Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch

Xuyên Thư Về Sau, Thề Sống Chết Thủ Hộ Ca Ta Trong Sạch - Chương 43: Sinh hoạt không dễ, thần tượng đọc thơ (length: 8973)

Thẩm Tiêu Nhiên: "Khôi phục nguyên câu? Khôi phục như thế nào?"
Trương Việt Mẫn đột nhiên buông một câu: "Nhân sinh nơi nào không gặp lại?"
Thẩm Tiêu Nhiên lập tức đáp: "Gặp lại làm gì từng quen biết!"
Trương Việt Mẫn cười khẩy, kéo cổ áo rồi dựa người ra sau, bưng chén nước nói: "Cái trò chơi này dùng để khảo nghiệm những kẻ thất học như ngươi đấy."
Trương Việt Mẫn đưa tấm thẻ trong tay cho trợ lý đứng bên cạnh, trợ lý bắt đầu chậm rãi đọc.
"Trò chơi nhỏ khôi phục nguyên câu. Tổ chương trình đã sưu tập trên mạng loạt câu 'Quên nguyên câu'. Tổ chương trình sẽ đọc một câu thơ đã bị sửa đổi, khách quý cần tách câu thơ đó ra, sau đó giành quyền trả lời câu thơ chính xác ban đầu.
Mỗi đề gồm hai câu, mỗi câu đúng được một điểm. Trả lời đúng xuất xứ của câu thơ được thêm một điểm, tổng cộng là bốn điểm. Các đội tự do tranh giành điểm dựa vào thực lực của mình. Nếu trả lời sai, đội đó sẽ không được điểm trong câu hỏi này và phải giành quyền trả lời lại."
【 Cứu mạng, câu 'nhân sinh nơi nào không gặp lại' vừa rồi làm tôi chỉ nghĩ được 'gặp lại làm gì từng quen biết'. Trong đầu tôi hoàn toàn không có nguyên câu, cứu mạng a ~ 】
【 Cảm giác trò này vẫn hơi khó. 】
【 Bình thường thì mình chỉ cần cho vế trên hoặc vế dưới để bổ sung thôi, lần này lại đưa luôn một câu sai rồi bảo mình tìm nguyên câu. Mà cái câu sai này còn rất dễ thuộc nữa chứ, ohmygod! Cái kiểu người chỉ nhớ bằng ngữ cảm như tôi bắt đầu hôn mê rồi đây. 】
Trương Việt Mẫn nheo mắt cười nhìn mọi người: "Vậy chúng ta bắt đầu nhé?"
Thẩm Tiêu Nhiên ra hiệu cho Trương Việt Mẫn chờ một chút: "Nếu chúng ta lật xe hết thì sao?"
Trương Việt Mẫn cười: "Thì là do trình của các ngươi kém."
Tuy rằng hắn không biết rõ mọi người, nhưng mà!
Lâm Thi Nhiễm học văn ở đại học, Mộ Tinh Hà nổi tiếng khắp trường đại học, Thẩm Thanh Châu là Trạng Nguyên đại học, Mộ Bạch tốt nghiệp học viện hý kịch, dù sao thì thơ từ cũng đọc qua một chút. Khương Dao hình như cũng là người nổi tiếng ở đại học.
Cho dù có trả lại một ít, chắc cũng không đến mức trả hết đâu nhỉ?
Có năm người này chống lưng, hắn còn sợ gì nữa?
Trương Việt Mẫn: "Bắt đầu đi."
Nói xong, dụng cụ giành quyền trả lời được mang ra.
Nhìn mọi người đứng ổn, Trương Việt Mẫn bắt đầu.
"Trước tiên cho mọi người một câu đơn giản để khởi động nhé. 'Chít chít lại chít chít, Mộc Lan người cầm đồ dệt. Rời đi dầy đặc khâu, ý sợ rằng chậm chạp về'."
Mộ Tinh Hà đã nhanh tay bấm đèn giành quyền trả lời trước.
Thẩm Tiêu Nhiên: "Ngươi định bay hả."
Mộ Tinh Hà vô tội nói: "Tốc độ tay của người đ·ộc thân mấy chục năm, không thể làm gì được mà ~"
ヾ(๑╹◡╹)ノ
Thẩm Tiêu Nhiên nhìn Thẩm Thanh Châu, hỏi ý kiến hắn?
Ngươi có được không đấy, còn đ·ộc thân nữa chứ!
Trương Việt Mẫn cười ha ha rồi cầm lấy loa: "Đừng nói nhiều, nhanh lên nào."
"Chít chít lại chít chít, Mộc Lan người cầm đồ dệt. Không nghe tiếng máy dệt, chỉ nghe tiếng thở dài của người con gái. Trích từ Mộc Lan từ. Chỉ mẹ hiền may áo cho con, áo mặc trên người kẻ lãng t·ử. Rời khỏi đường khâu dày đặc, ý sợ rằng con về chậm. Trích từ khúc ngâm của người con xa xứ."
"Bốn điểm."
Mộ Tinh Hà vỗ tay một cái, xòe hai tay nhìn Thẩm Tiêu Nhiên và Mộ Bạch đứng hai bên.
【 A ha ha ha, vẻ mặt khoe khoang nhỏ của Tinh Hà kìa, a ha ha ha. 】
【 Tinh Hà: Hai người các ngươi đều gà mờ. 】
"Câu thứ hai, 'Tuổi nhỏ rời nhà Lão đại hồi, sao có thể phân biệt ta là hùng thư?'"
Thẩm Tiêu Nhiên dẫn đầu ấn đèn: "Tuổi nhỏ rời nhà Lão đại hồi, giọng nói quê hương không đổi, tóc mai đã yếu. Song thỏ chạy gần đó, sao có thể phân biệt ta là giống đực hay giống cái? Xuất từ Mộc Lan từ."
Trương Việt Mẫn: "Vậy câu đầu tiên xuất xứ từ đâu?"
Thẩm Tiêu Nhiên: "Không biết. Bỏ cuộc."
Trương Việt Mẫn lần đầu thấy người thất học mà lý lẽ như vậy: "Ba điểm. Có ai biết không?"
Lâm Thi Nhiễm lập tức ấn đèn: "Hồi hương ngẫu thư nhị thủ · kỳ nhất."
"Một điểm."
【 C·h·ế·t cười Tiêu Nhiên không biết cũng không hỏi thử lão đại bên cạnh, còn phải để Thi Nhiễm tỷ tỷ phải giành lại lần nữa. 】
Nghe Lâm Thi Nhiễm trả lời xong, Thẩm Tiêu Nhiên mới bừng tỉnh ngộ, hắn còn có lão đại mà!
【 Cảm giác không khó như trong tưởng tượng. 】
"Câu thứ ba, 'Ta gửi sầu tâm cùng trăng sáng, khổ nỗi trăng sáng chiếu câu cừ'."
Thẩm Tiêu Nhiên lại giành được quyền trả lời.
Thẩm Tiêu Nhiên: "Ta gửi sầu tâm cùng trăng sáng, theo quân thẳng đến Dạ Lang Tây. Ta đem bản tâm hướng trăng sáng, khổ nỗi trăng sáng chiếu câu cừ. Xuất từ Tỳ Bà. . . Tỳ Bà. . ."
Hành? Thuyết? Dẫn? Ký?
Mộ Tinh Hà ghé vào tai Thẩm Tiêu Nhiên nói nhỏ: "Tỳ Bà Hành."
Thẩm Tiêu Nhiên lập tức cảm thấy ký ức ùa về: "Tỳ Bà Hành!"
Khoan đã! Hình như. . . Hình như không phải cái tên này?
Trương Việt Mẫn: "Trả lời sai rồi, không được điểm."
Thẩm Tiêu Nhiên p·h·át ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhìn Mộ Tinh Hà đang che miệng cười sung sướng, Thẩm Tiêu Nhiên tỏ vẻ hắn và Mộ Tinh Hà không đội trời chung!
【 Không phải, Tinh Hà bảo bối là người đối diện đó, sao lại tin người ta như vậy? (;OдO) 】
【 Đến một ngày Tinh Hà bán anh ấy đi chắc anh ấy còn cảm ơn ấy chứ. 】
Trương Việt Mẫn: "Giành quyền trả lời lại nào."
Mọi người giành quyền trả lời lại, Mộ Bạch bấm được.
Tuy rằng Mộ Bạch không muốn ở cùng một đội với Khương Dao đến mức sắp n·ổ tung rồi nhưng hắn vẫn muốn kiếm tiền ăn cơm.
Hơn nữa hắn biết chương trình này có rất nhiều người tốn thời gian để đến xem hắn, hắn không muốn tỏ vẻ khó chịu.
【 Tinh Tiêu tương tranh, Đại Bạch đắc lợi! Đại Bạch đỉnh thật. 】
【 Đại Bạch cố lên ~ Đại Bạch giỏi nhất! 】
Mộ Bạch nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Mộ Tinh Hà và Thẩm Tiêu Nhiên rồi vui vẻ nói: "Ta gửi sầu tâm cùng trăng sáng, theo quân thẳng đến Dạ Lang Tây. Ta đem bản tâm hướng trăng sáng, khổ nỗi trăng sáng chiếu câu cừ. Xuất từ Tỳ Bà Hành, Tỳ Bà Ký."
Mộ Tinh Hà vừa mới nói xong, cái tên này như có đ·ộc vậy, suýt chút nữa thì hắn cũng nói theo rồi.
Trương Việt Mẫn: "Khương Dao có muốn bổ sung gì không?"
Khương Dao xấu hổ lắc đầu, cô có thể bổ sung gì chứ? Trình độ của cô đều là do hệ th·ố·n·g gian lận để đạt được, hồi còn đi học thì cô đã không học hành đàng hoàng rồi, câu thơ càng ngày càng khó, đừng nói là đối thơ, cô ứng phó còn có chút miễn cưỡng.
"Ba điểm. Có ai bổ sung không?"
Mộ Tinh Hà dẫn đầu ấn nút: "Nghe Vương Xương Linh giáng chức long tiêu xa có gửi cái này!"
Nói xong, Mộ Tinh Hà vẻ mặt đáng tiếc nói: "Xem ra mấy người nào đó có tuổi rồi nên lẩm cẩm rồi ~"
٩(๑ ❛(2)◡๑)۶
Mộ Bạch: (´¬`).
【 Cảm giác tôi có bị làm sao không, Tinh Hà đang cố gắng tạo không khí ấy, có cảm giác đổi đội rồi ai cũng không hào hứng lên được. 】
【 Tinh Hà, Thanh Châu cùng em trai Tiêu Nhiên, Thi Nhiễm cũng coi như là hài hòa. Mộ Bạch tuy rằng cố gắng nở nụ cười, nhưng ai quen anh ấy lâu đều có thể nhận ra anh ấy không muốn ở cùng với Khương Dao. Tần Tu Trạch thì cứ như bom lạnh ấy, Kiều Duyệt thì còn nhỏ nên có vẻ hơi sợ hãi. Hai người đều không trả lời được câu nào. 】
【 C·h·ế·t cười, chẳng lẽ là Khương Dao chướng mắt Mộ Bạch à, có thể để cho Mộ Bạch tránh xa cô ta ra được không! 】
Trương Việt Mẫn vừa liếc mắt là thấy ngay mấy dòng bình luận đó, hắn cứ như vớ được phao cứu sinh vậy, chỉ cần không cẩn t·h·ậ·n một chút là cái trò chơi này không làm tiếp được nữa mất.
Khương Dao và Tần gia tiểu t·ử khiến hắn cảm thấy bế tắc!
Trương Việt Mẫn: "Khụ khụ, cái kia, hình như trên bình luận có nhiều yêu cầu lắm đấy, hay là Đại Bạch với Tu Trạch đổi chỗ cho nhau đi. Fan muốn nhìn thanh mai trúc mã mà ~ Có vẻ như hai người vẫn còn nổi tiếng lắm. Vậy số điểm mà Đại Bạch kiếm được sẽ chuyển sang cho Duyệt Duyệt ở bên kia."
【 Nhiều yêu cầu thật đấy, Trương đạo biết cách nói chuyện ghê. 】
【 Không đổi thì chơi không n·ổi nữa mất. 】
Mộ Tinh Hà: Trời sáng rồi!
Nụ cười trên mặt Khương Dao c·ứ·n·g đờ, chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy dòng bình luận đó đang làm cái gì vậy?
Sau đó Khương Dao thấy nụ cười trên mặt Mộ Bạch càng lúc càng tươi, rồi anh rời khỏi cô, đi về phía Kiều Duyệt.
Khương Dao: ?? Anh ta cứ thế mà đi á?
Mộ Bạch: Chứ còn sao nữa?
Bây giờ chỉ cần không phải Khương Dao thì ai Mộ Bạch cũng thấy thuận mắt, hắn vẫy tay với Kiều Duyệt.
Kiều Duyệt thấy cái bom lạnh kia rời đi trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Kiều Duyệt cũng vẫy tay theo: "Mộ Bạch lão sư khỏe ạ."
Tinh Hà ca, cùng Mộ Bạch lão sư đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau à nha.
Đây là ai chứ, đây là đỉnh lưu hàng thật giá thật đó.
Tuy rằng fans của anh ấy bình thường không tranh giành không cướp đoạt, nhưng số liệu các loại đều rất mạnh, giá trị thương mại cũng là thứ cô không thể sánh bằng.
Tay cầm sáu nhãn hàng xa xỉ! Tất cả đều là đại diện toàn cầu.
Còn cô chỉ có ba cái, mà đều là đại diện trong nước.
Từ sau khi diễn nam chính trong « Vọng Thành Quyết » thì anh nổi đình đám, bộ nào cũng thành hit.
Cùng Sở Trạch diễn phim song nam chủ võ hiệp, chỉ cần là sản phẩm liên danh mà anh ấy đại diện thì doanh thu chắc chắn sẽ cao đến kinh người.
Anh ấy là giống loài siêu hiếm trong giới giải trí đó.
Đều nói cô và Mộ Bạch đều là đỉnh lưu, nhưng đỉnh lưu cũng có sự khác biệt mà ~
Đây là đỉnh lưu hàng thật.
Cô á? Cùng lắm là tiểu đỉnh lưu thôi.
Cô được chụp ảnh chung ngay lần đầu là cô đã rất kinh ngạc rồi, không có kỹ n·ăng gì hết, toàn nhờ biểu tỷ gánh.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu câu thứ tư nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận