Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch

Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch - Chương 129: Cố Tô Dương bị bắt (length: 7264)

Đứng trên đường lớn, nhận lấy ánh mắt chú mục của vô số người qua đường, Cố Tô Dương nhìn người đàn ông mặc đồ thể thao trước mắt có chút ngây người.
Cố Tô Dương: "Ngươi là?"
Người đàn ông ngốc nghếch sửa sang lại quần áo, lưng eo thẳng tắp nhíu mày nhìn về phía Cố Tô Dương: "Ngươi không phải muốn tự thú sao?"
Cố Tô Dương: ...
Người của Cục Điều Tra... có phải hơi ngốc không vậy?
"Được rồi, đi theo ta đi." Người đàn ông ngốc nghếch nhìn Cố Tô Dương còn đang ngơ ngác, trực tiếp đeo lên tay hắn một cái vòng tay tử đầy cảm giác khoa học kỹ thuật.
"Nếu đã tự thú thì đừng hòng chạy, thứ này không dễ tháo đâu, chúng ta có thể tùy thời tìm được ngươi."
Cố Tô Dương buông xuôi, mở miệng: "Nếu đã tự thú, ta sẽ không nghĩ chạy đâu mà."
Nói xong, Cố Tô Dương liền theo người đàn ông ngốc nghếch đi vào một căn phòng đối diện.
Trong phòng, Thanh Điểu cột tóc đuôi ngựa cao cầm một cái hộp nhỏ đối với Cố Tô Dương lạnh giọng nói: "Dị đoan hệ thống gây nguy hại xã hội, đã mê hoặc ngươi tiến hành hành vi lừa gạt. Dị đoan hệ thống 0775 có cấp độ nguy hiểm đạt tới cấp SS, đội viên đội hai của Cục Điều Tra dị đoan hiện tiến hành thu hồi hệ thống của ngươi, sau đó mọi tội trạng của ngươi, tòa án sẽ căn cứ theo pháp luật mà tuyên phạt."
Nói xong, chiếc hộp đen nhỏ trước mặt "cạch" một tiếng, Cố Tô Dương liền thấy trên tay mình xuất hiện một thứ chất lỏng màu bạc kim loại.
Cố Tô Dương vẻ mặt kinh ngạc nhìn quả cầu kim loại trước mặt, đây chính là 0775 à. 0775 tỏ ra mười phần bình tĩnh, dù đi vào trong hộp vẫn là một quả cầu tròn vo, không hề biến thành nhím biển.
Thanh Điểu lắc lắc chiếc hộp đen: "Ồ, hệ thống này định nằm im sao?"
0775: ( ̄ー ̄).
"Vậy bằng không thì sao?"
Thanh Điểu: "Vậy chúng ta thông báo với ngươi, vì số tiền ngươi lừa đảo lên tới 3562 ức, tiếp theo ngươi phải ở trong phòng tối này đợi năm mươi năm đó nha."
Vừa dứt lời, 0775 vốn tròn vo trong nháy mắt biến thành một con nhím biển như muốn đâm thủng cả hộp đen.
"Vì sao?!! Dựa vào cái gì?!! Căn cứ điều 28 chương 05 của Bộ luật Dị đoan Hành vi, hệ thống công lược dị đoan chỉ cần không mê hoặc ký chủ giết người thì sẽ trực tiếp bị xử lý như chính quy!!"
Người đàn ông ngốc nghếch: ...
Thanh Điểu: ...
Lam Ưng: ...
Sẻ nhỏ: ...
Người đàn ông ngốc nghếch vẻ mặt kinh hãi: "Cái hệ thống này thuộc làu làu Bộ luật Dị đoan Hành vi bản đầu tiên còn hơn cả ta nữa!"
Lam Ưng cầm lấy chiếc hộp đen trong tay Thanh Điểu lắc lư: "Trước khi tự thú không định hack vào nhà chúng ta tra một chút à? Bộ luật Dị đoan Hành vi đã sửa đến bản thứ tư rồi. Số tiền dính dáng lớn hơn một trăm vạn đã là lừa đảo nghiêm trọng, không hẹn trước được phòng tối đâu. Thấy ngươi nhận sai thái độ tốt, tự thú nên mới đổi cho ngươi thành năm mươi năm đó. Năm mươi năm sau sẽ tiến hành cách thức hóa ngươi."
0775: ... Hệ thống câm nín không biết nói gì.
Nhìn Cố Tô Dương đứng một bên, Lam Ưng thu 0775 vào: "Về phần ngươi, chúng ta sẽ giao cho tòa án, bên đó phán xử thế nào là chuyện của bọn họ."
Cố Tô Dương gật gật đầu, mười mấy phút sau, mấy người đội mũ đến đưa Cố Tô Dương lên xe.
"Sau này chúng tôi có thể sẽ còn tìm ngươi, nếu ngươi hợp tác với chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ đề nghị bên tòa án xử lý nhẹ cho ngươi."
Bị 0775 lừa dối tự thú, Cố Tô Dương gật gật đầu, thành thật theo những người đội mũ đi.
Chờ Mộ Tinh Hà biết Cố Tô Dương đã vào rồi thì đã là buổi chiều mấy ngày sau.
"Vào rồi?" Mộ Tinh Hà nhai bánh quy, trong lời nói lộ ra kinh ngạc: "Tốc độ của các người nhanh thật đấy."
Nạp Lan Trường Nhạc từ tủ lạnh lấy ra một chai nước có ga: "Vốn chúng tôi không có nhiều chứng cứ về hắn. Chỉ là ở gần nhà hắn làm một cái bố cục đơn giản. Kết quả ai ngờ, hắn cứ vậy mà đứng ở trên đường lớn, trực tiếp gào lên một họng nói hắn muốn tự thú. Làm mấy đứa nhóc dưới tay ta đơ luôn. Sau này, những chuyện hắn đã làm hắn đều khai báo rõ ràng với bên tòa án. Nào là dụ dỗ mấy em học muội tiểu học lừa tiền, công lược học tỷ lừa sắc linh tinh, sau cùng số tiền lừa đảo được khoảng ba vạn. Tòa án thấy hắn nhận sai thái độ cũng coi như tốt, sau đó cũng sẽ giúp chúng ta xử lý chuyện của Khương Dao và 0001, phán hắn ba năm, căn cứ tình tiết có lẽ còn được giảm nữa. Quay đầu giải quyết xong đống hỗn độn này, hắn có thể vào ở phòng tối hắn thích rồi."
"Liễu Tư Tuyết thì sao?" Mộ Tinh Hà nhai kẹo cao su, "Cô ta thế nào rồi?"
Nạp Lan Trường Nhạc từ tủ đồ ăn vặt lấy ra một gói khoai tây chiên vị cà chua: "Cái cô nhóc kia khá phiền phức, hình như biết mình có thể bị chúng ta theo dõi nên dạo này an phận vô cùng. Nhưng vẫn là cảm ơn em nha tiểu muội, nếu không phải em, chúng ta bắt hệ thống cũng không có đột phá lớn như vậy."
A, cô em gái Tinh Hà nhà mình thật là một mồi câu điện tử thơm ngào ngạt.
(๑´•﹃•`๑) Mộ Tinh Hà khẽ cười một tiếng: "Cũng may thôi, cũng cảm ơn Nạp Lan tỷ giúp em giải quyết phiền toái bên cạnh."
Nạp Lan Trường Nhạc mở gói khoai tây chiên ra cười nói: "Đều là chuyện nhỏ thôi."
Cúp điện thoại, Mộ Tinh Hà vui vẻ sờ sờ đầu: "Nói vậy là lực chú ý của mình lại có thể tập trung vào anh trai rồi."
Dù sao có Nạp Lan Trường Nhạc theo dõi, Liễu Tư Tuyết không tới gần cái tên ngốc Mộ Bạch kia thì cô cũng sẽ không quản nhiều. Nhưng nếu Liễu Tư Tuyết muốn tới gần anh trai cô, cô sẽ lập tức báo cáo.
Báo cáo! Ở đây có hệ thống cấp SS!!
(•ᴗ•) Hơn sáu giờ, Thẩm Thanh Châu đẩy cửa bước vào.
Ngay sau đó, Mộ Tinh Hà nghe được từ miệng Thẩm Thanh Châu một câu nói khiến cô nhận cả vạn điểm bạo kích.
"Chủ nhật, ba mẹ anh muốn gặp em."
Nghe Thẩm Thanh Châu nói vậy, Mộ Tinh Hà lập tức hét lên một tiếng chói tai.
Nhưng mà, tính ra thì ba mẹ cô cũng đã gặp nhà Thẩm Thanh Châu rồi, việc nhà Thẩm Thanh Châu muốn gặp cô cũng là nên thôi.
Mộ Tinh Hà lộ ra một nụ cười ngây ngốc, sau đó nhìn Thẩm Thanh Châu: "Vậy em nên gọi thế nào?"
Thẩm Thanh Châu cười nói: "Trước kia gọi thế nào thì bây giờ cứ gọi thế."
"Nhưng trước kia em gọi là Thẩm gia gia và Thẩm... Nãi nãi."
Nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Châu cứng đờ.
... Xong rồi, ở bên nhau lâu quá nên quên mất chuyện này, anh và Mộ Tinh Hà vốn là gần bằng tuổi nhau mà.
Mộ Tinh Hà nhìn điện thoại, tìm đến chỗ đổi xưng hô.
Ông xã?!
Bà xã?!
Đừng đùa!
Thẩm gia gia tuổi còn lớn hơn ba cô... Vậy thì...
Mộ Tinh Hà búng tay: "Quyết định rồi, gọi bá phụ bá mẫu đi."
Thẩm Thanh Châu xoa xoa đầu Mộ Tinh Hà: "Em quyết định là được."
Buổi tối ăn cơm xong, Mộ Tinh Hà bắt đầu nghĩ xem nên tặng gì.
Nghĩ tới nghĩ lui đều không thấy hài lòng, hơn nữa, kho báu nhỏ của cô có những gì cô thật sự cũng không biết nữa.
Mộ Tinh Hà nhìn danh sách trên giấy: "Ngày mai thứ bảy em về nhà cũ một chuyến vậy, đồ của em đều ở nhà cũ."
"Anh đưa em qua nhé?"
"Cũng được, xe của em chiều nay đem đi bảo dưỡng rồi, tối nay chọn xong đồ vật em sẽ nhờ tài xế nhà cũ đưa về."
Thẩm Thanh Châu đưa con tôm đã bóc vỏ cho Mộ Tinh Hà, rồi đáp: "Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận