Vu Sư: Từ Sinh Vật Cải Tạo Bắt Đầu Can Kinh Nghiệm

Chương 015: Nguy hiểm dày đặc cùng khảo đề

Chương 015: Hiểm nguy trùng trùng và đề thi
Theo sự xâm nhập vào khu rừng mục nát này, Lynch cũng dần dần cảm nhận được nơi đây nguy cơ tứ phía.
Đầu tiên là những đầm lầy ẩn tàng xảo quyệt.
Ở đây trải rộng những đầm lầy nguy hiểm, hơn nữa đây không phải là vũng bùn thông thường, mà là những đầm lầy siêu phàm có hoạt tính nhất định, được thai nghén dưới năng lượng nguyên tố.
Chúng lặng yên không tiếng động ẩn giấu dưới lớp lá mục dày, bình thường không khác gì mặt đất thông thường, nhưng khi cảm thấy có con mồi đạp lên, chúng sẽ nhanh chóng chuyển hóa thành vũng bùn xốp, khiến người ta lún sâu vào trong đó, hơn nữa còn gắt gao quấn lấy con mồi, kéo chúng xuống dưới.
Đáng sợ hơn chính là, loại đầm lầy này ẩn chứa lực ăn mòn cực mạnh, một khi bị kéo vào trong, sẽ rất nhanh bị đầm lầy ăn mòn đến không còn gì, ngay cả cơ hội cho đồng bạn làm cứu viện cũng không có.
Mà vũng bùn chỉ là món khai vị của khu rừng nguy hiểm này, nguy hiểm lớn hơn là sự hiện diện khắp nơi của thực vật.
Những thực vật sinh trưởng trong khu rừng mục nát này đều không phải là thực vật bình thường, mà là quái vật kinh khủng có hoạt tính siêu phàm quanh năm được thai nghén trong nguyên tố.
Những dây leo cực lớn treo trên cây, một khi đến gần liền sẽ như rắn sống uốn lượn vặn vẹo trên không trung, tìm kiếm quấn quanh mục tiêu, bề mặt chúng bao phủ bởi gai ngược sắc bén, một khi đụng vào không chỉ bị trầy da thịt, mà còn có thể bị tiêm vào một loại độc tố gây tê liệt cực mạnh, cho dù voi cũng sẽ mất đi năng lực hành động trong vài giây.
Lùm cây nhìn như bình tĩnh, kỳ thực cất giấu vô số cơ quan nhỏ bé, phiến lá có cạnh sắc như dao, chỉ cần xuyên qua cũng sẽ bị cắt tới mức thương tích đầy mình, giống như lăng trì.
Còn có những đóa hoa khổng lồ tương tự như vỏ sò, cao đến một người, có thể tản mát ra mùi hương ngây ngất, hấp dẫn người đến gần, rồi lại một ngụm ăn thịt người.
Những cây ăn quả phát ra tiếng thét chói tai, làm người ta choáng váng, rồi thông qua gai nhọn xuyên qua da người, nhanh chóng hút khô máu tươi...
Những nguy cơ như vậy nhiều không kể xiết.
Đây không phải là một khu rừng thông thường, mà là một con quái thú ăn thịt người, bất kỳ sinh linh nào vô ý bước vào trong đó đều sẽ trở thành món ngon cho chúng.
"Kẹt kẹt... Kẹt kẹt..."
Giày giẫm trên lớp lá mục xốp dày phát ra những tiếng vang nặng nề, Lynch chống ma trượng, thận trọng bước từng bước trong rừng.
Mỗi khi tiến lên một bước, hắn đều dùng ma trượng nhẹ nhàng đánh vào mặt đường phía trước.
Có thể thấy rõ ràng ở cuối ma trượng của hắn lóe lên một điểm ánh sáng màu xanh lam, khi quang huy tiếp xúc với mặt đất, liền tạo thành một đạo gợn sóng nhỏ bé, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Đây chính là một kỹ xảo cơ bản trong vận dụng Tinh Thần Lực của Vu Sư: Cảm giác.
Đem Tinh Thần Lực phóng thích ra bên ngoài và khuếch tán, từ đó có thể xuyên thấu lớp lá mục dày, trực tiếp thăm dò mặt đất phía dưới.
Người bình thường không cách nào phân biệt vũng bùn kinh khủng, nhưng dưới Tinh Thần Lực nhìn rõ, chúng không chỗ che thân, có thể phân biệt rõ ràng đâu là mặt đất, đâu là vũng bùn.
Bất quá thao tác nhìn như nhẹ nhõm này không phải Học Đồ nào cũng có thể làm được, đầu tiên muốn nắm giữ kỹ xảo cảm giác này, cần phải minh tưởng ra ít nhất một Phù Văn ý chí.
"Đây chính là đề thi thứ nhất của lần khảo hạch này sao..."
Nếu như không nắm giữ năng lực nhận biết, Học Đồ đi đến đây cơ bản là không thể tiến lên, nghĩ đến đây chính là đề bài thứ nhất của lần khảo hạch này của tháp cao, khảo hạch thực lực cứng của tự thân Học Đồ, ít nhất phải minh tưởng ra một Phù Văn ý chí.
Đây không khác biệt lắm là đề thi cửa ải, nếu như ngay cả một Phù Văn ý chí cũng không có, tự nhiên cũng không có tư cách trở thành Học Đồ nội vòng.
【 Tinh thần cảm giác độ thuần thục +1 】
Kỹ xảo tinh thần cảm giác của Lynch cũng là sau khi Phù Văn ý chí thứ nhất sinh ra mới nắm giữ, trước mắt vẫn chưa tới một tháng, vừa mới ở giai đoạn lv0, sắp đầy.
【 Tinh thần cảm giác lv0: 482/500】
Mặc dù đẳng cấp cảm giác không cao, bất quá lần khảo hạch này đối với khảo nghiệm cảm giác không phải đặc biệt chuyên sâu, dùng để cảm giác mặt đất, thông qua khảo hạch là hoàn toàn dư xài.
"Sàn sạt..."
Đi khoảng nửa giờ, đột nhiên, cách đó không xa truyền đến những tiếng xào xạc nhỏ, trong không khí là một mùi thơm mê người nhè nhẹ bay qua, lờ mờ có thể thấy được phía trước có một cây ăn quả mang theo một quả trái cây vàng óng ánh, mùi thơm dường như chính là từ quả trái cây kia bay tới.
Nếu là người bình thường, lúc này chỉ sợ đã thèm thuồng nhỏ dãi, đi theo mùi thơm này mà tìm tòi hư thực.
Nhưng phản ứng của Lynch lại là trước tiên lấy ra bông gòn nhét vào mũi, tiếp đó hơi chuyển động ý nghĩ, biến ma trượng trong tay thành một cây trường cung, từ trong túi không gian lấy ra mũi tên đã chuẩn bị sẵn, kéo cung giương dây, một mũi tên bắn thẳng về phía quả kia.
"Vút!"
Mũi tên thứ nhất không chính xác, xiên xiên vẹo vẹo đâm vào trong đất bùn bên cạnh, Lynch tiếp đó lại bắn thêm hai mũi tên, cho đến mũi tên thứ ba mới bắn rơi quả kia từ trên cây xuống.
Trái cây kỳ dị vốn dĩ vàng óng ánh, giống như thiên địa dị bảo, trong nháy mắt rơi xuống đất lại nhanh chóng khô héo, vỏ ngoài nhô lên từng khối gồ ghề sền sệt, nhìn qua giống như một người nhọt mọc đầy mủ, toàn thân chảy mủ.
Mùi thơm kỳ dị làm người ta thèm thuồng nhỏ dãi phía trước cũng im bặt, thay vào đó là mùi hôi thối khiến người ta buồn nôn.
Kỳ thực đây mới là diện mạo thật của loại trái này.
Tên của nó là Mồi Nhử Hủ Quả, thuộc về Ma Thực hệ Tinh Thần, sẽ ngụy trang thành thiên tài dị bảo, hấp dẫn lữ khách tham lam tới gần, hái xuống ăn.
Mồi Nhử Hủ Quả có công kích tinh thần rất mạnh, sinh linh ăn nó sẽ lập tức lâm vào ảo cảnh, linh hồn vĩnh viễn bị giam cầm trong đó, mà cơ thể còn lại sẽ theo thời gian chậm rãi thối rữa, hóa thành chất dinh dưỡng cho cây mẹ của Mồi Nhử Hủ Quả.
Phân biệt các loại thực vật nguy hiểm trong rừng cây, đây cũng là nội dung hạng thứ hai của tháp cao khảo hạch, cũng chính là năng lực cơ bản của Vu Sư Học Đồ: Học thức.
Thao tác nhìn như đơn giản, nhưng kỳ thật thay một Học Đồ khác đứng ở chỗ này, thật sự chưa chắc đã ra tay quyết đoán như hắn, dù sao trong Vu Sư Thế Giới, các loại thiên tài địa bảo vô số kể, lỡ như trường hợp vừa rồi thực sự là bảo bối gì đó thì sao?
Điều này đối với Vu Sư Học Đồ mới tiến vào Vu Sư Thế Giới, tha thiết ước mơ các loại kỳ ngộ, mà nói, sức hấp dẫn là cực lớn, muốn thông qua, ngoại trừ ý chí lực kiên định, chủ yếu hơn vẫn là dựa vào học thức phong phú.
Giống như Lynch, liếc mắt đã nhìn ra thân phận của quả trước mặt, tự nhiên sẽ không có chút do dự.
Cơ sở Ma Thực Đồ Giám max.
Sớm từ hơn một năm trước, Lynch đã đem các khoa mục tri thức về Ma Thực, Ma Vật mà mình có thể tiếp xúc được, tăng lên tới giai đoạn max, nắm giữ vô số tư liệu.
Đừng nói là khu rừng mục nát này, toàn bộ Hắc Ám Sâm Lâm, chỉ cần là Ma Thực dưới cấp Vu Sư, thì không có loại nào hắn nhận không ra.
Tê liệt ma đằng, lưỡi dao bụi gai, cự hình Thực Nhân Hoa, cây ăn quả thét gào...
Thông qua nội tình học thức phong phú của bản thân, Lynch hết lần này đến lần khác phân biệt ra các loại thực vật nguy hiểm trong khu rừng này, đồng thời sớm tránh đi, rất nhanh đã đến khu vực sâu trong khu rừng mục nát.
Mà ở đây, Lynch cũng lần đầu tiên gặp được mục tiêu của chuyến đi này.
Linh Hồn Hỏa Hoa.
Lynch là tại dưới một cây đại thụ hình voi mà phát hiện ra nó, cánh hoa của nó màu lam, hơi hơi quăn xoắn ở rìa, từ nhụy hoa phóng thích ra năng lượng màu lam kỳ dị, bao phủ cả bụi hoa, nhìn qua giống như một đoàn hỏa diễm màu lam đang thiêu đốt.
Lynch tò mò đánh giá gốc cây hoa kỳ dị này, đây là một loại sơ đẳng Ma Thực, trên sách nói chúng là do linh hồn sinh linh thối rữa tẩm bổ mà thành, thuộc về tài liệu linh hồn.
"Sột soạt sột soạt."
Đúng lúc này, một hồi âm thanh tất tất tác tác từ trên cây hình voi truyền đến, một sinh vật kỳ dị mà đáng sợ bò xuống từ trên cây.
Nó to cỡ bàn tay, hình dáng giống người, tương tự như Yêu Tinh, bề ngoài dung hợp đặc thù của nhân loại và cây cối, làn da loang lổ màu xanh nâu, hiện đầy những vết rạn nhỏ và rêu xanh, phảng phất như lớp da cây mục nát.
Con mắt thâm thúy mà u ám, tựa như hắc động, tứ chi nhỏ bé mà hữu lực, đầu ngón tay mọc ra nhánh cây và phiến lá nhỏ, hai chân thì mọc đầy rễ.
Nó vừa bò xuống dưới, vừa dùng ánh mắt đen ngòm nhìn chằm chằm Lynch, miệng ở phía dưới hé mở như một lỗ thủng trên cây khô, dùng giọng điệu kỳ quái mà khàn khàn nói với Lynch:
"Bảo bối... Mơ tưởng cướp đi bảo bối của chúng ta..."
Đây cũng là đề thi cuối cùng của tháp cao trong lần khảo hạch Học Đồ này, cũng là đề thi quan trọng nhất ——
Hủ Bại Thụ Yêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận