Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Ác Độc Não Ngắn, Bị Nam Nhân Thô Lỗ Nhắm Trúng

Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Ác Độc Não Ngắn, Bị Nam Nhân Thô Lỗ Nhắm Trúng - Chương 212: Ban phát thứ nhất cá thể công thương hộ bằng buôn bán (length: 4525)

Sau khi vào không gian, Tống Kỳ Niên như phát điên, trực tiếp lôi kéo Hạ Nam Tinh đi đến căn phòng hai người thường ở.
Cho dù hai người đã kết hôn mấy năm, Hạ Nam Tinh vẫn không cho Tống Kỳ Niên vào phòng ngủ chính của nàng.
Phòng ngủ chính của nàng là phòng công chúa do nàng tự tay bố trí, nhìn qua cũng cảm giác thơm thơm.
Tống Kỳ Niên ở trong mắt nàng tuy tốt, nhưng không thể ô nhiễm phòng ngủ thơm thơm của chính mình.
Tống Kỳ Niên cũng không hề bận tâm, chỉ cần tức phụ của mình ngủ cùng chính mình, cho dù ngủ trên sô pha hắn cũng nguyện ý.
Sau khi vào phòng ngủ, liền đi thẳng đến phòng tắm, chờ đến khi đi ra lần nữa, đã là hai ba giờ sau.
"Tức phụ, ngươi cũng không hỏi ta vì sao muốn đến nhà máy điện tử làm việc sao?"
Tống Kỳ Niên mân mê ngón tay Hạ Nam Tinh, lại đưa đến bên miệng hôn hôn.
"Tại sao vậy?"
Hạ Nam Tinh buồn ngủ đã có chút mơ màng, hỏi theo lời Tống Kỳ Niên.
Kỳ thật trong lòng Hạ Nam Tinh đã rõ, mấy năm nay Hạ Nam Tinh thích tháo dỡ các loại đồ điện, sau này phương hướng mục tiêu phỏng chừng chính là phương diện này.
Nhưng là nàng nói thẳng ra Tống Kỳ Niên khẳng định sẽ thất vọng, vì thế liền giả bộ chính mình không biết.
"Tức phụ, ta sau này cũng muốn mở công ty, làm ra những món đồ điện trong không gian của ngươi, sau này nhà nhà đều có điều hòa, mùa hè ta cũng có thể ôm ngươi ngủ."
Tống Kỳ Niên cầm lấy điều khiển từ xa điều nhiệt độ thấp xuống một chút, quả nhiên, Hạ Nam Tinh lại nhích lại gần hắn hơn.
"Được, ta chờ ngươi mang điều hoà không khí đến cho ta dùng."
Hạ Nam Tinh nhẹ gật đầu, không đợi Tống Kỳ Niên nói thêm gì nữa, liền mơ màng ngủ thiếp đi.
Mười giờ sáng ngày hôm sau, Hạ Nam Tinh mới thong thả tỉnh lại.
"Mấy giờ rồi?" Hạ Nam Tinh ngẩng đầu nhìn về phía Tống Kỳ Niên đang ôm chính mình.
Tống Kỳ Niên chắc hẳn đã tỉnh từ sớm, trên mặt không có chút buồn ngủ nào.
"Mười giờ."
Tống Kỳ Niên ngồi dậy, đưa tay cũng kéo Hạ Nam Tinh dậy.
"Mười giờ rồi, ngươi sao không gọi ta dậy sớm hơn một chút, Điềm Điềm làm sao bây giờ?"
Hạ Nam Tinh lập tức tỉnh táo lại, trực tiếp xuống giường tìm quần áo trong tủ.
"Điềm Điềm đã bốn tuổi, nàng đói bụng sẽ đi sang nhà cách vách ăn cơm."
Tống Kỳ Niên không hề lo lắng, trong nhà có Đại Hoàng ở, phương diện an toàn có bảo đảm.
Bởi vì hắn cùng Hạ Nam Tinh phải đến trường, không thể thời thời khắc khắc ở cùng Điềm Điềm, bởi vậy Điềm Điềm giỏi hơn rất nhiều về phương diện tự lập so với bạn cùng lứa tuổi.
Hắn cùng Hạ Nam Tinh đã nói chuyện xong với trường học, chờ sau nghỉ hè, Điềm Điềm sẽ cùng Hạo Vũ đi nhà trẻ.
Mặc kệ Tống Kỳ Niên nói thế nào, Hạ Nam Tinh vẫn nhanh chóng thay xong quần áo, mang theo Tống Kỳ Niên cùng đi ra khỏi không gian.
Mở cửa đi ra, quả nhiên phát hiện trong nhà đã không có ai.
Cửa chính khép hờ, Đại Hoàng nằm ở cửa canh gác, nhìn thấy bọn họ đi ra, còn lười biếng lắc lắc cái đuôi.
Trước mặt Đại Hoàng là khúc xương còn mới, vừa nhìn liền biết là Tống mẫu sáng nay vừa nấu cho nó.
"Ta đã nói mà, không cần chúng ta bận tâm, nương nhất định sẽ không để Điềm Điềm đói bụng, chẳng phải sao, đến Đại Hoàng còn được cho ăn no rồi."
Tống Kỳ Niên liếc nhìn Hạ Nam Tinh một cái, bộ dạng như thể mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát.
Năm 1980, thông tin về việc cấp phát giấy phép 'cá thể công thương hộ bằng buôn bán' đầu tiên đã được các tờ báo lớn đăng tải.
"Có đi hay không?" Sau khi Hạ Nam Tinh nhìn thấy tin tức này trên báo, lập tức chỉ cho Tống Kỳ Niên xem.
"Đi!" Ba năm nay Tống Kỳ Niên cũng không hề nhàn rỗi, hễ có thời gian là liền nghiên cứu những thứ này, những linh kiện này mua ở đâu hắn quả thực thuộc như lòng bàn tay.
Chỉ là rất nhiều thứ cần đặt làm riêng, bởi vì không có 'bằng buôn bán', hắn vẫn luôn không dám bắt tay vào làm.
Hạ Nam Tinh, Tống Kỳ Niên cùng Triệu Ngọc Tú tìm một thời điểm cả ba người đều không có lớp học, cùng nhau đi đến cục công thương.
Cửa hàng quần áo trực tiếp dùng tên Triệu Ngọc Tú để đăng ký, Tống Kỳ Niên đăng ký công ty khoa học kỹ thuật, còn Hạ Nam Tinh đăng ký công ty văn hóa.
Nhân viên cục công thương đều kinh ngạc đến ngây người, bọn họ cũng là vừa mới tiếp nhận được thông tin này, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có người tới đăng ký.
Sau khi giấy chứng nhận được cấp, Tống Kỳ Niên liền bắt đầu ngựa không ngừng vó mua đất xây dựng nhà xưởng.
Hắn biết ngành nghề này trước mắt có triển vọng phát triển rất lớn, cho nên không lo lắng chút nào sẽ bị thua lỗ.
Đồ điện trong nước đều đang ở giai đoạn nền tảng nhất, những thứ kia trong không gian của Hạ Nam Tinh, hắn tùy tiện sao chép ra một cái, đều có thể kiếm đầy bồn đầy bát...
Bạn cần đăng nhập để bình luận