Vu Sư: Từ Sinh Vật Cải Tạo Bắt Đầu Can Kinh Nghiệm

Chương 009: Lựa chọn

**Chương 009: Lựa chọn**
Tin tức tốt mang đến tâm trạng tốt, tâm trạng tốt dẫn đến sự hưng phấn, hưng phấn khiến não bộ liên kết kích động, Dopamine bài tiết, từ đó sáng tạo ra các tế bào chịu ảnh hưởng tiến hành phân liệt (Xét duyệt ba ba cầu buông tha).
Kết quả là ——
(Phía dưới tỉnh lược 2 vạn chữ).
Sau bảy ngày... Không phải bảy ngày sau đó.
Phòng lớn của Lynch, phòng ngủ.
Trong gian phòng hỗn độn, bốn phía đều là dấu vết của chiến trường ngổn ngang, có thủ ấn hằn trên mặt bàn, móng tay thậm chí còn lưu lại vết cắt dài; vẫn còn có thể ngửi thấy mùi thơm cơ thể thiếu nữ vương lại...
Quần áo rách nát như tuyết rơi bay tán loạn khắp nơi, cả căn phòng bừa bộn không còn hình dáng.
Nữ thần cao không thể chạm kỳ thực cũng có thể giống như thiếu nữ bình thường.
...
Sụp đổ trên giường lớn.
Lynch dựa lưng vào tường, toàn thân bốc hơi nóng, tiếng hít thở nhẹ nhàng vang lên.
Ivy ghé vào trước ngực hắn, trên da thịt trắng như tuyết là mảng lớn ửng đỏ chưa tan, tóc ướt nhẹp, giống như vừa mới tắm rửa xong.
Nàng vừa thở hổn hển, vừa miêu tả tương lai trong đầu cho Lynch nghe.
“Calvin bá phụ quả nhiên là đứng về phía ta.”
“Bây giờ tất cả các khâu đều đã đả thông, chỉ cần chờ ngươi tấn cấp trung đẳng Vu Sư, chúng ta liền có thể tổ chức hôn lễ chính thức.”
“Mà sau khi kết hôn, chúng ta chính là một thể.”
“Tương lai trăm năm, ngàn năm, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi, cùng đi trên con đường Vu Sư dài dằng dặc và tối nghĩa này không ngừng tiến về phía trước, cùng đi tìm kiếm chân lý và vĩnh hằng trong truyền thuyết kia.”
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút rồi ngẩng đầu lên nhìn Lynch, trong đôi mắt như thu thủy tràn đầy tình cảm.
Nàng cười nói: “Không, việc tìm được chân lý và vĩnh hằng đối với ta mà nói đã không còn quan trọng nữa.”
“Có ngươi ở bên cạnh, đây chính là chân lý và vĩnh hằng của ta.”
Nàng vui vẻ nói: “Bây giờ chỉ chờ ngươi tấn cấp trung đẳng Vu Sư, cần tài nguyên gì ngươi cứ việc nói với ta, bằng thiên phú của ngươi, ta tin rằng điều đó căn bản dễ như trở bàn tay.”
Lynch: “...........”
Nhìn Ivy hoàn toàn chìm đắm trong sự hưng phấn, Lynch không biết nên nói gì cho phải.
Những gia tộc Vu Sư này thật là... thủ đoạn có lý có lẽ, cũng không biết là lão hồ ly gian xảo nào nghĩ ra loại chiêu trò buồn nôn này, ngay cả người mình cũng lừa gạt, lừa gạt người ta xong còn khiến người ta vui mừng hớn hở, thật là bán đi còn giúp hắn kiếm tiền.
Nếu không phải Lynch biết bản "chiều sâu minh tưởng pháp tắc" kia căn bản không tu luyện được, đổi thành người khác có lẽ còn thật sự cầm đi ngốc nghếch tu luyện, mười năm hai mươi năm một trăm năm.
Đến lúc đó lãng phí thời gian không nói, quay đầu người ta còn có thể nói một câu ‘Cho ngươi cơ hội nhưng chính ngươi không biết nắm bắt.’
Thậm chí ngay cả Ivy bản thân cũng có thể hoài nghi chính mình là có hay không vì thế mà cố gắng, đến mức cuối cùng chậm chạp không thấy thành quả, còn đối với chính mình thất vọng, rơi vào kết cục ‘Xem đi, Muggle chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng chính là như vậy không ra gì ’.
‘ Vì để ngăn cản Muggle như ta ở ngoài cửa, không để làm bẩn huyết thống cao quý của bọn hắn, cũng thực sự là hao tổn tâm huyết.’
Trong lòng khinh bỉ, Lynch mở miệng cắt đứt ước mơ của Ivy: “Ivy!”
Ivy ngừng nói: “Gì vậy?”
Lynch chần chờ một chút, mở miệng hỏi: “Nếu như ta nói ta dự định chuyển sang nơi khác sinh hoạt, ngươi nguyện ý cùng ta đi không?”
Hắn không nghĩ nói cho Ivy biết chân tướng, dù sao nói cho nàng có thể giải quyết vấn đề sao? Nếu như có thể giải quyết tại sao lại có vấn đề như vậy? Mà nếu như không giải quyết được nói cho nàng thì có ý nghĩa gì?
Ivy nói: “Đi đâu? Đi du lịch sao? Đợi ta làm xong chuyện này sẽ cùng ngươi đi, ngươi muốn đi đâu?”
Lynch lắc đầu: “Ta nói không phải đi du lịch, mà là đi địa phương khác của thế giới này, Vu Vực khác, rời khỏi di tích viễn cổ chi địa, đi hoàn cảnh khác phát triển.”
Từ trước đến nay ở lại mảnh Vu Vực này, nguyên nhân chủ yếu có ba điểm, thứ nhất là lúc trước chính mình quá nhỏ yếu, thiếu hụt sức tự vệ, mà hoàn cảnh ở đây coi như an ổn, thứ hai là vì thoải mái dễ chịu, các loại tài nguyên tu luyện đều không cần chính mình phải lo, nhất là từ sau khi ở cùng Ivy ——
Từ sau khi ở cùng Ivy, Lynch cơ bản không cần phải lo lắng vì Ma Thạch, bình quân mỗi tháng Ivy trên cơ bản đều đưa cho hắn mười mấy vạn Ma Thạch, nguyên nhân chính là như thế, Lynch mới có thể liên tục không ngừng sử dụng Thời Gian Phòng Nhỏ.
Điểm thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, ở đây dù sao cũng là quê quán cố thổ của Lynch, có tình cảm ràng buộc.
Nhưng là bây giờ, sau khi tấn cấp Vu Sư cùng với cấp bậc 2 hiện tại, không thể nói trên trời dưới đất tùy ý xông xáo, nhưng ít ra sức tự vệ là không có vấn đề quá lớn.
Hơn nữa sau khi tấn cấp cấp 2, tài nguyên tu luyện cần thiết, chỉ dựa vào quyền hạn của Ivy cũng cung cấp không được.
Nỗi lo về quê hương cũng theo từng người thân hữu mất đi mà gián đoạn, Lynch cũng thực sự không tìm ra được lý do để tiếp tục lưu lại a...
Không...
Bây giờ lý do duy nhất khiến hắn tiếp tục ở lại nơi này là...
Lynch một tay nâng mặt Ivy lên, nhìn chăm chú vào đôi mắt của nàng: “Thế giới lớn như vậy, ngươi không muốn ra ngoài xem sao?”
Ivy hơi giật mình, thần sắc do dự: “Cái này...”
Tốt a, đáp án đã có.
Điều này cũng không kỳ lạ.
Ở đây nàng là công chúa cao cao tại thượng, vượt lên trên chúng sinh, nhưng mà rời khỏi nơi này, nàng cũng chỉ là một nữ vu có dung mạo xinh đẹp, càng không nói đến ở đây cũng có người nhà của nàng, thân nhân, cũng có ràng buộc của nàng.
Cứng rắn ép buộc nàng lựa chọn giữa chính mình và người nhà, đây là việc làm vô nghĩa và tàn khốc.
Lynch mỉm cười nói: “Ta đùa thôi.”
Ivy thở dài một hơi, lấy tay đánh vào lồng ngực hắn: “Làm ta giật cả mình.”
Nàng lại dựa vào lồng ngực Lynch, chậm rãi nói: “Lynch, ngươi nghe ta nói, thế giới này rất rộng lớn, tuyệt đối đừng cho rằng tấn cấp Vu Sư liền cuồng vọng tự đại, Vu Sư ở thế giới này không tính là gì.”
“Thế giới này rất tàn khốc, mạnh được yếu thua, tính toán xảo diệu, ngươi không cảm thấy, chẳng qua là bởi vì ở đây được quy tắc bảo hộ mà thôi, biết không?”
Lynch không yên lòng gật gật đầu: “Ân.”
Kỳ thực từ lúc mới bắt đầu, Lynch liền biết chút tình cảm này là sai lầm, cho nên lúc ban đầu khi đối mặt với sự nhiệt tình như lửa của Ivy, hắn mới do dự bất định như vậy, không phải hắn chưa nóng hay trì độn, mà là hắn thật sự cảm thấy vấn đề rất lớn.
Nếu biết là hố, vì sao cuối cùng vẫn nhảy vào?
Có lẽ là...
Là mông, là ngực, là chân trắng a!
Lắc đầu, Lynch không còn nghĩ ngợi lung tung, nếu vấn đề từ đầu đến cuối không giải quyết được, vậy tiếp tục suy nghĩ cũng chỉ thêm phiền não, chi bằng đem tinh thần tiêu phí vào những việc nên làm, dù ngày mai có là tận thế ——
Cũng phải tận hưởng một phen trước đã.
“Uy, ngươi làm gì?”
“Làm.”
“Không phải ô ô vừa mới...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận