Vu Sư: Từ Sinh Vật Cải Tạo Bắt Đầu Can Kinh Nghiệm

Chương 003: Liên quan tới đạo sư

Chương 003: Liên quan tới đạo sư
Cùng lúc đó, Lynch không hề hay biết, một cuộc tranh luận liên quan đến hắn cũng đang được cử hành trong tòa tháp cao.
Nguyên nhân là do vấn đề đạo sư của hắn.
Samida Vu Sư cuối cùng bị tháp cao xác định là m·ất t·ích, dựa theo quy tắc, thời gian vượt quá 5 năm, những quyền lợi liên quan đến hắn sẽ tự động bị thu hồi, coi như bị tước đoạt thân phận đạo sư tháp cao.
Mà với tư cách là Học Đồ dưới danh nghĩa của Samida Vu Sư, Lynch cũng vì vậy mà trở thành Học Đồ trên danh nghĩa không có đạo sư, theo một ý nghĩa nào đó là vật vô chủ.
Dựa theo quy định, nội tháp Học Đồ nhất định phải có đạo sư lãnh đạo, hoặc có lẽ là nắm giữ đạo sư vốn là một trong những điều kiện tiên quyết để tiến vào nội tháp, một khi đạo sư p·h·át sinh các sự kiện như m·ất t·ích, p·h·ản ·b·ộ·i chạy trốn, t·ử v·ong,... đã được xác định là không thể tiếp tục gánh vác trách nhiệm, thì Học Đồ dưới danh nghĩa của đạo sư đó cũng phải nhanh chóng tìm đến đạo sư khác.
Kỳ thực bản thân chuyện này không phải dễ dàng, dù sao Học Đồ ở trong tháp cao, căn bản không có khả năng tiếp xúc tỉ mỉ với các Vu Sư khác ngoài đạo sư của mình, mà các Vu Sư cũng tương đối kiêng kị tiếp nhận những Học Đồ nửa đường như vậy.
Thường thì Học Đồ phải t·r·ả giá rất lớn, mới có thể tìm được một suất ở chỗ Vu Sư khác, nhưng muốn được đối phương chuyên tâm bồi dưỡng là một việc tương đối khó khăn.
Bất quá Lynch thì khác.
Liên tiếp những biểu hiện xuất sắc đã khiến hắn trở thành nhân vật gần như nổi tiếng ở Bóng Tối Chi Địa, nhất là việc hắn nắm giữ kiến thức căn bản cực kỳ trác tuyệt, cho dù chỉ làm trợ thủ trong các thí nghiệm thường ngày cũng có thể mang đến sự trợ giúp rất lớn.
Hơn nữa, quan trọng hơn cả là thực lực của hắn.
Hắn bây giờ đã tới giai đoạn cuối của cao đẳng Học Đồ, mà tuổi cũng mới chỉ khoảng ba mươi, hiện tại lại có người thừa kế của Cavendish gia tộc phụ tá, tương lai có x·á·c suất cực lớn tấn cấp Vu Sư.
Mà dựa theo quy tắc của tháp cao, Vu Sư bồi dưỡng Học Đồ, nếu như có thể thành c·ô·ng tấn cấp, bản thân Vu Sư cũng sẽ thu được phần thưởng mười phần phong phú.
Cũng chính bởi vậy, khi đạo sư của Lynch, Samida Vu Sư, m·ất t·ích, đã có không ít Vu Sư để mắt tới hắn, thời hạn 5 năm đạo sư có tác dụng vừa mới trôi qua, những Vu Sư này liền bắt đầu nhao nhao tìm tới cửa.
Giờ đây, trong Bóng Tối Chi Tháp, một giờ học công khai vừa mới kết thúc.
Ron Vu Sư chặn Ivy ở trong phòng học: “Ivy, đừng vội đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
“A?”
Ivy ôm sách vở dừng bước lại: “Có chuyện gì không? Ron Vu Sư.”
Ron nói: “Là thế này, Học Đồ mà Samida để lại kia, ngươi xem, Samida đã rời đi 5 năm, xem ra hẳn là sẽ không trở về, có phải hay không nên an bài lại đạo sư, ngươi thấy ta thế nào.”
Ivy có chút im lặng, dứt khoát những chuyện tương tự mấy ngày nay đã không phải là lần đầu tiên xảy ra, nàng quen cửa quen nẻo nói: “Đây là chuyện của riêng Lynch, ta nhớ ngài hẳn là trực tiếp tìm hắn nói đi.”
Ron Vu Sư trợn trắng mắt: “Ngươi bớt nói chuyện với ta kiểu này đi.”
Vu Sư mời chào Học Đồ là có một quá trình cần phải thực hiện, y theo quy tắc thì Vu Sư không thể chủ động đi mời chào một Học Đồ nào đó.
Dựa theo lệ cũ là Học Đồ đi trước tìm k·i·ế·m Vu Sư sau đó hướng Vu Sư đệ trình sơ yếu lý lịch của mình, Vu Sư xét duyệt, nếu cảm thấy có thể thì sẽ ra thông báo cho Học Đồ gặp mặt nói chuyện, cuối cùng t·h·í·c·h hợp thì báo cáo lên tháp cao, đôi bên ký kết quan hệ thầy trò.
Bất quá loại tình huống như Lynch, nếu như chờ đến lúc hắn tự mình tới chọn đạo sư, vậy thì việc chọn ai chỉ sợ cũng thật sự khó nói.
Tất nhiên là không tìm được Lynch, vậy thì tìm người t·r·u·ng gian truyền lời vậy.
Bây giờ quan hệ giữa Lynch và Ivy cơ bản đã là chuyện mà mọi người đều biết, không có người nào t·h·í·c·h hợp gánh chịu phần công việc này hơn nàng.
Ron Vu Sư nói: “Ta cam đoan với ngươi, cũng sẽ không tính toán thân phận Muggle của hắn, cũng sẽ không bởi vì hắn là nửa đường đến chỗ ta mà bỏ qua hắn, ta cũng sẽ cho hắn tài nguyên giống như những người khác, bồi dưỡng theo hướng truyền thừa Học Đồ.”
Ivy nhíu mày.
Kỳ thực nàng cũng không quá muốn giúp Ron Vu Sư, bởi vì nàng đã có ứng cử viên t·h·í·c·h hợp cho vị trí đạo sư của Lynch trong suy nghĩ.
Đúng vậy, liên quan tới đạo sư của Lynch, mấy ngày nay nàng vẫn luôn bận rộn tìm kiếm, mà người được nàng chọn trúng làm đạo sư cho Lynch không ai khác, chính là một trong thất đại Tài Quyết Giả, đến từ Cavendish gia tộc, Lục Vu Sư Calvin.
Ngoài việc hy vọng Lynch thu được sự chỉ đạo tốt hơn, thì còn một điểm mấu chốt là vì tương lai của hai người mà cân nhắc.
Lynch mặc kệ biểu hiện xuất chúng thế nào, hắn thủy chung vẫn là xuất thân Muggle, ở mảnh đất mà huyết thống được đặt lên trên hết này, chênh lệch giữa nàng và hắn không thể dùng từ khe rãnh đơn giản để hình dung...
Bây giờ hai người chỉ ở cùng một chỗ, sẽ không có ai để ý, nhưng nếu tương lai thực sự dính đến hôn nhân, vậy thì sẽ tương đối khó khăn.
Còn nếu như có thể để cho Lynch bái nhập Calvin Vu Sư làm đạo sư, có một vị Tài Quyết Giả làm đạo sư, tương lai hắn lại có biểu hiện xuất chúng nào đó, vậy thì đối với hôn nhân của hai người sau này cũng sẽ giảm bớt rất nhiều trở ngại.
Cũng chính bởi vì vậy, những ngày này nàng vẫn luôn cố gắng vận hành, tính toán để cho Lynch có thể bái nhập vào làm môn hạ của Calvin Vu Sư.
Nhưng mà đúng vào lúc này Ron Vu Sư chợt nói: “Ta biết suy nghĩ của ngươi, cũng nghe nói ngươi những ngày này vẫn luôn tìm Calvin Vu Sư, nhưng mà ngươi không hiếu kỳ là tại sao ta biết ngươi đã sắp xếp mà vẫn còn tới tìm ngươi sao?”
Ivy sửng sốt: “Ngài có ý gì?”
Ron dứt khoát nói: “Đừng uổng phí công sức, không có khả năng này, Tài Quyết Giả Học Đồ không phải là chuyện riêng của Tài Quyết Giả, mà là liên quan đến căn cơ th·ố·n·g trị của mảnh đất này, là một phần bản thân trật tự của mảnh đất này.”
“Calvin Vu Sư những ngày này không gặp ngươi, không phải hắn thật sự đang bận, chẳng qua là không muốn cùng ngươi thảo luận chuyện này mà thôi.”
Ivy trầm mặc.
Ron có chút khốn hoặc nhìn Ivy: “Kỳ thực ta cũng có phần không hiểu nổi, ngươi thích người nào, muốn cùng ai ở bên nhau, đương nhiên là tự do của ngươi, nhưng mà làm tình nhân giải quyết tịch mịch cùng buồn tẻ là được rồi, khi chán ghét thì tự nhiên tách ra, chuyện này với các ngươi lẫn nhau mà nói cũng là lựa chọn tốt nhất, ngươi cần gì cứ nhất định phải làm tới mức đó đâu?”
Việc nàng liều lĩnh giúp Lynch dát vàng, mục đích thật sự kỳ thực không cần nói cũng biết.
Ivy nói: “Ta muốn chưa bao giờ là thứ đồ chơi phát tiết d·ụ·c v·ọ·n·g, giải sầu tịch mịch, mà là linh hồn bạn lữ có thể cùng nhau dung hòa, trải qua những năm tháng đằng đẵng này.”
“Tương lai cho dù không cách nào đột p·h·á, cho dù già đi, cho dù phải c·hết, cũng hy vọng có người đó ở bên cạnh.”
Ron trầm mặc một chút.
Hắn nói: “Ta chỉ có thể nói... Tư tưởng của ngươi trong giới Vu Sư là mười phần khác thường.”
Dừng một chút, hắn tiếp tục mở miệng nói: “Vậy đi, ta tuy không có năng lượng như Calvin Vu Sư, cho một Muggle nắm giữ thân phận tương xứng với ngươi, nhưng ta có thể cam đoan với ngươi, vào một ngày mà mọi người thảo luận về ngươi, ta sẽ kiên định đứng về phía ngươi, thế nào?”
Ivy có chút dao động.
Ron nói: “Bất quá chỉ với điều đó thì chắc chắn là không đủ, nếu như ngươi thật sự hy vọng quan hệ với đứa bé kia không chỉ dừng lại ở mức tình nhân, vậy thì ngươi còn cần t·r·ả giá, cố gắng nhiều hơn nữa mới được, cố gắng thu được sự tán thành của nhiều người hơn, cố gắng nắm giữ gia tộc, thậm chí cố gắng đến...
“Có thể cải thiện quy tắc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận