thường, những lo lắng trước đó của nàng hoàn toàn dư thừa, Tô Thiều vô cùng vui vẻ: "Thật sao? Em mới vừa từ chức mà tốc độ nhanh như vậy, đã mở công ty, còn ký kết nghệ nhân! Đã ký với ai? Hôm nay chị còn xem một tập «Ánh Sao Luyện Tập Sinh» đó!"
"Chu Dục."
"Ra là cậu ấy! Lúc đó chị xem xong chương trình đã rất ấn tượng với cậu ấy, sân khấu của cậu ấy và Thẩm Mặc thật sự rất đặc sắc..."
Lúc này Tô Thiều mới bừng tỉnh ngộ, thì ra là thế...
"Vậy việc Thẩm Mặc kiên trì không chịu ký hợp đồng B với công ty, là vì chờ đợi giải ước và ký với em sao? Nên cậu ấy mới hướng dẫn lượng truy cập về phía Chu Dục, như vậy cũng coi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài đúng không!"
Minh Dao cảm khái, Tô Thiều không hổ là ảnh hậu lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí, dù đã vắng bóng nhiều năm như vậy, nhưng sự nhạy bén này không phải ai cũng có được.
Minh Dao gật gật đầu, thừa nhận.
Dù tuyệt đại bộ phận trong đó là do Thẩm Mặc vụng trộm bố cục, từ công diễn lần đầu, cậu ấy đã cố ý lôi kéo Chu Dục cùng nhau, hai người tạo dựng tiết mục thêm điểm nhấn, Chu Dục cũng có thêm không ít ống kính, nhiều fan thích xem hai người họ tương tác, nhưng nàng phát hiện ý đồ của Thẩm Mặc sau đó cũng không ngăn cản.
Cho nên việc dẫn dắt, nói là nàng thao tác phía sau màn cũng không hẳn.
Tô Thiều chẳng những không trách cứ, ngược lại còn khen ngợi Minh Dao hết lời: "Minh Dao, em thật sự... rất có thiên phú! Trước đây chị còn có chút lo lắng, dù em rất thông minh, nhưng dù sao cũng mới ra trường, khi làm trợ lý của chị, vẫn còn hơi rụt rè, sau này đề cử em làm quản lý của Tinh Thần giải trí, chị cũng có chút lo lắng, sợ em nể mặt chị mà chịu uất ức trong công ty, hiện tại thì chị hoàn toàn không lo lắng, em thoát khỏi ân tình và dàn khung của công ty, đây mới là quy tắc sinh tồn chính xác của giới giải trí. Đó là nơi kẻ mạnh mới có thể sống sót, chị nói lại lần nữa, chị thật sự rất xem trọng em."
Lần này, Tô Thiều cảm thấy tốc độ phát triển của Minh Dao hoàn toàn vượt khỏi những gì nàng có thể chỉ dẫn, sân khấu của nàng có lẽ còn lớn hơn những gì nàng đã tưởng tượng.
"Cảm ơn chị Tô Thiều, không có chị, em cũng không thể có ngày hôm nay."
Tô Thiều dù ở góc độ nào mà nói, đều là quý nhân trong cuộc đời nàng, có thể nhận được sự tán thành của Tô Thiều, trong lòng Minh Dao vô cùng vui vẻ.
"Đúng rồi, vậy công ty em có thiếu nghệ nhân không?" Tô Thiều đột nhiên hỏi.
Minh Dao khẽ giật mình: "Hiện tại công ty em chỉ có một nghệ nhân, nhưng em không định mù quáng ký kết thêm, nhưng nếu gặp được người phù hợp thì sẽ cân nhắc, thế nào?"
Tô Thiều nghĩ nghĩ, chỉ nói: "Ừ, chị chỉ hỏi vậy thôi."
Hai người hàn huyên đến tận trưa, khi chuẩn bị rời đi, Minh Dao hỏi: "Chị Tô Thiều, chị cũng xem «Ánh Sao Luyện Tập Sinh», chị cảm thấy Chu Dục có thể đi đến cuối cùng không?"
Tô Thiều nhìn nàng: "Muốn nghe thật lòng không?"
Minh Dao gật đầu.
"Chị cảm thấy rất khó nói, nhưng chị hi vọng cậu ấy đừng vào top mười."
"A? Vì sao?"
"Có một số đứa trẻ, chị thấy chúng rất đẹp, hy vọng thấy chúng nhảy nhót trên sân khấu, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Mặc và Chu Dục, chị thấy chị rất thích họ, nhưng dường như không chỉ vì họ nhảy nhót trên sân khấu, em hiểu sự khác biệt này không?"
Minh Dao lắc đầu.
"Có một loại người tỏa sáng trong tập thể. Một loại người khác, nhưng lại chỉ hợp với solo, họ có thể ở trong tập thể, nhưng điều đó cũng có thể vùi lấp ánh hào quang của họ. Chị khuyên em, nếu như số phiếu không lý tưởng, cũng đừng ép Chu Dục vào vị trí ra mắt, chị lại hi vọng cậu ấy tỏa sáng ở những nơi khác."
Tô Thiều khơi dậy những nghi ngờ trong lòng Minh Dao.
Sân khấu của Chu Dục rất đặc sắc, nhưng dường như cậu ấy làm gì cũng rất thu hút.
Chỉ cần có ống kính của cậu ấy trong «Ánh Sao Luyện Tập Sinh», đều rất bắt mắt, đôi khi vì vẻ đẹp trên khuôn mặt, đôi khi vì cậu ấy đang sến súa trêu đùa Thẩm Mặc, đôi khi lại vì dáng vẻ liều mạng luyện tập của cậu ấy trong phòng tập.
Sự tỏa sáng của cậu ấy không chỉ vì nhóm, Minh Dao quyết định sau này sẽ tìm cơ hội nói chuyện cặn kẽ với Chu Dục.
Đêm khuya sau khi trở về, Minh Dao đang định nhắn tin cho Chu Dục thì điện thoại của Tô Thiều lại gọi tới.
"Minh Dao, chị đã xác nhận với bạn bè việc chị muốn giới thiệu một người mới cho công ty của em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận