Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ

Chương 753: “Cô Dâu” Bất Đắc Dĩ (2)

Trong lúc giằng co căng thẳng thì cô đột nhiên nhớ đến một chuyện.
Thật ra, cách đây không lâu, cô cũng đã từng gặp loại âm sát khí ngút trời như này, nhưng không phải xuất hiện trên người Lệ Quỷ mà là ở nhà họ Yến. Cô đã cảm nhận được âm khí khủng khiếp đó vào lúc Yến Thừa suýt chút nữa mất khống chế và nổ tan xác.
Nghĩ đến đây, trong đầu Cố Chi Tang không khỏi sinh ra một suy đoán hoang đường.
Đừng nói “cô dâu” ngồi trên giường kia sẽ là Yến Thừa đấy nhé?
Bản thân cô đã bị bật cười trước suy đoán vớ vẩn này, nhưng vẫn không hề buông lỏng cảnh giác.
Cô nâng cánh tay đang cầm kiếm gỗ đào lên, dùng mũi kiếm nhấc lên chiếc bình gốm đặt trên cái bàn bên cạnh, hất đồ sứ nặng trịch đó về phía bóng người đang mặc áo cưới màu đỏ ngồi trên giường.
Cố Chi Tang đã căn chuẩn góc độ, ném bình gốm kia bay sát qua khăn voan trên đầu của “cô dâu”. Chiếc khăn đã bị luồng gió tạo ra khi chiếc bình bay qua hất tung lên, vắt một nửa sang bên tai kia, gần như sắp rớt xuống dưới.
Đồng thời, chiếc bình gốm cũng đập mạnh vào vách tường trong cùng của chiếc giường cưới mô phỏng quan tài kia, vỡ tan nát.
Từ trong bình gốm chợt vang lên một tiếng huýt gió sắc nhọn, một đoàn sương mù màu xám chui ra từ những mảnh vỡ, trong phút chốc đã bành trướng thành một bóng hình nửa trên là hình người, nửa dưới là một bóng ma mờ ảo.
Thấy vậy, Cố Chi Tang cũng có chút ngạc nhiên.
Cô không ngờ rằng trong bình gốm lại cất giấu một con quỷ phản ứng chậm chạp như vậy.
Xem ra, sau khi thôn Thiên Vân biến thành “địa phủ” chốn trần gian thì những “Ung Quỷ” này đã chạy lên trên trần gian từ con đường thông giữa hai giới Âm – Dương.
“Ung Quỷ” là một loại quỷ hồn chuyên môn trú ngụ trong bình gốm hoặc ống bút, năng lực cũng không mạnh lắm.
Nó cũng giống như những Lệ Quỷ mà cô vừa chém ở bên ngoài sân, đều là lâu la tiểu tốt canh giữ nơi này mà thôi.
Chắc hẳn nó đã ngủ mê man trong chiếc bình này nên bên ngoài có tiếng động lớn như vậy vẫn không thể đánh thức được nó. Mãi đến khi chiếc bình gốm mà nó đang trú ngụ bị vỡ nát thì con quỷ này mới bị bừng tỉnh.
Âm hồn giận dữ tím mặt, giương nanh múa vuốt xông về phía Cố Chi Tang nhưng trên thực tế, nó chỉ là đang phô trương thanh thế mà thôi.
“Ung Quỷ” tuy rằng phản ứng hơi chậm chạp nhưng cũng không hề ngu ngốc. Khi nó thấy Cố Chi Tang khí thế lẫm liệt, xuất hiện một thân một mình trong phòng ngủ chính, bên người cũng hoàn toàn không có bóng dáng của những quỷ hồn chịu trách nhiệm canh giữ nơi này thì nó cũng nhận ra cô là một kẻ mạnh rồi.
Nó gào thét hai tiếng rồi nhanh như chớp dán sát mặt đất chạy trốn, nhảy ra khỏi phòng ngủ chính và chạy như bay vào trong bóng đêm.
“Thủ lĩnh, có người sống đến cướp cô dâu!!”
Cố Chi Tang: “…”
Cô còn chưa kịp có phản ứng gì thì chiếc khăn voan màu đỏ vốn đã bị hất lên một nửa bị luồng gió tạo thành khi âm hồn kia trốn chạy thổi bay, rơi xuống chân bóng người ngồi trên giường.
Khuôn mặt được khăn voan che phủ đã hoàn toàn bị lộ ra.
Khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đang mặc áo cưới màu đỏ kia thì đôi mắt phượng hẹp dài của Cố Chi Tang lập tức trợn to vì ngạc nhiên:
“Yến Thừa?!”
Người có thân hình cứng đờ đang ngồi trên giường, mặc một bộ áo cưới màu đỏ rõ ràng chính là Yến Thừa – người bị phó chưởng môn Càn Thanh Môn bắt đi và biến mất sau khi đi vào thôn Thiên Vân!
Lúc bốn mắt nhìn nhau thì thanh niên có sắc mặt tái nhợt cũng không ngờ được rằng người xâm nhập vào đây lại là Cố Chi Tang.
Khi anh ý thức được tình cảnh lúc này của mình thì lập tức muốn nâng tay lên che mặt theo bản năng, muốn ngăn cản cô nhìn thấy tình cảnh chật vật của mình.
Tuy nhiên, tay chân của anh lại vô cùng nặng nề, không thể nhúc nhích nổi, chỉ có thể bất lực để Cố Chi Tang đang vô cùng ngạc nhiên đánh giá từ đầu đến chân.
Chẳng mấy chốc, khuôn mặt trắng bệch vì bị tra tấn và giày vò đã nổi lên một màu đỏ ửng, ngay cả phần đuôi mắt của anh cũng xuất hiện một vệt đỏ nhàn nhạt.
Lúc này, Cố Chi Tang mới nhận ra Yến Thừa không thể nói được, cũng không thể động đậy nên lập tức bước lên phía trước hai bước.
Vừa mới đến gần thì cô đã cảm nhận được âm sát khí cực kỳ nồng đậm trên người Yến Thừa. Người thanh niên trước mặt cô đã bị đả thông một số huyệt khiếu, khiến cho âm sát khí từ bốn phương điên cuồng hội tụ về thân thể của anh.
Sự đau đớn vì bị âm sát khí ăn mòn gân mạch và máu thịt khiến cho Yến Thừa đã thói quen chịu đựng tra tấn quanh năm cũng phải toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Đợi đến khi Cố Chi Tang phá giải chú thuật giam cầm và thuật cấm ngôn trên người anh thì người thanh niên đang ngồi cứng đờ đã lập tức đổ người về phía trước, được Cố Chi Tang nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy.
“Anh không sao chứ?”
Lòng bàn tay vừa mới chạm vào bả vai của anh thì Cố Chi Tang đã mím chặt môi, thuận thế nắm lấy một cánh tay của Yến Thừa, kề sát lòng bàn tay của hai người vào nhau.
Khi da thịt của hai người tiếp xúc trong nháy mắt thì âm sát khí gần như đã sắp xé rách gân mạch của Yến Thừa, đang khiến thân thể của anh kề sát bờ vực sụp đổ, dường như đã tìm được một lối thoát.
Tất cả âm sát khí lập tức cuồn cuộn chảy về thân thể của Cố Chi Tang, được cô hóa giải và hấp thụ toàn bộ.
Trong đó cũng trộn lẫn một chút lực lượng của lôi kiếp, giúp rèn luyện lại cốt cách của Cố Chi Tang, tương đương như đang rèn thể xác cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận