Vu Sư: Từ Sinh Vật Cải Tạo Bắt Đầu Can Kinh Nghiệm

Chương 010: Vinh quang!

Chương 010: Vinh quang!
Vài ngày sau, vương quốc Saladin, lãnh địa Tulip.
Trước khi rời khỏi Phong Tức Thành, Bá tước Edmond đã giúp Lynch viết một bức thư, trong đó nói rõ chi tiết thân phận của Lynch cùng với mục đích hắn đến lãnh địa Tulip.
Sau khi tới nơi này, Lynch liền đem bức thư có đóng dấu gia huy của gia tộc Noward này giao cho một gã kỵ sĩ tập sự, người đã thu được báo cáo của lĩnh dân đến đây chất vấn thân phận của vị khách lạ lẫm là hắn. Kỵ sĩ tập sự không dám thất lễ, bảo hắn đứng tại chỗ chờ rồi chạy thẳng tới tòa thành.
Hiện tại, Lynch đang đứng trên một sườn núi, vừa chờ đợi vừa thưởng thức phong cảnh xung quanh.
Không lâu sau khi Yuri đến Vu Sư Thế Giới, phụ thân hắn là Kỵ sĩ Claire đã được thụ phong Nam tước, trở thành một quý tộc danh chính ngôn thuận, cho nên nơi này cao cấp hơn so với Kỵ Sĩ lĩnh mà Lynch đã dự đoán trước đó.
Trung tâm lãnh địa là tòa thành mới tu kiến, tường đá màu xám đậm cùng tháp canh cao vút thể hiện rõ khí tức uy nghiêm của quý tộc.
Quanh tòa thành, lộn xộn một chút phòng ốc, trên cơ bản đều là kết cấu đắp đất, trên nóc nhà phủ một tầng rơm rạ dày, bên ngoài dùng hàng rào vây quanh một cái sân nhỏ, gia súc được nuôi trực tiếp ở trong sân, người và vật ở chung.
Bên cạnh phòng ốc là những đồng ruộng đã khai khẩn tốt, thời tiết mùa đông không có hoa màu, bị tuyết dày bao phủ.
Ra phía ngoài là vùng xung quanh lãnh địa, nơi đó là một mảnh rừng rậm, trên ngọn cây mặc dù còn có băng tuyết, nhưng một chút hoa dại đầu xuân đã phá đất mà lên lặng lẽ nở rộ, trên tuyết còn có thể nhìn thấy dấu chân của một số động vật nhỏ, vượt qua mùa đông giá rét chúng cũng dần dần ra khỏi hang động bắt đầu đi kiếm ăn.
Dòng suối tan chảy róc rách, dưới ánh mặt trời lấp lánh ánh bạc, tựa như một chuỗi trân châu lưu động, quấn quanh lãnh địa chạy về phía xa.
Đơn sơ, nguyên thủy, tràn đầy hương dã.
Đây chính là một lãnh địa quý tộc phổ thông trong thế giới loài người, khiến Lynch nhớ tới quê quán trong đầu hắn.
‘Nói đến, đã tới đây, có muốn trở về một chuyến không?’ Khu vực Lynch đang đứng được gọi là Tam quốc, vương quốc Saladin, vương quốc Putan, vương quốc Aquitaine, ba quốc gia này liên kết chặt chẽ với nhau, mà quê hương của ‘Lynch’ là vương quốc Putan ở ngay sát vách vương quốc Saladin.
‘Tính sau đi.’ Là người xuyên việt đổi hồn trùng sinh, Lynch hoàn toàn tiếp nhận tất cả ký ức của nguyên ‘Lynch’, đối với người nhà của nguyên thân chắc chắn không có cách nào coi là không có gì.
Nhưng làm một người xuyên việt, Lynch ý thức sâu sắc được mình đến từ Địa Cầu, tất cả tình cảm chủ đạo đều không kéo nổi liên quan đến thế giới này, cứng rắn muốn hắn có bao nhiêu tình cảm sâu hậu với những người nhà này cũng rất khó làm được.
Tóm lại, hắn còn chưa suy nghĩ kỹ càng nên ứng đối ra sao với những thân tình phức tạp kế thừa từ nguyên thân, chỉ có thể để sang một bên đã.
“Cộc cộc cộc!” Đúng lúc này, từ xa truyền đến một hồi tiếng vó ngựa. Phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy từ phía tòa thành có một nhóm người ngựa đang chạy đến đây.
Phía trước nhất là hơn mười tên nam tính mặc giáp da phối hợp thập tự kiếm, bọn hắn cưỡi ngựa đi trước nhất. Còn phía sau bọn họ là mấy trăm người đi bộ theo sau, có nam có nữ, già trẻ đủ cả, ăn mặc đủ loại, đại khái là gia quyến của tòa thành cùng với lĩnh dân thông thường.
Một đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi tới dưới sườn núi chỗ Lynch đứng, khi còn cách khoảng chừng hai mươi mét, nam nhân trung niên dẫn đầu kéo ngừng dây cương, toàn bộ đội ngũ cũng theo đó dừng lại.
Nam nhân tung người xuống ngựa, tự mình đi về phía Lynch.
Khoảng chừng trên dưới năm mươi tuổi, khuôn mặt kiên nghị mà thâm thúy, mặc trên người một kiện áo khoác lông chồn vừa dày vừa nặng, phía dưới là một chiếc quần bò màu đen, thân hình cao lớn khôi ngô, từ xa nhìn lại tựa như một đầu hắc hùng, rất có khí thế.
Săn Hùng Giả Claire · Stock, khi còn trẻ từng tự mình đánh bại một con gấu nâu trưởng thành, từ đó nhất chiến thành danh, có được danh hiệu này.
Hắn dừng lại cách Lynch vài mét, hướng hắn thi lễ, sau khi nhận được sự cho phép của Lynch, hắn mới tiếp tục tiến lên, cho đến khi đi tới trước mặt Lynch, đây là lễ tiết tất yếu khi phàm nhân tiếp đãi siêu phàm giả.
Hắn cất giọng nói hùng hậu: “Lãnh tụ gia tộc Stock, lãnh chúa lãnh địa Tulip, Nam tước vương quốc Claire · Stock, ở đây gặp qua các hạ.” Lynch gật đầu: “Lynch · Warren, hạnh ngộ.” Chào hỏi đơn giản xong, Lynch lấy vinh quang Thập Tự đã chuẩn bị sẵn ra: “Bạn của ta, con trai ngài Yuri... Rất xin lỗi ta phải mang đến cho ngài tin tức trầm trọng này, tóm lại, hắn trước khi qua đời đã ủy thác ta mang vật này về quê hương của hắn, giao cho phụ thân hắn, là ngài.” Claire trầm mặc một chút, hai mắt hắn nhìn thanh thập tự kiếm trong tay Lynch, ánh mắt thâm thúy, trên mặt lại không biểu lộ chút cảm xúc nào, mà là rất chặt kéo căng cùng một chỗ.
Hắn không nhận lấy thập tự kiếm, mà lại hỏi: “Yuri có dốc hết toàn lực khi chiến đấu với địch nhân không, hắn có ngẩng đầu ưỡn ngực nghênh đón tử vong như một anh hùng chân chính, mà không phải như một kẻ hèn nhát?” Lynch có chút ngạc nhiên, trong nhận thức và tư duy của hắn, thời điểm này hẳn là phải bi thương và đau khổ, chứ không phải hỏi những vấn đề kỳ quái này.
Bất quá suy nghĩ một chút cũng có thể hiểu được, quý tộc thế giới này chính là như vậy, coi gia tộc, vinh quang là những thứ còn quan trọng hơn cả sinh mệnh, đây cũng là văn hóa độc hữu trong xã hội phàm nhân của thế giới này.
Lynch gật đầu: “Hắn là chiến sĩ dũng mãnh nhất mà ta từng thấy, có thể kề vai chiến đấu với hắn là vinh hạnh của ta.” Giống như băng tuyết tan ra, Lynch thấy rõ ràng sắc mặt căng thẳng của Claire đã tan biến vào thời khắc này.
Hắn tiến lên một bước, nhận lấy thập tự kiếm trong tay Lynch, sau đó xoay người, hướng về phía các kỵ sĩ và lĩnh dân phía sau, giơ cao thập tự kiếm lên.
Hắn lớn tiếng hô: “Yuri không có bôi nhọ vinh quang! Hắn vì chiến đấu mà chết!” Giống như núi lửa phun trào.
“Yuri! Yuri!” “Vinh quang! Vinh quang!” Mọi người hô to tên Yuri, ánh mắt cuồng nhiệt.
...
Sau khi sự tình kết thúc, Nam tước Claire mời Lynch ở lại đây một thời gian ngắn, nói là lãnh địa sắp cử hành thắng lợi tiết, hy vọng hắn có thể qua hết tiết rồi đi.
Ivy bên kia đã thông báo mà đến giờ hắn vẫn chưa nhận được, trở về Phong Tức Thành thì khoảng thời gian trước hắn đã đi dạo hết những nơi nên đi.
Suy nghĩ kỹ một chút, hình như mình đúng là một kẻ không nhà để về.
Đương nhiên hắn có rất nhiều nơi có thể đi, nhưng lại không có nơi nào mang lại cho hắn cảm giác quy thuộc, mặc kệ là ở Tháp Bóng Tối hay là ở thế giới loài người, bây giờ để cho hắn có ‘quy chúc’ chỉ sợ cũng chỉ có tri thức cùng tu luyện.
Ở đâu tu luyện mà không phải tu luyện? Thế là nghĩ nghĩ, Lynch đã đáp ứng lời mời của Nam tước Claire.
Đương nhiên, ngoài việc thịnh tình khó chối từ, còn một lý do để hắn ở lại là hy vọng được thỉnh giáo Claire Nam tước về phương diện huấn luyện Kỵ Sĩ.
Mấy năm nay, Lynch vẫn không hề gián đoạn việc huấn luyện Kỵ Sĩ, mà theo sự hiểu biết sâu sắc về nghề nghiệp này, hắn cũng không cho rằng nó vô dụng như những Vu Sư khác nói.
Theo cảm nhận của chính Lynch, Kỵ Sĩ cho dù đặt ở Vu Sư Thế Giới cũng có sức chiến đấu nhất định, nếu kết hợp với ma pháp, càng có thể bộc phát ra sức mạnh mạnh mẽ không tầm thường.
Chính vì vậy, hắn dự định tiếp tục đào sâu vào con đường Kỵ Sĩ, phát huy nó.
Mà trong đó, một số kỹ xảo cần thiết nhất định phải học.
Về phương diện huấn luyện Kỵ Sĩ Hô Hấp pháp không có vấn đề, nhưng về kỹ xảo thu phát bên ngoài, ví dụ như một số kiếm thuật cao cấp, kỹ xảo chiến đấu thì Lynch còn trống rỗng, đến nay hắn vẫn đang dùng cơ sở kiếm thuật mà Yuri để lại.
Với sự thỉnh giáo của hắn, Nam tước Claire không giấu giếm, rất nhanh đã tìm ra mấy bộ kỹ xảo chiến đấu cao giai dạy cho Lynch, còn phái ra chuyên gia để chỉ đạo cho hắn.
Và ở đây, Lynch coi như đã học được kiếm thuật cao cấp hơn sau cơ sở kiếm thuật.
Đây cũng là một bộ Kỵ Sĩ kiếm thuật nổi tiếng khắp bảy quốc gia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận