Vu Sư: Từ Sinh Vật Cải Tạo Bắt Đầu Can Kinh Nghiệm

Chương 014: Mục nát cánh rừng

**Chương 014: Mục Rữa Cánh Rừng**
Lynch nói: "Có thể thì có thể, nhưng mà phải nhổ lông cho Yuri trước."
Alice còn chưa kịp lên tiếng, Yuri đã chủ động tiếp lời: "Không sao, ưu tiên thỏa mãn nữ sĩ, ta lại đi tìm chủy thủ của ta vậy."
Alice cười ngọt ngào nói: "Yuri đại ca, huynh thật là chu đáo."
Thấy vậy Lynch cũng không tiện nói thêm gì, liền đưa chủy thủ cho Alice.
Alice cầm chủy thủ ngắm nghía, thỉnh thoảng rót Tinh Thần Lực vào trong đó, khiến nó biến hóa thành đủ loại hình dạng, tỏ vẻ vô cùng yêu thích.
Trong miệng nàng không ngừng nói: "Thật là một Vu Cụ thần kỳ, có thể thay đổi qua lại."
Dừng một chút, nàng lại nịnh nọt: "Lynch ca ca thật là lợi hại, có thể đạt được hạng nhất trong lần khảo hạch trước, nhận được món ma pháp vật phẩm thần kỳ như vậy làm phần thưởng."
Nói đến đây, nàng lại giật giật tóc, bày ra bộ dáng khổ sở, thở dài một tiếng, giả vờ đáng thương nói: "Ài, đâu có được như ta, không có năng lực gì, có thể thông qua khảo hạch đã là vận may hiếm có, không biết đến khi nào ta mới có thể giống như Lynch ca ca, có được một kiện ma pháp vật phẩm như vậy."
Lynch biết nàng là thích cây ma trượng của mình, muốn hắn tặng không cho nàng.
Thực ra chiêu này của nàng rất có hiệu quả, trước đây đã có không ít người thông qua thủ đoạn này mà đạt được lợi ích từ những nam Học Đồ khác, ma dược, quyển trục, hỗ trợ làm bài tập các loại.
Nếu là đổi lại Học Đồ khác bây giờ không chừng đầu óc nóng lên sẽ thật sự cho nàng, dù sao vì sĩ diện của nam nhân, hơn phân nửa đều sẽ lựa chọn khẳng khái và rộng lượng.
Đáng tiếc lần này nàng gặp phải là Lynch.
Đối mặt với nàng líu ríu không ngừng, Lynch làm như không hiểu, dù sao hắn vốn chính là kẻ ngu ngốc, đần độn trong tháp cao mà mọi người đều biết, loại trà kỹ cao cấp này không hiểu được cũng là bình thường.
Thế là hắn thành khẩn nói: "Chỉ cần cố gắng nỗ lực, muội sớm muộn cũng có thể có được."
Khóe miệng Alice hơi giật giật, rõ ràng Lynch một mặt thành khẩn đáp lại khiến cho nàng bất ngờ.
Bất quá nàng vẫn không muốn cứ thế từ bỏ, thế là lại thở dài một tiếng, điềm đạm đáng yêu nói bổ sung: "Ài, ta không phải thiên tài như Lynch ca ca, dù có cố gắng thế nào cũng vô dụng thôi."
Lynch tiếp tục thành khẩn nói: "Chỉ cần kiên trì, muội nhất định có thể."
Alice: "........."
Nàng cũng nhanh bó tay, rốt cuộc là từ đâu tới tên ngốc này vậy, cho dù là nông dân cũng ít có kẻ nào ngu xuẩn như vậy?
Yuri bên cạnh nhìn không nổi nữa, chen vào nói với Lynch: "Lynch, để một vị nữ sĩ thất vọng là hành vi phi thường không thân sĩ, hãy đưa ma trượng của ngươi cho Alice đi, để cử chỉ khẳng khái của ngươi nhận được ca tụng không tốt sao?"
Trong lòng Lynch trợn trắng mắt, phúc của người khác, mình đi làm liếm cẩu còn muốn cầu người khác cùng liếm với hắn, không có đạo lý a!
Trong lòng Alice mừng thầm, ngoài miệng lại hoảng hốt vội nói: "A, như vậy không tốt lắm đâu, làm sao có ý tốt chứ."
Đương nhiên không được, nghĩ gì thế?
Lynch lắc đầu: "Không được, đây là tháp cao ban thưởng, quy định không thể chuyển tặng cho người khác."
Đúng là có quy tắc này, nhưng thật ra nếu đưa cũng không có gì, Lynch ở đây nói ra thuần túy là kiếm cớ mà thôi.
Yuri nhíu mày: "Ngươi sao lại cố chấp như vậy? Quy định là vật c·h·ế·t người sống, biến báo, biến báo biết không? Ta và Alice đều sẽ cảm tạ ngươi, một kiện ma pháp vật phẩm không đáng mấy đồng, đổi lại hữu nghị của hai chúng ta còn không được sao?"
Lynch vẫn kiên trì: "Không được, đây là quy định của tháp cao."
Yuri và Alice bó tay, từ trước tới giờ chưa thấy qua người nào ngu như vậy, nông nô chính là nông nô, loại tên ngốc này nên cả đời ở lại trong nông trường, để cho bọn hắn tới Vu Sư Thế Giới thật là một sai lầm lớn!
Chắc chắn không đi được xa!
......
Cùng Yuri hai người đồng hành hai ngày, trưa ngày thứ ba, ba người liền mỗi người một ngả.
Thực ra đi lên phía trước có một đoạn đường còn có thể đi chung, nhưng không biết có phải là do hắn không chịu tặng ma trượng khiến cho bọn hắn không vui hay không, tại ngã ba đầu tiên Yuri liền vội vội vàng vàng đưa ra việc tách ra.
'Đại khái là Alice ở sau lưng nói gì đó không hay.'
Lynch rõ ràng cảm thấy hai ngày sau đó Yuri nhìn mình với ánh mắt khác lạ, một bộ dáng rất có ý kiến.
Vậy cứ như vậy đi.
Mọi người đã không hợp, tụ tập cùng một chỗ cũng chỉ thêm không thoải mái, thế là Lynch cũng không nói gì, thành thật nói lời từ biệt rồi lên đường.
Hai ngày sau, mục rữa cánh rừng.
Mục rữa cánh rừng tọa lạc ở phía Đông Bóng Tối Chi Tháp, là một cánh rừng nằm sâu trong Hắc Ám Sâm Lâm.
Ở đây hoàn cảnh âm u ẩm ướt, cộng thêm tác dụng của nguyên tố ăn mòn khiến cho cây cối nơi này hết sức dễ dàng xuất hiện khô héo, mục rữa.
Đi vào vùng rừng rậm này, Lynch đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là những cây cối cao vút, nhưng không còn là màu xanh biếc tràn đầy sức sống, mà hiện ra một loại màu tro lục bệnh trạng, trên vỏ cây đầy những vết rạn màu đen. Cành lá thưa thớt, rất nhiều đã c·h·ế·t héo, treo lơ lửng trên đầu cành, thi thoảng theo gió rơi xuống, phát ra âm thanh nặng nề.
Mặt đất bao phủ bởi lớp lá mục và cỏ rêu dày đặc, đạp lên mềm nhũn, nấm và các loại nấm kỳ dị mọc lên tùy ý, trong không khí tràn ngập một loại mùi hôi thối khó có thể diễn tả bằng lời.
Ánh sáng mặt trời ở đây trở nên mỏng manh và nhợt nhạt, mới vừa đi vào còn có thể miễn cưỡng xuyên qua tán cây, lưu lại một chút quang ảnh lốm đốm, nhưng theo bước chân Lynch tiến sâu vào, tia sáng liền không còn chút nào, cho dù là ban ngày cũng trở nên tối tăm như ban đêm.
Lynch vội vàng từ trong không gian túi lấy ra mấy viên cầu kim loại lớn cỡ ngón tay cái, đánh vào phù văn trên viên cầu, chỉ nghe thấy tiếng bánh răng 'lạch cạch lạch cạch' chuyển động, viên cầu kim loại nhanh chóng vươn ra cánh và chân tay, biến thành mấy con bọ nhỏ có cái mông to tròn.
Những con bọ nhỏ kỳ dị vỗ cánh phát ra âm thanh vù vù, nhanh chóng bay lên không trung, cùng lúc đó, cái mông to tròn của chúng cũng sáng lên ánh sáng trắng ấm áp.
Đây là 【Luyện kim đom đóm】, một loại Luyện Kim Khí Cụ cơ sở, có công năng chiếu sáng.
Vì nhiệm vụ lần này, Lynch đã tra cứu rất nhiều tư liệu, để ứng phó với hoàn cảnh nơi này, đương nhiên là đã sớm chuẩn bị.
"Ong ong!"
Mấy con bọ nhỏ quấn quanh Lynch bay lượn không ngừng, giống như là mấy quả bóng đèn bay trên không trung, ánh đèn trắng ấm áp nhanh chóng xua tan bóng tối xung quanh, chiếu sáng con đường phía trước cho Lynch.
Đúng lúc này, trong túi ở trên mũ rộng vành của Lynch đột nhiên xao động, ngay sau đó một cái đầu nhỏ hình tam giác từ trong ló ra, duỗi dài cổ dò xét bốn phía, trong đôi mắt tròn xoe tràn đầy vẻ tò mò.
Lynch dùng ngón tay sờ sờ đầu nhỏ của nó, mỉm cười nói: "Tỉnh ngủ rồi sao? Tiểu gia hỏa."
Qua mấy tháng được Lynch chuyên tâm bồi dưỡng, Parker gần đây đã gần như tiến vào thời kỳ tiến hóa, vì tích lũy năng lượng tiến hóa, mỗi ngày phần lớn thời gian đều ở trạng thái ngủ say.
"Ngáp!~"
Parker ngáp một cái thật lớn, sau đó dùng đầu thân mật cọ xát mu bàn tay Lynch, rồi duỗi dài cổ, há to miệng phát ra âm thanh 'Nha! Nha!', giống như là trẻ con đói bụng đòi ăn.
Lynch tiện tay từ trong không gian túi lấy ra mấy cái chân thằn lằn phơi khô ném cho Parker, con vật nhỏ nuốt trọn, mấy cái liền đem chân thằn lằn ăn sạch không còn một mảnh.
"Nấc ~"
Ăn uống no đủ xong, Parker ợ một cái, khi nó ợ hơi, phần bụng sẽ hơi sáng lên ánh sáng màu đỏ, trong mồm thậm chí phun ra một đốm lửa.
Học Đồ quen thuộc với Hỏa Long Thằn Lằn loại ma sủng này đều biết, đây chính là dấu hiệu của ma pháp thiên phú 【Hỏa Diễm Thổ Tức】nổi tiếng của Hỏa Long Thằn Lằn.
Qua mấy tháng bồi dưỡng, Hỏa Long Thằn Lằn, sau móng vuốt thép, lại thức tỉnh thêm hai thiên phú, theo thứ tự là 【Cực tốc】 và 【Vỏ cứng】. Cái trước có thể làm cho nó trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ cực nhanh, có thể so với Liệp Ưng, cái sau thì có thể làm cho nó có được lực phòng ngự cứng như sắt thép.
Mà ngoại trừ ba cái thiên phú vật lý này, ma pháp thiên phú 【Hỏa Diễm Thổ Tức】 của Hỏa Long Thằn Lằn cũng đã xuất hiện dấu hiệu thức tỉnh.
Phải biết rằng, con Hỏa Long Thằn Lằn này khi được Lynch mua về, chỉ vừa mới sinh ra không lâu, đến bây giờ mới được nửa năm.
Một con Hỏa Long Thằn Lằn mới sinh từ lúc sinh ra đến khi thức tỉnh 【Hỏa Diễm Thổ Tức】, chu kỳ bình quân là mười năm, cho dù là có sự can thiệp bồi dưỡng của Vu Sư, chu kỳ bình quân cũng khoảng trên dưới ba năm, Lynch có thể trong thời gian nửa năm bồi dưỡng đến trình độ này đúng là không dễ.
Trong nửa năm này, vì chiếu cố tiểu gia hỏa này, hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức, tự mình đi tìm kiếm tài liệu, chuẩn bị thức ăn, dốc lòng xây tổ, tạo môi trường năng lượng, không phân biệt ngày đêm, không ngại vất vả.
Chỉ cần xem đẳng cấp cơ sở siêu phàm bồi dưỡng của hắn là biết, nửa năm từ cấp 0 gần như sắp max, số lượng cao độ thuần thục này đều là do hắn từng giờ từng phút liều mạng mà có được.
"Tê tê!~"
Ăn no xong, Parker dùng đầu cọ lên mu bàn tay Lynch, thỉnh thoảng lè lưỡi liếm tới như một con chó nhỏ, động tác thân mật, nghiễm nhiên đã coi Lynch như người nhà, không còn chút sợ hãi hay sợ sệt của nửa năm trước.
Nhớ kỹ khi vừa mới kết thúc xong thí nghiệm, mỗi lần tiểu gia hỏa này nhìn Lynch, trong ánh mắt đều tràn đầy sợ hãi.
"Vết thương xem ra đã hoàn toàn mòn hết."
Lynch quan sát tỉ mỉ biến hóa của Parker, lập tức cầm Parker lên đặt trên vai.
"Đi thôi, để chúng ta đi xem trong vùng rừng rậm này có những thứ gì?"
Mang theo Parker, Lynch tiếp tục cất bước lên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận