Giới Giải Trí Chỉnh Sống Từ Nhỏ Trợ Lý Bắt Đầu
Giới Giải Trí Chỉnh Sống Từ Nhỏ Trợ Lý Bắt Đầu - Chương 43: Mất mặt quá mức rồi (length: 12091)
Thẩm Mặc cảm thấy mình hóa đá tại chỗ, đứng ngây người rất lâu, câu nói kia của Minh Dao cứ văng vẳng bên tai hắn, lặp đi lặp lại.
Không phải hắn không nghĩ đến chuyện này, Minh Dao là người quản lý của Tinh Thần giải trí, sau này nhất định sẽ ký hợp đồng với nghệ sĩ mới, về lý trí thì hắn hiểu rõ điều đó.
Nhưng tại sao trong lòng lại có chút khó chịu?
Thì ra... Minh Dao nói muốn ra ngoài một thời gian, là để ký hợp đồng với người mới sao?
Điều khiến Thẩm Mặc chua xót hơn là hắn nhận ra, mình thật ra là công ty kín đáo giao cho cô, chứ không phải cô tự nguyện lựa chọn. Thời điểm cô vừa trở thành người quản lý, vì hắn là luyện tập sinh cấp D nên không thể ký kết với bất kỳ nghệ sĩ nào.
Mà "người mới" này mới là người đầu tiên được chính Minh Dao lựa chọn!
Hóa ra hắn... chẳng là gì cả.
Nhận thức này khiến lòng Thẩm Mặc khó chịu đến tột độ. Thời gian qua hắn luôn cố gắng hết mình, chỉ để cô hài lòng, có thể yên tâm, có thể cảm thấy tự hào về hắn.
Thì ra trong lòng cô, hắn vốn đã không thể so sánh với người khác.
Một khi rơi vào cảm xúc, Thẩm Mặc không thể tự kiềm chế. Buổi chiều không có lớp, hắn đặt trước một phòng học, cùng Dương Cầm chờ đợi mấy tiếng đồng hồ, rồi từ bên trong bước ra. Đúng lúc này, Minh Dao đột nhiên thấy hệ thống hiện thông báo.
【 Ký chủ, nghệ sĩ Thẩm Mặc của bạn lại có tác phẩm mới. 】
Minh Dao:???
Cái này... nhanh vậy sao?
Minh Dao thực sự kinh ngạc, vội mở trình mô phỏng nghệ sĩ, và cảnh tượng trước mắt khiến cô càng thêm kinh ngạc.
Trước đó bên cạnh hình nhân Thẩm Mặc có ba quả trứng đang ấp, sau khi « Vệ Tinh » thành công thì một quả trứng biến thành gà con đang mổ thóc.
Hiện tại bên cạnh hắn vẫn còn ba quả trứng và một con gà con, nói cách khác, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Thẩm Mặc đã viết thêm một bài hát hoàn toàn mới!
Minh Dao vội bấm xem chi tiết.
【 Số hiệu ca khúc: S004 Tên ca khúc: « Thằng hề » Tiến độ sáng tác giai điệu: 85% Tiến độ sáng tác ca từ: 100% Tiến độ biên khúc: 30% Thể loại ca khúc: Trữ tình chậm Đánh giá cấp bậc hiện tại: 39 sao Tổng kết: Bài hát này có độ hoàn thành phi thường cao, chỉ cần trau chuốt sơ qua là có thể cho ra thành phẩm. Chú ý: Tổng thời gian sáng tác bài hát này chỉ có 3 giờ 25 phút, nói cách khác Thẩm Mặc đã viết một mạch. 】
Minh Dao: Được lắm...
Không chỉ tốc độ hoàn thành nhanh, độ hoàn thành cao, mà điểm đánh giá cũng nghịch thiên, 39 sao, thật quá khủng bố!
Cô vội gọi điện cho Thẩm Mặc. Bình thường chỉ cần Thẩm Mặc không ở trong phòng luyện tập hoặc đang lên lớp thì sẽ bắt máy ngay, hôm nay lại đổ chuông rất nhiều lần mà không ai nhấc máy.
Ngay khi Minh Dao nghĩ rằng hắn không nhìn thấy thì hắn bắt máy: "Minh Dao..."
Giọng Thẩm Mặc có chút khàn, hình như rất mệt mỏi.
"Cậu có khỏe không?" Minh Dao quan tâm hỏi.
"Tôi..." Thẩm Mặc vừa mở miệng liền cảm thấy tủi thân, luôn cảm thấy mình như bị bỏ rơi, nhưng hắn lại thấy tâm trạng mình thật vô lý, chỉ là ký hợp đồng với một nghệ sĩ mà thôi, hắn đang làm ầm ĩ cái gì chứ.
Trong nhất thời, hốc mắt Thẩm Mặc lại đỏ lên: "Tôi viết một ca khúc..."
Chắc là... chắc là đối với Minh Dao mà nói, cũng chẳng có gì to tát.
"Cậu viết được một ca khúc trong thời gian ngắn như vậy rồi à? Tôi vừa mới thấy thông báo... Là ca khúc gì, có thể gửi cho tôi nghe thử không?"
"Tôi... Tôi còn chưa viết xong hoàn chỉnh." Hắn có chút hối hận khi nói chuyện này với Minh Dao, ca từ bài hát này thật sự có chút, không tiện gửi cho cô.
"Nhưng mà tôi muốn nghe ngay bây giờ!" Giọng Minh Dao rất phấn khích, khiến Thẩm Mặc không khỏi cảm thấy nỗi đau lòng của mình được chữa lành phần nào.
"Cô rất mong chờ tác phẩm mới của tôi sao?" Hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Đương nhiên rồi! Vệ Tinh trước đó đã siêu đỉnh! Lần này tôi đi Hoành Điếm, ngoài ký hợp đồng với người mới, còn gặp Phương Kỳ, cô ấy có không ít bạn bè là thành viên các nhóm nhạc nữ. Lần này đạo sư « Ánh sao luyện tập sinh » của các cậu chính là bạn của cô ấy, cơ hội biểu diễn đơn ca của cậu là do cô ấy giúp đỡ đó."
"Lần này cô ra ngoài... cũng lo cho chuyện của tôi?" Thẩm Mặc nắm bắt được thông tin quan trọng trong lời nói của Minh Dao.
"Đương nhiên! Sân khấu đầu tiên của cậu lần này vẫn rất quan trọng. Nhưng mà cậu cũng có áp lực khác nữa mà, cậu đang thể hiện rất tốt, mau hát ca khúc mới cho tôi nghe đi, tôi đang ở gần công ty, hay là tôi lên thẳng đó cậu hát trực tiếp cho tôi nghe?"
"Không, không, cô tuyệt đối đừng." Thẩm Mặc cảm thấy cảm xúc mình đến nhanh đi cũng nhanh, không hiểu ra sao đã vui vẻ trở lại.
Giờ chỉ còn lại xấu hổ đến hoảng.
Bài « Thằng hề » đâu, hắn giờ cảm thấy mình đúng là thằng hề, người ta ký hợp đồng với nghệ sĩ mới thì mình giở trò, còn viết loại nhạc chua lè này...
"Vậy được, cậu gửi video cho tôi đi, nhanh lên! Nếu không tôi sẽ tự mình lên lầu, cậu phải hát cho tôi nghe đó."
Thẩm Mặc tự bế, cái gì gọi là tự trói mình, cái gì gọi là tự làm tự chịu.
Hắn coi như bị mình hố khóc.
Phải làm sao bây giờ, còn có thể làm sao, chỉ có thể cắn răng hát thôi.
Lần này hắn không dùng guitar, mà dùng dương cầm, thứ hắn chưa học được bao lâu, để đệm nhạc.
"Tôi vẽ nụ cười lên mặt, không ai có thể thấy tôi khóc, kỹ năng diễn xuất vụng về, che giấu sự yếu đuối trong tâm hồn. Người từ đám đông đến, dừng chân bên cạnh tôi, rồi quay người đi. Tôi may mắn vì tôi vẫn còn bộ dạng thằng hề, tôi chính là nó, nó chính là tôi..."
Càng hát Thẩm Mặc càng thấy không ổn, không có cảm xúc, lại hát bài hát này, thật sự là cố gắng hát cho xong chuyện.
Hắn chỉ hát một đoạn rồi làm qua loa, gửi cho Minh Dao, sau đó im lặng luôn, úp điện thoại lên đàn.
Bất quá, không lâu sau, Thẩm Mặc vẫn không nhịn được sờ vào điện thoại, lật lên, màn hình tự động sáng lên, mở khóa.
Minh Dao gửi đến rất nhiều tin nhắn thoại.
Thẩm Mặc nhìn những tin nhắn liên tục hiện lên, vẫn không thể nhịn được mà bấm nghe.
"Hay quá! Oa... Tôi đúng là một thiên tài, khám phá ra tài năng sáng tác của cậu!"
"Nếu không cậu cứ luyện nhảy trước đi, chất lượng và tốc độ sáng tác ca khúc của cậu thế này, tôi nghi ngờ cậu cứ xoay vòng tại chỗ ở « Ánh sao luyện tập sinh » cũng có thể kiếm được vô số fan đó."
"Thật sự ngưu bức, cậu sáng tác bài hát nhanh vậy là muốn ép chết đồng nghiệp hả?"
"Đáng tiếc không đủ thời gian, nếu không ca khúc này cũng có thể vào thẳng phòng thu âm rồi!"
Thẩm Mặc bất tri bất giác đã khóc, thì ra cô thật sự thích tác phẩm của hắn, thật sự rất thưởng thức hắn...
Sau đó khóc rồi lại cười, hắn thật may mắn, có được người quản lý thưởng thức và hiểu mình như vậy.
Thẩm Mặc lau khô nước mắt, kỳ lạ là chủ động gọi điện cho Minh Dao.
Kỳ thật hắn rất ghét gọi điện cho người khác, bình thường cũng vậy, có thể nhắn tin thì sẽ không gọi.
Nhưng chuyện này, hắn vẫn muốn đích thân nói với cô.
"Thẩm Mặc! Bài « Thằng hề » vừa rồi của cậu thật sự rất tuyệt!" Minh Dao vẫn còn đang hưng phấn.
"Minh Dao..." Thẩm Mặc nói.
"Ừ?"
"Cái đó... Lần trước cô nói muốn sắp xếp trợ lý cho tôi, hay là cô vẫn giúp tôi sắp xếp đi, không cần phải gấp gáp, sau này từ từ tìm cũng được, ý tôi là... nếu tìm trợ lý cho tôi có thể giảm bớt công việc cho cô thì cứ sắp xếp cho tôi đi."
Minh Dao có chút ngoài ý muốn, trước đó cô nói muốn tìm trợ lý cho Thẩm Mặc, hắn còn nói không cần vì hắn mắc chứng sợ xã hội, lần này cô xác nhận chi tiết với Phương Kỳ rồi, trong thời gian luyện tập sinh tham gia « Ánh sao luyện tập sinh » thì không được mang theo trợ lý, nên cô cũng không nhắc lại chuyện này.
"À... chuyện này không gấp, sao vậy, sao cậu đột nhiên nhắc đến chuyện này?" Minh Dao vô ý thức cảm thấy Thẩm Mặc là lạ.
"Không, không có gì, không vội thì cô cứ xem đó mà làm thôi, tôi... tôi hình như lại có một ý tưởng bài hát khác, tôi cúp máy trước." Thẩm Mặc nói cực nhanh.
Dù rất mong chờ tác phẩm mới của Thẩm Mặc nhưng Minh Dao vẫn không nhịn được dặn dò: "Năng lượng của con người là có hạn, hôm nay cậu vừa luyện vũ vừa sáng tác bài hát, đã rất mệt rồi, về ký túc xá nghỉ ngơi trước đi."
"Ờ..."
"Ngoan một chút."
"Vâng..."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Mặc cảm thấy toàn bộ mặt mũi hai mươi mấy năm qua của mình đã vứt sạch hôm nay, cũng không thèm để ý chút mệt mỏi đó nữa. Lúc vừa gọi điện thoại, sau khi hắn khó chịu nói nhờ Minh Dao tìm trợ lý cho hắn thì trong đầu lại xuất hiện một ý tưởng bài hát khác.
Hắn cầm lấy một bản nhạc trống rồi viết lên hai chữ: « Thấu hiểu », sau đó bắt đầu vẽ vời, thỉnh thoảng một tay hoặc hai tay đặt lên dương cầm tìm hợp âm, trong miệng đôi khi lẩm bẩm, đôi khi ngâm nga.
Đến tối, Minh Dao lại bị hệ thống nhắc nhở ồn ào.
【 Chúc mừng ký chủ, Thẩm Mặc lại có tác phẩm mới. 】
Minh Dao:!!!
Không phải chứ, hôm nay thằng nhóc này bị làm sao vậy!
Nghiện sáng tác à?
Hắn muốn viết xong một album ca nhạc trong một ngày sao?
Cô đã tê liệt, nhưng vẫn bấm vào xem qua, tốt, lại là một bài hát phong cách R&B có độ hoàn thành tổng thể trên 80%: « Thấu hiểu ».
Hệ thống vẫn đánh giá cao như cũ, 39 sao.
Nhưng cô không gọi điện lại cho Thẩm Mặc, vì cô phát hiện, khi Thẩm Mặc đang sáng tác thì độ mệt mỏi và giá trị áp lực đều rất nhỏ. Xem ra chuyện sáng tác đối với hắn mà nói cũng không gây ra quá nhiều gánh nặng, ngược lại còn là cách hắn giải tỏa áp lực.
Minh Dao thầm suy đoán, gần đây Thẩm Mặc muốn tăng cường sáng tác, tỷ lệ thành phẩm rất cao, đoán chừng là vì sắp đến « Ánh sao luyện tập sinh » nên cảm thấy có áp lực.
Được rồi, còn có thể làm sao đâu, còn có thể ngăn cản không cho hắn sáng tác à?
Bây giờ chuẩn bị thêm một chút ca khúc mới, lên chương trình sẽ dễ dàng hơn cũng tốt.
...
Sau khi ký hợp đồng với Từ Úy Ngôn, Minh Dao mỗi ngày đều mở trình mô phỏng nghệ sĩ, sàng lọc những thông báo phù hợp với hắn. Chỉ là dù sử dụng chức năng sàng lọc cao cấp thì những thông báo tìm được vẫn kém chất lượng và đẳng cấp.
【 « Đại Tống tiểu thám tử »: Phim mạng kinh phí nhỏ, chất lượng cấp E, hiện đang tuyển diễn viên, vai nam chính và nam thứ đã định, là do nhà tư sản muốn nâng người, Từ Úy Ngôn có thể tranh thủ vai nam thứ ba, nhưng kịch bản có trăm ngàn sơ hở, tổ chế tác đáng lo, không đề cử. 】
【 « Quê hương »: Phim niên đại, hiện tại vai nam chính và nam thứ còn trống, cát-xê không tệ, nhưng kịch bản và thiết lập nhân vật không phù hợp với phương hướng phát triển tương lai của Từ Úy Ngôn, trừ phi thiếu tiền thì không cần cân nhắc. 】
【 « Đại Y »: Phim đô thị công sở, hiện tại vai nam chính và nam thứ còn trống, nhưng nhà tư sản có yêu cầu về độ tuổi của nam chính, Từ Úy Ngôn có thể tranh thủ vai nam thứ hai hoặc nam thứ ba, nhưng bộ phim này có nghi án đạo nhái, nguy cơ lật xe khá lớn, không đề cử. 】
Minh Dao: "...".
Đau đầu à, sao không tìm được thông báo phù hợp với Từ Úy Ngôn vậy.
Nhưng cô cũng không nóng nảy, mỗi ngày chờ thông báo cập nhật, cô đều đi đánh bừa một gậy. Còn Từ Úy Ngôn, cô sắp xếp để hắn đến công ty tham gia các khóa học về diễn xuất, lời thoại, hình thể các kiểu.
Ngày này, đúng là để cô tìm được một thông báo không tệ...
Không phải hắn không nghĩ đến chuyện này, Minh Dao là người quản lý của Tinh Thần giải trí, sau này nhất định sẽ ký hợp đồng với nghệ sĩ mới, về lý trí thì hắn hiểu rõ điều đó.
Nhưng tại sao trong lòng lại có chút khó chịu?
Thì ra... Minh Dao nói muốn ra ngoài một thời gian, là để ký hợp đồng với người mới sao?
Điều khiến Thẩm Mặc chua xót hơn là hắn nhận ra, mình thật ra là công ty kín đáo giao cho cô, chứ không phải cô tự nguyện lựa chọn. Thời điểm cô vừa trở thành người quản lý, vì hắn là luyện tập sinh cấp D nên không thể ký kết với bất kỳ nghệ sĩ nào.
Mà "người mới" này mới là người đầu tiên được chính Minh Dao lựa chọn!
Hóa ra hắn... chẳng là gì cả.
Nhận thức này khiến lòng Thẩm Mặc khó chịu đến tột độ. Thời gian qua hắn luôn cố gắng hết mình, chỉ để cô hài lòng, có thể yên tâm, có thể cảm thấy tự hào về hắn.
Thì ra trong lòng cô, hắn vốn đã không thể so sánh với người khác.
Một khi rơi vào cảm xúc, Thẩm Mặc không thể tự kiềm chế. Buổi chiều không có lớp, hắn đặt trước một phòng học, cùng Dương Cầm chờ đợi mấy tiếng đồng hồ, rồi từ bên trong bước ra. Đúng lúc này, Minh Dao đột nhiên thấy hệ thống hiện thông báo.
【 Ký chủ, nghệ sĩ Thẩm Mặc của bạn lại có tác phẩm mới. 】
Minh Dao:???
Cái này... nhanh vậy sao?
Minh Dao thực sự kinh ngạc, vội mở trình mô phỏng nghệ sĩ, và cảnh tượng trước mắt khiến cô càng thêm kinh ngạc.
Trước đó bên cạnh hình nhân Thẩm Mặc có ba quả trứng đang ấp, sau khi « Vệ Tinh » thành công thì một quả trứng biến thành gà con đang mổ thóc.
Hiện tại bên cạnh hắn vẫn còn ba quả trứng và một con gà con, nói cách khác, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Thẩm Mặc đã viết thêm một bài hát hoàn toàn mới!
Minh Dao vội bấm xem chi tiết.
【 Số hiệu ca khúc: S004 Tên ca khúc: « Thằng hề » Tiến độ sáng tác giai điệu: 85% Tiến độ sáng tác ca từ: 100% Tiến độ biên khúc: 30% Thể loại ca khúc: Trữ tình chậm Đánh giá cấp bậc hiện tại: 39 sao Tổng kết: Bài hát này có độ hoàn thành phi thường cao, chỉ cần trau chuốt sơ qua là có thể cho ra thành phẩm. Chú ý: Tổng thời gian sáng tác bài hát này chỉ có 3 giờ 25 phút, nói cách khác Thẩm Mặc đã viết một mạch. 】
Minh Dao: Được lắm...
Không chỉ tốc độ hoàn thành nhanh, độ hoàn thành cao, mà điểm đánh giá cũng nghịch thiên, 39 sao, thật quá khủng bố!
Cô vội gọi điện cho Thẩm Mặc. Bình thường chỉ cần Thẩm Mặc không ở trong phòng luyện tập hoặc đang lên lớp thì sẽ bắt máy ngay, hôm nay lại đổ chuông rất nhiều lần mà không ai nhấc máy.
Ngay khi Minh Dao nghĩ rằng hắn không nhìn thấy thì hắn bắt máy: "Minh Dao..."
Giọng Thẩm Mặc có chút khàn, hình như rất mệt mỏi.
"Cậu có khỏe không?" Minh Dao quan tâm hỏi.
"Tôi..." Thẩm Mặc vừa mở miệng liền cảm thấy tủi thân, luôn cảm thấy mình như bị bỏ rơi, nhưng hắn lại thấy tâm trạng mình thật vô lý, chỉ là ký hợp đồng với một nghệ sĩ mà thôi, hắn đang làm ầm ĩ cái gì chứ.
Trong nhất thời, hốc mắt Thẩm Mặc lại đỏ lên: "Tôi viết một ca khúc..."
Chắc là... chắc là đối với Minh Dao mà nói, cũng chẳng có gì to tát.
"Cậu viết được một ca khúc trong thời gian ngắn như vậy rồi à? Tôi vừa mới thấy thông báo... Là ca khúc gì, có thể gửi cho tôi nghe thử không?"
"Tôi... Tôi còn chưa viết xong hoàn chỉnh." Hắn có chút hối hận khi nói chuyện này với Minh Dao, ca từ bài hát này thật sự có chút, không tiện gửi cho cô.
"Nhưng mà tôi muốn nghe ngay bây giờ!" Giọng Minh Dao rất phấn khích, khiến Thẩm Mặc không khỏi cảm thấy nỗi đau lòng của mình được chữa lành phần nào.
"Cô rất mong chờ tác phẩm mới của tôi sao?" Hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Đương nhiên rồi! Vệ Tinh trước đó đã siêu đỉnh! Lần này tôi đi Hoành Điếm, ngoài ký hợp đồng với người mới, còn gặp Phương Kỳ, cô ấy có không ít bạn bè là thành viên các nhóm nhạc nữ. Lần này đạo sư « Ánh sao luyện tập sinh » của các cậu chính là bạn của cô ấy, cơ hội biểu diễn đơn ca của cậu là do cô ấy giúp đỡ đó."
"Lần này cô ra ngoài... cũng lo cho chuyện của tôi?" Thẩm Mặc nắm bắt được thông tin quan trọng trong lời nói của Minh Dao.
"Đương nhiên! Sân khấu đầu tiên của cậu lần này vẫn rất quan trọng. Nhưng mà cậu cũng có áp lực khác nữa mà, cậu đang thể hiện rất tốt, mau hát ca khúc mới cho tôi nghe đi, tôi đang ở gần công ty, hay là tôi lên thẳng đó cậu hát trực tiếp cho tôi nghe?"
"Không, không, cô tuyệt đối đừng." Thẩm Mặc cảm thấy cảm xúc mình đến nhanh đi cũng nhanh, không hiểu ra sao đã vui vẻ trở lại.
Giờ chỉ còn lại xấu hổ đến hoảng.
Bài « Thằng hề » đâu, hắn giờ cảm thấy mình đúng là thằng hề, người ta ký hợp đồng với nghệ sĩ mới thì mình giở trò, còn viết loại nhạc chua lè này...
"Vậy được, cậu gửi video cho tôi đi, nhanh lên! Nếu không tôi sẽ tự mình lên lầu, cậu phải hát cho tôi nghe đó."
Thẩm Mặc tự bế, cái gì gọi là tự trói mình, cái gì gọi là tự làm tự chịu.
Hắn coi như bị mình hố khóc.
Phải làm sao bây giờ, còn có thể làm sao, chỉ có thể cắn răng hát thôi.
Lần này hắn không dùng guitar, mà dùng dương cầm, thứ hắn chưa học được bao lâu, để đệm nhạc.
"Tôi vẽ nụ cười lên mặt, không ai có thể thấy tôi khóc, kỹ năng diễn xuất vụng về, che giấu sự yếu đuối trong tâm hồn. Người từ đám đông đến, dừng chân bên cạnh tôi, rồi quay người đi. Tôi may mắn vì tôi vẫn còn bộ dạng thằng hề, tôi chính là nó, nó chính là tôi..."
Càng hát Thẩm Mặc càng thấy không ổn, không có cảm xúc, lại hát bài hát này, thật sự là cố gắng hát cho xong chuyện.
Hắn chỉ hát một đoạn rồi làm qua loa, gửi cho Minh Dao, sau đó im lặng luôn, úp điện thoại lên đàn.
Bất quá, không lâu sau, Thẩm Mặc vẫn không nhịn được sờ vào điện thoại, lật lên, màn hình tự động sáng lên, mở khóa.
Minh Dao gửi đến rất nhiều tin nhắn thoại.
Thẩm Mặc nhìn những tin nhắn liên tục hiện lên, vẫn không thể nhịn được mà bấm nghe.
"Hay quá! Oa... Tôi đúng là một thiên tài, khám phá ra tài năng sáng tác của cậu!"
"Nếu không cậu cứ luyện nhảy trước đi, chất lượng và tốc độ sáng tác ca khúc của cậu thế này, tôi nghi ngờ cậu cứ xoay vòng tại chỗ ở « Ánh sao luyện tập sinh » cũng có thể kiếm được vô số fan đó."
"Thật sự ngưu bức, cậu sáng tác bài hát nhanh vậy là muốn ép chết đồng nghiệp hả?"
"Đáng tiếc không đủ thời gian, nếu không ca khúc này cũng có thể vào thẳng phòng thu âm rồi!"
Thẩm Mặc bất tri bất giác đã khóc, thì ra cô thật sự thích tác phẩm của hắn, thật sự rất thưởng thức hắn...
Sau đó khóc rồi lại cười, hắn thật may mắn, có được người quản lý thưởng thức và hiểu mình như vậy.
Thẩm Mặc lau khô nước mắt, kỳ lạ là chủ động gọi điện cho Minh Dao.
Kỳ thật hắn rất ghét gọi điện cho người khác, bình thường cũng vậy, có thể nhắn tin thì sẽ không gọi.
Nhưng chuyện này, hắn vẫn muốn đích thân nói với cô.
"Thẩm Mặc! Bài « Thằng hề » vừa rồi của cậu thật sự rất tuyệt!" Minh Dao vẫn còn đang hưng phấn.
"Minh Dao..." Thẩm Mặc nói.
"Ừ?"
"Cái đó... Lần trước cô nói muốn sắp xếp trợ lý cho tôi, hay là cô vẫn giúp tôi sắp xếp đi, không cần phải gấp gáp, sau này từ từ tìm cũng được, ý tôi là... nếu tìm trợ lý cho tôi có thể giảm bớt công việc cho cô thì cứ sắp xếp cho tôi đi."
Minh Dao có chút ngoài ý muốn, trước đó cô nói muốn tìm trợ lý cho Thẩm Mặc, hắn còn nói không cần vì hắn mắc chứng sợ xã hội, lần này cô xác nhận chi tiết với Phương Kỳ rồi, trong thời gian luyện tập sinh tham gia « Ánh sao luyện tập sinh » thì không được mang theo trợ lý, nên cô cũng không nhắc lại chuyện này.
"À... chuyện này không gấp, sao vậy, sao cậu đột nhiên nhắc đến chuyện này?" Minh Dao vô ý thức cảm thấy Thẩm Mặc là lạ.
"Không, không có gì, không vội thì cô cứ xem đó mà làm thôi, tôi... tôi hình như lại có một ý tưởng bài hát khác, tôi cúp máy trước." Thẩm Mặc nói cực nhanh.
Dù rất mong chờ tác phẩm mới của Thẩm Mặc nhưng Minh Dao vẫn không nhịn được dặn dò: "Năng lượng của con người là có hạn, hôm nay cậu vừa luyện vũ vừa sáng tác bài hát, đã rất mệt rồi, về ký túc xá nghỉ ngơi trước đi."
"Ờ..."
"Ngoan một chút."
"Vâng..."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Mặc cảm thấy toàn bộ mặt mũi hai mươi mấy năm qua của mình đã vứt sạch hôm nay, cũng không thèm để ý chút mệt mỏi đó nữa. Lúc vừa gọi điện thoại, sau khi hắn khó chịu nói nhờ Minh Dao tìm trợ lý cho hắn thì trong đầu lại xuất hiện một ý tưởng bài hát khác.
Hắn cầm lấy một bản nhạc trống rồi viết lên hai chữ: « Thấu hiểu », sau đó bắt đầu vẽ vời, thỉnh thoảng một tay hoặc hai tay đặt lên dương cầm tìm hợp âm, trong miệng đôi khi lẩm bẩm, đôi khi ngâm nga.
Đến tối, Minh Dao lại bị hệ thống nhắc nhở ồn ào.
【 Chúc mừng ký chủ, Thẩm Mặc lại có tác phẩm mới. 】
Minh Dao:!!!
Không phải chứ, hôm nay thằng nhóc này bị làm sao vậy!
Nghiện sáng tác à?
Hắn muốn viết xong một album ca nhạc trong một ngày sao?
Cô đã tê liệt, nhưng vẫn bấm vào xem qua, tốt, lại là một bài hát phong cách R&B có độ hoàn thành tổng thể trên 80%: « Thấu hiểu ».
Hệ thống vẫn đánh giá cao như cũ, 39 sao.
Nhưng cô không gọi điện lại cho Thẩm Mặc, vì cô phát hiện, khi Thẩm Mặc đang sáng tác thì độ mệt mỏi và giá trị áp lực đều rất nhỏ. Xem ra chuyện sáng tác đối với hắn mà nói cũng không gây ra quá nhiều gánh nặng, ngược lại còn là cách hắn giải tỏa áp lực.
Minh Dao thầm suy đoán, gần đây Thẩm Mặc muốn tăng cường sáng tác, tỷ lệ thành phẩm rất cao, đoán chừng là vì sắp đến « Ánh sao luyện tập sinh » nên cảm thấy có áp lực.
Được rồi, còn có thể làm sao đâu, còn có thể ngăn cản không cho hắn sáng tác à?
Bây giờ chuẩn bị thêm một chút ca khúc mới, lên chương trình sẽ dễ dàng hơn cũng tốt.
...
Sau khi ký hợp đồng với Từ Úy Ngôn, Minh Dao mỗi ngày đều mở trình mô phỏng nghệ sĩ, sàng lọc những thông báo phù hợp với hắn. Chỉ là dù sử dụng chức năng sàng lọc cao cấp thì những thông báo tìm được vẫn kém chất lượng và đẳng cấp.
【 « Đại Tống tiểu thám tử »: Phim mạng kinh phí nhỏ, chất lượng cấp E, hiện đang tuyển diễn viên, vai nam chính và nam thứ đã định, là do nhà tư sản muốn nâng người, Từ Úy Ngôn có thể tranh thủ vai nam thứ ba, nhưng kịch bản có trăm ngàn sơ hở, tổ chế tác đáng lo, không đề cử. 】
【 « Quê hương »: Phim niên đại, hiện tại vai nam chính và nam thứ còn trống, cát-xê không tệ, nhưng kịch bản và thiết lập nhân vật không phù hợp với phương hướng phát triển tương lai của Từ Úy Ngôn, trừ phi thiếu tiền thì không cần cân nhắc. 】
【 « Đại Y »: Phim đô thị công sở, hiện tại vai nam chính và nam thứ còn trống, nhưng nhà tư sản có yêu cầu về độ tuổi của nam chính, Từ Úy Ngôn có thể tranh thủ vai nam thứ hai hoặc nam thứ ba, nhưng bộ phim này có nghi án đạo nhái, nguy cơ lật xe khá lớn, không đề cử. 】
Minh Dao: "...".
Đau đầu à, sao không tìm được thông báo phù hợp với Từ Úy Ngôn vậy.
Nhưng cô cũng không nóng nảy, mỗi ngày chờ thông báo cập nhật, cô đều đi đánh bừa một gậy. Còn Từ Úy Ngôn, cô sắp xếp để hắn đến công ty tham gia các khóa học về diễn xuất, lời thoại, hình thể các kiểu.
Ngày này, đúng là để cô tìm được một thông báo không tệ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận