Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch

Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch - Chương 96: Đại Ma Vương giá lâm, toàn bộ tránh ra (length: 7379)

Sau khi Sở Trạch gia nhập tổ công tác đã định, Mộ Tinh Hà liền về thẳng nhà.
Thứ sáu, Mộ Tinh Hà lại cật lực làm việc như trâu ngựa suốt một ngày.
Mãi đến thứ bảy, Mộ Tinh Hà cuối cùng cũng có thể ngủ nướng một ngày.
Khắp chốn vui mừng! ! ! ! !
Cuối tuần đến rồi! ! ! ! !
Còn về phần Mộ Bạch? A ~ Đi ~ tham ~ gia ~ show ~ thực ~ tế ~ kiếm ~ tiền ~ rồi ~ ︿( ̄︶ ̄)︿. Thế nhưng, điều khiến Mộ Tinh Hà không ngờ tới là, bảy giờ! ! ! !
Đã có người gõ cửa nhà nàng.
Ai! ! !
Rốt cuộc là ai? !
Cuối tuần mà lại đi gõ cửa nhà người ta vào lúc bảy giờ sáng? !
Mộ Tinh Hà tức giận, đầu bù tóc rối vén chăn lên.
Mở camera ngoài cửa ra xem.
Không phát hiện một bóng người.
Không đúng; Có người.
Hạ Hoài An nhấp nhổm nhảy vào ống kính, Mộ Tinh Hà xoay camera thì thấy Hạ Hoài An đang đeo cặp sách màu xanh trên lưng.
Tại sao?
Vì sao lại như vậy?
Cái tên nhóc hỗn đản này sao lại ở đây?
Hạ Hoài An lại gõ gõ cửa.
"Mộ Tinh Hà! ! ! Mở cửa nhanh! ! ! !"
Mộ Tinh Hà: ヽ(#`Д´)ノ ┻━┻ Đi dép lê vào, Mộ Tinh Hà mở cửa cho Hạ Hoài An.
"Nhóc con? Tình hình gì đây?"
"Ba mẹ cháu bay sang M Châu rồi."
"Vậy Hạ Hoài Xuyên và Hạ Hoài Nguyệt đâu?"
Hạ Hoài An chớp mắt to nhìn Mộ Tinh Hà: "Anh trai tham gia văn nghệ rồi ~ không phải là thay chị sao?"
"Còn Hạ Hoài Nguyệt?"
"Cuối tuần chị ấy bay ra nước ngoài đi nghỉ mát rồi."
Mộ Tinh Hà nghiến răng nghiến lợi: "Vậy nên cuối tuần cháu có thể đến nhà ta?"
Khốn kiếp! !
Mộ Tinh Hà vừa định vò đầu tên nhóc con này thì điện thoại liền vang lên.
Mẫu thượng đại nhân! ! ! !
Mộ Tinh Hà lập tức bắt máy: "Chào buổi sáng a ~ Mama Mia thân yêu ~"
Mấy lời tiếp theo của Hạ nữ sĩ thật sự nằm trong dự đoán của Mộ Tinh Hà.
Vừa gọi đã hay rồi.
Hạ nữ sĩ: "Con dậy là tốt rồi."
Mấy ngày nay nhà họ Hạ không có ai ở nhà.
Hạ nữ sĩ: "Mấy ngày nay cả nhà cậu của con đều ra ngoài, trong nhà không có ai."
Hạ Hoài An cũng không thể để người già chăm sóc được.
Hạ nữ sĩ: "Để ông bà ngoại chăm sóc Hoài An thì cũng không ổn."
Thuê bảo mẫu thì không quản được nó.
Hạ nữ sĩ: "Thuê dì Triệu thì dì ấy cũng không quản được Hoài An."
Gửi ở nhà Mộ gia thì sợ Hạ Hoài An không tự nhiên.
Hạ nữ sĩ: "Đưa Hoài An đến đó mà không có anh chị nào ở nhà, đối với hai người lớn chúng ta, nó cũng không tự nhiên."
Vậy thì cứ để nó ở nhà con hai ngày đi.
Hạ nữ sĩ: "Mẹ nghĩ đi nghĩ lại, liền bảo người Hạ gia đưa nó đến chỗ con đi, con đang được nghỉ cuối tuần ở nhà, cứ để nó ở chỗ con hai ngày."
Oa a ~ dự đoán hoàn hảo.
( ̄ー ̄) Mộ Tinh Hà nhìn tên nhóc có đôi sừng ác ma trước mắt, cười gượng nói ra: "Được rồi mẹ, con sẽ chăm sóc tốt cho nó."
Giờ phút này Mộ Tinh Hà đã cảm thấy cuộc đời thật vô vị.
Mộ Tinh Hà mặt vô biểu tình nhìn Hạ Hoài An: "Điều khiển TV ở trên bàn trà, ta đi lấy đồ ăn vặt, lấy máy tính bảng cho cháu. Không được động vào dao, không được động vào máy tính, không được chạm vào ổ cắm, phải ngoan ngoãn, không được làm ồn. Ta muốn đi ngủ."
Hạ Hoài An: "Không cần."
Mộ Tinh Hà hai tay run rẩy, nàng nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Vì sao?"
"Cháu đến là để chơi với chị nha, hơn nữa cháu còn có bài tập, chị phải phụ đạo bài tập cho cháu."
Mộ Tinh Hà cảm giác mình hoàn toàn bó tay.
Nàng mở TV, bật kênh Hai Ngày Sinh Hoạt, đưa điều khiển cho Hạ Hoài An.
"Đây, cho cháu đấy, để Mộ Bạch với Hạ Hoài Xuyên chơi với cháu, ta muốn đi ngủ."
Hạ Hoài An: ...
Hạ Hoài An bĩu môi: "Chị có tin là cháu khóc cho chị xem không?"
Mộ Tinh Hà: (▼皿▼#).
Ai muốn mang đi đi, cho không thêm 500 vạn.
"Sao cái tên dã man kia không có trên này?"
Mộ Tinh Hà nghe tiếng nhìn về phía phát sóng trực tiếp, nhìn Thẩm Chước Nhan trên tiết mục, lông mày Mộ Tinh Hà nhíu lại, Thẩm Thanh Châu không đi Hai Ngày Sinh Hoạt?
Vậy hắn bây giờ đang làm gì?
Nghĩ như vậy, Mộ Tinh Hà tìm điện thoại gọi cho Thẩm Thanh Châu.
Hạ Hoài An ngó nghiêng hồi lâu cũng không phát hiện Mộ Tinh Hà đang gọi điện thoại cho ai.
Điện thoại đổ hai tiếng, đối phương liền bắt máy.
"Ta là Thẩm Thanh Châu."
Nghe ngữ khí, như là vừa bị đánh thức giấc ngủ.
Khóe môi Mộ Tinh Hà cong lên: "Thẩm lão sư hôm nay có đi làm không ạ?"
Thẩm Thanh Châu nghe được giọng của Mộ Tinh Hà, khẽ cười: "Cuối tuần, không đi."
Nụ cười trên mặt Mộ Tinh Hà càng lúc càng lớn, trên đầu dần dần nhú ra sừng ác ma.
Hạ Hoài An nhìn biểu tình của Mộ Tinh Hà yên lặng bi ai ba giây cho người ở đầu dây bên kia, có người sắp gặp xui xẻo.
"Vậy không biết ta có thể mời Thẩm lão sư rời giường xuống lầu được không, ta hơi nhớ anh rồi."
Nằm ở trên giường Thẩm Thanh Châu cười đến toe toét.
"Được, chờ ta một lát."
Cúp điện thoại, Mộ Tinh Hà nhìn Hạ Hoài An nhếch mép, người trông trẻ đã tìm được.
Hạ Hoài An: (•ᴗ•)?
Thẩm lão sư? Là thầy giáo trường nào mà Mộ Tinh Hà gọi đến dạy cháu sao?
Thẩm Thanh Châu vén chăn rời giường, vào phòng thay đồ chọn quần áo, rửa mặt, xịt nước hoa, chải tóc.
Đinh ~. Thẩm Thanh Châu vừa xuống lầu, Mộ Tinh Hà cũng mở cửa nhà đi ra.
Thẩm Thanh Châu nhìn thấy Mộ Tinh Hà mặc đồ ngủ thì ngẩn người một chút.
"Em tìm anh ~"
Mộ Tinh Hà đi đến sau lưng Thẩm Thanh Châu đẩy người vào nhà.
"Mấy ngày tới, làm phiền Thẩm lão sư ở nhà em vậy."
Thẩm Thanh Châu: ? ? ? ?
Khi Thẩm Thanh Châu đi vào nhà, một tiếng hét chói tai vang lên.
"Thẩm Thanh Châu! ! ! Dã man! ! ! !"
Hạ Hoài An trợn to mắt, Thẩm lão sư trong miệng Mộ Tinh Hà lại là cái tên dã man này! ! ! !
Thẩm Thanh Châu nghe tiếng nhìn sang.
"Hạ Hoài An?"
Hạ Hoài An hếch cằm: "Ở đây, gọi tiểu gia làm gì?"
Mộ Tinh Hà nắm tóc Hạ Hoài An xoa xoa: "Suốt ngày tiểu gia, tiểu gia. Đừng có học hư theo Thẩm Tiêu Nhiên và Hạ Hoài Xuyên."
Mộ Tinh Hà mở to đôi mắt long lanh nhìn về phía Thẩm Thanh Châu: "Cuối tuần thằng bé này trong nhà không có ai, ném đến chỗ em. Thẩm Thanh Châu..."
Hạ Hoài An hô lớn: "Đồ dã! ! . . . . . Ô ô ô! ! !"
Vừa nói một chữ, Hạ Hoài An đã bị Mộ Tinh Hà bịt miệng.
"Thẩm lão sư ~ anh nhẫn tâm nhìn em một mình bị cái tên Hỗn Thế Ma Vương này giày vò sao? Anh ở nhà em hai ngày đi mà ~"
Vừa nói, Mộ Tinh Hà vừa nháy mắt mấy cái với Thẩm Thanh Châu.
Thẩm Thanh Châu bất đắc dĩ cười khẽ, còn tưởng chuyện gì.
Đưa tay Thẩm Thanh Châu xoa xoa tóc Mộ Tinh Hà: "Em đi ngủ đi, nó giao cho anh."
Mộ Tinh Hà từ che miệng nhóc biến thành che mắt nhóc, nhanh chóng hôn Thẩm Thanh Châu một cái: "Thẩm lão sư anh là nhất! ! !"
Một tay ném Hạ Hoài An vào lòng Thẩm Thanh Châu, Mộ Tinh Hà liền vui vẻ chạy về phòng ngủ của mình: "Đồ trong nhà rất đầy đủ, anh tìm xem là có thôi; không tìm thấy thì hỏi cái Tiểu Ma Vương này."
Ở cửa phòng, Mộ Tinh Hà hôn gió Thẩm Thanh Châu một cái.
"mua~ Yêu anh a ~ Thẩm lão sư ~"
Nói xong, Mộ Tinh Hà liền đóng cửa phòng lại.
"Mộ! ! !"
Hạ Hoài An vừa lớn tiếng hô lên một chữ đã bị ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Thanh Châu nhìn lại.
Trong ánh mắt lạnh băng của Thẩm Thanh Châu, Hạ Hoài An sợ hãi im miệng.
Hừ, cẩu nam nhân, dã man, xấu xa! !
Trở mặt nhanh hơn lật sách! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận