Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ

Chương 981: Sương Đen Áp Thành (2)

Ánh sáng chớp điện màu tím bạc đột ngột bổ xuống, chìm vào đám sương mù màu đen kia, nhấp nháy vài cái, sau đó, từ từ biến mất.
Cùng lúc đó, vô số thuật sĩ đều cảm ứng được khí thế hủy thiên diệt địa này. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bất kể là những người đang nghỉ ngơi hay đang ngồi thiền thì đều cảm thấy trái tim của mình run bắn lên, phảng phất như bọn họ ở cách xa nghìn dặm nhưng vẫn có thể cảm ứng được trận sấm sét giận dữ ở đằng xa.
Tiếp theo đó, cảm giác khủng hoảng khó có thể khống chế đã không ngừng tăng cao trong lòng tất cả mọi người.
Những nhân viên nòng cốt ở thủ đô đều vội vã lao ra khỏi nhà, đi đến tổng bộ Linh Tổ.
Trường Tần Đạo Nhân và Hề Khôi dẫn đầu, Hư Không Đạo Nhân cũng đến đây.
Ba vị trụ cột của Huyền Môn từ xưa đến nay luôn vững vàng, bình tĩnh nhưng lúc này, vẻ mặt của cả ba người đều lộ rõ vẻ ngạc nhiên và chấn động.
“Mấy người cảm ứng được không? Ngay lúc vừa rồi!”
“Tất nhiên… Đây là lần đầu tiên lão hủ có loại cảm ứng này. Tuyệt đối đã xảy ra chuyện nghiêm trọng rồi!”
Càng ngày càng có nhiều thuật sĩ huyền học tụ tập đến trụ sở tổng bộ. Tất cả đều lo lắng và sợ hãi, đứng ngồi không yên bởi vì cảm giác bất an không rõ nguyên nhân đang càng ngày càng tăng cao ở trong lòng.
“Rốt cuộc sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Xong rồi! Tất cả đều sắp xong đời rồi…”
“…”
Khi nỗi sợ hãi và các cảm xúc tiêu cực càng ngày càng nghiêm trọng hơn thì Cố Chi Tang đã xuất hiện vào ngay lúc đó.
Hề Khôi cố kìm nén cảm xúc của mình: “Đạo hữu Cố, cô có tính ra được chuyện gì không?”
Cố Chi Tang cầm theo một thanh kiếm gỗ đào thô sơ, đôi mắt bộc lộ khí thế sắc bén, nhìn thẳng về màn đêm ở phía Đông Nam:
“Hướng Đông Nam, chỗ Mão Đinh, Môn Lý Quái, có quỷ.”
“Là hướng thành phố quỷ Phong Đô.”
Vừa dứt lời, cô đã ngồi xổm xuống, lòng bàn tay phải dán sát vào mặt đất, một cơn lốc xoáy tụ khí nhè nhẹ từ lòng bàn tay của cô dần khuếch tán ra bốn phía.
Ngay sau đó, một cánh cửa cao lớn, đen kịt chậm rãi mọc lên từ dưới mặt đất, phá tan quỷ khí dày đặc xung quanh, đứng sừng sững trước mặt mọi người.
Tất cả những người có mặt ở trụ sở tổng bộ đều vô cùng ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào Quỷ Môn thật sự đang xuất hiện ngay trước mặt, đảo lộn nhận thức bao nhiêu năm qua của bọn họ.
Cánh cửa sơn mài nặng nề, cực kỳ cao lớn và mọi người có thể loáng thoáng nhìn thấy những hoa văn điêu khắc trên cánh cửa dưới lớp quỷ khí dày đặc: có quỷ thần, có rồng, ngựa với ánh mắt hung dữ như hổ rình mồi, hoặc là bóng người cao lớn, râu ria xồm xoàm, uy phong đầy khí thế, cực kỳ sống động.
Dường như vào giây tiếp theo, thiên quân vạn mã, vô số tiểu quỷ sẽ thoát khỏi phong ấn và lao ra từ cánh cửa này.
Có thuật sĩ không khỏi vươn tay ra sờ thử, vậy mà, bàn tay lại thật sự có cảm giác như đang chạm vào một cánh cửa lớn, lạnh như băng.
Người này ngạc nhiên lên tiếng:
“Này, Quỷ Môn này là thật thể sao?!”
Nói cách khác, người bình thường cũng có thể nhìn thấy Quỷ Môn này!
Cố Chi Tang không rảnh giải thích, nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Trịnh Như Ngọc còn chưa kịp đến nơi:
“Phong Đô xảy ra chuyện rồi. Tôi đã để lại đường đi cho mọi người ở sảnh chính của trụ sở tổng bộ, cánh cửa này sẽ nối thẳng đến vị trí của tôi.”
Nói xong, cô cúp điện thoại và đi thẳng đến Quỷ Môn: “Mọi người đi theo tôi vào trong.”
Đợi đến khi tất cả thuật sĩ ở đây đều đi vào Quỷ Môn, bị quỷ khí dày đặc che khuất thì cánh cửa khổng lồ này vẫn chưa biến mất mà vẫn còn đứng nguyên tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi người tiếp theo đi vào…
Sau khi xem xét đến chuyện những người đi cùng và về sau sẽ có thêm nhiều người nữa lục tục đi qua Quỷ Môn để di chuyển giữa hai nơi đa số đều là người bình thường hoặc là thuật sĩ có đạo hạnh không cao, nên Cố Chi Tang đã không đặt cánh cửa Quỷ Môn thứ hai ở trung tâm của lôi kiếp mà đã đặt ở rìa bên cạnh khu vực mây điện đang bao phủ.
Từ phía chân trời, mây đen đang cuồn cuộn tụ tập lại, tia chớp điện cũng lóe lên liên tục, giống như một cơn bão lốc đang quay cuồng giữa biển sâu, mênh mông tụ tập lại chỗ trung tâm của nơi xảy ra thảm họa.
Một cánh cổng chạm khắc hoa văn cổ xưa cao hơn ba mét đã đột ngột xuất hiện ở bên rìa của một thị trấn nhỏ.
Có một đoàn người đi ra ngoài từ cánh cổng đó.
Dẫn đầu là một cô gái trẻ tuổi có thân hình cao gầy, dáng điệu uyển chuyển. Đoàn quỷ khí dày đặc đang giương nanh múa vuốt, cuộn trào quanh thân thể của cô nhưng sau một lúc thì đã lặng lẽ bị dập tắt.
Các thuật sĩ khác còn chưa kịp ngạc nhiên về tốc độ nhanh chóng, thuận tiện của Quỷ Môn và cách thức sử dụng như đang chơi đùa của Cố Chi Tang thì khuôn mặt của bọn họ đã không thể kìm nén được sự khiếp sợ, nhìn chằm chằm về phương xa.
“Đó là cái gì vậy?!”
Trong mắt những người bình thường thì sắc trời ở nơi này chỉ có vẻ khá u ám, trên bầu trời lại cuồn cuộn mây đen và sấm chớp.
Tuy nhiên, dưới góc nhìn của những huyền sư ở đây thì bọn họ đã gần như không thể nhìn thấy bóng dáng của thành phố trước mặt, chỉ có thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp sương mù màu đen vần vũ cuộn trào, che lấp cả trời đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận